Chương 30: Hoàn Mỹ

Gần một tuần lặng lẽ trôi qua.
Tiếng chuông báo thức chợt vang lên, Nguyễn Trường Sinh mở mắt và bật người dậy.
Không đúng!
Hôm nay không thường lệ!
Buổi tập sáng nay chắc chắn là bước đột phá lớn đầu tiên của Nguyễn Trường Sinh trong chặng đường tu luyện.


Bỏ qua việc khống chế tiềm thức vào giấc ngủ sâu của hắn đã thành công, hiện tại một ngày Nguyễn Trường Sinh chỉ cần nghỉ ngơi 3 tiếng là tuần hoàn sinh lý đều hoàn hảo, tinh thần luôn đạt tới trạng thái đỉnh cao.


Kể từ hơn một ngày trước, Minh Tưởng và Cơ Sở Thể Thuật của hắn đều đã tu luyện tới giai đoạn Tinh thông 100% sau đó liền kẹt tới hiện tại.
Tuy nhiên buổi tu luyện tối qua Nguyễn Trường Sinh đã có đầu mối, nên lần tập này phải nhất quyết đạp chân vào giai đoạn Hoàn mỹ.


Hắn chủ động tiêu hao tâm tần cho cả Chưởng Khống Nhập Vi và Siêu Trí Lực.
Dựa vào hạch tâm mà hắn đã tìm hiểu được, bước chân theo quyền giá, hít một hơi thật sâu, Nguyễn Trường Sinh đánh các động tác không nhanh mà ngược lại vô cùng chậm rãi.


Mỗi sát na, các thớ cơ bắp trên thân thể không ngừng co dãn, tất cả lực lượng đều theo tâm ý của hắn mà di chuyển tới mỗi điểm của từng động tác một.
Dần dần quen thuộc việc di chuyển điểm tụ lực, phát lực với động tác thể thuật của mình, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu tăng tốc.


Bộ pháp như tật phong, ra đòn như thiểm điện, nhưng xung quanh cơ thể hắn tựa như không hề xuất hiện quyền phong, cơ bắp của hắn vận động hết tốc lực lại không thấy tiếng vang giòn, tất cả đều được hoàn toàn thu liễm!




Nếu không phải tốc độ ra đòn của Nguyễn Trường Sinh vô cùng nhanh, người khác nhìn vào còn tưởng hắn đang tập bài tập dưỡng sinh của các cụ các bà trong công viên…


Nguyễn Trường Sinh đã hiểu ra được hạch tâm của giai đoạn Hoàn mỹ - giai đoạn cuối cùng này, đó chính là bốn từ “Như Ý Tùy Tâm” ý theo tâm chuyển.


Mỗi một động tác, mỗi một điểm nhỏ trên thân thể, Nguyễn Trường Sinh đều có thể tùy tâm điều khiển tụ lực, phát lực, liễm lực như ý, phản bác quy chân.


Năm phút dần trôi qua, hắn lập tức ngừng việc tiêu hao tâm thần, nhưng vẫn tiếp tục đúc luyện các động tác của Cơ Sở Thể Thuật cho tới khi thân thể nhói lên mới chịu dừng lại.


Cơ Sở Thể Thuật đạt tới giai đoạn Hoàn mỹ mang đến cho cơ thể hắn khả năng thích ứng Linh Tố nhanh hơn trước rất nhiều, vô cùng có lợi cho sự phát triển sau này.
Thả lỏng thân thể và nghỉ ngơi một lát, Nguyễn Trường Sinh nhất cổ tác khí bắt tay vào đột phá Minh Tưởng.


Trước lúc bắt đầu, hắn từ bên hông lấy ra một lọ nhỏ trong suốt chứa chất dịch màu xám.
Thứ này chính là Hoán Linh Dược Tề loại chuẩn mà hắn đặt mua từ tuần trước.
Mười chỉ dược tề loại ưu trong tài nguyên nhà trường cấp cho mỗi tuần đều đã bị dùng hết.
Quốc gia thật hào phóng nha!


Nhưng số lượng hơi ít (vạch mất).
Còn hỏi hắn mua kiểu gì?
Từ kỷ nguyên Công Nghệ trước kia đã tồn tại hình thức mua hàng trên mạng và chuyển phát nhanh.


Đến lịch Khải Linh năm 1135 hiện tại, tất nhiên hình thức này đã được cải tiến và đại chúng hóa vô cùng triệt để với chi phí giao hàng gần như miễn phí.


Đối với các đơn hàng bán lẻ bây giờ, chỉ có một số mặt hàng hiếm hoặc có giá trị rất cao vẫn còn sử dụng hình thức giao dịch trực tiếp, còn không đều giống như hắn, dùng điện thoại mua hàng và thanh toán trực tiếp từ thẻ tín dụng.


Sau đó chỉ trong vài tiếng, món đồ sẽ được máy bay giao hàng không người lái đưa đến tận nơi.
Bật nắp dược tề, Nguyễn Trường Sinh lập tức dốc vào miệng.
Hương vị kỳ dị không nói nên lời đang chảy xuống huyết quản, hắn liền ngồi xuống, bắt đầu tập trung thiền định minh tưởng.


Dựa theo nội hạch của giai đoạn Hoàn mỹ - Như Ý Tùy Tâm, Nguyễn Trường Sinh dần dần từng bước khống chế trạng thái của mình.


Tâm thái minh tưởng vốn cần sự buông lỏng, tĩnh lặng, giờ chuyển sang vô cùng nhẹ nhàng mà tùy ý, tựa như hắn đang dạo chơi nhàn nhã trong thế giới của một bức tranh trừu tượng đa màu sắc.


Vạn sự vạn vật trong cảm giác của Nguyễn Trường Sinh bỗng trở nên linh động hơn, có sức sống hơn trước rất nhiều, khả năng xử lý thông tin siêu tốc cho phép hắn biến hóa tất cả cảm quan khi minh tưởng thành bản năng của chính mình.


Hiện tại Nguyễn Trường Sinh đã có thể tùy ý mở mắt mà vẫn bước vào trạng thái minh tưởng ngay lập tức theo bất kỳ tư thế nào, dù là nằm, ngồi, đứng, đi, thậm chí là chiến đấu.
Cảm xúc thỏa mãn tuôn trào trong lòng hắn, nhưng hắn vẫn giữ lấy bình tĩnh và tiếp tục với bài tập Hô Hấp Pháp.


Sau đó, Nguyễn Trường Sinh tiến xuống tầng hầm để tu luyện Tinh Không Quan Tưởng Đồ.

Sau hơn một tiếng, Nguyễn Trường Sinh dừng lại chương trình tập luyện buổi sáng.
Nhìn kỹ bảng trạng thái:
Nguyễn Trường Sinh
Tuổi: 15/100
Trạng thái: Khỏe mạnh
Đạo Chủng: Cấp 1 (10%) (↑4.5)
『Năng lực』:


Cấp 1: Siêu Trí Lực Lv1
Cấp 2: (Chưa mở khóa)

Linh Tố Sư: Cấp 0 (Dưỡng Thể) (8%) (↑7.5)
R2: Ám (35%) Âm (27%)...
Đặc Chất: Chưởng Khống Nhập Vi (Cấp B)
『Công pháp』:
Minh Tưởng (Hoàn mỹ)
Cảm Ứng Hô Hấp Pháp (Khả dụng) (19%) → Cảm Ứng Hô Hấp Pháp (Tinh thông) (4%)


Tinh Không Quan Tưởng Đồ - Tầng Một (Khả dụng) (7%) → Tinh Không Quan Tưởng Đồ - Tầng Một (Thuần thục) (57%)
『Thuật thức』:
Cơ Sở Thể Thuật (Hoàn mỹ)
『Học thức』:
Luyện Kim Cơ Sở (Sơ hiểu) (10%) (↑7)

Siêu Trí Lực Lv1 (Bị động/Chủ động)


Bị động: Tăng cường tính lực, trí nhớ cùng năng lực học tập nghiên cứu và tốc độ hồi phục tâm thần. Cấp độ năng lực, Tinh thần lực và Linh hồn càng mạnh, năng lực tăng cường càng lớn. (Mức độ tăng cường hiện tại: 11 lần) (↑1)


Chủ động: Tiêu hao lượng lớn tâm thần theo thời gian, trong thời gian ngắn tăng cường tốc độ tư duy. Cấp độ năng lực, Tinh thần lực và Linh hồn càng mạnh, năng lực tăng cường càng lớn. (Mức độ tăng cường hiện tại: 3.2 lần) (↑0.2)

Minh Tưởng và Cơ Sở Thể Thuật đều đạt tới Hoàn mỹ.


Hoàn mỹ có nghĩa là hoàn hảo, trọn vẹn, viên mãn, không tì vết, nên tất nhiên sẽ không có chuyện Hoàn mỹ bao nhiêu phần trăm gì gì đó, nghe thôi đã thấy xả đảm.


Vì Nguyễn Trường Sinh đã hiểu rõ hai phần tri thức tới mức độ hoàn mỹ, nên tiến độ Đạo Chủng tăng liền 2% cộng với 2.5% hắn tích lũy được trong gần một tuần từ Cảm Ứng Hô Hấp Pháp, Tinh Không Quan Tưởng Đồ, kiến thức trên lớp về Linh Tố và một số tri thức về khoa học kỹ thuật hắn tìm thêm trên mạng,...


Nhờ có Hoán Linh Dược Tề, tốc độ thích ứng Linh Tố của hắn đã tăng lên gấp rưỡi, dự tính tháng mười một năm nay có thể bước chân vào Linh Tố Sư Cấp 1.
Độ thuần thục của Hô Hấp Pháp cùng Quan Tưởng Đồ tăng rất nhanh, đặc biệt là Quan Tưởng Đồ.


Mỗi tầng biển sao chỉ cần nâng tới giai đoạn Tinh thông là có thể xây dựng tầng biển sao mới, Linh Tố Sư cấp 0 và 1 có thể nghĩ hóa tối đa bốn tầng.


Mới có một tầng mà đã làm tinh thần lực Nguyễn Trường Sinh tăng lên đáng kể, kéo theo đó là năng lực Siêu Trí Lực và Đặc Chất đều có bước tiến bộ, đây thực sự là một môn công pháp lợi hại, hắn càng phải cẩn thận và bí mật hơn khi tu luyện thứ này.


Sau khi tổng kết xong xuôi tất cả thu hoạch, Nguyễn Trường Sinh bước vào nhà tắm rửa.

Đã hơn sáu giờ sáng, Gỗ Mun vừa ngủ dậy.


Hoàng thượng thực hiện động tác giãn cơ trong khi miệng còn đang ngáp, sau đó nhảy xuống giường ngủ, từng bước lững thững tới khu vực chỉ định hàng ngày để vệ sinh và “nhào bột”.


Mấy ngày gần đây con sen của nó rất hỗn láo, lúc ông mặt trời còn chưa thức giấc đã vứt bỏ nó mà đi, làm nó mất chỗ “long sàng” quen thuộc.
Trong lúc đi xuống nhà, Gỗ Mun càng nghĩ càng giận.
Nếu hôm nay con sen không thể đền bù thỏa đáng, thì đừng trách trẫm trở mặt vô tình nha, meo ô!


A? Mùi đồ ăn thật thơm…
Không để ý việc sửa lại chiếc khăn quàng nhỏ nhăn nhúm trên cổ, hoàng thượng ngay lập tức chạy vọt tới địa điểm phát ra hương thơm, phòng bếp.


Nhìn thấy “ngự trù” Nguyễn Trường Sinh đang chế biến “ngự thiện” mùi thơm phức tỏa ra khắp nơi làm nước miếng của nó dần dần mất khống chế.


Biết được Gỗ Mun đã tới, “ngự trù” liền vui vẻ tiến đến chào nó rồi vuốt ve nhẹ nhàng, đồng thời chỉnh lại chiếc khăn quàng đỏ hình tam giác trên cổ mèo đen.
Gỗ Mun lấy đệm thịt đẩy bàn tay hắn ra, biểu cảm trên khuôn mặt và ánh mắt tràn đầy tức giận.


Hừ, đừng tưởng việc vuốt ve vài lần là có thể khiến trẫm nguôi giận mà tha thứ, ngao ô!
Nguyễn Trường Sinh nhìn lấy Gỗ Mun ngạo kiều, hắn buồn cười:
“Biết rồi biết rồi, thế nên sáng hôm nay ta mới cất công làm món ngon cho ngươi.”


Nói đến đây, hắn liền đổ thức ăn đã nấu xong vào khay “ngự dụng” và đặt lên bàn ăn trước mặt mèo đen.
Mặc dù rất không cam tâm, nhưng thân thể nó vẫn rất thành thật mò tới đồ ăn.
“Meow~”
Thật ngon á! Không được! Trẫm không thể khuất phục, không thể!
...Thật ngon á!


Thôi được rồi, vì đồ ăn ngon nên hôm nay trẫm tạm thời xá tội cho cẩu nô tài ngươi nhưng chắc chắn không có lần sau!
Chắc chắn, meo ô!

Sau khi cùng Gỗ Mun ăn xong, Nguyễn Trường Sinh bật TV lên xem chút thời sự, đồng thời một tay cầm điện thoại lướt các dòng tin tức trên báo.


Hiện tại, vì dậy sớm từ bốn giờ nên hắn đã đổi thói quen đọc báo của mình sang buổi sáng, để dành buổi tối cho việc tập trung đọc sách, học tập các loại tri thức.


‘Tập đoàn Kinh Hồng của Nam Ninh ta quyết định tiến quân vào lĩnh vực Sinh Vật Cải Tạo, mong muốn tranh lấy một hơi với các tập đoàn lớn của quốc gia Golden Lantern.’
‘Tình trạng trầm cảm dẫn đến hành động tự tử của lứa tuổi thanh thiếu niên trên quốc gia Nam Ninh tăng cao 5.12% so với năm ngoái.’


‘Gần tỉnh Vĩnh An mới xuất hiện một vị diện cỡ nhỏ, phía chính thức đang cho người tìm hiểu.’
‘...’
Những tin báo về sự kiện Lễ Trưởng Thành trên toàn thế giới đã gần như biệt tăm…
Lúc đồng hồ điểm bảy giờ hơn, hắn cầm theo bộ đồng phục thể dục, xách balo tới trường.


Ngồi trên chiếc xe bus trống trải, tay trái đút túi quần, Nguyễn Trường Sinh nhìn chút quang cảnh xung quanh.
Từ hôm qua thời tiết đã đột ngột xuất hiện gió lạnh ẩm, nên hôm nay bầu trời bị bao phủ bởi những áng mây dày đặc, tạo nên cảm giác mù mịt, âm u che khuất tia nắng của mặt trời.


Tông màu hơi tối của khung cảnh khiến thành phố như giảm đi sự năng động, làm dòng người qua lại trên phố không còn cảm giác rộn ràng như trước.
Dù khung cảnh hôm nay có hơi nhàm chán, nhưng không thể tiêu giảm đi nội tâm phấn khích của Nguyễn Trường Sinh.


Khuôn mặt hắn điềm tĩnh nhưng sự vui vẻ bên trong đang lan tỏa, khiến ngốc mao đung đưa nhịp nhàng.
Sáng thứ Hai, chính là ngày hôm nay, hắn sẽ được học một môn học mới, đó chính là Cao Đẳng Thể Thuật.
Cao Đẳng Thể Thuật là tri thức tiến cấp của Cơ Sở Thể Thuật.


Thay vì chú trọng vấn đề rèn luyện thân thể như cơ sở, Cao Đẳng Thể Thuật bắt đầu tập trung vào mục đích chiến đấu, giúp Linh Tố Sư có thể chính thức lợi dụng thân thể đã qua tăng cường và thích nghi Linh Tố của mình vào cận chiến diệt địch.


Tuy Nguyễn Trường Sinh cũng không có ý định sử dụng thuật cận chiến làm phong cách chiến đấu thường trực, nhưng có năng lực cận chiến và không có năng lực cận chiến là hai vấn đề vô cùng khác biệt.


Cao Đẳng Thể Thuật có thể giúp hắn giảm bớt phần nào cảm giác khuyết thiếu sự an toàn nha, dù sao hết thảy sợ hãi đều bắt nguồn từ hỏa lực không đủ.
Nếu thời điểm đánh với Dị Hình ma sói, hắn đã học được Cao Đẳng Thể Thuật thì tính huống lúc ấy đã dễ thở hơn rất nhiều rồi.


Trong lúc suy nghĩ, chiếc xe bus tự động đã tới điểm dừng cạnh trường.
Nguyễn Trường Sinh liền bước xuống và đi vào trường học, sẵn sàng cho môn học sắp tới.






Truyện liên quan