Chương 7: Ngón Tay Vàng

Tia sáng nhợt nhạt từ cánh cửa sổ chiếu vào căn phòng.
Nhìn không gian hoàn toàn xa lạ với nội thất cũ kỹ, bám đầy bụi bẩn, tâm lý của Nguyễn Trường Sinh có phần trầm trọng.


Hắn cùng tất cả những học sinh khác đều bị ký hiệu trên mu bàn tay kéo vào nơi này, nhưng hiện tại chỉ có một mình Nguyễn Trường Sinh đang đứng ở đây.
Hắn liền sử dụng Chưởng Khống Nhập Vi để khống chế, tăng cường tính tập trung cho năm giác quan, đặc biệt là thính giác.


Cuối cùng Nguyễn Trường Sinh cũng không phát hiện vấn đề gì bất ổn.
Đề phòng trong không khí có vấn đề, hắn đã lập tức quan bế khứu giác từ lúc vừa mới bị dịch chuyển không gian.
Lặng lẽ bước về phía cửa sổ, Nguyễn Trường Sinh quan sát khung cảnh bên ngoài.


Từ vị trí trên cao nhìn xuống là một khoảng sân vườn khá rộng lớn, nhưng cây cối đều đã héo rũ từ lâu.
Hơi làm quan sát, Nguyễn Trường Sinh liền rõ ràng bản thân đang đứng tại căn phòng trên tầng cao của một khu dinh thự để hoang được thiết kế theo phong cách cổ điển.


Cảm giác được tông màu của ánh sáng chiếu rọi có phần xám trắng mà u tối, hắn nghi ngờ ngẩng đầu lên nhìn phía bầu trời.
Con ngươi Nguyễn Trường Sinh bỗng chốc co rút lại.
Bởi vì lấp ló trong từng đám mây, mặt trời lại có màu…
Xám tro!


Thẫn thờ nhìn một lúc, không biết có phải ảo giác hay không, nhưng dường như mặt trời đang…ngọ ngoạy, nhúc nhích.
Từng tia nắng xung quanh như đang vặn vẹo!
Áp lực cùng tâm lý khó chịu bỗng đánh ập tới thân thể và tinh thần, khiến hắn lập tức cúi đầu xuống nôn khan.




Qua một lát, cảm giác buồn nôn đã dừng lại, Nguyễn Trường Sinh không dám tiếp tục nhìn mặt trời mà chỉ dò xét lấy khung cảnh phía xa.
Nơi hắn đang ở là vị trí ngoại thành.


Hắn đoán được như vậy là bởi vì quanh đây toàn những dãy nhà thấp bé đã bị tàn phá, những con đường chưa được quy chuẩn, diện tích xanh hóa tại đây vẫn còn được bao phủ rất rộng.


Từ nơi này kéo dần tới phía nội thành và trung tâm thành phố, những tòa kiến trúc hiện đại khá tương tự với phong cách chủ lưu của kiếp trước đã dần xuất hiện, nhưng tình trạng lại vô cùng cũ kỹ, đổ nát và hoang tàn.


Phía mặt đường không có một bóng người qua lại, tất cả đều hiện ra rằng đây là một thành phố ch.ết, bị bỏ hoang.
Cảm nhận được không khí yên tĩnh đến ch.ết lặng, dựa vào tất cả những manh mối trên, Nguyễn Trường Sinh đã rõ ràng.


Bản thân hắn không còn ở hành tinh Trạm Lam mà bị kéo tới một vùng không gian, thế giới khác!
‘Lại xuyên không lần hai…nhưng tình huống hiện tại khá gay go.’


Mất một lúc lâu để điều chỉnh lại trạng thái tinh thần và chấp nhận sự thật, tâm lý bình tĩnh, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu tổng kết vấn đề.
Việc hắn bị kéo tới đây, chắc chắn là bởi ký hiệu răng nanh máu, đồng thời tất cả học sinh trong lớp cũng bị tiêu ký.


Tình huống của bọn họ sẽ không khác hắn là bao.
Thêm vào đó, sau khi thiên tài cấp S là Đặng Ngọc Mai được thức tỉnh, Nguyễn Trường Sinh rõ ràng thấy được trên tay nàng lóe lên ký hiệu, nên chắc chắn nàng cũng bị kéo tới nơi này hoặc không gian khác tương tự.


Như vậy, hắn đã đoán được chín mươi phần trăm là hôm nay nhân viên thực hiện hoạt động thức tỉnh có vấn đề, thậm chí…Thức Tỉnh Cơ Bàn cũng xảy ra vấn đề!


Tất cả các học sinh khối lớp mười của cả trường được thức tỉnh đều sẽ bị răng nanh máu tiêu ký, thậm chí là toàn thành phố, toàn tỉnh, quốc gia.


Nếu thế thì tình trạng rất nghiêm trọng, chắc chắn các ban ngành liên quan đều sốt sắng lao vào can thiệp, tức tốc xử lý vấn đề và thực hành hành động giải cứu.
Bọn họ sẽ không để những mầm non tương lai, đặc biệt là những thiên tài cấp S dễ dàng bị mai một.


Tuy nhiên, suy đoán cũng chỉ là suy đoán, với cả Nguyễn Trường Sinh cũng không phải đối tượng ưu tiên được cứu trợ.
Vì vậy bản thân hắn không thể trông chờ nhiều vào người khác, phải tìm biện pháp tự cứu mới được!


May mắn hơn những học sinh bình thường kìa, hoàn cảnh bây giờ của Nguyễn Trường Sinh vẫn tạm thời an toàn, chưa thấy có mối nguy hại nào xuất hiện.
Đồng thời, hắn còn có hack nha!
Đúng thế, ngón tay vàng của Nguyễn Trường Sinh đã được kích hoạt lúc hắn thức tỉnh thiên phú tu luyện.


Nhưng bởi tính cách cẩn thận, hắn không dám kiểm tr.a viên hạch đào trong tâm trí mình khi ở nơi công cộng, để tránh những chuyện không thể kiểm soát xảy ra.
Hắn dự định lúc về nhà mới kích hoạt, nhưng tình huống hiện tại không cho phép Nguyễn Trường Sinh có thể thực hiện kế hoạch ban đầu được nữa.


Hắn cần phải có những con bài giúp bản thân tăng cao năng lực sinh tồn ngay lập tức!
Phủi bụi và ngồi xuống nền gạch, dùng vài giây để lấy bình tĩnh, Nguyễn Trường Sinh liền nhắm lại mắt.


Ý thức của hắn chui vào trong tận cùng tâm trí, viên hạch đào vốn mờ nhạt im lặng, giờ đây như đang sống lại, phát ra từng tia quang thải rực rỡ.
Nguyễn Trường Sinh càng thấy tò mò.


Khi hắn muốn cảm giác kỹ càng hơn, những đường vân xung quanh nó bỗng trở nên sinh động, tạo ra từng gợn sóng mờ ảo khôn lường truyền vào ý thức của hắn.
Hoàn thành tiêu hóa tin tức từ viên hạch đạo, Nguyễn Trường Sinh mở mắt, biểu cảm mừng rỡ.


Cuối cùng hắn cũng rõ ràng ngón tay vàng của mình là gì.
Nó vốn không có tên, bởi Nguyễn Trường Sinh tồn tại nên nó mới tồn tại, hắn với nó luôn luôn ở trạng thái cộng sinh cùng phát triển, vĩnh viễn không tách rời.


Qua tác dụng mà Nguyễn Trường Sinh được biết, cộng thêm hình dạng của nó như viên hạch đào, hắn quyết định đặt tên cho nó là Tri Thức Và Trí Tuệ Đạo Chủng, tức mầm cây của tri thức và trí tuệ, với mong muốn sau này viên hạch đào có thể phát triển, mọc thành đại thụ và đơm hoa kết trái.


Tri Thức Và Trí Tuệ Đạo Chủng hiện tại có hai tác dụng.
Tác dụng đầu tiên, đó chính là chiếu rõ tất cả trạng thái của chủ thể theo tâm ý.


Nhờ đó, hắn có thể nhận biết, phát hiện tật bệnh, thương tổn và nhanh chóng tìm được phương pháp kiểm soát tình trạng của bản thân, đặc biệt là nếu trong lúc tu luyện có xảy ra sai sót, Nguyễn Trường Sinh sẽ nhanh chóng dựa vào năng lực chiếu rõ trạng thái này mà tức tốc sửa đổi.


Thông qua tác dụng này, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu từ từ mở ra khứu giác và thử hô hấp.
Không khí xung quanh chỉ toàn mùi rỉ sắt chứ không có ảnh hưởng xấu nào khác nữa, nên hắn mới yên tâm hít vào một hơi thật sâu và thở ra đều đặn.
Ngoài ra, Đạo Chủng còn có một tác dụng khác.


Đó là tạo thêm ra năng lực theo tâm ý chủ thể, nhưng điều kiện sáng tạo năng lực lại vô cùng hà khắc.
Nguyễn Trường Sinh có thể truyền đạt ý đồ cho Đạo Chủng về năng lực mà hắn muốn tạo ra, với điều kiện năng lực này phải thuộc phạm vi sáng tạo của lĩnh vực Tri Thức Và Trí Tuệ.


Sau đó Đạo Chủng sẽ giúp hắn hình thành năng lực với phạm vi cùng khả năng cao nhất của nó hiện tại, và năng lực đã được tạo ra sẽ không thể thay đổi.
Hiện giờ Nguyễn Trường Sinh chỉ có thể sáng tạo một loại năng lực.


Nếu hắn muốn tạo thêm năng lực mới, Nguyễn Trường Sinh cần phải thăng cấp Đạo Chủng bằng cách học tập, nghiên cứu, sáng tạo càng nhiều tri thức mới.
“Nên tạo loại hình năng lực gì đây?”


Trong lòng đắn đo, hắn vô thức gập nhẹ người xuống, hai tay tựa lên đầu gối, bàn tay chụm lại với nhau, không ngừng vân vê ngón cái, ánh mắt đăm đăm nhìn xuống sàn.


Mặc dù tình trạng của Nguyễn Trường Sinh đang khá là bất lợi, hắn vẫn phải sáng tạo một loại năng lực vừa phụ trợ cho chiến đấu sinh tồn, vừa có tiềm lực lâu dài về tương lai.
Suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng nhìn thật kỹ về Đặc Chất của mình - Chưởng Khống Nhập Vi, hắn liền quyết định.


‘Liền nó đi!’
Ngay sau đó, Đạo Chủng phát ra quang mang chói lòa, chưa cần xem xét năng lực mới, Nguyễn Trường Sinh đã có thể cảm thấy suy nghĩ, tư duy và trí nhớ của bản thân trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết.
Những vấn đề trong học tập trước kia vốn khó khăn nay đã trở nên đơn giản dễ hiểu.


Dòng tư duy rối như tơ vò đã trở nên ngay ngắn rõ ràng.
Ký ức năm xưa đã mơ hồ không nhớ giờ trở nên chi tiết sinh động cứ như mới diễn ra gần đây.
Năng lực của hắn có tên Siêu Trí Lực.
Siêu Trí Lực Lv1 (Bị động/Chủ động)


Bị động: Tăng cường tính lực, trí nhớ cùng năng lực học tập nghiên cứu và tốc độ hồi phục tâm thần. Cấp độ năng lực, Tinh thần lực và Linh hồn càng mạnh, năng lực tăng cường càng lớn. (Mức độ tăng cường hiện tại: 10 lần)


Chủ động: Tiêu hao lượng lớn tâm thần theo thời gian, trong thời gian ngắn tăng cường tốc độ tư duy. Cấp độ năng lực, Tinh thần lực và Linh hồn càng mạnh, năng lực tăng cường càng lớn. (Mức độ tăng cường hiện tại: 3 lần)


Sau khi kiểm tr.a thử khả năng ghi nhớ và tính nhẩm, Nguyễn Trường Sinh rõ ràng năng lực mới phù hợp đến như nào với nhu cầu hiện hữu của hắn.


Bị động tăng cường tính lực và tốc độ hồi phục tâm thần giúp hắn tăng phúc Đặc Chất, hồi phục tâm thần ở đây không chỉ là tinh thần, còn thêm cả thần kinh não bộ.


Việc tăng lên trí nhớ cùng năng lực học tập nghiên cứu khiến hắn nhanh chóng hấp thu, tiêu hóa các loại tri thức, đồng thời tăng tiến độ thăng cấp Đạo Chủng.
Chủ động thì càng kinh khủng, tốc độ tư duy của Nguyễn Trường Sinh có thể trong thời gian ngắn tăng lên 3 lần.


Theo những gì được biết, chỉ khi Linh Tố Sư thăng cấp 4, tức trung cấp, thì tốc độ tư duy cùng tốc độ phản ứng toàn diện của bọn họ mới được vĩnh viễn cố hóa ở mức độ gấp 10 lần Linh Tố Sư cấp thấp.
Đây không phải lĩnh vực mà Linh Tố Sư dưới cấp 4 có thể nhúng chàm, nhưng hắn lại có thể.


Mà mức độ tăng cường không chỉ cố định ở 3 lần, hắn chỉ cần tìm cách tăng lên Cấp độ Đạo Chủng, Tinh thần lực và Linh hồn thì 3 lần sẽ lên 9-10 lần, thậm chí vượt qua cả tốc độ tư duy của Linh Tố Sư Trung Cấp…


Nguyễn Trường Sinh càng nghĩ càng hưng phấn, sau đó hắn chợt nhận ra điều gì, liền bình tĩnh trở lại.
Hắn phát hiện một vấn đề, năng lực chủ động của Siêu Trí Lực tăng lên tốc độ tư duy, nhưng không tăng lên tốc độ phản ứng toàn diện.


Nó gần giống với Hiệu Ứng Viên Đạn Thời Gian: trong mắt hắn khi mọi hoạt động xung quanh như được quay chậm thì chính bản thân hắn cũng chậm rãi như thế, chỉ có suy nghĩ của hắn đang quay nhanh mà thôi.


Nguyễn Trường Sinh tự giễu bản thân mình đúng loại lòng tham không đáy, năng lực như vậy cũng là quá mạnh rồi, chủ động của Siêu Trí Lực chẳng những tăng cường càng mạnh tốc độ học tập nghiên cứu của hắn, đồng thời trong chiến đấu cũng có tác dụng liệu địch tiên cơ, không có gì để chê cả.


Đang định kiểm tr.a kỹ càng thêm nữa, tinh thần Nguyễn Trường Sinh chợt căng thẳng.
Bởi trí lực tăng lên nên khả năng thu thập và xử lý thông tin của não bộ cũng tăng mạnh.
Vì thế, tai của hắn bỗng chốc nghe được tiếng động rất nhỏ dưới tầng lầu.






Truyện liên quan