Chương 16. Thì Ra Là Thế

10 giờ sáng Chủ nhật, Hạ Tĩnh Di đến Trung tâm Dịch vụ giới thiệu việc lảm nằm ở nội thành để tìm việc làm thêm. Nhưng cô chờ đến 2 giờ chiều vẫn không có kết quả.


Vì cô không thích hợp với một số yêu cầu, ví dụ học lực, kinh nghiệm và thời gian làm việc. Có nhiều nhà hàng, khách sạn muốn tuyển dụng các cô gái trẻ như Hạ Tĩnh Di nhưng cô không dám đi vì sợ gặp phải những chuyện chẳng hay. Cô chưa đến nỗi vì kiếm tiền mà bất chấp tất cả.


Lúc này cô đang rất đói, bụng sôi ùng ục. Sự việc hôm qua ở siêu thị khiến cô chỉ còn chưa đến 2 đồng - đó là những đồng tiền cuối cùng trong nhà. Hạ Tĩnh Di rất muốn mua đồ ăn nhưng 2 đồng bạc thì có thể mua gì đây?


Thôi đành về nhà vậy, ở nhà dù sao vẫn còn chút gạo và rau dưa. Cô thầm nghĩ, Có lẽ tuần sau mình đành muối mặt vay tiền các bạn ở Trung tâm Ngoại ngữ vậy.


Không dám đi xe buýt, cô đi bộ về nhà. Con phố ở Trung tâm Ngoại ngữ có rất nhiều cửa hàng bán đồ cổ, khi đi qua đây, Hạ Tĩnh Di bị hấp dẫn bởi một thứ bày trong tủ kính.
Đó là một đồng tiền cổ, khắc bốn chỡ "Kiến Văn thông bảo".


Mọi ngày Hạ Tĩnh Di không hề ngó đến đồ cổ, vì những thứ đồ chơi đó chỉ dành cho người giàu có, rất xa vời đối với đám người nghèo khó như cô. Nhưng hôm nay nhìn thấy đồng tiền cổ này thì cô dừng bước - chính cô cũng không hiểu tại sao.




Về sau, rất lâu về sau, Hạ Tĩnh Di nhớ đến sự việc chiều hôm nay, cô nghĩ có lẽ là do ông trời sắp đặt. Vì mọi chuyện đều do số phận đã định sẵn.


Ông chủ hiệu đồ cổ tuổi ngoài 40, thấy Hạ Tĩnh Di đứng ngoài ngắm nhìn đồng tiền rất lâu, bèn hỏi, "Cô thật tinh tường nên mới chú ý đến đồng tiền cổ Kiến Văn thông bảo. Nó là thứ quý nhất của bản hiệu đấy!"
Hạ Tĩnh Di nghe chủ hiệu nói thế, bèn hỏi, "Thế ạ? Nó giá trị bao nhiêu?"


Ông ta xòe năm ngón tay giơ lên.
"500 à?" Hạ Tĩnh Di đoán vậy.
"Không! 5.000!"
"Khiếp... sao mà đắt thế?" Hạ Tĩnh Di lè lưỡi.
"Không hẳn là thế. Cô mua về, sau ít năm nữa, giá trị của nó sẽ tăng lên."
"Sao lại có người dám bỏ ra ngần ấy tiền để mua nhỉ?" Hạ Tĩnh Di cảm thấy khó hiểu.


"Thích sưu tập mà! Đồ cổ thường làm từ vài trăm năm trước, nó rất có ý nghĩa văn hóa, lịch sử." Có thể vì hôm nay vắng khách, quá rỗi rãi nên ông chủ thích trò chuyện với Hạ Tĩnh Di, "Nhất là đồng tiền Kiến Văn thông bảo này, cô có biết tại sao nó đắt như thế không? Thời Minh, Kiến Văn đế tên thật là Chu Doãn Văn - cháu nội của Minh Thái tổ Chu Nguyên Chương, đã ho đúc tiền này để lưu thông. Nhưng Kiến Văn đế chỉ làm vua có 3 năm, vì bị Chu Lệ cướp ngôi. Chu Lệ muốn che đậy hành vi cướp ngôi chẳng vẻ vang gì của mình, bèn ra lệnh xóa bỏ niên hiệu Kiến Văn. Hễ thứ gì có hai chữ "Kiến Văn" đều bị tiêu hủy, cho nên đồng tiền Kiến Văn thông bảo còn sót lại là thứ cực kỳ quý hiếm."


Hạ Tĩnh Di gật đầu, cô đã được mở rộng tầm mắt.
Còn ông chủ, dường như có thiện cảm với Hạ Tĩnh Di và cũng có thể là muốn đề cao giá trị hàng hóa, ông ta mở tủ kính vầm đồng tiền đó ra đưa cho Hạ Tĩnh Di, "Cô thử cầm mà xem!"


Hạ Tĩnh Di thận trọng đón lấy đồng tiền rồi ngắm nghía tỉ mỉ. Lát sau, cô hỏi, "Đồng xu này, thời đó đáng giá bao nhiêu tiền?"


Ông chủ cười ha hả, "Không thể nhìn nhận như thế đối với tiền cổ. Vào thời Minh, đồng xu này có lẽ chỉ là một đồng, na ná như 5 hào thời nay. Nhưng sau vài trăm năm thì giá trị của nó đã khác rất xa rồi."


Trong túi Hạ Tĩnh Di đang có đồng tiền kim loại mệnh giá 5 hào, bèn lấy ra. Cô ngắm nhìn đồng tiền mà vàng óng, lẩm bẩm, "Có lẽ vài trăm năm sau, đồng 5 hào rất bình thường này sẽ rất có giá trị đây..."


"Đúng thế đấy!" Ông chủ tươi cười, "Tiền kim loại mà chúng ta tiêu ngày nay, sau vài trăm năm nữa nhất định sẽ trở thành tiền rất có giá. Nhưng chúng ta không thể sống đến ngày đó, thì đành để lại cho thế hệ con cháu thôi!"


Hạ Tĩnh Di cười, trả lại ông ta đồng tiền Kiến Văn thông bảo và lại ngắm đồng tiền 5 hào trên tay, bâng khuâng nghĩ ngợi, nếu lúc này nó có giá trị như đồng tiền vổ kia thì tốt biết mấy... Cô thở dài, hiểu rằng không thể có chuyện này. Cô cất nó vào túi áo rồi rời khỏi hiệu đồ cổ.


Lãi đi bộ một hồi, Hạ Tĩnh Di cảm thấy mồm miệng khô ran, rất khát nước. Đã 4 tiếng đồng hồ cô chưa uống hũm nước nào, không sao chịu nổi nữa, bèn rẽ vào một tiệm nhỏ ven đường, mua một chai nước khoáng rẻ tiền nhất.


Cô hỏi mua một chai nước tinh khiết. Khi lục túi áo lấy tiềm ra trả thì cô sửng sốt. Không thấy đồng 5 hào đâu nữa, chỉ thấy đồng tiền khắc bốn chữ "Kiến Văn thông bảo".


Đầu óc cô nóng ran, thế này là thế nào? Tại sao đồng tiền cổ trị giá 5 nghìn lãi nằm trong túi mình? Có lẽ lúc nãy trả lại ông chủ hiệu đồ cổ, mình đã đưa nhầm chăng?
Nghĩ đến đây, Hạ Tĩnh Di phát hoảng, quên và khát, cô quay trở lại hiệu đồ cổ.


Mất phút sau cô đã chạy đến nơi, thở hồng hộc, hỏi ông chủ, "Bác ơi, có phải vừa rồi cháu đã cầm nhầm đồng tiền cổ của bác? Cháu rất xin lỗi..."
Ông chủ kinh ngạc trả lời, "Không! Cô trả lại tôi rồi mà!" Rồi ông chỉ vào tủ kính, "Nhìn đi, nó đây này!"


Đúng thế, đồng tiền Kiến Văn thông bảo đang nằm yên vị trong tủ. Hạ Tĩnh Di đờ ra mấy giây, rồi lấy đồng tiền giống y hệt trong túi áo ra. Cô trố mắt nhìn.
Tại sao lại thế này? Hạ Tĩnh Di bỗng mở to mắt, há hốc miệng, cô nghĩ đến một điều gì đó.


Chẳng lẽ... đây là "siêu năng lực" của mình - siêu năng lực khống chế tiền bạc?


Đúng rồi, chắc chắn là thế rồi! Hạ Tĩnh Di ngây người nhìn đồng tiền cổ trong tay, cô bỗng hiểu ra. Siêu năng lực của mình không thể khiến cho tiền biến thành nhiều hơn, cũng không thể dùng một ít tiền đổi lấy hàng hóa có giá trị lớn hơn, nhưng có thể làm thay đổi hình dạng và giá trị của đồng tiền.


Lúc này, ông chủ hiệu nhìn Hạ Tĩnh Di cũng có đồng tiền Kiến Văn thông bảo thì hết sức kinh ngạc, "Thì ra cô cũng có một đồng? Đưa tôi xem nào?" Hạ Tĩnh Di đưa nó cho ông ta.


Ông ta đeo kính lên, rồi lại cầm thêm kính lúp, soi kĩ đến mấy phút. Sau đó ông ta ngẩng lên nói, "Là tiền thật! Lạ nhỉ, lúc nãy hình như cô không biết gì về tiền cổ, thế mà chỉ một lúc sau..." Ông ngừng lại, mỉm cười, "Tôi hiểu rồi. Cô có ý thử tôi, xem tôi có lành nghề không."


Hạ Tĩnh Di không biết nên đối đáp ra sao, cô chỉ cười ngượng nghịu.
Ông ta cầm đồng tiền cổ trong tay, đật đi lật lại ngắm nghía, có vẻ thích thú. Lát sau ông ta hỏi, "Cô có định bán nó không?"
Hạ Tĩnh Di sửng sốt, do dự một lát rồi gật đầu.


"Cô thực tinh khôn. Thăm dò tôi trước, thế là nắm được giá cả."
"Không ạ, cháu chỉ..."


Ông ta xua tay, "Khỏi cần nói thêm nữa. Tôi cũng thích giao lưu với những người thông minh, như thế, cả hai bên đều không bị thiệt thòi. Bây giờ tôi nói nhé: ở tiệm tôi, đồng Kiến Văn thông bảo bán 5 nghìn, tôi trả cô 4 nghìn rưỡi, được chưa?"


Lúc trước Hạ Tĩnh Di không dám tin ở mắt mình, bây giờ cô cũng không dám tin ở tai mình. 4 nghìn rưỡi? Nãy mình chỉ có đồng 5 hào, một lát sau đã biến thành 4 nghìn rưỡi?


Ông chủ thấy Hạ Tĩnh Di đứng im không tỏ ý gì, liền nhún vai nói, "Cô chưa muốn bán thì thôi cũng được. Dù sao tôi cũng chỉ có thể mua giá này, không thể trả cao hơn."
"Không phải thế. Cháu đồng ý." Hạ Tĩnh Di sợ ông ta nghĩ lại, vội nói luôn, "Vâng, cháu bán 4 nghìn rưỡi, như bác nói."


Ông ta mỉm cười, mở ví lấy ra một xấp tiền, đếm 45 tờ mệnh giá 100 đồng rồi đưa cho Hạ Tĩnh Di, "Cô đếm đi. Nếu không có vấn đề gì thì để đồng tiền cổ ở lại tiệm tôi. Ra khỏi cửa rồi, không được đổi ý nữa."


"Không vấn đề gì ạ." Hạ Tĩnh Di nhẫn tiền, cũng không đếm nữa, cho luôn vảo túi quần.


Đi trên đường, Hạ Tĩnh Di cảm thấy tim minh sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Tuy không trộm cắp làm càn, nhưng cô vẫn cảm thấy căng thẳng như kẻ gian có tật giật mình, chỉ vì sự việc xảy ra hết sứ thần kỳ, cứ như một giấc mơ đẹp, một giấc mơ đẹp tuyệt vời. Cô phải liên tục cho tay vào túi, như thể mới có xúc giác thật sự đẹp và cảm giác nội tâm thật sự đủ đầy. Những cảm giác này mới tuyệt diệu làm sao!


Đã có siêu năng lực thẩn kỳ, từ nay mình có thể biến đồng 5 hào thành tiền cổ rồi bán được giá cao. Hạ Tĩnh Di xúc động nghĩ. Từ nay nhà mình không sợ thiếu tiền tiêu nữa.


Nhưng cô bỗng dừng bước. Nếu mình có thể làm thay đổi giá trị đồng tiền, thì không cần thiết phải rườm rà như thế nữa.
Sau khi ngẫm nghĩ một hồi, cô quyết định thử nghiệm xem sao.
Gần đấy có một nhà vệ sinh công cộng, cô bước vào, rồi đi vào một ô riêng, khóa cửa lại.


Cô lấy tờ tiền 1 đồng ra, nắm trong lòng bàn tay nhắm mắt, thầm nghĩ, Hãy biến thành đô la Mỹ.
Rồi cô xòe tay ra, hơi run run. Cô nhìn tờ tiền.


Trước mắt cô là tờ giấy bạc màu lục nhạt - tờ 1 đô la Mỹ. Hạ Tĩnh Di chưa bao giờ nhìn thấy đô la Mỹ, nhưng hoa văn và những đòng chữ tiếng Anh, cộng với chân dung tổng thống Washington in trên tờ tiền, cô tin rằng mình không thể nhầm.


Máu dồn lên đầu Hạ Tĩnh Di từng đợt từng đợt, cô quên hẳn cuộc cạnh tranh mà "Cựu thần" đã nói, lúc này chỉ cảm thấy hạnh phúc tràn trề. Hạ Tĩnh Di chỉ nghĩ đến một điều duy nhất: phải lập tức đi mua vài món đồ ăn ngon để mẹ và mình ăn no một bữa. Kể từ nay hai mẹ con sẽ mãi mãi giã biệt những tháng ngày khốn khổ.


Lúc này, Hạ Tĩnh Di không hề biết, năng lực mà cô vừa "thử" mới chỉ là khởi thủy và mới chỉ có ở một phương diện nhỏ. Về sau, năng lực "tiền bạc" của cô sẽ phát triển thành một siêu năng lực "rất đáng sợ".






Truyện liên quan

Khi Ta Trở Thành Trò Chơi Không Thể Công Lược Npc

Khi Ta Trở Thành Trò Chơi Không Thể Công Lược Npc

Nhan Tuân184 chươngFull

Đô ThịHuyền HuyễnĐam Mỹ

2.2 k lượt xem

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Du Huyễn75 chươngFull

Ngôn Tình

282 lượt xem

Kinh Dị Trò Chơi: Bắt Đầu Giúp Quỷ Quái Làm Lựa Chọn

Kinh Dị Trò Chơi: Bắt Đầu Giúp Quỷ Quái Làm Lựa Chọn

Mỹ Vị Khẩu Ma147 chươngFull

Huyền HuyễnLinh Dị

2.1 k lượt xem

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Ân Tầm200 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

23.3 k lượt xem

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Kim Thiên Tảo Thượng Cật Giáo Tử301 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

19.4 k lượt xem

Quét Ngang Trò Chơi Đô Thị, Ta Mở Ra Ngoại Quải Tự Do

Quét Ngang Trò Chơi Đô Thị, Ta Mở Ra Ngoại Quải Tự Do

Vị Diệt600 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngHệ Thống

6.8 k lượt xem

Trò Chơi Ngoài Ý Muốn

Trò Chơi Ngoài Ý Muốn

Đại Phong Quát Quá8 chươngFull

Đam Mỹ

68 lượt xem

Trò Chơi Chấm Dứt

Trò Chơi Chấm Dứt

Vân Quá Thị Phi24 chươngFull

Đam Mỹ

71 lượt xem

Trò Chơi Xâm Lấn, Ta Có Siêu Thần Cấp Song Thiên Phú

Trò Chơi Xâm Lấn, Ta Có Siêu Thần Cấp Song Thiên Phú

Ngạnh Đường Hoa Hồng288 chươngTạm ngưng

Đô ThịVõng DuHuyền Huyễn

12.6 k lượt xem

Cụ Hiện Chân Thật Trò Chơi

Cụ Hiện Chân Thật Trò Chơi

Diệp Mạch1,315 chươngFull

Võng Du

7.6 k lượt xem

Trò Chơi Tình Ái: Yêu Và Hận

Trò Chơi Tình Ái: Yêu Và Hận

Cửu Vĩ Nhất Tâm2 chươngDrop

Ngôn TìnhTrọng SinhSủng

34 lượt xem

Tận Thế Chi Tàn Khốc Trò Chơi

Tận Thế Chi Tàn Khốc Trò Chơi

Nhất Đại Điềm Tiêu636 chươngFull

Đô ThịMạt Thế

4.9 k lượt xem