Chương 7. Lớp 13 Bị Chọn

Hàng Nhất, Tôn Vũ Thìn và Lục Tấn Bằng đều là học viên lớp 13. Hạ Tĩnh Di dù không phải là học viên chính thức, chỉ có thể học sau giờ làm việc, giáo viên cũng xếp cô dự thính ở lớp 13 này.


Sau giờ học buổi sáng, các học viên rời lớp học. Ai ở gần nhà thì về ăn cơm, ai ở xa thì ra quán gần trung tâm ăn. Học suốt buổi rồi ai cũng đói bụng, cho nên chỉ năm phút sau mọi người đều tản đi, lớp học gần như vắng tanh.


Trong phòng học lớp 13 chỉ có một học viên nán lại, là Hạ Tĩnh Di. Điều kiện kinh teesgai đình eo hẹp không thể ra ngoài ăn, cô xách theo hộp cơm trưa đơn giản và ngồi ăn tại lớp.


Cô mở cặp sách lấy ra cái hộp đựng bữa trưa: một ít cơm nguội, bên trên là dưa tự muối. Trong mỗi phòng học của trung tâm đều đặt một cây nước uống, rất tiện lợi cho Hạ Tĩnh Di. Cô nhấn nút "đun", chờ nước sôi để rót vào hộp cơm để hâm cho nóng, rồi ăn.


Nhà Hàng Nhất cách trung tâm không xa lắm, nhưng vì ngại về nên anh ra quán. Một phần vì ngại đi xe buýt chen chúc, phần vì cảm thấy ở lại cùng mọi người ăn cơm, trò chuyện cũng rất thú vị.


Xưa nay Mễ Tiểu Lộ không có điều kiện để đi theo Hàng Nhất. Cho nên, Hàng Nhất đi học tiếng Anh, Mễ Tiểu Lộ lập tức ghi tên tham gia. Nào ngờ, anh lại bị xếp vào lớp 16. Trưa nay Mễ Tiểu Lộ tìm gặp Hàng Nhất, nói là muốn ăn cơm cùng anh. Bình thường Hàng Nhất sẽ vui vẻ ừ ngay, nhưng hôm nay Mễ Tiểu Lộ, anh bỗng cảm thấy hơi bất an.




Tối qua Hàng Nhất bị mẹ tịch thu máy chơi game, máy đó do anh mượn của Mễ Tiểu Lộ.
Mễ Tiểu Lộ nhận ra vẻ mặt khang khác của Hàng Nhất, bèn hỏi, "Sao thế, anh Hàng Nhất?"
Hàng Nhất hơi băn khoăn, "Anh muốn nói với em một chuyện."


Mễ Tiểu Lộ thầm kinh ngạc. Thế này là sao? Anh ấy cũng vừa khéo có chuyện nói với mình. Anh ấy đã đọc được tâm tư của mình? Không thể. Bèn hỏi dò, "Là chuyện gì?"
Hàng Nhất chép miệng, rồi choàng tay lên vai Mễ Tiểu Lộ, "Nào, đi! Hôm nay anh chiêu đãi. Em muốn ăn gì?"


Thế là Mễ Tiểu Lộ bỗng dưng bị kéo đi, anh đâu có thiết gì ăn uống, anh chỉ muốn tìm một chỗ yên tĩnh để nói thẳng vào chủ đề. Lát sau, cả hai chọn một hiệu ăn Âu tương đối vắng khách ở gần đó.
"Tiểu Mễ chọn món đi, em muốn ăn gì cứ nói đừng ngại." Hàng Nhất dõng dạc nói.


Chữ "tiểu" đi cùng với họ của đối phương, là cách gọi thân mật của người lớn tuổi dành cho người ít tuổi.
Mễ Tiểu Lộ ngờ ngợ nhìn Hàng Nhất, "Sao anh có vẻ là lạ? Anh định nói với em chuyện gì? "
"Cứ ăn đã. Em không đói à? " Hàng Nhất nói với người phục vụ "Cho tôi suất bít tết Medium-well"


Rồi hỏi Mễ Tiểu Lộ, " Còn em? "
Một cấp độ chín của món bít tết (phần thịt chưa chín tới 90%). Đặc trưng của Medium-welllaf bên ngoài cháy sém, bên trong nóng chỉ còn một chút màu hồng ở giữa miếng thịt, không còn nước.
"Em cũng thế. "


Người phục vụ bước đi. Mễ Tiểu Lộ ngấp một ngụm nước chanh rồi nhìn Hàng Nhất, "Nói đi? " Ơ kìa, sao tình hình lại ngược lại, khác hẳn dự định của mình. Mễ Tiểu Lộ thầm nghĩ.
"Hề hề... " Hàng Nhất gãi đầu giã tai, "Anh nói ra em đừng giận nhé! "
"Thực ra là chuyện gì? "


"Cái náy PVS chơi game em cho anh mượn, tối qua bị mẹ anh tịch thu rồi, bà bảo khi nào anh thi xong IELTS thì mới trả lại... "
"Rồi sao nữa? "
Hàng Nhất xòe bàn tay ra, "Chỉ thế thôi, ý anh là hiện giờ anh chưa thể trả lại cho em cái máy chơi game. Tiểu Mễ... em không trách anh chứ? "


Mễ Tiểu Lộ nhìn Hàng Nhất, "Anh định nói với em chỉ là chuyện này? "
"Ừ! "
Mễ Tiểu Lộ gượng cười. Cứ tưởng chuyện gì to tát. chỉ bằng con muỗi so với chuyện em định nói với anh.


Hàng Nhất cảm thấy Mễ Tiểu Lộ giấu nhẹm Hàng Nhất nhiều năm trời, ví dụ như anh căn bản không thích chơi game, nhưng vẫn thường xuyên chơi cùng Hàng Nhất vì muốn ở bên Hàng Nhất nhiều hơn, thực ra chỉ là giả vờ thích chơi. Còn cái máy PVS là anh mua cho Hàng Nhất, nhưng vì không tiện nói rõ là tặng, nên đành nói là cho mượn. Mễ Tiểu Lộ không hề muốn Hàng Nhất trả lại.


Thấy Mễ Tiểu Lộ không trách cứ gì, Hàng Nhất mới thở phào nhẹ nhõm, rồi vỗ vai bạn, "Đúng là người em tốt của anh. "
Mễ Tiểu Lộ thấy ấm lòng. Anh rất thích xưng hô anh em với Hàng Nhất, cảm giác rất thân thiết.


"Tiếc quá, bây giờ không thể chơi Đại xà vô song 2 nữa rồi. " Hàng Nhất than thở, "Game ấy rất hay, hôm qua anh vừa mới giành được một báu vật thì mẹ anh bước vào tịch thu máy luôn."
"Anh 21 tuổi rồi mà mẹ anh vẫn quản lý như đứa học sinh cấp II thế á? "Mễ Tiểu Lộ dở khóc dở cười.


Hàng Nhất rầu rĩ thở dài, "Anh cũng đang nghĩ về vấn đề này, em thấy sao? "
Mễ Tiểu Lộ khẽ cười, nhìn khuôn mặt đáng yêu của Hàng Nhất, dịu dàng nói, "Ai bảo anh cứ như đứa trẻ ngốc nghếch không chịu lớn! "
Mễ Tiểu Lộ mở balo nhỏ, lấy ra một chiếc máy PVS màu trắng đưa cho Hàng Nhất, "Anh cầm mà chơi. "


"Là chiếc máy em vẫn chơi cặp đôi với anh à? Đưa anh thì em chơi bằng gì? "
"Không sao, em chơi chán rồi, anh cứ dùng đi. " Thực ra cả hai máy chơi game anh mua, đều dành cho Hàng Nhất.
"Ôi, chú em thật tốt! " Hàng Nhất mừng rỡ đứng bật dậy, bước đến ôm chầm lấyMễ Tiểu Lộ, "Rất cám ơn em! "


Tim Mễ Tiểu Lộ bỗng dưng đâp thình thịch. Hãy ôm chạt, ôm lâu hơn một chút, cầu trời cho thời gian dừng lại... nhưng Hàng Nhất đã buông anh ra rất nhanh rồi ngồi xuống ghế đối diện, lập tức bật máy, sự chú ý tập trung vào cả trò chơi.


Mễ Tiểu Lộ hơi chưng hửng, nhưng anh liền nghĩ: Thế cũng được, còn hơn để Hàng Nhất thấy khuôn mặt đỏ bừng của mình thì không biết giải thích ra sao.


À khoan đã Mễ Tiểu Lộ bỗng bừng tỉnh. Chằng phải hôm nay mình định thổ lộ với Hàng Nhất sao? Giờ anh ấy đang rất cảm kích, thì vừa khéo đúng lúc còn gì?


Tim đập nhan, Mễ Tiểu Lộ nhìn chàng trai đang cúi đầu mải mê chơi điện tử - người đáng yêu duy nhất trong cuộc đời anh. nhưng lời đã chuẩn bị, anh đã sẵn sàng nói ra ngay bây giờ.
"... Anh Hàng Nhất, em muốn nói với anh điều này. "Mễ Tiểu Lộ lấy hết can đảm, mở đầu.


"Thế à? Là gì vậy? " Hàng Nhất hỏi, không ngẩng lên, vân đắm chìm trong trò chơi.
Tim Mễ Tiểu Lộ dường như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. "Từ nhiều năm nay, em nhận ra rằng ... em... "


Mễ Tiểu Lộ chưa nói xong, Hàng Nhất bỗng ngẩng đầu lên, xúc động, giơ cái máy chơi game đến trước mặt Mễ Tiểu Lộ, "Chính là cửa ải này, hôm qua anh chật vật lắm mới qua được! Cực khó! "


"... Thế à? Vậy thì lát nữa anh lại tiếp tục chơi. "Bất chợt bị ngắt lời,Mễ Tiểu Lộ hơi tiu nghỉu, anh cố trấn tĩnh và định nói tiếp nhưng nhìn thấy người phục vụ bưng đồ ăn đến nên đành thôi.


Hàng Nhất đã đói bụng từ lâu, nhìn thấy đĩa bít tết thơm ngon nóng hổi, anh lập tức tắt máy rồi nói, "Khởi động thôi! "


Hai người bắt đầu ăn bít tết. Trong lúc ăn, Mễ Tiểu Lộ không ngớt nhìn rộm Hàng Nhất ăn rất ngon lành, nhai ngấu nghiến rất thú vị.Mễ Tiểu Lộ cảm thấy không phải lúc để nói chuyện, thôi cứ ăn đã.
Nào ngờ, vừa ăn xong, Hàng Nhất cầm khăn giấy lau miệng rồi nói luôn, "Chúng ta về lớp chơi điện tử đi! "


"Lớp học? Sao không chơi ngay ở đây? "
"Ở lớp còn có người khác, thế mới vui chứ. " Không đợi Mễ Tiểu Lộ phản đối, Hàng Nhất gọi người phục vụ, "Anh ơi, thanh toán! "


Mễ Tiểu Lộ có phần chán nản, anh vốn định gặp riêng Hàng Nhất để nói chuyện hệ trọng. Chứ quay về lớp thì anh thổ lộ làm sao? Thôi đành vậy, dù sao vẫn còn buổi chiều. Tan học về sẽ tính.


Trả tiền xong, Mễ Tiểu Lộ và Hàng Nhất quay lại Trung tâm Ngoại ngữ.Mễ Tiểu Lộ vốn định đi về phòng học của mình nhưng Hàng Nhất bá vai anh và bảo đến phòng học của Hàng Nhất cùng chơi điện tử.Mễ Tiểu Lộ nói, "Được. "


Lúc này trong phòng học chỉ có 8, 9 người, trong số đó đương nhiên có Hạ Tĩnh Di, vài người đang đọc sách, cũng có người gục xuống bàn ngủ. Cả hai bước vào, Hàng Nhất gọiMễ Tiểu Lộ ngồi bên cạnh mình, rồi lấy máy điện tử ra chơi.


Có hai thanh niên thấy Hàng Nhất chơi game liền bước lại xem. Hàng Nhất rất thích khi mình chơi game có người đứng bên cạnh xem, anh khoái chí vì có cảm giác mình đang trổ tài. Hai thanh niên này rõ ràng cũng là người mê điện tử, họ vừa bình luận đủ điều vừa tư vấn kế sách. Sau đó cũng thay phiên nhau chơi, không khí rất vui vẻ.


Chỉ có Mễ Tiểu Lộ cảm thấy chán phèo, nhưng vì muốn chiều Hàng Nhất nên anh vẫn cố giả vờ tham gia chứ thâm tâm anh thấp thỏm không yên, toàn nghĩ đến việc trong kế hoạch của mình.
Họ chơi đến 2 giờ 10 phút.Mễ Tiểu Lộ thấy đã muộn, bèn nói, "Sắp đến giờ học rồi, em phải về lớp đây! "


Hàng Nhất cất máy chơi game vào cặp nhưng đầu óc vẫn chưa dứt ra khỏi trò chơi. Đôi mắt anh đảo tròn, rồi lè lưỡi, tủm tỉm, "Hay là, em đừng về, chiều nay học ở lớp anh đi, chúng ta có thể lén chơi game! "
"Học ở đây? Thế thì... chỗ ngồi, em ngồi ở đâu? "


"Ngồi ở đây luôn! Người vẫn ngồi cạnh anh hôm nay bị ốm, xin phép nghỉ học rồi! "


Mễ Tiểu Lộ bằng lòng ngay. Hai người tuy là bạn thân từ bé nhưng anh chưa từng học cùng Hàng Nhất, nhất là ngồi cùng bàn. Lần này anh muốn học lớp bồi dưỡng tiếng Anh cùng Hàng Nhất, nhưng lại bị xếp vào lớp khác. Nên khi Hàng Nhất đề nghị như thế,Mễ Tiểu Lộ đương nhiên rất ưng. Chỉ cần có cơ hội ngồi bên Hàng Nhất, anh tuyệt đối không bỏ qua. Nhưng trung tâm có quy định cấm tự ý chuyển lớp, anh lại thấy lo lo, bèn nói, "Nếu giáo viên lớp anh phát hiện ra em không phải học viên lớp này thì sao? "


"Không thể. Vì giáo viên tiếng Anh lớp này là một ông già ngoài 50 tuổi, mắt kém, chúng ta lại ngồi bàn cuối nên ông ấy không thể nhận ra đâu! "
Mễ Tiểu Lộ nghĩ ngợi, rồi gật đầu, "Được"


Đến giờ học, thầy giáo bước vào lớp. Đúng như Hàng Nhất nói, thầy là một ông già tóc bạc, tuổi gần 60, đeo cặp kính viễn dày cộp.Mễ Tiểu Lộ cảm thấy yên tâm.
Giờ học bắt đầu thì Hàng Nhất cũng lấy máy chơi game đặt dưới gầm bàn rồi chơi.


Mễ Tiểu Lộ nói nhỏ, "Anh không nghe giảng thì phí tiền học à? "
Hàng Nhất khẽ đáp, "Anh mới chơi nửa trận, không thể lưu kết quả. Anh phải chơi hết đã."


Mễ Tiểu Lộ im lặng. Trong giờ học, Hàng Nhất chỉ cúi xuống chơi game, anh đang rong ruổi tung hoành trên chiến trường. Còn Mễ Tiểu Lộ ngồi bên thì chăm chú nghe giảng. Tuy hia người không giao luu gì với nhau nhưng chỉ cần ngồi sát bên Hàng Nhất để thụ hưởng cảm giác học chung thì Mễ Tiểu Lộ đã rất thỏa mãn và hạnh phúc rồi.


Đang học nửa chừng, chính xác là lúc 2 giờ 55 phút thì xảy ra một sự kiện hết sức bất ngờ.






Truyện liên quan

Khi Ta Trở Thành Trò Chơi Không Thể Công Lược Npc

Khi Ta Trở Thành Trò Chơi Không Thể Công Lược Npc

Nhan Tuân184 chươngFull

Đô ThịHuyền HuyễnĐam Mỹ

2.3 k lượt xem

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Du Huyễn75 chươngFull

Ngôn Tình

282 lượt xem

Kinh Dị Trò Chơi: Bắt Đầu Giúp Quỷ Quái Làm Lựa Chọn

Kinh Dị Trò Chơi: Bắt Đầu Giúp Quỷ Quái Làm Lựa Chọn

Mỹ Vị Khẩu Ma147 chươngFull

Huyền HuyễnLinh Dị

2.1 k lượt xem

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Ân Tầm200 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

23.3 k lượt xem

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Kim Thiên Tảo Thượng Cật Giáo Tử301 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

19.4 k lượt xem

Quét Ngang Trò Chơi Đô Thị, Ta Mở Ra Ngoại Quải Tự Do

Quét Ngang Trò Chơi Đô Thị, Ta Mở Ra Ngoại Quải Tự Do

Vị Diệt600 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngHệ Thống

6.8 k lượt xem

Trò Chơi Ngoài Ý Muốn

Trò Chơi Ngoài Ý Muốn

Đại Phong Quát Quá8 chươngFull

Đam Mỹ

68 lượt xem

Trò Chơi Chấm Dứt

Trò Chơi Chấm Dứt

Vân Quá Thị Phi24 chươngFull

Đam Mỹ

71 lượt xem

Trò Chơi Xâm Lấn, Ta Có Siêu Thần Cấp Song Thiên Phú

Trò Chơi Xâm Lấn, Ta Có Siêu Thần Cấp Song Thiên Phú

Ngạnh Đường Hoa Hồng288 chươngTạm ngưng

Đô ThịVõng DuHuyền Huyễn

12.6 k lượt xem

Cụ Hiện Chân Thật Trò Chơi

Cụ Hiện Chân Thật Trò Chơi

Diệp Mạch1,315 chươngFull

Võng Du

7.7 k lượt xem

Trò Chơi Tình Ái: Yêu Và Hận

Trò Chơi Tình Ái: Yêu Và Hận

Cửu Vĩ Nhất Tâm2 chươngDrop

Ngôn TìnhTrọng SinhSủng

34 lượt xem

Tận Thế Chi Tàn Khốc Trò Chơi

Tận Thế Chi Tàn Khốc Trò Chơi

Nhất Đại Điềm Tiêu636 chươngFull

Đô ThịMạt Thế

4.9 k lượt xem