Chương 2. Nghèo Khó

Cách đây bốn ngày.
7 giờ tối thứ Năm, tại thôn Viên Gia Kiều, khu Phụ Ninh, thành phố Thâm Quyến.
Hạ Tĩnh Di đã nửa tháng trời chưa biết mùi thịt cá là gì, và cô cũng gần chục ngày chưa tắm vì phỉa tiết kiệm nước và than tổ ong.


Vì không thể ngày nào cũng tắm gội và thay quần áo, giờ đi đường cô cũng không dám đi quá nhanh vì sợ ra lắm mồ hôi. Ăn uống kham khổ như thế nên hạ Tĩnh Di bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng, cô vẫn có thể đi làm đã là rất khả quan rồi, lấy đâu ra sức sống dồi dào như người bình thường ?


Nguyên nhân căn bản là vì nhà cô quá nghèo. Cha đã mất từ lâu, mẹ bị phong thấp nặng bại liệt hai chân, suốt ngày nằm trên giường. Gánh nặng gia đình đè lên vai cô gái mới 21 tuổi đầu. Tiền cứu trợ xã hội, tiêu dè sẻn cũng chỉ đủ ăn uống, không thể chi trả tiền thuốc men cho mẹ. cô đành vay giật bà con họ hàng, nhưng nay cũng đã hết. Cô không dám nói cho mẹ biết cả nhà chỉ còn chưa đến 50 đồng.


Hạ Tĩnh Di cần chăm sóc mẹ ốm nằm nhà, nên sau khi tốt nghiệp trung học , cô xin làm chân quét dọn vệ sinh và các việc vặt ở một trung tâm ngoại ngữ, đổi lại, cô được miễn phí học ngoại ngữ ở đây. Cô không từ bỏ học tập, cô mơ ước mai kia sẽ thi đỗ đại học tại chức để từ đó thay đổi vận mệnh của mình.


Sau một ngày làm việc, Hạ Tĩnh Di trở về ngôi nhà xập xệ, nghèo khó bủa vây bốn bề. Cô lật giở người cho mẹ, rồi chuẩn bị vo gạo thổi cơm. Nhìn con gái hốc hác, xanh xao, mẹ cô xót xa hỏi, " Tĩnh Di à, tối nay ăn gì ? "
" Ăn cơm. "
" Mẹ hỏi thức ăn là gì ? "
" Rau cải trắng xào ạ . "


" Chiều nay con ra chợ nhặt cải trắng héo vứt đi, phải không ? "
" ... Vâng . "
" Tĩnh Di, mẹ thì không sao, nhưng nếu con cứ ăn rau héo nát như thế sẽ không có chất và còn có hại cho sức khỏe nữa. Như thế sao được ? "




Hạ Tĩnh Di mím môi, nín lặng. Nhà chỉ còn 46 đồng 7 hào thì có thể ăn gì đây ? Nhưng cô không dám hé răng.
" Ra mua ít thịt về mà ăn, con ạ . " Bà mẹ nói, " Đã bao lâu con chưa ăn thịt rồi ? Đừng tự hành xác mình nữa. "
" Không sao, mẹ ạ! Con không muốn ăn thịt. "


Bà mẹ biết con gái nói dối, " Mẹ muốn ăn, cứ ra mua một ít về nấu. "
Hạ Tĩnh Di cũng biết mẹ nói thế là để cô phả đi mua thôi, chứ mua về rồi bà cũng chẳng ăn miếng nào đâu.
Cô cầm theo 5 đồng, ra khỏi nhà. Cô ấn định con số này là tối đa, không thể nhiều hơn.


Nhưng 5 đồng bạc thì có thể mua thịt gì ? Nhà Hạ Tĩnh Di ở ngoại ô, rất hẻo lánh, không có chợ, siêu thị càng không có. Đi khá xa mới thấy một cửa hàng ăn nhỏ.
Cô bước vào hỏi chủ quán, " Chỗ bác bán những món gì ? "
Chủ hệu chỉ lên tường, " Tôi viết cả ở trên này rồi. "


Hạ Tĩnh Di đọc danh mục và giá cả: Phở sốt tương chua cay 6 đồng 1 bát, mỳ thịt băm dưa chua 7 đồng, phở bò 8 đồng ... nói chung, đều từ 5 đồng trở lên. Chỉ có món sợi mỳ nhỏ 4 đồng rưỡi 1 bát nhưng là mỳ chay không có thịt.


Chủ quán thấy Hạ Tĩnh Di nhìn hồi lâu không quyết, bèn nói, " Phở sốt tương chua cay của chúng tôi rất chuẩn đấy, cháu ăn đi ! "
Hạ Tĩnh Di biết gần đây không có quán nào khác, cô nói, " Cháu chỉ cầm theo 5 đồng ... bác có bát nhỏ hơn không ? "


Chủ quán nhìn áo quần và vẻ mặt của Hạ Tĩnh Di, biết cô nghèo khó, bèn mỉm cười, " Không sao, bác bán cho cháu 1 bát, chỉ lấy 5 đồng thôi. "
" Cảm ơn bác! " Hạ Tĩnh Di rất cảm kích, nói thêm một câu, " Cháu mang về ạ. "


Lát sau, chủ quán đem bát phở sốt tương chua cay đang nóng giãy đặt trong hộp xốp ra. Hạ Tĩnh Di nhìn thấy lớp thịt ú ụ đắp bên trên, thầm nghĩ bác chủ quán thật tốt bụng, vừa bán rẻ, vừa cho thêm thịt. Chủ quán tươi cười nói, " Bưng khéo nhé, kẻo bỏng tay. "


Hạ Tĩnh Di nói cảm ơn rồi thận trọng bưng về nhà. Quả thật, mẹ cô khong nỡ ăn, bảo cô cứ ăn đi. Cô đành bịa rằng vừa nãy đã ăn một bát rồi, bà mới chịu ăn nửa bát.


Hai mẹ con ngồi ở mép giường cùng ăn phở sốt tương chua cay, chầm chậm, nhẩn nha như thể đang nếm một món sơn hào hải vị quý giá. Cứ thế kéo dài hơn nửa giờ mới ăn xong. Riêng thịt trong bát phở, hai người đều không nỡ ăn, cứ nhường nhau mãi. Cuối cùng, cả hai mẹ con đều khóc, nước mắt chứa chất bao nỗi đau khổ, xót xa.


Biết đến bao giờ mình và mẹ mới thoát khỏi cuộc sống bần hàn này? Hạ Tĩnh Di buồn rầu nghĩ ngợi. Khi nào thì mình mới không bị giày vò vì túng quẫn?






Truyện liên quan

Khi Ta Trở Thành Trò Chơi Không Thể Công Lược Npc

Khi Ta Trở Thành Trò Chơi Không Thể Công Lược Npc

Nhan Tuân184 chươngFull

Đô ThịHuyền HuyễnĐam Mỹ

2.3 k lượt xem

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Du Huyễn75 chươngFull

Ngôn Tình

282 lượt xem

Kinh Dị Trò Chơi: Bắt Đầu Giúp Quỷ Quái Làm Lựa Chọn

Kinh Dị Trò Chơi: Bắt Đầu Giúp Quỷ Quái Làm Lựa Chọn

Mỹ Vị Khẩu Ma147 chươngFull

Huyền HuyễnLinh Dị

2.1 k lượt xem

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Ân Tầm200 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

23.3 k lượt xem

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Kim Thiên Tảo Thượng Cật Giáo Tử301 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

19.4 k lượt xem

Quét Ngang Trò Chơi Đô Thị, Ta Mở Ra Ngoại Quải Tự Do

Quét Ngang Trò Chơi Đô Thị, Ta Mở Ra Ngoại Quải Tự Do

Vị Diệt600 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngHệ Thống

6.8 k lượt xem

Trò Chơi Ngoài Ý Muốn

Trò Chơi Ngoài Ý Muốn

Đại Phong Quát Quá8 chươngFull

Đam Mỹ

68 lượt xem

Trò Chơi Chấm Dứt

Trò Chơi Chấm Dứt

Vân Quá Thị Phi24 chươngFull

Đam Mỹ

71 lượt xem

Trò Chơi Xâm Lấn, Ta Có Siêu Thần Cấp Song Thiên Phú

Trò Chơi Xâm Lấn, Ta Có Siêu Thần Cấp Song Thiên Phú

Ngạnh Đường Hoa Hồng288 chươngTạm ngưng

Đô ThịVõng DuHuyền Huyễn

12.6 k lượt xem

Cụ Hiện Chân Thật Trò Chơi

Cụ Hiện Chân Thật Trò Chơi

Diệp Mạch1,315 chươngFull

Võng Du

7.7 k lượt xem

Trò Chơi Tình Ái: Yêu Và Hận

Trò Chơi Tình Ái: Yêu Và Hận

Cửu Vĩ Nhất Tâm2 chươngDrop

Ngôn TìnhTrọng SinhSủng

34 lượt xem

Tận Thế Chi Tàn Khốc Trò Chơi

Tận Thế Chi Tàn Khốc Trò Chơi

Nhất Đại Điềm Tiêu636 chươngFull

Đô ThịMạt Thế

4.9 k lượt xem