Chương 1: Mở Màn

Bể bơi. Đứng trên cầu nhảy cao 5 mét là một thanh niên đẹp trai, thân hình cân đối. Quanh bờ, mõi người đang ngóng chờ thưởng thức màn nhảy cầu này. Chỉ có hai người bạn (cũng đang trên cầu nhảy) đứng sau chàng trai nhận ra hai chân anh ta hơi run run.


Với những vận động viên bơi lội chuyên nghiệp, cầu nhảy cao 5 mét có thể chẳng là gì, nhưng với người bình thường thì lại là một thử thách, nhất là đối với người mắc chứng sợ độ cao.


Chàng trai đó là Phó Thiên, lúc nãy đứng dưới nhìn lên cầu nhảy cảm thấy không vấn đề gì, nhưng lúc này nhìn xuống dưới kia mới thấy hơi chống mặt. Anh ngoảnh lại nhìn hai bạn đứng phía sau là Hàng Nhất và Tân Na, rồi nuốt nước bọt.


Hàng Nhất cảm nhận được nỗi sợ hãi của Phó Thiên, định khuyên anh đừng nhảy nữa. Nhưng Tân Na trước đó đã cổ vũ Phó Thiên bước lên cầu 5 mét này, cô đang rất mong chờ anh nhảy, chứ đừng nhát gan rút lai trước ánh mắt của công chúng, Tân Na động viên anh, "Không sao đâu, Phó Thiên! Anh nhảy đi, rồi em cũng sẽ nhảy luôn!"


Nghe Tân Na nói vậy, Phó Thiên biết mình hết đường thoát lui, quay lãi khác nào thừa nhận mình thua cả con gái! Với một chàng trai hoành tráng thì sĩ diện là quan trọng nhất. Anh mím môi, nghiến răng, bước ra sát đầu cầu.


Đám đông bên dưới đều nghĩ Phó Thiên sắp nhảy, nào ngờ, anh cứ đứng đó một phút không nhảy xuống. Sốt ruột thật. Có người nói, "Liệu có nhảy không? Không dám nhảy thì đừng đứng đó nữa, dềnh dang mất thì giờ quá!"




Tân Na cũng cuống that cho Phí Thiên, cô khẽ nói với Hàng Nhất, "Em sẽ hỗ trợ anh ấy."


Hàng Nhất biết Tân Na định làm gì, không hiểu sao, anh lờ mờ cảm thấy có điều gì không ổn, nhưng không kịp ngăn lãi nữa, Tân Na đã lặng lẽ bước đến phía sau Phó Thiên, cười "hề hề" rồi đưa hai tay ra đẩy một cái. Anh chang kêu lên "ối" một tiếng, từ độ cao 5 mét nhào xuống. Phó Thiên lập tức điều chỉnh tư thế, chụm hai cánh tay lại, lao xuống nước.


Những người bên dưới nhìn rõ Tân Na rón rén bưưc ra đẩy Phó Thiên, đều bật cười, nhưng thấy anh cháng ứng biến rất nhanh, "biến nguy thành an" thì họ lập tức vỗ tay khen ngợi.
Có điều, khi Phó Thiên lao xuống bể bơi đã xảy ra một việc không ngờ.


Đúng khoảnh khắc Phó Thiên chạm mặt nước thì phát ra một tiếng nổ "ùng" rất lạ, liền sau đó là tiếng kêu thảm thiết của anh. Mõi người chưa kịp hiểu là chuyện gì thì đã thấy Phó Thiên chìm xuống đấy bể bơi. Và, ngay lập tức, màu đỏ loang ra, nước bên dưới cầu nhảy biến thành màu đỏ của máu.


"Ối..." Mọi người xung quanh bể bơi đều kêu thét lên kinh hãi.


Tân Na và Hàng Nhất đứng trên cầu nhảy nhìn xuống, thấy mặt nước dần hình thành một đóa hoa màu đỏ, lớn dần, nở bung ra xung quanh. Cả hai vô cùng kinh sợ mắt trợn tròn, miệng há hốc. Tân Na nếu không được Hàng Nhất đỡ kịp thì đã ngã khuỵu rớt xuống dưới kia rồi.


"Chuyện... chuyện gì thế?" Tân Na hai tay bưng miệng, sợ hãi nói.
Hàng Nhất tim đập thình thịch, hiểu ngay là đã xảy ra chuyện, "Chúng ta mau xuống xem sao!" Rồi cả hai vội vã chạy xuống cầu thang.


Mấy người bạn khác cũng chạy vội đến trước mặt hai người, hoảng hốt hỏi, "Phó Thiên xuống nước, sao lại ngã chảy máu khiếp thế? Sao như vậy được nhỉ?"
"Tôi củng không biết tại sao...", Hàng Nhất vội đáp. "Đến giờ cậu ấy vẫn chưa nồi lên, phải xuống cứu cậu ấy ngay!"


Hai nhân viên cứu hộ của bể bơi đã nhảy xuống nước. Họ lặn tìm hồi lâu, cuối cùng cũng tìm thấy Phó Thiên. Họ và mấy người trên bờ kéo nạn nhân lên thành bể.


Phó Thiên toàn thân màu đỏ, bất động. Cả hai cánh tay anh đều bị gãy lòi cả xương trông rất kinh khủng. Đầu bị thủng một lỗ to, máu vẫn tiếp tục trào ra.


Đám đông vây quanh đều sợ hãi không dám nhìn lâu. Một nhân viên cứu hộ cúi xuống kiểm tr.a hơi thở ở mũi, áp tay lên ngực Phó Thiên, rồi ngẩn lên nói, "Anh ấy đã ch.ết!"
Đầu Hàng Nhất như thể vừa nổ tung, Tân Na thì gần như ch.ết ngất. Hàng Nhất vội đỡ lấy cô.


Phó Thiên chỉ nhào từ cầu xuống nước mà lại ch.ết cứ như rơi từ nhà cao tầng xuống sân. Khỏi phải bàn cãi, điều này rất bất thường, cực kỳ vô lý.
Vậy là... đã bắt đầu. Hàng Nhất bỗng hiểu ra: một cuộc "cạnh tranh" tàn khốc bắt đầu từ sự kiện này. Nó đã bắt đầu rồi đây.


Giờ đây, anh tuyệt đối không nghi ngờ gì về tính chân thực của sự kiện xảy ra ba hôm trước.






Truyện liên quan