Quyển 3 - Chương 46

Nghe Chu Hào hét lên như vậy, những người khác cũng sốt sắng kiểm tr.a nội lực của mình, vừa mới kiểm tra, sắc mặt đều thay đổi, cho thấy ông trời rất có mắt, tuyệt đối không bên nặng bên nhẹ. Nghĩ đến Chu Hào luyện công phu ngoại gia, không yêu cầu nội lực cao, cho nên nội lực mỏng manh, mới phát hiện đầu tiên.


Âu Dương Minh Lý cũng kiểm tr.a nội lực của mình, trên mặt tỏ vẻ không hiểu, nghĩ đến Giáo chủ khẳng định sẽ không hố cha hắn. Còn Mộ Tuấn Bân đã rút loạn đạo của mình ra, lùi về cách xa mọi người.
Cảnh giác như thế, xem ra cũng mất sạch nội lực luôn rồi...


Chẳng qua là không biết thuốc này hạ như thế nào, mà mọi người đều đồng loạt trúng chiêu, còn ta và Âu Dương Minh Đức đều lông tóc vô thương.


Lúc này Y Phong thả ra một câu lạnh vèo vèo “Có thể Ma giáo đã trà trộn vào đây.” Lời này vừa nói ra, cả đại sảnh liền nổ tung một cái ầm.


“Nhưng thứ này đều do Phi Cảnh môn chuẩn bị, nếu không phải Âu Dương Minh Ly thì còn ai vô đây nữa!” Không biết là ai hét lên, ánh mắt mọi người đều đổ dồn về Âu Dương Minh Lý.


“A di đà phật.” Đại sư Đức Pháp đẩy đám người ra đi tới, nói với chưởng môn các phái “Các vị thí chủ xin hãy nghe ta nói một câu lúc này mù quáng hoài nghi người khác cũng không có thai, xin hãy bình tĩnh trước đã, tìm ra giải pháp mới là quan trọng.” Nói xong lại nháy mắt với đệ tử nhà mình, người nọ hiểu ý, nhảy ra nói “Trước khi dâng trà, ta vì sự an toàn của mọi người nên đã kiểm tr.a qua hết rồi, hơn nữa trong không khí cũng không có gì khác thường, không biết người khi thadộc bằng cách nào. Thế nhưng mỗi người trong số chúng có khả năng ra tay rất lớn. Nếu mọi người tin tưởng Nam Lâm Tự chúng ta, thì hãy cho chúng ta kiểm tr.a vật phẩm tùy thân của mọi người, xét xem có vật khả nghi hay không.” Phi Cảnh môn vốn đang bị hoài nghi, nghe một lời như thế của Nam Lâm Tự, huống chi đức hạnh của đại sư quá rõ ràng, vì vậy căn bản không có ai phản đối.




Nhưng Mộ Tuấn Bân không khỏi khó chịu, liền sẵng giọng nói “Chẳng lẽ không hoài nghi Nam Lâm Tự sao? Ta đường đường là Chưởng môn của Thanh Sơn giáo, dựa vào cái gì mà phải chịu nhục thế chứ.” Y Phong híp mắt, con ngươi sâu thẳm, trong trẻo và lạnh lùng như đao “Chưởng môn nói như vậy là vì trong lòng có quỷ?” Vừa nói vừa vươn tay tới.


Ánh mắt của Mộ Tuấn Bân chợt lóe, phản xạ lui ra sau, thuận tay cầm loan đào tính chém vào vai Y Phong. Y Phong nghiêng người né tránh, bàn tay chợt ngửa ra, thuận thể tóm lấy cổ tay đối phương, vặn nhẹ một cái, loan đao liền rơi xuống đất, Mộ Tuấn Bân mất thăng bằng té xuống.


Giờ phút này không có nội lực, Mộ Tuấn Bân cũng chỉ là một lão già chân yếu tay mềm, bị hung hăng ném như thế suýt đi tong cái mạng pha này, già.


Y Phong không cho hắn cơ hội phản ứng, vòng ra sau bổ một phát vào gáy hắn, lập tức ngã lăn quay. Đám đệ tử Thanh Sơn giáo đáng thương đứng phía sau cũng chưa kịp phản ứng, trơ mắt nhìn Chưởng môn nhà mình bị một thanh niên không tiếng tăm nốc ao.


Trong lúc mọi người còn đang trợn mắt há mồm, tiểu hòa thượng của Nam Lâm Tự vọt tới bên cạnh Mộ Tuấn Bân lục lọi một phen, sau đó lấy ra từ trong ngực hắn hai gói giấy nhỏ.
Đức Pháp lấy một gói giấy trong đó rồi mở ra, lấy tay chấm bột trong đó lên ngửi, sắc mặt trở nên ngưng trọng.


“Đây là...” Mọi người lập tức tỉnh ngộ, các Chưởng môn khác cũng đi đến xem.
Trong chốc lát, sắc mặt của bọn họ cũng thúi hoắc như thế.


Có điều đứng ở chỗ của ta thì khó có thể nhìn thấy đó là cái gì, bất quá do mặt mũi thôi, trà trộn bổ sung vào cho đủ số. Những người khác thì không nói, nhưng nhìn tên Chu Hào kia, mặt buồn vểnh râu, ánh mắt có hơi mơ màng. Ta dám cá, tên này căn bản không nhìn ra thứ đó và bột mì nhà mình khác nhau chỗ nào.


Cho dù ra sao đi nữa, thứ đồ này vừa xuất hiện, thân phận nằm vùng của Mộ Tuấn Bân coi như đóng gói thành phẩm, ai biểu hắn còn bất tỉnh không thể nào biện minh cho mình làm chi? Còn đám đồ đệ của Thanh Sơn giáo đã bị mọi người bu đen lại.


“Quả nhiên là như vậy.” Y Phong khoanh tay mở miệng “Ngay từ đầu ta đã nghi ngờ người này. Rõ ràng không cần thiết, nhưng nhiều lần đều xuất hiện tại hiện trường vụ án. Mà lúc trước Mặc Hải Đạo ch.ết, hắn còn thay tới hai bộ quần áo, chỉ sợ rằng vì để tránh phát hiện vết máu trên người mình dẫn tới bị người khác nghi ngờ. Hôm đó Âu Dương minh chủ cũng không có ở trong phủ, đế giày của hắn có dính bùn, mà chỉ có ở sườn núi bên ngoài thành mới có. Nhưng hắn nói hắn ở tửu lâu ngắm trăng, rõ ràng là nói láo. Ở hướng đông căn bản không thể thấy được ánh trăng!” Y Phong nói hùng hồn, lời lẽ thuyết phục như đinh chémsắt, nhưng mà có thể tin hay không thì ta không biết, ai kêu ta đã bỏ lỡ nhiều kịch tình thế chứ? Bất quá trong mắt mọi người đã chuyển từ hoài nghi sang mức độ cực kỳ hoài nghi, thậm chí có khuynh hướng sắp nổi bão.


Đại sư Đức Pháp chỉ hơi trầm ngâm, rồi nói “Tức là, kẻ cấu kết với Ma giáo không phải Âu Dương thí chủ, mà chính là hắn?” “Không sai. Có thể coi là vậy.” “Vậy mau dập lão già thúi kia tỉnh dậy, kêu lão lấy thuốc giải ra!” Chu Hào không nhịn được muốn đi tới tát tỉnh lão.


“Chờ một chút, để ta.” Âu Dương Minh Lý cản gã lại, rồi cúi người chạm vào Mộ Tuấn Bân. Ta ở bên trên nhìn thấy rất rõ, móng tay của hắn lóe lên ánh sáng xanh lè, chắc chắn là muốn giết người diệt khẩu.
Biến cố lập tức xảy ra ngay lúc này.


Có một đứa trong đám đồ đệ Thanh Sơn giáo đột nhiên nổi loạn, ám khí trong lòng bàn tay hắn liền bắn ra ngoài, nhanh như cắt phóng thẳng về phía Âu Dương Minh Lý. Âu Dương Minh Lý căn bản chưa kịp phản ứng, mắt thấy người nọ sẽ đắc thủ.


Ta cảm thấy hơi nóng bên người biến mất tiêu. Trong chớp mắt Âu Dương Minh Đức đã nhảy xuống dưới, tựa như phụ mẫu che chở con cái ôm lấy em trai của mình vào lòng, huơ một kiếm, ám khí kia liền rớt xuống đất.


Những người còn lại lập tức phản ứng, tên đệ tử ném ám khí liền bị người ta đè xuống trói gô lại, mấy đứa còn lại cũng chịu chung số phận, trói xong ném hết cả lũ qua một bên.


Nhưng mà sự xuất hiện của Âu Dương minh chủ quá tỏa sáng, mọi người không còn nhìn Mộ Tuấn Bân nữa, mà đổ dồn hết về phía Âu Dương Minh Đức.


alimenta Đối mặt với vô số ánh mắt đánh giá lẫn lửa nóng hừng hực, Minh chủ không hổ là Minh chủ, ngay cả ánh mắt cũng lười bố thí cho mọi người, chỉ nhìn có mỗi Âu Dương Minh Lý, nhàn nhạt hỏi “Không sao chứ?” Nhưng Âu Dương Minh Lý lại không cảm kích, hung hăng đẩy người ra “Tại sao người lại ở chỗ này?” Bị người ta chê, Âu Dương minh chủ vẫn duy trì vẻ mặt bằng sơn vạn năm, lạnh lùng nói “Đi ngang qua.” Ta sặc nước miếng. Xem ra vô sỉ cũng có thể lây, người này ở chung với ta hai ngày mà đã học xấu rồi. Nhìn Âu Dương Minh Lý ngây ngốc há miệng cạn lời, ta thật sâu cảm thấy có lẽ trước đây ta cũng từng vác cái vẻ mặt như vậy, thật là kém sang.


“Âu Dương thí chủ, nếu ngươi đã lộ diện, thì cũng phải nên giải thích một chút chứ?” May mà Đức Pháp tỉnh người trước, hỏi ra tiếng lòng của mọi người.


“Ta chưa bao giờ có liên lạc gì với Ma giáo. Ắt hẳn mọi người cũng hiểu rõ con người của ta. Mấy ngày qua xâm nhập vào địa bàn nhốt người của Ma giáo dò xét một phen, vì thủ vệ canh giữ nghiêm mật, ta chỉ có thể cứu được hai người là thiếu hiệp Lạc Vũ và đại sư Mộc Sinh.” “Thật tốt quá. Chờ chúng ta xông tới đó giết sạch lũ ma đầu không chừa một mống, xem coi mụ nội nó còn vênh váo đắc ý nữa không?” Chu Hào lăm le nói. Những người khác cũng xì xào bàn tàn, nhất thời sôi nổi hẳn lên.


“Hai người kia hiện đang ở đâu?” “Một người thì ở trong khách trọ, một người...” Hắn nhìn về phía xà nhà, ta cũng chỉ có thể nhảy xuống.


Y Phong thấy ta, con ngươi đen ngòm bỗng chốc dâng lên muôn vàn sắc màu, nở nụ cười chói lóa hơn vâng thái dương, giống như mạch thượng hoa khai, nồng nhiệt như lửa, làm ta thầm run trong lòng. Nó gật đầu với đại sư Pháp Đức một cái rồi tí tởn chạy đến chỗ ta, mừng đến nỗi không nói nên lời.


Đức Pháp đáp lễ lại rồi xoay người nhìn mọi người, tiếng nói không lớn, nhưng lộ ra sự uy nghiêm, làm mọi người không tự chủ được muốn phục tùng.


“Gói giấy còn lại là thuốc giải, cũng đã ăn rồi. Cứ vài người đi khách trọ đón người. Số còn lại chia làm hai nhóm, một nhóm ở đây canh chừng Thanh Sơn giáo, nhóm còn lại theo ta đi cứu người.” Nói xong rồi nhìn ta “Cũng mời vị thí chủ này đi một chuyến.” Ta vừa định đáp ứng nhưng Y Phong lại không muốn “Lạc Vũ vừa mới trốn ra được, giờ phải quay về đó thì có hơi quá đi. Kêu Âu Dương minh chủ hoặc đại sư Mộc Sinh đi theo là được.” Đại sư Đức Pháp còn chưa tỏ thái độ thì Âu Dương Minh Đức đã nói “Ta không đi.” Nhưng đại sư cũng không tỏ vẻ khó chịu gì cả, chỉ cười cười nói “Vậy thì đành phải phiền toái Mộc Sinh nhà ta rồi.” Nghe nói thế, ta đột nhiên muốn bật cười, đụng độ một đám người không bình thường, cũng chỉ có Mộc Sinh là có mạng con gián.” “Nhắc tới.” Ta len lén hỏi Y Phong “Ngươi làm sao khẳng định thuốc giải đều ở trên người Mộ Tuấn Bân?” Nó mím môi, sau đó khẽ mỉm cười “Hắn cũng không có mang, là ta lén đặt vào người hắn. Ngươi hẳn còn nhớ tờ giấy lớn kia, ta đã hạ thuốc vào trên đó. Việc bỏ thuốc, bất quá là vì dẫn địch ra, cũng tránh rủi ro nếu chúng ta đánh không lại bọn họ. Mọi chuyện này đều đã bàn bạc trước đó với đại sư Đức pháp rồi.” Ta sửng sốt, Y Phong Cáchút khẩn trương, dè dặt giải thích “Hắn đúng là gián điệp của Ma giáo, chẳng qua lần này không có bỏ thuốc thôi.


Ta sẽ không tùy tiện vu oan người vô tội.” Ta bật cười nhìn nó “Ừ, ta biết.” Chuyện đến bước này, cũng coi như đã giải quyết hơn phân nửa.
Nhưng vì nội dung vở kịch bị phá, ta vẫn nên tránh mặt vài ngày đi thì hơn, kế hoạch của giáo chủ thành ra như thế, hắn không tìm ta tính sổ mới là lạ.


Ta còn muốn sống thêm mấy năm nữa, cũng muốn, trải qua thêm khoảng thời gian ngây ngô với Y Phong nữa.
Cho dù là cuộc sống của sư phụ đại hiệp, thì cũng không tệ lắm nhỉ.
===Hết chương 46=== Tiểu kịch trường:


Lạc Vũ: Ta cảm thấy trên đời này không có tiền là không làm gì được a, nhất định tiền là vạn năng, không có tiền căn bản không sống nổi...


Diêu Phác: Hừ, ngươi có tiền, chẳng lẽ cái gì người đều có thể làm được? Ngươi nói, ngươi có cái gì không làm được, ta sẽ giúp người làm!
Lạc Vũ: ĐƯỢC nha, thật ra thì hôm nay ta lười đi nấu cơm.






Truyện liên quan

Xuyên Nhanh Chi Nhân Tra Tẩy Trắng Sổ Tay

Xuyên Nhanh Chi Nhân Tra Tẩy Trắng Sổ Tay

Na Lan Nhược Vân50 chươngDrop

Đô ThịSủngĐam Mỹ

1 k lượt xem

Trọng Sinh Tu Chân Sổ Tay

Trọng Sinh Tu Chân Sổ Tay

Chước Nhiễm202 chươngFull

Tiên HiệpĐô ThịTrọng Sinh

1.9 k lượt xem

Sổ Tay Sử Dụng Đàn Ông

Sổ Tay Sử Dụng Đàn Ông

Lam Bạch Sắc75 chươngFull

Ngôn Tình

360 lượt xem

Sổ Tay Sinh Tồn Ở Cổ Đại

Sổ Tay Sinh Tồn Ở Cổ Đại

Nhã Vy75 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngHài Hước

977 lượt xem

Sổ Tay Yêu Đương Của Người Sói

Sổ Tay Yêu Đương Của Người Sói

Khấu Tử Y Y51 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền Huyễn

190 lượt xem

Sổ Tay Hình Cảnh

Sổ Tay Hình Cảnh

Ngô Đồng Tư Ngữ104 chươngFull

Ngôn TìnhTrinh Thám

2.1 k lượt xem

Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Thẳng Nam Bị Công Lược Sổ Tay

Thực Nguyệt101 chươngFull

Khoa HuyễnXuyên KhôngĐam Mỹ

2.1 k lượt xem

Sổ Tay Nuôi Dưỡng Công Công

Sổ Tay Nuôi Dưỡng Công Công

Hồ Thập Tam69 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngHài Hước

1 k lượt xem

Sổ Tay Về Cửa Hàng Nhang Đèn Tử Đằng

Sổ Tay Về Cửa Hàng Nhang Đèn Tử Đằng

Hà Mễ Sao Phấn Ti98 chươngFull

Đam Mỹ

1.5 k lượt xem

Sổ Tay Thượng Vị Hậu Cung

Sổ Tay Thượng Vị Hậu Cung

Thịnh Thế Thanh Ca72 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhTrọng SinhCung Đấu

717 lượt xem

Sổ Tay Chăn Nuôi Của Boss

Sổ Tay Chăn Nuôi Của Boss

Thịnh thế thanh ca33 chươngDrop

Ngôn TìnhHài Hước

232 lượt xem

Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay

Tra Công Trọng Sinh Sổ Tay

Mạc Như Quy70 chươngFull

Đam MỹKhác

1.5 k lượt xem