Chương 52 : Địa ngục

Ma trận giả kim.
Tất cả những kiến thức của Bologo về thứ đồ vật bí ẩn này đều đến từ Jeffrey. Mặc dù Jeffrey cũng đã giới thiệu một vài cuốn sách có liên quan cho hắn, nhưng Bologo chưa bao giờ có thời gian để đọc nó. Tuy vậy, đến hiện tại, hắn cũng đã có một nhận thức cơ bản về nó.


Bologo trả lời, "Chỉ hiểu đại khái".
"Ừm... Tốt."
Taida trầm ngâm một lúc, rồi tiếp tục.


"Nếu giải thích theo cách của ta, thì ma trận giả kim giống như một hạt giống, một hạt giống bén rễ ở trong linh hồn của chúng ta, và khi chúng ta thăng cấp, hạt giống này cũng sẽ thay đổi và trở nên mạnh mẽ hơn cùng với linh hồn. Thậm chí nó còn có thể phát triển mạnh mẽ và trở thành một cây đại thụ cao ngút trời."


"Ma trận giả kim của Cyrin Kogardel chính là một cây đại thụ cao ngút trời. Từ "Người thăng hoa" cho đến "Vinh Quang Giả", cây càng tươi tốt và cành lá càng xum xuê. Tương ứng, là nền tảng của cái cây, linh hồn của hắn cũng vô cùng mạnh mẽ thì mới có thể chống đỡ tất cả."


Bailey vung tay, một quỹ đạo màu vàng kim rực rỡ được phác họa trong tay nàng và dần biến thành một con dao mổ.
Nàng múa liên tục trong không khí vàng rực, và một tác phẩm đồ sộ dần hiện ra ngay phía trên Bologo.


Đó là Ma trận giả kim của Chúa tể, và những đường vân vàng mở rộng một cách tùy ý, giống như những vết rạn nứt trên mặt băng sụp đổ, lại cũng giống như một bức bích họa được vẽ bởi vô số thợ thủ công, mô tả lại cảnh núi chìm trong rừng mây.




Các nhà giả kim đã phải mất nhiều năm để phục chế lại nó từ Chúa tể và trưng bày trước mặt Bologo.


"Điều này cũng đúng với việc thăng cấp của Người thăng hoa chúng ta, không ngừng củng cố linh hồn của mình, khiến cho "Thể tích" của linh hồn ngày càng lớn, khiến cho cái nền tảng này ngày càng trở nên cứng cỏi, và nhờ đó giúp Ma trận giả kim phát triển trên nền tảng này.


Từ "hạt giống" mọc lên "thân cây", và với xu hướng "thăng cấp" trong tương lai, "cành" ngày càng dài ra cho đến khi nó trở thành một "cây đại thụ".


Vì vậy, thứ bọn ta muốn cấy ghép cho ngươi không phải là ma trận giả kim của "Vinh Quang Giả". Sau khi phục chế lại Ma trận giả kim của Chúa tể, bọn ta đã phải liên tục sửa đổi và thêm bớt vào ma trận rườm rà này.
Giảm kích thước của nó xuống.


Kích thước của một Ma trận giả kim thuộc "Vinh Quang Giả" đã được giảm xuống thành Ma trận giả kim của một "Người thăng hoa".
Nén từ một cây đại thụ cao ngút trời thành một hạt giống."


Cùng lúc mà Taida giải thích, Bailey cũng bắt đầu hành động. Không biết nàng kích hoạt cái gì, nhưng những quỹ đạo vàng kim rực rỡ dưới mặt đất bắt đầu đi lên, lượn lờ quanh bàn mổ và không ngừng quấn lấy nhau, giống như những chiếc nhẫn làm bằng vàng được xếp chồng lên nhau.


Nồng độ Aether đột nhiên tăng mạnh. Ai cũng cảm nhận được áp lực vô hình ấy, càng ngày càng có nhiều Aether bị nén ở đây, hùng vĩ mà lại nặng nề.
"Trời ạ..."


Jeffrey thì thào, rồi vươn tay định nắm lấy những hạt bụi vàng. Chúng hóa rắn ở trong lòng bàn tay, sau đó lại tản ra, rồi toàn bộ lao tới tầng tầng lớp lớp những chiếc nhẫn vàng kia.


Nồng độ Aether ở đây đã đạt đến một mức đáng sợ, và thậm chí năng lượng hư vô này đã có thể xuất hiện ở dạng vật chất.
Bụi vàng bay xung quanh, hóa thành một màn sương b vàng bao trùm lên mọi người.


Bailey vung dao mổ, người phụ nữ điên này hiếm khi lại nghiêm túc trong chuyên môn như vậy. Nàng nhẹ nhàng cắt qua từng đường vân vàng rực rỡ, những bức tranh rườm rà dần trở nên đơn giản hơn, những bộ phận bị cắt bỏ cũng từ từ rơi xuống người Bologo và tan biến vào hư vô như bụi bặm.


Bologo ngơ ngác ngắm nhìn tất cả. Cảnh tượng kỳ vĩ và bí ẩn này không thường thấy. Aether hóa thành một màn sương mù, mang theo một thứ sức mạnh ma thuật nào đó. Bologo cảm thấy rằng tầm mắt của mình sắp bị nó nhấn chìm hoàn toàn.


"Nhưng ngươi thì khác, quý ngài Lazarus. Là một người đi vay, linh hồn của ngươi không hoàn thiện, vì vậy "Thể tích" của linh hồn ngươi khó mà dung nạp được ma trận giả kim thông thường."
Giọng Taida thay đổi,
Vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.
"Vậy nên?" Bologo hỏi.


"Đối với một người đi vay như ngươi, nếu bị cấy ghép vào sẽ có nguy hiểm cực lớn là linh hồn sẽ sụp đổ, nhưng cũng may là ngươi sẽ không ch.ết... Nên ta cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Trường hợp phức tạp như của ngươi là lần đầu tiên mà ta gặp."


Cơ thể của Taida cũng phát ra ánh sáng rực rỡ, màn sương vàng bắt đầu uốn lượn, một số màu sắc loang lổ tuyệt đẹp xuất hiện trong đó.


"Linh hồn là vật mang Ma trận giả kim. Sau khi Người thăng hoa mất đi linh hồn và trở thành ác ma, Ma trận giả kim của họ sẽ bị đình trệ ở khoảng trống. Mặc dù họ vẫn có thể sử dụng Năng lượng bí mật, nhưng do mất đi linh hồn, nó cũng sẽ dẫn đến Ma trận giả kim của họ không thể tiếp tục phát triển, và vì thế họ cũng không có cách nào thăng cấp.


Đối với người đi vay thì việc thăng cấp cũng trở nên vô cùng nguy hiểm do linh hồn thiếu sót."
Taida nhìn Bologo với vẻ mặt phức tạp.


"Ngươi giống như một nghịch lý kỳ diệu, một tổ hợp của những mâu thuẫn, sau khi được cấy Ma trận giả kim cực kỳ không ổn định này vào, bản thân ngươi là một người đi vay với linh hồn thiếu sót, nhưng "Ban ân" của ngươi giữ cho ngươi không ch.ết..."
Ông ta đã cười phá lên vì điều đó.


"Ta cũng bắt đầu hiếu kì, về sau sẽ xảy ra chuyện gì."
Bologo không biết nên nói gì, có nên nói không hổ là sư đồ không? Đôi khi ý nghĩ của hai người này trong một số thời điểm lại giống nhau đến lạ thường.


"Năng lượng bí mật của ta thuộc "Học phái Huyễn tạo". Sức mạnh của Học phái này đúng như tên gọi, "Sự sáng tạo của trí tưởng tượng", tạo ra những thực thể không tồn tại. Học phái này vốn không thích hợp cho nghiên cứu khoa học, nhưng trí tưởng tượng của ta lại đủ phong phú."


Taida bật cười. Lại có thêm mấy tiếng kim loại vang lên từ bàn mổ. Cùm bật lên, trói chặt lấy Bologo, rồi vài cái giá đỡ đi lên, và mép của cái bục mà Bologo đang nằm cũng nhô lên, khiến nó trông giống như một cái bồn tắm lớn chứa Bologo ở trong đó.


"Vậy thì sao? Năng lượng bí mật của ngươi có tác dụng gì?"
Bologo thử cử động, nhưng phát hiện ra mình đã bị khóa chặt lại, chỉ có thể lắc đầu.


""Con đường" mà ta đi là con đường cổ điển nhất, đúng như nghĩa đen của "Học phái Huyễn tạo", "Năng lượng bí ẩn: Trí tưởng tượng tạo vật"."


Taida tiếp tục, "Vì lý do này, khuynh hướng ma trận giả kim của ta là "rộng và cùn". Chỉ cần nằm trong phạm vi là ta có thể biến rất điều tưởng tượng trở thành sự thật."
"Nói cách khác, chỉ cần ngươi tưởng tượng "nghi thức suôn sẻ", không biết chừng là ta thực sự có thể cấy ghép thành công?"


Bologo hỏi, cái này nhưng quá gặp quỷ.
Hắn không thể hiểu được cái gọi là "khuynh hướng" kia. Hắn nhớ trước đây Jeffrey cũng đã từng đề cập đến cái gì mà "hẹp và nhọn", nhưng hiểu biết của hắn về "Trí tưởng tượng tạo vật" đến giờ vẫn tương đối rõ ràng.


"Không sai, chính là như vậy."
Taida lộ ra một nụ cười quỷ dị. Còn Bailey, người đang chỉnh sửa ma trận giả kim, thì hát một cách vui vẻ.
"Cấy ghép suôn sẻ a ~ Cấy ghép suôn sẻ a ~ "
Dưới tiếng hát của nàng, Taida mặc dù bận rộn nhưng cũng ngân nga cùng một giai điệu.
"Suôn sẻ a ~ Suôn sẻ a ~ "


Bác sĩ chính và y tá vừa nhảy múa vừa ca hát, trong khi bệnh nhân thì trông vô cùng yên bình. Bologo cảm thấy qua đời với tình trạng như vậy cũng không phải là không thể.
Quái ai, quá quái lạ đi.


Ai trong Lõi lò thăng hoa cũng đều như thế này sao? Những người này đang làm gì hàng ngày với kinh phí của Cục Trật tự?
Bologo định lên án điều gì đó, nhưng Bailey lại đột ngột nói.
"Tốt, đã chỉnh sửa xong xuôi, có thể bắt đầu cấy ghép."


Một khuôn mặt xinh đẹp hiện ra trước mắt, nàng đang ghé lên bàn mổ và nhìn Bologo, thậm chí còn đưa tay ra mở mắt Bologo, như thể muốn nhìn kỹ đôi đồng tử màu xanh lam ấy.


"Nghi thức cấy ghép đòi hỏi "sự thăng hoa bán phần" của linh hồn ngươi, tức là thăng hoa thành thực thể từ trong hư vô rồi hóa lỏng và tiến hành sửa đổi từ đó."
Sau khi mở mắt trái, nàng lại mở mắt phải, dưới ánh vàng kim rực rỡ, gương mặt của nàng mơ hồ, mang theo chút thần thánh nào đó.


"Thường thì bọn ta sẽ tiêm một ít thuốc mê cho ngươi. Dù sao thì quá trình thăng hoa linh hồn cũng rất đau đớn."
Nghe thấy vậy, Bologo sửng sốt một giây, ngay sau đó vẻ mặt trở nên lạnh lùng.


Bailey hỏi: "Nhưng nghi thức cấy ghép này đầy rẫy rủi ro. Ta cần ngươi tỉnh táo để giảm thiểu tai nạn ngoài ý muốn, có thể không?"
"Có thể, ta rất hiểu nhẫn nại, nhất là đau đớn."
Bologo nói mà không có biểu cảm gì nói.


"Được rồi", Bailey liếc nhìn Teda, hai người trao đổi với nhau bằng ánh mắt trong chốc lát, chỉ nghe Taida nói, "Bắt đầu".
Trong tích tắc, mọi thứ đình trệ.


Bologo nhìn thấy đám bụi vàng lơ lửng và vô số hạt không ngừng chuyển động hoàn toàn đình trệ giữa không trung. Hắn nhìn về phía Taida và Bailey, gương mặt của họ cũng mơ hồ ẩn hiện trong đám mây vàng.


Phảng phất như thế giới bị ngừng lại vào đúng thời điểm này, kim đồng hồ bị đóng băng bởi làn sương lạnh giá, sau đó thì sụp đổ.
Đám bụi vàng xoáy vào nhau, Aether nồng độ cao kết hợp lại, tiếng nước chảy róc rách vang lên.


Đình trệ bị phá vỡ, màn sương vàng biến thành một đám mây tích điện đang cuộn trào với những dòng điện và tia lửa chói lòa, sau đó Aether hóa lỏng thành những giọt mưa vàng, trút xuống, thi nhau chảy đến những đường rãnh trên mặt đất, phác họa ra một hoa văn khổng lồ.


Ánh hoàng kim dâng lên, lao thẳng về trung tâm bàn mổ. Bologo cảm thấy hơi ớn lạnh. "Bồn tắm" mà hắn đang nằm bên trong được đổ một đống Aether lỏng màu vàng vào. Chất lỏng này đã dâng tới cổ hắn trong nháy mắt.
"Bắt đầu thăng hoa."


Chất lỏng nhấn chìm Bologo, giọng nói ầm ầm, Bologo không thể nghe thấy điều gì đó mà ai vừa nói, hắn thử hít thở, chất lỏng tràn đầy phổi của hắn, nhưng hắn lại không có cảm giác khi ch.ết đuối.
"Hoá lỏng."
Có người thở dài.


Bologo nhìn lên, đôi mắt vàng kim chuyển sang tuyệt đối đen nhánh trong một giây tiếp theo.
Đau đớn dữ dội.


Đó là một cơn đau dữ dội đủ khiến người ta phát điên. Cảm giác như bị lửa đốt, rồi lại như bị đặt vào trong một hầm băng, rồi lại bị sấm sét gầm rú đánh vào cơ thể, thỉnh thoảng lại như có vô số kim sắt đâm xuyên khắp cơ thể.


Bologo thở hổn hển vì đau đớn, và các mụn nước nổi lên, như thể chất lỏng đang sôi trào.
Đôi mắt màu xanh lam bắt đầu trở nên trắng dã, ảo giác dữ tợn đáng sợ bắt đầu xuất hiện trước mặt, giống như vô số con ngựa hoang đang phi nước đại, lần lượt lướt qua người của Bologo.


Mặt đất bị thiêu đốt, tiếng than khóc của hàng ngàn binh lính đã ch.ết, những bóng đen mơ hồ đầy xảo quyệt, những lời thì thầm vô cùng hấp dẫn...
Trái tim bị một bàn tay to lớn vô hình nắm lấy, nó ấn mạnh, không phải để giết ch.ết Bologo, mà là ép nhịp tim của hắn vỡ òa.


Bologo chưa thể ch.ết, hắn phải tiếp tục cuộc sống khổ hạnh trần thế này.
Sau đó Bologo đã nhìn thấy nó.
 Bóng tối vô tận, không có điểm cuối. Không biết đã bao nhiêu năm trôi qua, bóng tối cuối cùng cũng bị ánh sáng thay thế.


Ai đó đã dang tay với mình, nhưng rồi nàng lại ch.ết mất, trong con hẻm nhỏ tối tăm, với nụ cười trên khuôn mặt đã lạnh ngắt...
Bologo đột nhiên cảm thấy cơn đau biến mất, hoặc hắn đã ch.ết lặng với nó và không còn quan tâm.


Hắn nhớ tới trong các tác phẩm văn học kia, nhiều tác giả đã miêu tả cảnh người ta vào thiên đường sau khi ch.ết, nhưng ít người viết cảnh người ta vào địa ngục như thế nào.
Mọi thứ trong quá khứ cứ thoáng hiện về trước mắt hắn vào giờ phút hấp hối này.
Đột nhiên Bologo nghĩ.


"A… Thì ra đây chính là Địa ngục."
Hắn thở phào nhẹ nhõm.






Truyện liên quan