Chương 51 : Trước khi nghi thức bắt đầu

Bologo vẫn luôn nghĩ rằng một người có thể giữ vị trí như Bộ trưởng trong Cục Trật tự, cho dù không hung dữ, thì ít nhất cũng phải có cảm giác người lạ chớ gần, cả người tràn đầy khí chất bí ẩn và mạnh mẽ, cho dù không nói hay làm gì, chỉ cần xuất hiện trước mắt ngươi, ngươi cũng sẽ cảm thấy an toàn.


Tỷ như Lebius, mặc dù người đàn ông này cần chống gậy để đi lại và lầm lì ít nói, nhưng chuyện này không ngăn cản Bologo có một ảo tưởng về sự mạnh mẽ của hắn ta.


Nhưng Bailey ở trước mặt đã phá vỡ ấn tượng vốn có này, đừng nói cái gì mà bí ẩn và mạnh mẽ, ở bên cạnh nàng, Bologo chỉ cảm thấy vô cùng bất an.
"Không có gì tốt hơn một con chuột bạch không bao giờ ch.ết."
Đi trong Lõi lò thăng hoa, Bologo mơ hồ nghe thấy Bailey ở phía trước nói như vậy.


Cứu mạng a.


Đây là một cảm giác vô cùng kỳ lạ, ngay cả khi đối mặt với ác ma, Bologo cũng chưa bao giờ cảm thấy thế này. Cũng phải thôi, khi ấy là cảm giác cừu địch gặp nhau hết sức đỏ mắt, còn bây giờ là bị một tên biến thái quỷ dị khác để mắt tới tới. Cái cảm giác bị người khác nhớ nhung này...


"Người phụ nữ này có đáng tin không?"
Bologo theo sau Bailey và Badr, trầm giọng hỏi Jeffrey bên cạnh.
"Không đáng tin thì cũng chịu thôi. Ngoại trừ nàng, không ai trong Lõi lò thăng hoa có thể thao tác trên Ma trận giả kim với độ chính xác cao như vậy."




Đối với Bailey, Jeffrey thực sự không muốn nói nhiều, về các mặt khác, nàng có vẻ không đáng tin cậy, nhưng ít nhất thì nàng cũng là chuyên nghiệp ở trong lĩnh vực này.


"Còn nhớ hai Học phái còn lại mà ta đã kể cho ngươi không? Bailey là một trong số đó, "Học phái Bí Khải" cực kỳ hiếm thấy, Học phái này không thuộc về sáu Học phái sơ khai, mà là một Học phái mới nổi, bản thân không có khả năng chiến đấu, xu hướng chính là phân tích và nghiên cứu ma trận giả kim."


Nghe Jeffrey nói, Bologo khẽ gật đầu.
"Những con dao mổ bình thường có thể cắt vào da thịt, nhưng Năng lượng bí mật của Bailey có thể khiến "dao mổ" cắt vào linh hồn, can thiệp vào ma trận giả kim một cách cực kỳ tinh vi. Như vậy có thể làm giảm đáng kể rủi ro của nghi thức cấy ghép và gia tăng tính ổn định của nó."


"Nhưng chỉ có một mình ta thôi là chưa đủ. Dù sao thì thứ mà chúng ta sắp phải đối mặt chính là Chúa tể."
Bailey nghe được hai người xì xào bàn tán, liền quay đầu lại nói với Jeffrey.
"Còn nhớ Taida không? Ta cũng đã mời ông ta trở lại."
"Taida?"


Nghe thấy cái tên này, sắc mặt Jeffrey hơi thay đổi, ngay sau đó hắn hỏi.
"Làm thế nào mà ngươi có thể mời ông ta trở về?"


"Còn có thể làm gì nữa? Ta đã nói với ông ta là chúng ta sẽ cướp đoạt sức mạnh của Chúa tể. Lão già này nghe xong liền chạy một mạch từ Ngã Ba Vô Định về đây. Dù đã không gặp nhau nhiều năm như vậy, nhưng người thầy này của ta vẫn có niềm đam mê rất mãnh liệt với tri thức."


Nói xong, nụ cười đọng lại trên khuôn mặt của Bailey trong vài giây, rồi nàng bất đắc dĩ thở dài, "Chỉ đáng tiếc là ông ta đã phạm phải điều cấm kỵ".


"Nhưng mà, ta cũng phải cảm tạ ông ta đã phạm vào cấm kỵ, nếu không ta đã không thể lên làm bộ trưởng." Giống như trở mặt, bi thương không còn, Bailey vô tư cười lớn, "Lão già đó còn rất khỏe, nếu như chịu đựng được, ước chừng phải mười năm nữa ta mới có thể ngồi vào cái vị trí này".


"Được rồi, khống chế một chút chính ngươi đi, ngươi đã có chút khi sư diệt tổ!"
Balder vừa nói vừa sút cho Bailey một phát, nếu như không có hắn kiềm chế, không ai biết Bailey có thể điên đến mức nào.
Lại một cái tên xa lạ, Bologo hỏi Jeffrey.
"Taida là ai?"


"Taida Yazdet, Bộ trưởng đời trước của Lõi lò thăng hoa, bởi vì nghiên cứu của ông ta vi phạm "Các quy định đạo đức", mà ông ta lại không muốn thỏa hiệp, nên sau đó ông ta đã rời khỏi Cục Trật tự và gia nhập vào Giáo hội Chân Lý tự do hơn."


Bologo sững sờ. Một bộ trưởng cứ như vậy mà từ chức và gia nhập tổ chức khác? Điều này có vẻ… không đúng lắm?
""Phòng ra quyết định" hẳn đã đạt được một thỏa thuận nào đó với ông ta, vậy nên mới có thể chia tay trong hòa bình, còn hiện giờ ông ta sống ở Ngã Ba Vô Định,


Lúc nào cần, hai bên thậm chí còn có thể hợp tác, chẳng hạn như hiện tại."
Giọng Bailey cất lên, rồi nàng dừng bước trước một cánh cửa chính.


Những sợi xích nặng trĩu từ buông xuống từ hai bên, cánh cửa được chạm khắc những phù điêu kỳ lạ, giống như sóng biển, nhưng lại giống như những đám mây trắng cuộn lại. Ở giữa là khe hở hình răng nanh, khóa chặt cánh cửa lại.
"Bologo tiểu ca, ngươi đã sẵn sàng chưa?"


Nàng đột nhiên nghiêm túc, cực kì nghiêm túc hỏi.
"Ta..."
"Quên đi, ý kiến của ngươi không quan trọng, dù sao thì cũng đã đến bước này, muốn hối hận thì cũng đã muộn."
Bologo không nên mong đợi bất cứ điều gì từ Bailey.


"Đây là cơ hội hiếm có. Ta đã nộp đơn xin "Phòng ra quyết định" không biết bao nhiêu lần để mổ xẻ Chúa tể, nhưng lần nào cũng bị từ chối. Mặc dù lần này không thể cắt nhỏ hắn ra và nghiên cứu, nhưng ít nhất cũng có thể cướp đoạt sức mạnh của hắn, quan sát xem sức mạnh Chúa tể đến tột cùng là thứ gì."


Nghe Bailey lẩm bẩm, Bologo chợt nhận ra một vấn đề.
"Các ngươi cũng không rõ Năng lượng bí mật của hắn sao?"


"Đương nhiên, Chúa tể chỉ hành động trong Cuộc chiến bí mật, và cuộc chiến đó gần như đánh tan Cục Trật tự. Rất ít người còn sống trên chiến trường trực diện, chứ đừng nói đến những người còn sống sau khi đối mặt với Chúa tể."


Tiếng kim loại ma sát ong ong vang lên, vừa sắc bén lại vừa chói tai, như thể cánh cửa này đã bị phủ bụi lâu ngày.
Sau khi cánh cửa mở ra, một luồng hơi lạnh phả thẳng vào mặt, trong không khí có một vài mùi lạ xen lẫn vào, tỷ như mùi hăng hắc của thuốc khử trùng.


Ánh vàng rực rỡ như nắng ấm phủ xuống, sưởi ấm nội tâm mỗi người, nhưng sau khi biết ánh nắng ấm áp này đến từ đâu, tất cả còn lại trong lòng mỗi người chỉ là nỗi sợ hãi khi bị ánh mặt trời thiêu đốt.


"Bọn ta không hiểu nhiều về sức mạnh của Chúa tể, chỉ biết đại khái rằng đó là "Học phát Thống ngự"."


Bailey nhìn vào trung tâm của ánh sáng, đó là một cảnh tượng quen thuộc. Bên trong trụ thủy tinh, vị thần đã ch.ết đang ngủ say. Gần đó, những người bí ẩn mặc quần áo màu xám thuộc Bộ phận Thu nhận an toàn cũng sẽ tham gia vào nghi thức cấy ghép để đảm bảo an toàn cho Chúa tể.
"Tôn quý "Vinh Quang Giả"..."


Đến thời điểm này, ngay cả một người phụ nữ điên như Bailey cũng có sự kính trọng trong lòng.
"Thật là muốn mổ xẻ hắn ra."
Đương nhiên, lòng kính trọng cũng chỉ tồn tại trong thời gian ngắn.
"Yo! Sư phụ! Cơ thể ngươi vẫn còn khỏe mạnh phết đấy."


Bailey vẫy vẫy tay và hét lớn với một ông già có mái tóc hoa râm.
Ông già này có vẻ đã đến đây từ rất sớm. Ông ta mặc bộ đồ nghiên cứu cũ kỹ, không biết từ đời nào. Màu trắng đã ngả sang hơi vàng, cổ tay và viền áo cũng đã bị sờn và sứt chỉ.


Người già cả, không thể không chú ý giữ ấm, mặc chiếc áo len dày màu đen bên dưới quần áo nghiên cứu, trên túi áo trước ngực còn cắm một cây bút, trông rất bình thường, nhưng khi cau mày và tập trung ánh mắt, trên thân lại hiện ra khí chất của một học giả.


Ngay trước trụ chứa là một bàn mổ cực kỳ phức tạp. Nó phát ra từng đợt tiếng vang nhỏ xíu. Ngoại trừ ánh sáng phát ra từ trong trụ chứa, còn có nhiều vệt sáng nổi lên từ mặt đất kiên cố dưới chân.
"Yên tâm, còn có thể sống rất lâu, ngươi không cần phải thương nhớ di sản của ta."


Ông già nhìn về phía Bailey, trong mắt cũng lóe lên màu vàng rực rỡ, nói không chút khách khí.
"Bộ trưởng Yazdet."
Jeffrey cũng kính cẩn cúi đầu khi nhìn thấy ông già, Bologo cũng cúi đầu theo hắn.


"Ta đã không còn là bộ trưởng nữa, Jeffrey", Taida hừ lạnh một tiếng, nhưng sau khi chú ý tới Bailey, ông ta nói thêm, "Quên đi, gọi là gì tùy các ngươi. "Phòng ra quyết định" thế mà cũng để nàng làm Bộ trưởng".
"Sư phụ."
Badr cũng đi tới và cúi đầu trước Taida.


Nhìn thấy Badr, tâm trạng Taida tốt hơn không ít, nhưng ngoài miệng vẫn phàn nàn.
"Vốn dĩ ta muốn đào tạo ngươi làm người nối nghiệp, nhưng đáng tiếc là... Bởi vì nghiên cứu, mọi thứ đều bị gián đoạn."


"Ta lại cảm thấy không có vấn đề gì. Chuyện phiền toái như vậy để nàng làm cũng không phải là không thể. Ta sẽ chăm sóc nàng thật tốt." Badr nói với vẻ cực kỳ kính trọng.
"Đúng rồi, sư phụ, nghiên cứu gần đây tiến triển thuận lợi chứ?"


"Nói chung là nó đã có trí tuệ ban sơ rồi, nhưng muốn gần với "người" hơn thì vẫn còn nhiều vấn đề cần khắc phục, nhưng phần liên quan tới "cốt lõi cố định" thì đã thuận lợi hơn nhiều."
Nói đến nghiên cứu của mình, Taida rõ ràng là vui hơn không ít.


"Nếu cần thì Lõi lò thăng hoa vẫn luôn mở rộng cánh cửa với ngài." Badr nói.
"Không cần, ta sống ở Ngã Ba Vô Định cũng không tệ. " Taida trực tiếp từ chối.


Đôi mắt già nua nhìn về phía Badr, rồi lại nhìn Bailey. Là học trò của mình, Badr rất ổn trọng, coi như là người có triển vọng nhất để kế thừa kế học thuật của mình. Bailey vô cùng tài năng, tài năng đến nỗi chẳng thèm để ý tới học thuật của mình, thậm chí còn có chút khuynh hướng khi sư diệt tổ.


Haizz... Vừa nhìn thấy Bailey, Taida đã cảm thấy buồn phiền, cuối cùng thì nhìn về phía Bologo.
"Ngươi hẳn là nhân vật chính của ngày hôm nay, quý ngài Bologo Lazarus."
"Ừm."


Bologo nghiêm túc gật đầu, có vẻ như bác sĩ chính hôm nay là Taida, còn Bailey chỉ phụ trách vai trò y tá. Điều này khiến Bologo yên tâm hơn không ít, hắn chỉ sợ mới đến giữa nghi thức cấy ghép, mình đã bị kéo sang một phòng thí nghiệm khác trong tiếng cười quỷ dị của Bailey.
"Cởi áo ra, nằm xuống."


Taida đã quá quen với nghi thức cấy ghép rồi. Là cựu bộ trưởng của Lõi lò thăng hoa, sau khi ly khai khỏi Cục Trật tự và trở thành thành viên của Giáo hội Chân lý, thực hiện các nghi thức cấy ghép cho người khác chính là một trong những nguồn kinh tế lớn của ông ta.


Bologo cởi bỏ chiếc áo khoác ngoài, để lộ ra chiếc áo sơ mi trắng, cùng với dây đai quấn quanh và vô số dao ném cùng dao gấp cắm trên đó.


Trong ánh mắt chăm chú của đám người, Bologo gấp chiếc áo khoác của mình lại và đặt nó sang một bên, sau đó lần lượt tháo dao gấp và dao ném ra, xếp chúng lại với nhau, gỡ khẩu súng bắn móc và búa xung kích ở thắt lưng, cuối cùng là cởi áo sơ mi trắng và để trần.
"Hết rồi?"


Taida nhướng mày, nhìn Bologo và hiếu kì trên người hắn còn có thể giấu được bao nhiêu con dao.
"Hết rồi."
Bologo bình tĩnh đáp lại, bởi vì ngay từ đầu, hắn đã có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt không mấy hảo ý kia.


Bailey đang nhìn chằm chằm vào hắn như một nữ lưu manh thực sự. Vừa nghĩ tới mục đích của nàng là lôi mình đi để làm vô số loại thí nghiệm cực kỳ tàn ác, tâm trạng của Bologo càng trở nên tồi tệ hơn.


Nằm trên bàn mổ, tắm mình trong nắng ấm lạnh giá, Bologo bất giác thả lỏng người, lúc này Jeffrey và Badr cũng lùi về sau và ra khỏi phạm vi của nghi thức cấy ghép. Xung quanh bàn mổ chỉ còn lại Taida và Bailey.


Tiếng kim loại leng keng vang lên bên cạnh, cũng không biết hai người đang bận việc gì. Bologo muốn xem thử, nhưng tầm nhìn của hắn đã bị chặn lại bởi ánh sáng phát ra từ trụ chứa. Tất cả những gì hắn có thể thấy là màu vàng rực rỡ, cũng với vị thần ngủ đang ngủ say trong ánh mặt trời kia.


"Trước khi nghi thức bắt đầu, ta muốn hỏi một chuyện, quý ngài Lazarus."
Giọng nói của Taida vang lên, Bologo quay đầu lại và thấy những đường vân nổi lên dọc theo bề mặt cơ thể của Taida, chúng tỏa ra ánh sáng nóng rực, Bailey ở phía bên kia cũng vậy.


Aether vô hình cuộn trào, đến từ mọi hướng, tập trung tại đây, giải phóng ra Năng lượng bí mật của cả hai.
"Có chuyện gì vậy?"
"Ngươi có hiểu Ma trận Giả kim là gì không?"






Truyện liên quan