Chương 82: Nghiên Cứu Luyện Thể Pháp

“Ta đề nghị ngươi tr.a kỹ lại ý nghĩa của từ “trả bài” một lần nữa đi, lớp trưởng.”
Nội tâm có chút mệt mỏi, hắn bèn tiếp tục nâng lên thỏa thuận:
“Một tuần một lần là điều không thể, ta không có nhiều thời gian như vậy.
Hai tháng một lần.”
“Không được!”


Hai người giằng co một lát, cuối cùng thỏa thuận thành mỗi tháng một lần đấu tập.
Địa điểm tại võ quán tư nhân của nhà Trần Băng Băng, nhưng thời gian bắt đầu tính từ tháng ba, bởi Nguyễn Trường Sinh lấy lý do là tháng này hắn có việc rất cấp thiết phải hoàn thành.


Nhìn biểu cảm của thiếu nữ có chút không hài lòng, hắn bèn an ủi:
“Mặc dù số lần không nhiều, nhưng tại địa điểm tư mật không có ánh mắt của người khác ta sẽ lộ ra một tay, khác để cho ngươi ăn no thỏa mãn.”


Nếu ai không hiểu nội dung cuộc trò chuyện mà nghe được câu nói trên, thì khả năng sẽ nghĩ đôi cẩu nam nữ này có mờ ám!
Bất quá Trần Băng Băng lại để ý chuyện khác:
“Trực giác của ta không sai mà! Ngươi vẫn chưa vận dụng toàn bộ chiến lực.”


“Chỉ là có một số quân bài chưa nên lộ ra ngoài thôi.
Không phải lớp trưởng cũng như thế sao?”
“Hừ! Trường hợp của ta khác ngươi, ta là bất đắc dĩ với không cần thiết, còn ngươi là đồ hư hỏng, âm hiểm vô cùng!”
Ê! Tiêu chuẩn kép cũng vừa vừa phải vừa thôi nha, nữ nhân!


Từ có chút mệt mỏi trở thành quá đỗi mệt mỏi, Nguyễn Trường Sinh lười phải cãi nhau với nàng:
“Bà cô của ta, thỏa thuận giữa chúng ta đã xong, ngươi mau mau về lớp đi cho ta còn nghỉ ngơi chứ!”
Khóe miệng Trần Băng Băng khẽ cong lên:




“Chưa xong! Trao đổi thông tin liên lạc đi, để ta còn dễ bề truy nã ngươi.
Mới cả, ngươi còn chưa xóa đoạn ghi hình đâu!”
Vừa lấy điện thoại trao đổi thông tin với nàng, Nguyễn Trường Sinh vừa nói:


“Yên tâm, sau buổi đấu tập vào tháng ba, ta sẽ xóa tất cả các đoạn ghi hình trước mặt ngươi.”
“Tại sao không phải là ngay bây giờ?!?”
“Vì ta mệt!”
Nghe hắn giở trò vô lại, mắt phượng như đốm lửa hồng của thiếu nữ khẽ lườm.


“Được rồi, tạm thời tin tưởng ngươi một lần cuối cùng.
Đừng làm ta thất vọng nha bạn học Trường Sinh!”
Mục đích phần nào đã đạt tới, Trần Băng Băng tạm tha hắn.
Từ ghế ngồi đứng lên, nàng gật đầu chào tạm biệt và quay người rời khỏi phòng y tế.


Thấy thiếu nữ đã rời đi, Nguyễn Trường Sinh rốt cuộc thở phào một hơi dài.
Cho dù mặt ngoài của Trần Băng Băng là một con người nghiêm túc, thanh lãnh và rất có trách nhiệm, nhưng nàng vẫn dính phải một thiên tính muôn thuở của phái nữ.
Đó là không nói đạo lý!


Nữ nhân không nói đạo lý liền rất phiền phức, đặc biệt là nữ nhân mạnh mẽ mà không nói đạo lý thì càng phiền phức đến mức đáng sợ.
May là tâm địa của Trần Băng Băng không xấu, chỉ là tương đối cường thế cùng ngay thẳng, phương thức tư duy cũng có chút thanh kỳ.


Cộng thêm việc bị nắm thóp với điều kiện thỏa thuận tương đối đơn giản, cho nên nàng mới chịu chấp nhận.
Nghĩ như thế, Nguyễn Trường Sinh bỗng chốc cảm thấy Trần Nguyệt Hà còn dễ chịu chán.


Tuy trà nghệ của tiểu yêu nữ có chút mãnh, lại rất thích trêu chọc hắn, nhưng ít nhất nàng vẫn tương đối chịu giảng đạo lý nha!
Không nghĩ nhiều nữa, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu tập trung lực khống chế để xử lý, tăng tốc phục hồi vết thương…
Thời điểm tan học, hắn liền đi về phòng thay đồ.


Khỉ Con đã đứng đó chờ hắn.
Nhìn thấy Nguyễn Trường Sinh, Khỉ Con hấp tấp chạy tới hỏi:
“Thương thế sao rồi? Có ảnh hưởng tới cuộc thi môn Cao Đẳng Thể Thuật tuần sau không?”
Thay xong đồng phục, hắn khoát tay:
“Không sao, ngày mai là khỏi hẳn, đi về thôi.”


Quan sát thằng bạn thân thật sự không có vấn đề, ngọn lửa hóng hớt của Khỉ Con liền ngay lập tức cháy lên hừng hực.
Hắn vội hỏi chuyện trong phòng y tế, nhưng tất cả đều bị Nguyễn Trường Sinh phớt lờ.
“Đừng hỏi, nếu không ta chắc chắn 100% lớp trưởng sẽ đánh ch.ết ngươi.”


Lời đe dọa vô cùng hữu hiệu, dù trong lòng vô cùng ngứa ngáy, Khỉ Con vội im miệng theo sau.

Thời gian cứ thế trôi đi.
Việc học tập, nghiên cứu và tu luyện hàng ngày được thực hiện vô cùng đều đặn.


Cuộc thi cuối kỳ diễn ra khá suôn sẻ, do đã cố tình khống chế, nên điểm thi của hắn tiếp tục đứng top toàn khối.
Nguyễn Trường Sinh thậm chí có thể cướp được vị trí thứ nhất hoặc thứ hai, sẽ thu được rất nhiều sự quan tâm từ nhà trường, bất quá không cần thiết.


Đức bất phối vị, tất hữu tai ương.
Cây cao đón gió lớn.
Gia cảnh cùng năng lực bảo hộ của hắn không đủ để chống đỡ những phiền phức từ những toan tính, lòng tham và sự đố kỵ của mọi người xung quanh.
Đứng top là đủ rồi, vừa có thể lộ ra tài năng mà lại không bị chú ý quá nhiều.


Sau khi cuộc thi kết thúc và được nhà trường cho nghỉ ba ngày, học kỳ hai liền đã bắt đầu.
Trong khoảng thời gian này, bước đầu của Khoa Học Luyện Thể Pháp cơ bản đã được hoàn thiện.
Khuôn Công Pháp trong bảng trạng thái đã xuất hiện một dòng trạng thái mới.
『Công pháp』:


Khoa Học Luyện Thể Pháp (Sơ hiểu) (98%)

Quá trình nuôi dưỡng, ưu hóa thân thể và đào thải vật thừa, cặn bã đã được Nguyễn Trường Sinh kết hợp với tri thức liên quan đến Kỹ Pháp.


Bởi có sự can thiệp của Linh Tố Ám, cho nên Khoa Học Luyện Thể Pháp được xếp vào loại tri thức siêu phàm và xuất hiện lên bảng trạng thái.
Việc sắp xếp, ưu hóa thân thể đang được nghiên cứu, dù tiến trình khá chậm rãi nhưng có hy vọng thành công.


Cơ thể của hắn đã được Cơ Sở Thể Thuật hoàn mỹ và Cao Đẳng Thể Thuật hoàn mỹ đánh tạo đến cực hạn của một Linh Tố Sư bình thường.


Vì thế, nếu chỉ sử dụng các động tác tập luyện cùng đồ ăn dinh dưỡng là không đủ để dồn ép năng lượng và kích thích phát triển các bộ vị.
Cho nên hắn nghĩ ra một cách.
Đó là dùng dòng điện để kích thích hoạt tính và ép xung năng lượng!


Từ trên mạng, Nguyễn Trường Sinh đã mua về một chiếc máy điện xung để thử nghiệm. ()
Quá trình có chút kích thích mà khúc chiết, làm hắn phí đi mười lọ Trì Dũ Tề để chữa nội thương.


Tóc dựng đứng, miệng nhả khói mấy ngày liền, cuối cùng hắn đã khai phát ra được kỹ xảo lợi dụng dòng điện.
Các tấm dán điện cực dính khắp cơ thể, Nguyễn Trường Sinh xuất sử toàn bộ lực lượng đánh ra các động tác của Cơ Sở Thể Thuật.


Khi hoạt tính của toàn bộ cơ thể đã tăng mạnh, năng lượng cũng như dinh dưỡng đã được dồn nén cực đại, hắn liền lập tức tiêu hao tâm thần kích hoạt Chưởng Khống Nhập Vi và Siêu Trí Lực.


Tính lực, tốc độ tư duy và lực khống chế được nâng cao gấp nhiều lần, hắn nhanh chóng mà cẩn thận dẫn truyền năng lượng vào bộ vị muốn điều chỉnh, ưu hóa.


Lần đầu tiên chính thức tu luyện Khoa Học Luyện Thể Pháp, nên Nguyễn Trường Sinh chỉ dám động tới bộ phận các sợi cơ bắp, cụ thể là bó cơ trên cục bộ cánh tay trái.


Còn toàn bộ cơ bắp, lục phủ ngũ tạng, xương cốt, gân mạch, dây thần kinh thì chờ cho kỹ thuật hoàn thiện đầy đủ và thành thạo, hắn mới động đến sau.
Mãi hơn nửa tiếng, vẻ mặt có chút trắng bệch vì tâm thần đã hao tổn gần hết, Nguyễn Trường Sinh mới toát lên nét vui mừng.
『Công pháp』:



Khoa Học Luyện Thể Pháp (Sơ hiểu) (98%) → Khoa Học Luyện Thể Pháp (Khả dụng) (2%)

Khoa Học Luyện Thể Pháp bước vào giai đoạn Khả dụng, tức là Đạo Chủng đã cho rằng tri thức này có thể áp dụng vào thực tế, có tính khả thi cao, chứ không còn là đàm binh trên giấy.


Sự thật cũng chứng minh rằng điều này là đúng.
Bộ phận cơ bắp đã được hắn ưu hóa, điều chỉnh và sắp xếp lại, đồng thời mật độ cũng được tăng lên 12%.
Sức bật tổng thể của cả cánh tay trái cũng được tăng phúc lên 2%.


Dù không nhiều nhặn gì, nhưng tích nước thành hồ, tích hồ thành hải.
Chỉ cần việc khai phá tiềm năng thân thể luôn có tác dụng, thì sớm muộn tố chất thân thể của hắn cũng có thể trở nên vô cùng mạnh mẽ, vừa bền lại vừa kháng đánh.


Tất nhiên, được lựa chọn thì hắn cũng không muốn dùng thân thể để đánh cận chiến, quá rủi ro.
Tuy nhiên Nguyễn Trường Sinh cũng không ngờ rằng, chỉ từ ý tưởng ưu hóa thể chất để phát triển bề ngang.


Nhưng khi kết hợp với tính chất hấp thu, bao trùm của Linh Tố Ám cùng Kỹ Pháp Cường Hóa và Tố Hình, Khoa Học Luyện Thể Pháp lại có thể trợ giúp cơ thể hắn hấp thu năng lượng và dinh dưỡng để tăng lên tiềm năng thân thể.
Hạn mức cao nhất của tiềm năng thân thể hắn vừa tăng lên một tia!


Có lẽ tiềm năng được tăng rất ít, thậm chí không đáng kể, nhưng đây cũng chính là Công pháp Luyện Thể chuyên môn mới có chức năng này nha!
Mà hắn lại chó ngáp phải ruồi sáng tạo ra được.


Khoa Học Luyện Thể Pháp còn rất thô sơ, thậm chí còn rất nhiều hố cần hắn đạp lên, rất nhiều lỗi cần hắn sửa chữa.
Nhưng tố chất thân thể của Nguyễn Trường Sinh rốt cuộc đã có chỗ để dựa vào.


Thỏa mãn tắt đi hai tác dụng chủ động của Đặc chất và Siêu Trí Lực, hắn kết thúc buổi thực nghiệm.
Không có hai tác dụng chủ động trên, Nguyễn Trường Sinh cũng không dám tiếp tục luyện tiếp môn Thể Pháp có điều kiện tu luyện hà khắc đến cùng cực, tính rủi ro cao đến đáng sợ này.


Khoa Học Luyện Thể Pháp được sáng tạo ra chỉ để dành riêng cho hắn mà thôi, nếu ai khác dám luyện thì chỉ có nước ch.ết vểnh cái mông lên.
Thời gian bận rộn mà phong phú lặng lẽ trôi đi.
Tháng ba cuối cùng đã đến, con đường từ Cy-Epermart dẫn vào chợ đen cuối cùng đã mở lại.






Truyện liên quan