Chương 70: Tạo Tác Cơ Sở Loại Ưu

Tạo hình thành công, Nguyễn Trường Sinh chuyển sang khâu cuối cùng: điêu khắc Linh văn.
Trước khi khắc Linh văn, hắn liền để sẵn một lọ Hồi Nguyên Dược Tề trước khóe miệng phòng trường hợp thiếu thốn linh lực chèo chống.


Cầm lên bút điêu khắc và đổ linh mực vào bút, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu động thủ.
Bút ra như rồng, từng loại Linh văn nhanh chóng được khắc họa lên bề mặt của dao găm.


Khác với Dao Găm Tinh Luyện, để tối ưu hóa đặc tính của Huyết Vân Tinh Thiết và Ảm Minh Thạch, Nguyễn Trường Sinh điều khắc ba loại Linh văn: kiên cố, tụ linh và sắc bén.
Mỗi một đạo Linh văn được hoàn tất, hắn lại tức tốc đổi loại linh mực và tiếp tục công việc.


Kiến cố giúp tạo vật có độ bền và độ cứng cao hơn.
Tụ linh giúp tích tụ linh tố, tăng cường uy lực khi sử dụng Kỹ Pháp, Thuật thức.
Sắc bén thì tác dụng cũng như tên, không cần giải thích gì thêm.


Đã có kinh nghiệm khắc Linh văn thất bại rất nhiều lần, nhờ đó mà hôm nay Linh Văn Cơ Sở mới lên được mức độ Tinh thông.
Nguyễn Trường Sinh đã có thể ổn định điêu khắc Linh Văn mà không có một chút sai sót.


Bút đi được hơn nửa chặng đường, hắn đã ngay lập tức nốc lọ Hồi Nguyên Tề xuống cổ họng.
Linh lực trong Nội Cảnh chỉ còn không đến một phần mười nay đang nhanh chóng hồi lại.
Dần dần, thứ năm đường Linh Văn được họa thành công.




Khi Nguyễn Trường Sinh chuyển sang khắc họa đường Linh văn thứ sáu, vật liệu hợp thành đã xuất hiện cảm giác cực kỳ miễn cưỡng với việc chịu tải đường Linh văn cuối cùng.
Nó bắt đầu mất ổn định.
Tinh thần hắn căng cứng.


Cẩn thận từng li từng tí, cuối cùng, Nguyễn Trường Sinh cũng khắc xong sáu đường Linh văn cơ sở, điểm đầu nối với điểm cuối.
Một đạo Linh văn kiên cố, hai đạo Linh văn tụ linh và ba đạo Linh văn sắc bén.


Linh văn nhanh chóng kết nối toàn bộ đặc tính của Huyết Vân Tinh Thiết và Ảm Minh Thạch, khiến bọn chúng trở thành một chỉnh thể.
Ngắm nhìn Tạo tác mới trông khá tương tự với Dao Găm Tinh Luyện, nhưng sống đao dữ tợn hơn, vân đao cùng lưỡi đao có màu trắng bạc.


Lúc nghiêng lưỡi đao, màu đỏ máu sẽ hiện lên rõ ràng.
Nguyễn Trường Sinh đặt tên cho thanh dao găm loại ưu này là Huyết Tinh Nhận.
Nghỉ ngơi và toàn lực vận khởi Hô Hấp Pháp để hồi phục linh lực, một tiếng sau, khi Nội Cảnh đã đầy mãn, hắn tiếp tục luyện chế nốt Tạo tác còn lại.


Nguyễn Trường Sinh cầm lên Dưỡng Linh Mộc, nửa phần Ảm Minh Thạch, một tấm da nhung của động vật siêu phàm cấp cơ sở có đặc tính liễm linh rồi bắt đầu đưa tới gần lò luyện kim.
Hắn tức tốc sử dụng linh lực kích thích phản ứng các vật liệu.


Vỏ đựng Huyết Tinh Nhận không chỉ thuần túy là Tạo tác chi nhánh Luyện Kim, nó còn liên quan đến cả chi nhánh Dệt May, nên độ khó lúc chế tạo còn phức tạp hơn cả Huyết Tinh Nhận.
Qua nửa tiếng, sau khi xém chút để hỏng tấm da nhung, hắn mới phối hợp ba loại vật liệu và tạo hình thành công.


Vì tấm da nhung bao bọc vỏ đao chỉ là vật liệu phụ, vì vậy Nguyễn Trường Sinh không cần dùng kim khâu và chỉ khâu linh văn để khắc họa, mà vẫn sử dụng bút điêu khắc và linh mực như bình thường.
Tiêu hao thêm một lọ Hồi Nguyên Tề, sáu đường Linh văn cơ sở đã nhanh chóng bao phủ vỏ đao.


Ba đạo liễm linh, ba đạo tụ linh.
Vuốt nhẹ vỏ đao dài 21 centimet màu đen với những họa tiết huyền ảo, khuôn mặt mệt mỏi của hắn lộ ra nét thỏa mãn.
Cả hai Tạo tác cấp cơ sở đều là loại ưu, mà còn là mạnh nhất trong loại ưu.


Bình thường Linh Tố Sư mới bước vào giai đoạn Tinh thông hầu như chỉ có khả năng luyện chế ra Tạo tác 4 Linh văn, chứ không thể nào làm được sáu Linh văn như này.


Nhờ Chưởng Khống Nhập Vi và Siêu Trí Lực, Nguyễn Trường Sinh mới có thể tận dụng được tối đa cường độ chịu tải của vật liệu hợp thành, đồng thời khéo léo khắc họa Linh văn một cách tinh chuẩn, ổn định nhất.
Thở dài một hơi, hắn đặt Huyết Tinh Nhận vào vỏ đao.


Đặt tên cho vỏ đao là Dưỡng Linh, sau đó hắn liền đứng dậy và di chuyển sang phòng tập luyện.
Tại trước bia tập, Nguyễn Trường Sinh cùng một lúc Hoạt hóa cả hai Tạo tác!


Linh văn trên Tạo tác chỉ nhẹ nhàng tỏa ra tia sáng rất nhỏ nhưng không xuất hiện ba động, vì đặc tính ẩn nấp của Ảm Minh Thạch và Linh văn cơ sở liễm linh đã được kích hoạt.


Lực chú ý, hay nói cách khác là hạn mức cao nhất của tinh thần lực nhanh chóng bị chiếm đi non nửa, mặc cho Tinh Không Quan Tưởng Đồ đã được hắn tu luyện tới tầng ba, tinh thần lực đã mạnh hơn Linh Tố Sư khác mấy lần.
Lông mày Nguyễn Trường Sinh hơi nhíu lại.


Tạo tác càng cao cấp, lực chú ý bị phân đi càng nhiều.
Đa phần Linh Tố Sư chủ tu lưu phái Kích Linh đều phải dựa vào Tạo tác để chiến đấu, dù công năng của Tạo tác rất mạnh, vượt cấp phòng thủ hoặc tổn thương kẻ địch là điều có khả năng thực hiện.


Nhưng nếu chỉ dựa vào một đến hai Tạo tác thì sai số và khả năng ứng biến linh hoạt bị hạn chế quá lớn.
Đã thế lực chú ý bị chiếm dụng gần hết thì Linh Tố Sư còn bận tâm làm sao để chiến đấu được nữa?


Không phải ai cũng có số lượng tinh thần lực khổng lồ, luyện được công pháp nâng cao tinh thần lực ở cấp bậc thấp mà lại còn luyện được viên mãn từng tầng như hắn cả.
Về sau giai đoạn hai của Kích Linh Pháp là Cộng minh còn yêu cầu hà khắc hơn nhiều lắm!


Nguyễn Trường Sinh tin rằng sẽ có tri thức cao cấp giúp giải quyết vấn đề hoặc một bộ phận vấn đề này.
Gác bỏ chuyện đó qua một bên, vỏ đao Dưỡng Linh lúc này đang đói khát hấp thu Linh tố Ám của hắn.


Vì thực hiện mục đích nhất kích chí mạng, Nguyễn Trường Sinh chế tạo ra vỏ đao có tác dụng chứa đựng lượng lớn linh lực và nuôi dưỡng, bảo trì thanh dao găm.
Khi rút đao lần đầu, tất cả linh lực trong vỏ đao sẽ tức tốc truyền vào Huyết Tinh Nhận để bộc phát ra uy lực vô cùng mạnh mẽ.


Sau đó lại cần Linh Tố Sư tiếp tục truyền đủ linh lực chứa đựng để bộc phát tại lần tiếp theo.
Mãi đến năm phút sau, Dưỡng Linh mới hút đầy linh lực.
Đặt ngang trước ngực, Nguyễn Trường Sinh rút đao!
Keng!
Thuấn • Cư Hợp Trảm!


Ánh đao màu đỏ lóe lên tuyến đường vòng cung tuyệt đẹp đến chí mạng!
Phảng phất nghe thấy tiếng cắt giấy, Huyết Tinh Nhận đã trở về vỏ đao lúc nào không hay.
Không hề có tiếng động va chạm, chiếc bia tập làm bằng kim loại cứng giờ đây tựa như một tờ giấy mỏng, nhẹ nhàng đứt làm đôi.


Không cảm thấy một chút sự cản trở nào từ vật thể bị chém đứt, hắn không kìm được cảm thán:
“Uy lực cũng như độ sắc bén thực khủng khiếp làm sao!”
Tuy rằng trong chiến đấu chỉ sử dụng được đòn này một lần, bất quá một lần là quá đủ để thay đổi chiến cuộc.


Có nó trở thành át chủ bài, cảm giác thiếu khuyết sự an toàn của Nguyễn Trường Sinh cũng được vơi đi một nửa.
Thí nghiệm thêm một lát, sau đó để vỏ đao Dưỡng Linh hấp thu đầy đủ linh lực, hắn mới thỏa mãn kết thúc trận thí nghiệm hôm nay.
Nhìn đồng hồ, trời đã sắp tối lúc nào không hay.


Dọn dẹp, bảo trì phòng tập luyện và phòng chế tác xong, Nguyễn Trường Sinh lanh lẹ rời khỏi tầng hầm.

Cuối tháng một, tiết Đại Hàn chuẩn bị đi qua, tiết Lập Xuân đã sắp bắt đầu.


Sáng sớm, thời tiết vẫn còn khá lạnh, gió bấc nghịch ngợm đuổi nhau trên khắp nẻo đường và mái hiên của thành phố Vĩnh Hằng.
Trong khu tập luyện.
Độp độp!
Chỉ có bàn tay đang bọc Hắc Ám Chi Thủ, Nguyễn Trường Sinh nhẹ nhõm nâng tay trái đánh vạt hai viên đạn hơi ra ngoài.


Biểu cảm thong dong, ánh mắt trầm tĩnh, hắn lập tức nghiêng người về phía sau!
Ngay lúc đó, một nắm đấm thế đại lực trầm của hình nộm đã sượt qua khuôn mặt!
Tránh được nắm đấm, chân phải nhanh chóng lùi một bước, Nguyễn Trường Sinh hơi thấp đầu gối.


Ngón trỏ đã cong lại trên bàn tay phải trở nên đen nhánh!
Cẳng tay hơi co vào, hắn liền phát lực!
Thốn • Đan Chỉ Điểm Tinh!


Biến hóa tính chất giúp tính cực tốc của Linh Tố Ám trên Hắc Ám Chi Thủ nhất thời được kéo cao hết cỡ, khiến tốc độ đòn đánh tăng vọt nhưng không hề phát ra một tiếng động nào.


Nhờ Vô Thanh Bộ hấp thu lực ma sát, lóe một cái, bàn tay của Nguyễn Trường Sinh đã xuất hiện trước cổ hình nộm, ngón trỏ được Hắc Ám Chi Thủ bao bọc chợt búng mạnh!
Đoàng!
Mượn phản lực cùng lực bộc phát đa trọng, ngón tay mạnh mẽ đánh vỡ nát yết hầu của hình nộm thành bột phấn!


Phần đầu của nó liền rớt xuống sân tập.
Giải quyết xong người nộm cuối cùng, bước chân hắn đạp nhẹ, cơ thể vang lên tiếng lách tách.
Thuấn • Tấc Thốn!
Nhẹ nhàng né tránh đường đạn của mười hai chiếc máy bắn hơi, hai bàn tay bao quanh bởi Hắc Ám Chi Thủ như mặc vào đôi găng tay màu đen.


Nguyễn Trường Sinh nhất thời kéo cao tính chất hấp thu lực va chạm của Hắc Ám Chi Thủ để đón đỡ đạn hơi, rồi sau đó lần lượt tiếp cận và xử lý tất cả máy bắn trong thoáng chốc.


Trận đấu tập đã kết thúc một cách vô cùng nhàn nhã chỉ trong vòng 50 giây, thậm chí còn không cần sử dụng Thuật thức đánh xa là Ám Cầu để ứng đối máy bắn.
Hắn vừa thử nghiệm Thể thuật diễn sinh Thốn • Đan Chỉ Điểm Tinh mới khai phát ra, kết quả cũng không quá tệ.


Tốc độ ra đòn vô cùng nhanh, lực phá hoại đơn điểm rất mạnh lại cực kỳ tiết kiệm thể lực và linh lực.
Đại chiêu này khá phù hợp để coi làm đòn đánh thường, có thể liên tục sử dụng, nhưng rất khó giải quyết kẻ địch với khả năng phòng thủ cao.


Tổng kết xong điểm mạnh và điểm yếu, Nguyễn Trường Sinh thở hắt ra một hơi.
Toàn lực vận lên Hô Hấp Pháp để hồi phục linh lực, hắn phân tâm quan sát bảng trạng thái.






Truyện liên quan