Chương 63: Kịch Chiến

Rõ ràng Đặc Chất của Lý Toàn Hưng từ trước, nên Nguyễn Trường Sinh cũng không có gì ngạc nhiên khi thấy thằng này sử dụng Linh Tố Thể.
Nhanh chóng làm ra ứng đối, ngoại trừ Vô Thanh Bộ cùng Thể thuật, hắn còn dị hóa thêm hai chân để tăng tốc độ né tránh.


Xoay gót, ngón chân bật nhẹ, Nguyễn Trường Sinh tức tốc rút lui về bên trái né được “xe ủi đất” vừa lao qua.
Tưởng chừng cứ thế theo quán tính phóng thẳng, nhưng “lão tài xế” Lý Toàn Hưng đã tức tốc thắng xe.
Đạp xuống nền đất, hắn xoay người chuyển hướng.


Mượn phản lực khiến mặt đất lần nữa vỡ vụn, Lý Toàn Hưng bắn vọt tiếp cận Nguyễn Trường Sinh.
Đồng thời Thái duong Chi Thủ không ngừng phát ra các đòn Thể thuật tấn mãnh.


Vì hệ số R2 cách biệt cộng thêm toàn bộ thân thể dị hóa cùng Phản Lực Bộ, tốc độ của Lý Toàn Hưng thậm chí đã nhanh hơn Nguyễn Trường Sinh một bậc.


Người sau sử dụng Thể thuật diễn sinh Thuấn • Tấc Thốn khó khăn né từng cú đấm xẹt qua, sau đó theo động tác di động của thân thể mà liên tiếp phát lực phản đòn.


Từng cú đấm thấu thịt mang theo ám kình cùng tính xâm thực, ăn mòn của Linh Tố Ám đánh thẳng vào thân Lý Toàn Hưng, trong đó một bộ phận được hắn lấy tay đón đỡ, bộ phận còn lại đánh vào người.
Nhưng đều bị Linh Tố duong và Thể phòng thủ và nhanh chóng triệt tiêu.




Theo cảm giác nguy hiểm chí mạng không ngừng ấp tới theo từng cú đánh của kẻ địch, tâm tình chuyên chú, bình lặng của Nguyễn Trường Sinh bắt đầu trở nên phấn khích.
Hắn thực sự thích thú cái cảm giác sinh tử, chơi game một mạng như này.


Tất nhiên, phải có tỉ lệ thắng tương đối thì hắn mới dám chơi như vậy.
Cảm nhận tâm lý vui vẻ đang dâng lên như từng cơn sóng, Nguyễn Trường Sinh lanh lẹ phản ứng.
Tránh được cú va chạm vừa phi ngang qua bằng Phản Lực Bộ của Lý Toàn Hưng, hắn lặp lại chiêu cũ.
Ám • Điệp Vũ Tồi Tâm!


Ngón tay xuyên toa như hồ điệp vẫy cánh, hắn phát lực!
Bộp!
Một chưởng vỗ trúng vai trái thấu vào tâm can của kẻ địch, nhưng chỉ khiến Lý Toàn Hưng thêm ra một vết thương rất nhẹ.
‘Đặc Chất Khí Huyết Như Long thật phiền phức!’


Bởi cường độ khí huyết vô cùng cao nên tố chất thân thể dù trong hay ngoài của Lý Toàn Hưng đều cực độ mạnh mẽ, kết hợp với Linh Tố duong bảo vệ nên chiêu thức của Nguyễn Trường Sinh đánh tới lại chẳng khác gì đang cạo gió.


Thân thể có chút khó chịu, tuy nhiên mặt ngoài Lý Toàn Hưng điềm nhiên như không có chuyện gì.
Hắn tiếp tục gia tốc bắn vọt áp sát đối thủ, miệng mở lời giễu cợt:
“Làm sao thế? Đang gãi ngứa cho ta à nha?
Muốn ta đứng yên một chỗ cho ngươi tụ lực đánh thêm vài chiêu nữa không?”


Thấy Nguyễn Trường Sinh yên lặng không nói gì mà chỉ gắng gượng, tập trung né tránh công kích của hắn, nụ cười của Lý Toàn Hưng càng trở nên rạng rỡ:
“Tránh đi, tránh tiếp đi! Mau mau tránh tiếp cho ta, hahaha!
Chỉ cần trúng đúng một đòn thôi là ngươi phải đi bán muối rồi nha!


Thua nhanh quá thì trò mèo vờn chuột này còn gì thú vị nữa chứ.
Cái mồm ăn tục nói phét của ngươi lúc trước còn thách thức ta một trận đấu cơ mà, giờ đã rõ sự cách biệt giữa ta và ngươi chưa!”
Nghe tên trước mặt đang mở miệng tung bay, trong lòng Nguyễn Trường Sinh thầm nhủ:


‘Thằng này đúng là chó không bỏ được thói ăn shit, tính tình vẫn càn rỡ, ác liệt như vậy.
Rất tốt, ngươi đã thành công làm ta thay đổi ý định!’


Ban đầu hắn còn tính đánh thêm một lát rồi sau đó giả vờ thua một đường nhằm giải khai ân oán, nhưng rốt cuộc vẫn là Nguyễn Trường Sinh quá mức ngây thơ rồi.
Giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời.


Nằm viện một tháng cũng không thể khiến Lý Toàn Hưng thu liễm tính tình, sự trầm ổn bên ngoài chỉ là giả tượng.
Vậy thì tiếp tục lấy bạo chế bạo!
Trong đầu đã hình thành phương án, khi Nguyễn Trường Sinh chuẩn bị hành động, con ngươi của hắn đột nhiên co rút.


Nguyễn Trường Sinh tức tốc tiêu hao tâm thần kích hoạt cả Siêu Trí Lực và Chưởng Khống Nhập Vi.
Trước mặt hắn, tay áo của kẻ địch chợt căng nứt, cánh tay được bọc Thái duong Chi Thủ đang đánh tới bỗng chốc phình to gấp ba lần, mang theo lực áp bách đáng sợ vồ tới Nguyễn Trường Sinh.


Tư duy cùng lực khống chế siêu tốc giải phóng, hắn lập tức đoán ra được tác dụng Thuật thức của Lý Toàn Hưng và làm ra ứng đối.


‘Là Thuật thức lưu phái Cường Hóa kết hợp Tố Hình, mượn tính chất thích ứng và tính chất vật chứa của Linh Tố Thể khiến bộ phận thân thể được phóng đại và nâng cao cường độ.
Phạm vi chiêu thức bỗng chốc lớn hơn rất nhiều, có chút khó né tránh.’


Dù để lại dư lực phòng bị từ trước, Nguyễn Trường Sinh cũng chỉ kịp vặn người bật lùi, hai tay được Hắc Ám Chi Thủ bao bọc giơ lên, đồng thời vận thức Nhu đón đỡ.
Bồng!
Hắc Ám Chi Thủ hoàn toàn nát vụn và giải thể.


Đã né qua bảy phần lực đánh, ba phần còn lại tuy đã được thức Nhu tháo bỏ phần lớn, cùng với đó là sử dụng tính chất hấp thu truyền lực tác động lên toàn bộ bề mặt Hắc Ám Chi Thủ, nhưng hai cánh tay của hắn đã xuất hiện tình trạng rạn xương.


Dùng Đặc Chất khống chế lại vết thương cũng như cảm giác đau đớn, Nguyễn Trường Sinh đã lùi về phía xa.
Không có ngay lập tức lao tới xử lý kẻ địch, khi cánh tay đã trở về kích cỡ ban đầu, âm thầm ngưng tụ Thuật thức, Lý Toàn Hưng âm duong quái khí:


“Nha! Đỡ được một bộ phận Thuật thức Cục Bộ Đại Hóa cùng Thái duong Chi Thủ của ta, cũng khá có tài.
Nhưng chỉ đến thế thôi, nhờ ngươi gãi ngứa một lúc mà ta cũng hết ngứa rồi, thế nên kết thúc trò chơi ở đây đi!”


Nói xong, âm thanh nổ vang cùng mặt đất đã nứt toác, hắn liên tiếp phát động hai môn Thuật thức.
Phản Lực Bộ!
Cục Bộ Đại Hóa!


Khuôn mặt băng lãnh tới cực điểm, Nguyễn Trường Sinh cũng liên tiếp phát động Thuật thức và lao đến, cánh tay đen nhánh trở lại, thân thể hắn tựa như cành liễu nhẹ nhàng nghiêng phải rồi lại nghiêng trái.


Thời điểm nắm đấm khổng lồ của Lý Toàn Hưng đánh tới, hắn hơi nghiêng sang phải làm động tác né tránh.
Phản ứng lại động tác của đối thủ, bàn tay to như quạt hương bồ tức tốc quét sang!
Bốp!
Má phải của Lý Toàn Hưng chợt bị một bàn tay bọc Linh Tố Ám tát qua!


Đôi mắt trợn tròn lên vì kinh ngạc, lúc này đáng nhẽ Nguyễn Trường Sinh vừa mới né sang phải nay lại đứng ở phía bên trái, thậm chí còn tát mặt hắn!
Tát mặt hắn!!!
“A!!!”
Tức giận gào thét, Lý Toàn Hưng điên cuồng ra đòn.
Bốp!
Lần này là má trái của hắn dính chưởng!


“Sao rồi? Đòn gãi ngứa này như thế nào?”
Nguyễn Trường Sinh trào phúng.
Mặc dù đã cố gắng dự phán hành động của đối thủ, nhưng trong mắt của Lý Toàn Hưng, kẻ trước mặt vẫn cứ thoắt ẩn thoắt hiện, vốn chuyển bên trái lại xuất hiện bên phải, chuyển bên phải lại xuất hiện sau lưng.


Làm Lý Toàn Hưng không biết đâu mà lần.
Bốp! Bốp!
Bốp! Bốp!
Thấy Lý Toàn Hưng bị xoay quanh như con khỉ làm xiếc, mọi người xung quanh nhìn tràng cảnh quỷ dị trên sân đấu mà không biết nói gì cho phải.
Vì hầu hết tất cả đều không rõ chuyện gì đang xảy ra á!


Chỉ hai vị giáo viên có nhiều kinh nghiệm nên đoán được phần nào đáp án.
“Dường như là Thuật thức Liễm Tức, nhưng Liễm Tức cũng không đáng sợ như vậy nha!”
Quan sát hình bóng Nguyễn Trường Sinh chợt biến mất chợt xuất hiện, não của giáo viên thể chất có chút choáng váng, hắn đặt ra nghi vấn.


“Là Liễm Tức, nhưng còn kết hợp cả tốc độ tức tốc, động tác giả cùng khả năng gián đoạn cảm giác, tin tức tức thời của bản thân khiến quá trình thu thập, xử lý thông tin não bộ của đối thủ xảy ra sai lầm.”


Có nhiều kiến thức về Ý học cùng Sinh học, Tâm lý học, nên Y sư Hoàng Hồng Duyên đã phân tích chiêu thức của Nguyễn Trường Sinh.


Để làm được như Nguyễn Trường Sinh đang làm thì đòi hỏi năng lực khống chế, năng lực quan sát, năng lực phân tích dự phán và năng lực nắm bắt cơ hội phải đạt đến trình độ vô cùng mạnh mẽ và tinh chuẩn.
Ánh mắt của nàng hơi lộ ra vẻ thán phục.


Tuy R2 của học sinh này khá thấp, nhưng y sư Hoàng Hồng Duyên tin rằng, chỉ cần có một cơ hội, Nguyễn Trường Sinh chắc chắn sẽ nhất phi trùng thiên.
Hiện tại, tiếng tát tai vẫn vang lên lanh lảnh trên sân đấu.
Liễm Tức • Tin Tức Gián Đoạn!
Hắn che đậy khí tức cùng tin tức tố trong tích tắc.


Chớp nhoáng lừa gạt lấy ánh mắt cùng cảm giác rồi luồn ra đằng sau, Nguyễn Trường Sinh giơ chân đạp mạnh phần khớp gối khiến kẻ địch ngã quỵ, thân thể nửa quỳ xuống đất tuyết.
Sau đó dùng tầm mắt từ trên cao nhìn xuống và tiếp tục tặng cho Lý Toàn Hưng thêm một bàn tay.
Chát!


Nhìn khuôn mặt của đối thủ đã sưng vù như bánh bao, đồng thời còn rất cân xứng, vừa lùi ra xa, hắn vừa chững chạc tranh công:
“Vừa nãy chưa gãi được mặt cho quý khách nên giờ ta đã đền bù rồi nha!
Chắc quý khách đã cảm thấy rất hài lòng với dịch vụ gãi ngứa này đúng không?


Vậy thì nhớ giúp ta đánh giá năm sao á!”
Cảm nhận được hai má nóng rát cùng sự khuất nhục cồn cào trong tâm can, mắt như phun ra lửa, cảm xúc giận dữ đã gần như hoàn toàn lấn át lấy lý trí, Lý Toàn Hưng gằn từng chữ:
“Nguyễn! Trường! Sinh!
Ngươi phải ch.ết!”


Nhanh chóng đứng lên, hắn kích hoạt năng lực chủ động của Đặc Chất.
Khí huyết trong thân thể bắt đầu lăn lộn, tạo ra từng gợn sóng màu máu phát tán ra xung quanh!
Hai cánh tay được bọc Thái duong Chi Thủ đều phồng to lên gấp năm lần, gân xanh nổi chằng chịt!


Thấy kẻ địch đã trở nên điên cuồng, trong lòng Nguyễn Trường Sinh âm thầm thở phào.
Linh lực trong Nội Cảnh của hắn đã tiêu hao hơn nửa, có tiếp tục cạo gió thêm nữa thì cũng không thể hạ gục được đối thủ, nếu cuộc chiến cứ tiếp tục kéo dài thì hắn thua chắc.


Mà trận đấu lại không cho phép sử dụng Tạo Tác, nếu không Nguyễn Trường Sinh đã có thể một chiêu phá phòng, tạo ra đòn chí mạng từ lâu rồi.
Cuối cùng kế hoạch kích nộ của hắn đã thành công, giờ thì chuyển sang giai đoạn sau cùng: hiểm trung thủ thắng.


Hết sức tập trung tâm trí, Nguyễn • Assassin • Sinh đã chuẩn bị sẵn sàng cho final stage!
Lúc này, Lý • Berserker • Hưng đã rống lên một tiếng điên dại!
Nghiêng người về phía trước, hắn trùng thấp đầu gối!
Tụ lực!
Dẫm mạnh!
Phản Lực Bộ!


Bán kính ba mét xung quanh mặt đất đã vỡ nát thành từng khung tròn.
Cùng âm thanh vang rền bộc phát, Lý Toàn Hưng như tên lửa bắn vọt tới Nguyễn Trường Sinh!


Hoàn toàn bỏ qua phòng thủ, hắn tăng mạnh tốc độ cùng hai cánh tay khổng lồ thực hiện các đòn đánh tạt ngang, cày nát sân đấu với phạm vi đả kích rộng khiến người sau khá khó khăn khi sử dụng Tin Tức Gián Đoạn.


Khó khăn lắm mới…tát được thêm hai phát, Nguyễn Trường Sinh miễn cưỡng né tránh các đòn đánh từ kẻ địch.
Nhưng vẫn bị từng trận xung lực phát tán cùng khí huyết nóng rát xung kích tới người, làm thể lực cùng linh lực của hắn tiêu hao càng nhiều.


Thân thể trở nên đau đớn từng cơn do sóng xung kích tác động đến.
Qua một lát, sau khi đã thu thập được tin tức tương đối đầy đủ, Nguyễn Trường Sinh dùng Liễm Tức • Tin Tức Gián Đoạn lừa gạt cảm giác của đối thủ, hắn linh xảo bật lùi và lộn mèo về phía xa gần hai mươi mét.


‘Nên làm kết thúc.’






Truyện liên quan