Chương 52: Manh Mối Chợ Đen

Khu thương mại Cy-Epermart nằm giao giới giữa nội thành và ngoại thành.


Khác với vùng nội thành có tỷ lệ an ninh vô cùng cao, vùng ngoại thành của thành phố Vĩnh Hằng lại có tỷ lệ an ninh khá thấp bởi hệ thống vệ tinh Thiên Cơ và độ bao phủ camera công cộng đều đã tập trung gần hết vào vùng trung tâm kinh tế của thành phố - nội thành.


Lần này Nguyễn Trường Sinh tới khu thương mại vì một mục đích khác: thăm dò con đường vào chợ đen.
Thông qua deepweb, hắn rõ ràng ở Cy-Epermart có một vài con đường an toàn dẫn tới Chợ đen ở vùng ngoại thành.


Tuy trên khu thương mại điện tử hay khu thương mại Cy-Epermart có rất nhiều mặt hàng, hầu như đều đủ tất cả vật phẩm siêu phàm cấp Cơ Sở, nhưng có hai vấn đề không thể giải quyết.
Một là lịch sử giao dịch, hai là các mặt hàng bị cấm hoặc hạn chế tiếp cận.


Mặt ngoài Nguyễn Trường Sinh đi theo chuyên ngành hỗ trợ là Tạo Tác Sư nên không cần thể hiện quá nhiều thực lực, nhưng mặt trong hắn vẫn phải không ngừng tìm cách tăng cường sức mạnh và thủ đoạn của chính mình nhằm ứng đối mối nguy hiểm sắp kề cận.


Tạo Tác Sư chỉ là lớp bình phong tạm thời che chắn cho Nguyễn Trường Sinh âm thầm trưởng thành.




Ngoại trừ mục đích nâng cao vấn đề sinh tồn và tự vệ, hắn còn muốn bước lên càng cao, tiến tới càng xa trên con đường siêu phàm, chứ không phải suốt đời làm chó săn hoặc bị người khác khống chế vận mệnh của mình.


Việc tranh giành các loại tài nguyên và tri thức cao cấp là điều chắc chắn xảy ra, nếu thực lực không mạnh thì hắn lấy cái gì để tranh?
Không có thực lực thì ở đấy nằm mơ tiếp đi thôi!
Nên Nguyễn Trường Sinh dự định tăng cường lực chiến và bù đắp đoản bản cho chính mình.
Không sai!


Là Tượng Ngẫu Sư!
Tượng Ngẫu Sư thực sự quá phù hợp với tình trạng hiện tại của hắn.


Linh Tố Ám và biến thể của Linh Tố Ám là Linh Tố Đồng Vị - Ảnh sau này đều thuộc dạng chiến đấu phong cách quỷ dị, bảo mệnh có thừa nhưng lực phòng thủ và tấn công chưa đủ để đảm đương một phía, hay nói chuẩn xác hơn là R2 của Nguyễn Trường Sinh quá thấp nên uy lực Thuật thức không mạnh.


Hắn cần mượn Kích Linh Pháp và Tạo tác có chứa nguồn năng lượng bên ngoài để tăng cường lực chiến cứng đối cứng của mình.
Lợi thế của Nguyễn Trường Sinh khi đi theo con đường Tượng Ngẫu Sư thực sự rất lớn.


Hắn có tài năng về lưu phái Kích Linh, có tài năng với Tạo Tác Học, mẹ hắn lại để cho hắn một đống sách về Luyện Kim và chế tạo Tượng ngẫu.
Vậy thì còn ngu gì mà không theo?


Tuy nhiên việc tăng cường lực chiến bằng tượng ngẫu phải được diễn ra âm thầm, nên một số vật liệu chế tạo đặc trưng liên quan đến chúng không thể để lịch sử giao dịch ghi chép lại, đặc biệt là nguồn năng lượng hạch tâm của tượng ngẫu.


Loại vật liệu hạch tâm này tuy được mua bán công khai, nhưng chỉ có nguồn năng lượng cho lĩnh vực dân dụng có công suất rất thấp, mà loại vật liệu hạch tâm dùng cho lĩnh vực chiến đấu lại là hàng bị hạn chế tiếp cận.


Nguyễn Trường Sinh cần hạch tâm năng lượng cho lĩnh vực chiến đấu, mà hắn cũng không có con đường chính thức, thế nên tất nhiên hắn phải đi vào chợ đen để mua rồi.
Đi lòng vòng xung quanh khu thương mại, Nguyễn Trường Sinh rốt cuộc phát hiện một con đường không có lắp đặt camera.


Nhìn nó hướng về phía ngoại thành, hắn liền đánh dấu địa điểm này vào trong trí nhớ, sau đó hờ hững, lơ đãng quay trở về.


Qua hơn nửa tiếng xen kẽ với việc mua thêm vật liệu luyện chế Tạo tác, mua thiết bị và tiêu bản phục vụ cho Sinh Vật Học, Nguyễn Trường Sinh còn phát hiện ra hai con đường khác cũng không có camera dẫn đến ngoại thành.
Trong lòng đã yên tâm, hắn rời khỏi Cy-Epermart và bắt xe bus tự động trở về nhà.


Theo những ánh đèn neon và hình họa 3D chiếu sáng lên khuôn mặt của Nguyễn Trường Sinh dần dần xa cách, hắn bắt đầu lên kế hoạch sẵn sàng cho phi vụ sắp tới.
Sau gần nửa tiếng, trời đã sẩm tối.
Bước xuống xe, Nguyễn Trường Sinh đột nhiên cảm nhận được gì đó, hắn nhẹ nhàng giơ lên bàn tay.


“Tuyết rơi rồi…”
Quan sát những hạt nhỏ trắng muốt mà lạnh lẽo chạm vào tay, Nguyễn Trường Sinh không khỏi thổn thức.
‘Lại sắp kết thúc một năm.’


Cũng đến cuối tháng mười một, khí hậu đã vào tiết Tiểu Tuyết, trên bầu trời sao của thành phố Vĩnh Hằng đã xuất hiện lấm tấm những hạt ngọc lững lờ rơi.
Hai tay đút vào túi áo khoác màu ghi đen trên thân cho đỡ rét, hắn tăng tốc di chuyển.


Nhanh chân trở về nhà, lúc vừa mở cửa, hắn liền thấy một bóng đỏ đen lao vụt tới mặt.
“Meow ô!”
Bắt lấy Gỗ Mun đang giận dữ kêu meo meo, Nguyễn Trường Sinh dùng tay xoa đầu nó và nói:
“Xin lỗi nha, vừa nãy hơi vội nên không kịp báo.
Tí nữa ăn tối ta sẽ bù pate cho ngươi.”


Không có việc gì của Gỗ Mun mà pate không thể xử lý, nếu vẫn không xử lý được, vậy liền thêm pate!
Sau khi thả mèo đen xuống, hắn phủi đi lớp bụi tuyết trên người và bắt đầu việc nhà hằng ngày.


Cùng Gỗ Mun ăn bữa tối xong xuôi, Nguyễn Trường Sinh chơi đùa với nó một lúc rồi lên tầng thay đồ huấn luyện và xuống tầng hầm.
Hắn có thể bỏ qua thứ gì, nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ bỏ qua chương trình tu luyện và học tập, nghiên cứu hằng ngày của mình.


Sau vài đường Cao Đẳng Thể Thuật làm nóng người, Lưu động lực trong thân thể của Nguyễn Trường Sinh nhanh chóng sôi nổi trở lại khiến thân thể hắn mạnh lên một…tia.
Dù sao chỉ có con em gia tộc lớn mới có điều kiện chuyên môn nhằm vào luyện thể.


Hắn cũng không có công pháp luyện thể chuyên chúc, cũng không bỏ ra nổi tiền để ngâm thuốc tắm dược, mỗi hôm mạnh lên một hai tia là đủ rồi.


Tiếp đến là một vòng Tứ Đại Kỹ Pháp, Hô Hấp Pháp, Quan Tưởng Đồ, cuối cùng là Dược Tề Học, Sinh Vật Học, Tạo Tác Học,...thời gian tất bật cứ thế trôi đi nhanh chóng mà vô cùng phong phú.

Ba hôm sau, trong khu chế tác.


Hoàn thành quá trình thực nghiệm can thiệp cấu tạo sinh vật, Nguyễn Trường Sinh tắt đi kính hiển vi mới mua ở khu thương mại và cất tiêu bản sinh vật về vị trí cũ.
Nhẹ nhàng vươn vai, hắn xem xét chút bảng trạng thái rồi đứng dậy và chuyển sang dãy bàn chuyên môn cho luyện chế Tạo tác.

『Học thức』:


Linh Văn Cơ Sở (Khả dụng) (21%) → Linh Văn Cơ Sở (Thuần thục) (4%)
Tạo Tác Học Cơ Sở (Khả dụng) (37%) → Tạo Tác Học Cơ Sở (Thuần thục) (2%)
Luyện Kim Cơ Sở (Khả dụng) (37%) → Luyện Kim Cơ Sở (Thuần thục) (4%)
Công Trình Cơ Sở (Sơ hiểu) (75%) → Công Trình Cơ Sở (Khả dụng) (12%)


Rèn Chú Cơ Sở (Sơ hiểu) (68%) → Rèn Chú Cơ Sở (Khả dụng) (10%)
Gia Công Châu Báu Cơ Sở (Sơ hiểu) (65%) → Gia Công Châu Báu Cơ Sở (Khả dụng) (5%)
Dệt May Cơ Sở (Sơ hiểu) (70%) → Dệt May Cơ Sở (Khả dụng) (7%)


Từ tối hôm trước, qua nửa tháng học tập, nghiên cứu, Nguyễn Trường Sinh đã kéo tất cả tiến độ của tri thức liên quan đến Tạo Tác Học tới giai đoạn Khả dụng trở lên.
Trong đó Linh Văn Cơ Sở, Tạo Tác Học Cơ Sở và Luyện Kim Cơ Sở đều đã đạt đến giai đoạn Thuần thục.


Rốt cuộc hắn đã đủ khả năng và điều kiện để luyện chế Tạo Tác Cơ Sở loại chuẩn.
Lấy ra các loại vật liệu từ tủ chứa và ngồi xuống điều chỉnh lại trạng thái tinh thần, khi tất cả đều đạt tới tình trạng tốt đẹp nhất, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu luyện chế Tạo tác.


Bật lên lò luyện kim và điều khiển nhiệt độ ở mức thích hợp, hắn thành thạo tinh luyện, loại bỏ tạp chất và đặc tính mặt trái của từng loại chủ liệu và phụ liệu.
Hoàn thành khâu thứ nhất, Nguyễn Trường Sinh chuyển sang khâu thứ hai: hợp thành vật liệu.


Mục đích hợp thành vẫn là Ám Ngân Thiết, hai chủ liệu và ba phụ liệu được hắn thông qua lò luyện kim từ từ hòa hợp với nhau, đồng thời theo sự điều khiển mà dần dần tạo hình thành một thanh dao găm.


Qua mười lăm phút, quá trình hợp thành và tạo hình không có sai sót nào xảy ra, nhân lúc vật liệu còn trong trạng thái sôi nổi, Nguyễn Trường Sinh nhanh chóng đặt nó vào máy cố định chuyên dụng.


Đã tới khâu cuối cùng, từ trên bàn cầm lên chiếc bút điêu khắc, hắn ổn định tâm thần, dùng linh lực kích hoạt linh mực bên trong bút đã được điều chế sẵn từ trước và từng bước điêu khắc Linh Văn.


Lần này Ám Ngân Thiết được luyện chế khá tốt nên vừa đủ để chịu tải hai loại Linh Văn Cơ Sở, Nguyễn Trường Sinh quyết định tăng cường thêm năng lực cũng như đặc tính vốn có của Tạo Tác nên lựa chọn Linh Văn Kiên Cố và Linh Văn Sắc Bén.


Cánh tay đang điêu khắc của hắn vô cùng ổn định mà chắc chắn.
Khi đã đến gần giai đoạn hoàn thành, chính là kết nối Linh Văn Cơ Sở với nhau và với Ám Ngân Thiết thành một vòng khép kín, để chắc ăn, Nguyễn Trường Sinh tiêu hao tinh thần lực kích hoạt và tăng lên cường độ của Chưởng Khống Nhập Vi.


Ánh mắt nghiêm túc nhìn nét Linh Văn chạm tới kết thúc, cũng là điểm khởi đầu, hắn mới an tâm thở phào một hơi và ngưng điều động linh lực cùng tinh thần lực.
Lấy bao da cuốn lên phần tay cầm của dao găm, Nguyễn Trường Sinh cảm nhận linh lực trong Nội Cảnh
‘Chỉ còn lại một phần ba’ hắn thầm nhủ:


‘Số lượng linh lực vẫn còn quá ít, nếu điêu khắc nhiều Linh Văn hơn thì chắc chắn ta không thể kham nổi.
Phải kiếm phương pháp nhanh chóng phục hồi linh lực mới được, nhưng quan trọng nhất vẫn là tăng cường tốc độ tu luyện, nếu không tình trạng này sẽ luôn xảy ra.’


Tạm thời gác lại mối bận tâm, hắn mừng rỡ quan sát Tạo tác loại chuẩn đầu tiên của mình.






Truyện liên quan