Chương 49: Người Quen Trở Về

Năm ngày cứ thế trôi qua.
Sáng sớm, khu tập luyện.
Đùng!
Bề mặt của bia ngắm bằng kim loại đặc ruột bị bắn nổ mấp mô.
Đứng ở phía xa xa ba mươi mét, Nguyễn Trường Sinh tiếp tục khống chế Linh Tố Ám, hai ngón trỏ và ngón giữa giơ thẳng lên phía trước làm động tác bắn súng.


Trong một giây Linh Tố Ám đã tạo thành hình viên đạn và theo tâm ý của hắn bắn tới bia ngắm.
Đùng! Đùng! Đùng!
Liên tục bắn trúng hồng tâm của ba bia ngắm cạnh nhau, Nguyễn Trường Sinh tạm dừng chương trình tập luyện và thông qua Hô Hấp Pháp khiến linh lực nhanh chóng hồi phục.


Vì lượng linh lực trong Nội Cảnh còn rất thấp nên thời gian chiến đấu của hắn vẫn chưa được dài.
‘Tạm ổn, dù sao cũng có Chưởng Khống Nhập Vi và Siêu Trí Lực trợ giúp, còn để bắn trượt nữa thì đập đầu vào gối mà ch.ết đi cho lẹ.’


Hắn vừa luyện xong Tố Hình Pháp và Phóng Xạ Pháp: nhào nặn Linh Tố thành viên đạn rồi phóng ra xa.


Tuy tốc độ vận chuyển, biến hóa và độ chính xác khi tương tác với Linh Tố của Nguyễn Trường Sinh vô cùng cao, nhưng bởi Mức Độ Phản Ứng Cơ Sở Linh Tố chỉ ở cấp D nên uy lực khá yếu ớt, mà Linh Tố Ám của hắn lại không có tính chất phá hoại hoặc tính chất xuyên thấu mạnh mẽ như Linh Tố Hỏa, Lôi.


Linh Tố Ám không có tính hủy diệt cao, nhưng bù lại nó có tính chất ăn mòn, đồng hóa và hấp thu vô cùng mạnh mẽ, thậm chí nó còn có tính chất…cực tốc!




Theo tính khoa học - duy vật thì bóng tối vốn không có tốc độ, nhưng hầu hết các sinh linh trên thế gian có quan niệm thần bí học - duy tâm rằng: ánh sáng qua đi thì bóng tối xuất hiện, khi ánh sáng lui tới đâu thì bóng tối xuất hiện tới đó.
Vì thế mà Linh Tố Ám mới có tính chất cực tốc.


Nghe đã thấy rất nực cười, rất không khoa học phải không? Tuy nhiên trên thế giới siêu phàm thần bí này thì điều đó là sự thật, không khoa học nhưng rất thần bí học!
Bởi vậy, Linh Tố mới được gọi là kỳ tích, mới có thể khiến Nguyễn Trường Sinh say mê theo đuổi đến như thế.


Lực tấn công và phòng thủ cơ bản của hắn đều rất kém, nên Nguyễn Trường Sinh cần phải tận dụng lợi thế trên để tránh đi những điểm yếu của bản thân mình, cho nên phong cách chiến đấu của hắn hiện tại thiên về dạng lấy tốc độ thủ thắng hoặc đan tơ dệt lưới chờ con mồi vào tròng rồi nhất kích chí mạng.


Chính hắn cũng đã và đang dựa theo phong cách này để tập luyện.
Còn có một phương pháp khác tốt hơn để đến bù cho việc R2 thấp, đó là sử dụng Kích Linh Pháp và công cụ - Tạo tác.


Có một hệ liệt Tạo tác rất đặc biệt, chúng vận hành đa phần bằng nguồn năng lượng bên ngoài nên giảm bớt được ảnh hưởng từ R2 của chủ thể.
Nhưng kỹ thuật chế tạo lại rất phức tạp, điều khiển vô cùng khó nên hiện tại Nguyễn Trường Sinh chưa có năng lực luyện chế.


Phải chờ Tạo Tác Học Cơ Sở, Linh Văn Cơ Sở và Luyện Kim Cơ Sở của hắn đều đạt tới giai đoạn Tinh thông mới có thể thử chế tạo được.
Sau nửa tiếng tu tập Tứ Pháp, Nguyễn Trường Sinh chuyển sang Quan Tưởng Đồ rồi sau đó kết thúc chương trình tu luyện hàng ngày và quan sát bảng trạng thái:


Linh Tố Sư: Cấp 1 (Nạp Linh) (0.76%) (↑0.72)
R2: Ám (35%) Âm (27%)...
Đặc Chất: Chưởng Khống Nhập Vi (Cấp B)
『Công pháp』:
Minh Tưởng (Hoàn mỹ)
Cảm Ứng Hô Hấp Pháp (Hoàn mỹ)
Tinh Không Quan Tưởng Đồ - Tầng Hai (Tinh thông) (15%) (↑10)
Hắc Ám Hô Hấp Pháp (Sơ hiểu) (35%) → Hắc Ám Hô Hấp Pháp (Khả dụng) (35%)


Tam Âm Hô Hấp Pháp (Sơ hiểu) (12%) → Tam Âm Hô Hấp Pháp (Khả dụng) (1%)
『Kỹ Pháp』:
Cường Hóa - Dị hóa (Sơ hiểu) (1%) → Cường Hóa - Dị hóa (Khả dụng) (12%)
Tố Hình - Cơ sở hóa (Sơ hiểu) (1%) → Tố Hình - Cơ sở hóa (Khả dụng) (21%)
Phóng Xạ - Phát xạ (Sơ hiểu) (1%) → Phóng Xạ - Phát xạ (Khả dụng) (17%)


Kích Linh - Hoạt hóa (Sơ hiểu) (1%) → Kích Linh - Hoạt hóa (Khả dụng) (10%)

Dù các loại tri thức ngày một cao cấp và phức tạp hơn, nhưng trí lực của hắn cũng được tăng cường ngày càng cao, hiện tại đã là 14.5 lần.
Nên tiến độ các dòng trong bảng trạng thái đều tăng lên không chậm hơn là bao.


Nguyễn Trường Sinh chưa định tu luyện Linh Tố Âm nên Tam Âm Hô Hấp Pháp chỉ dừng lại ở giai đoạn Khả dụng 1%.
Xem xét dòng Linh Tố Sư, hắn có chút im lặng, tuy nhờ có Cộng Linh Dược Tề mà tốc độ tu luyện đã tăng lên gần gấp đôi, nhưng như thế vẫn quá chậm.


Ngoài biện pháp nâng cao giai đoạn của Hắc Ám Hô Hấp Pháp, Nguyễn Trường Sinh phải mau mau tìm các cách khác để tăng thêm tốc độ mới được.
‘Chút nữa vào thư viện trường tìm thử xem sao.’
Bất mãn đóng lại bảng trạng thái, hắn rời khỏi tầng hầm, đi tắm, thay đồng phục và chuẩn bị bữa sáng.


Trong phòng bếp, Gỗ Mun đã ngồi trên ghế trực chờ.
Nhìn đôi mắt ngọc lục bảo của mèo đen sáng long lanh, chiếc khăn quàng cổ tam giác màu đỏ lệch về bên trái được Nguyễn Trường Sinh tu chỉnh đẹp đẽ cùng bộ lông đen bóng bẩy mượt mà đang được nó ɭϊếʍƈ vuốt gọn gàng.


“Trông ngươi hôm nay rất có tinh thần nha Gỗ Mun.”
Nghe con sen khen ngợi, hoàng thượng lập tức tỏ vẻ khinh thường rồi tiếp tục ɭϊếʍƈ lông, cái đuôi liền lay động nhịp nhàng.
Sau khi ăn uống xong xuôi, như thường lệ Nguyễn Trường Sinh bật điện thoại ở chế độ hình chiếu cảm ứng 3D và bắt đầu đọc sách báo.


‘Lễ Hội Mùa Đông đang được chuẩn bị rộn ràng, đặc biệt là các quốc gia trên Tây Đại Lục như Frozlake, Golden Lantern,...’
‘Tổ chức tội phạm quốc tế cấp S Tarot Troupe vừa chính thức thừa nhận hành vi khủng bố của mình tại rạp hát Cromoes của cường quốc Frozlake…’
‘...’


Qua gần một tiếng, thời gian đi học đã đến, hắn tắt điện điện và chào tạm biệt Gỗ Mun:
“Nếu thấy lạnh thì nhớ điều chỉnh cảm ứng nhiệt độ phòng nha Gỗ Mun.
Ta đi đây.”


Có chút không kiên nhẫn, mèo đen lấy đệm thịt ra hiệu hắn lăn nhanh lên, đừng có làm phiền hoàng thượng xem hoạt hình!
Nguyễn Trường Sinh: “...”
Con mồn lèo ch.ết tiệt!
Hắn xông vào hút mèo một trận rồi thỏa mãn rời khỏi nhà.


Vụ nam sinh tự tử mới gần đây thôi, nhưng tất cả mọi người trong trường có vẻ đã hoàn toàn quên lãng, tựa như không có gì xảy ra.
Giống như một nam sinh có tên Trình Đại chưa hề tồn tại…
Vừa mới bước vào lớp, Nguyễn Trường Sinh chợt thấy một khuôn mặt mà lâu rồi hắn không gặp.


‘Cũng vừa tròn một tháng nha!’
Ngồi vào bàn học, hắn đã nghe được tiếng thì thầm bên tai.
“Lý Toàn Hưng đi học lại rồi kìa Cục Đá!
Mà cái trò tiêu trừ cảm giác tồn tại của ngươi thật phiền phức! Lúc nào ta cũng phải mò mãi mới nhận ra được ngươi á.”


Là âm thanh của Khỉ Con, nhưng Nguyễn Trường Sinh chỉ thấy thằng này mấp máy miệng từ đằng xa.
Chờ Khỉ Con tới gần, hắn mới tò mò hỏi:
“Kỹ năng mới à?”
“Ngươi thấy chiêu Truyền âm này của ta thế nào?”
Khỉ Con không trả lời mà hào hứng hỏi lại.


“Tạm, nguyên lý là mượn Phóng Xạ Pháp cùng Đặc Chất Cường Âm nhằm bí mật truyền âm thanh của ngươi ra xa đúng không?
Như vậy thì chủ yếu phải xem khoảng cách, khả năng xuyên thấu và tính bí mật của nó ra sao.
Ngươi nên tập trung công sức giải quyết những vấn đề này.”


Nguyễn Trường Sinh đánh thẳng vào trọng tâm khi trả lời.
Nghe thế Khỉ Con liền cảm thán:
“Đúng là học bá có khác, ngươi nhớ giúp ta hoàn thiện chiêu thức này nha!”
“Vậy ta sẽ trừ bớt thời gian chỉ đạo Cao Đẳng Thể Thuật của ngươi.”


“ y…thôi không cần, chiêu này ta cũng chỉ dùng để đùa chơi chút thôi, năng lực chạy trốn bảo mệnh vẫn quan trọng hơn.”
Khỉ Con vội lắc đầu nguầy nguậy, sau đó chuyển câu chuyện trở về chủ đề chính:
“Lý Toàn Hưng trở lại lớp rồi nha.


Đáng nhẽ hắn phải nằm thêm tháng nữa cho khỏi hắn chứ, nhỡ vết thương tái phát thì làm sao?”
Nếu không phải Nguyễn Trường Sinh biết được thằng này cũng có hiềm khích với Lý Toàn Hưng, thì hắn đã tin biểu cảm cùng câu nói đầy sự quan tâm “chân thành” của Khỉ Con luôn rồi.


Một tháng nằm viện khiến Lý Toàn Hưng gầy đi trông thấy, sau trận đánh ghen nhừ tử thì ánh mắt cùng khí chất của hắn ta đã âm trầm hơn rất nhiều, không còn có cảm giác trương duong, càn rỡ như trước kia.


‘Không biết hắn đã bỏ cái tính thiểm cẩu tào tặc đi chưa?’ khi Nguyễn Trường Sinh đang quan sát Lý Toàn Hưng, kẻ sau bất chợt chạm mắt.
Trong lúc nhìn Nguyễn Trường Sinh, con ngươi của Lý Toàn Hưng hiện lên vẻ gì đó kỳ lạ nhưng biểu hiện ngoài mặt của hắn không có gì thay đổi.


Nguyễn Trường Sinh liền lơ đãng quay mặt đi, nội tâm thầm nhủ:
‘Con hàng này dường như đã biết thu liễm tính khí đi rất nhiều, chó cắn là chó không sủa, nên cẩn thận mới được.’


Nhưng hắn cũng không e ngại, chỉ cần cùng cấp độ và có chuẩn bị trước, Nguyễn Trường Sinh tự tin mình có thể chiến thắng được Lý Toàn Hưng, còn tên kia muốn chơi âm thì hắn cũng sẵn sàng tiếp đón, máy nghe lén vẫn còn ở đó nha.


Sức mạnh không đủ, kỹ thuật đến góp, hắn tiễn thằng này vào được bệnh viện lần một thì cũng tiễn được vào bệnh viện lần hai.
Còn sát nhân diệt khẩu? Chưa đến mức!
Hắn là thiếu niên tốt luôn học tập theo năm lời chỉ dạy của Người, làm sao có thể kêu đánh kêu giết cơ chứ!


Trừ phi không nhịn được.
Với cả kẻ thù nằm trong top đầu của Lý Toàn Hưng cũng không phải hắn, việc gì phải tốn công lo nghĩ quá nhiều, dùng thời gian đó để học tập và tu luyện không tốt hơn sao?

Giờ nghỉ trưa, ăn xong, Nguyễn Trường Sinh và Khỉ Con nhanh chân tiến vào tòa nhà thư viện trường.


Sau đó hai người liền tách ra.
Khỉ Con đang tu luyện Linh Tố Âm Thanh cùng Linh Tố Phong, đồng thời chủ tu lưu phái Phóng Xạ Pháp, phụ tu Tố Hình Pháp nên cần tìm thêm chú giải về Công pháp và Thuật thức liên quan để học tập.


Còn mục đích lần này của Nguyễn Trường Sinh là tìm kiếm phương pháp tăng tốc độ tu luyện, nên hắn không đi tới khu Công pháp và Thuật thức, mà tìm đọc ở khu tổng hợp, tạp thư và ngành phụ trợ.


Sau khi đọc qua một vài quyển sách ở khu tổng hợp mà không có manh mối, hắn chuyển qua khu chứa các dãy tủ sách về tri thức phụ trợ.
‘Ngoài Cộng Linh Dược Tề, liệu còn có loại dược tề phụ trợ tu luyện ở Linh Tố Sư Cấp Một khác nữa không…’


Có ý nghĩ như thế, Nguyễn Trường Sinh bước đến tủ sách có bảng ghi “Dược Tề Học” và bắt đầu duyệt đọc.


Trong ba chi nhánh của Dược Tề Học bao gồm Bạch dược, Hắc tề, Hôi chất thì Bạch dược là nhánh dược tề có tác dụng chuyên môn trong vấn đề phụ trợ có ích cho Linh Tố Sư như tăng tốc tu luyện, trị liệu, bổ trợ, tăng phúc năng lực trong thời gian ngắn, thậm chí vĩnh cửu tăng cường thể chất và nhiều tác dụng thần kỳ khác...


Hắc Tề là nhánh dược tề có tác dụng tựa như độc dược, đa phần được dùng để đặc công vào một sinh vật hoặc nhóm sinh vật bất kỳ.


Còn Hôi Chất là nhánh dược tề đặc biệt có tác dụng không phổ biến và thường được dùng như chất xúc tác, chất kích phát cho công việc cụ thể trong công nghiệp, nông nghiệp, nghiên cứu huyết mạch sinh vật siêu phàm,...


Trong lúc đọc sách, Nguyễn Trường Sinh tìm được một số phương pháp luyện chế dược tề cơ sở như Cao Dinh Dưỡng, Cao Cầm Huyết, Khử Vị Tề,...thậm chí còn có cả Cộng Linh Dược Tề và Hoan Nhạc Tề mà giáo viên môn Dược Tề Học Cơ Bản dùng để hố cả lớp bọn hắn.


Tuy cuối cùng cũng không tìm được phương pháp nâng cao tốc độ tu luyện nào khác, nhưng ít nhất hắn cũng có chút thu hoạch.
Ngay lúc này, tiếng chuông vào lớp vang lên, bình thường Nguyễn Trường Sinh phải hấp tấp chạy về, nhưng chiều nay là tiết tự học nên hắn có thời gian rảnh để ngâm mình trong thư viện.


Thở hắt một hơi, hắn rời tủ sách Dược Tề Học và chuyển ánh mắt tới hai chiếc tủ gần bên: Tạo Tác Học và Sinh Vật Học.






Truyện liên quan