Chương 39: Hô Hấp Pháp Hoàn Mỹ

Trên sân tập luyện, Nguyễn Trường Sinh từ bên cạnh rút ra một chi Hoán Linh Dược Tề, hắn uống một hơi, sau đó ngồi xuống và bắt đầu tu luyện.


Sau một tuần kể từ buổi học tập Tạo Tác Học Cơ Bản và Dược Tề Học Cơ Bản đầu tiên, tại hôm qua, độ thuần thục Cảm Ứng Hô Hấp Pháp của hắn đã đạt tới Tinh thông 100%.
Tối nay, Nguyễn Trường Sinh có tự tin khiến nó đột phá tới giai đoạn cuối cùng, Hoàn mỹ.


Lập tức vào trạng thái minh tưởng, hắn nhanh chóng điều chỉnh hô hấp và tinh thần lực của mình đồng bộ tại cùng một tần số.
Vì Hô Hấp Pháp đạt tới trần nhà của giai đoạn Tinh thông, Nguyễn Trường Sinh đã bắt đầu tự động điều tiết Linh Tố lan tràn tới tất cả các bộ phận thân thể.


Không quan tâm tới cảm giác khó chịu khi cơ thể thích ứng Linh Tố, thứ hắn cần tập trung bây giờ là khiến tần số của hô hấp và tinh thần lực hoàn toàn trùng khớp với nhau không một chút sai số, đồng thời để trình tự Hô Hấp Pháp khắc sâu vào bản năng của thân thể và tinh thần, bước vào giai đoạn Hoàn mỹ.


Tiêu hao tâm thần kích hoạt cả Đặc Chất và Siêu Trí Lực, Nguyễn Trường Sinh cố gắng không ngừng điều chỉnh hô hấp và tinh thần lực.


Mãi cho tới lúc tâm thần sắp tiêu hao sạch sẽ, rốt cuộc sai số đồng bộ mới được điều chỉnh tiệm cận về 0, cùng lúc đó, Cảm Ứng Hô Hấp Pháp cũng hoàn toàn được ghi khắc thành bản năng của hắn.
『Công pháp』:
Cảm Ứng Hô Hấp Pháp (Tinh thông) (100%) → Cảm Ứng Hô Hấp Pháp (Hoàn mỹ)




Nhìn bảng trạng thái và thở một hơi thật dài, trong lòng Nguyễn Trường Sinh vô cùng thỏa mãn.


Nếu như nói giai đoạn Tinh thông của Cảm Ứng Hô Hấp Pháp khiến hắn nhanh chóng hấp thu Linh Tố từ xung quanh khi tu luyện và hấp thu được một phần trong khi chiến đấu, thì giai đoạn Hoàn mỹ khiến hắn có thể lập tức thoải mái hấp thu Linh Tố bất cứ lúc nào, bất cứ tình huống gì.


Hiện tại, việc thu nạp Linh Tố vào thân thể đã trở thành bản năng của hắn, tựa như việc hắn đang hít thở hằng ngày vậy.


Bởi Hô Hấp Pháp tiến tới giai đoạn Hoàn mỹ nên tốc độ tu luyện của Nguyễn Trường Sinh tăng nhanh hơn nữa, dự kiến hắn sẽ thăng cấp Linh Tố Sư từ cuối tháng mười một chuyển thành giữa tháng mười một, tức là còn không đến một tháng nữa.


Hơn một tuần trước, việc hai nữ thiên tài của trường đều đã lần lượt bước vào Linh Tố Sư cấp 1 khiến hắn nhìn mà hâm mộ, hiện tại thời gian thăng cấp giảm đi nửa tháng rốt cuộc khiến tinh thần Nguyễn Trường Sinh phấn chấn đôi chút.


Bên cạnh tiến độ Linh Tố Sư, tiến độ Đạo Chủng cũng tăng tiến khá ổn định, vì thời gian gần đây hắn được học tập rất nhiều tri thức siêu phàm về Tạo Tác Học và Dược Tề Học, đặc biệt là Tạo Tác Học:

『Học thức』:
Tạo Tác Học Cơ Sở (Sơ hiểu) (60%)


Dược Tề Học Cơ Sở (Sơ hiểu) (27%)
Linh Văn Cơ Sở (Sơ hiểu) (46%)
Luyện Kim Cơ Sở (Sơ hiểu) (76%) (↑66)
Bạch Dược Cơ Sở (Sơ hiểu) (12%)


Nguyễn Trường Sinh đã có thể bắt đầu đọc hiểu được một phần tài sản vô giá mà mẹ hắn để lại, chuẩn bị bước chân vào con đường trở thành Tạo Tác Sư.
Nghỉ ngơi một lát, hắn tiếp tục chuyển sang tu luyện Hư Không Quan Tưởng Đồ.


Cũng chỉ còn khoảng hơn một tuần nữa thì Tầng Một Quan Tưởng Đồ đạt tới giai đoạn Hoàn mỹ, không biết tinh thần lực của hắn sẽ tăng thêm được bao nhiêu.


Gần hai tiếng chương trình tu luyện hàng ngày cuối cùng kết thúc, Nguyễn Trường Sinh liền đi tắm và thay quần áo ngủ, sau đó dọn dẹp một chút việc nhà.
Khi hắn đang vừa ôm Gỗ Mun vừa ngồi đọc sách, điện thoại bỗng xuất hiện tin báo.


《 Món hàng của quý khách đã tới nơi, vui lòng ra lấy và ký nhận 》
‘A! Đồ đặt mua đã tới, lần này ta chắc chắn có thể nghiên cứu thành công.’
Trong lòng Nguyễn Trường Sinh vui vẻ khiến ngốc mao ngoe nguẩy, Gỗ Mun nhìn thấy liền không nhịn được muốn nhảy qua đầu hắn bắt chơi.


Trước lúc nó kịp lao lên, hắn đã nắm được gáy mèo đen, vỗ vỗ đầu Gỗ Mun rồi để nó xuống ghế sofa.
Tại cổng nhà, một chiếc máy bay giao hàng màu trắng xám có vẻ ngoài vô cùng tân tiến đã chờ ở đó.


Đi ra cổng, cho máy bay quét hình xong thẻ công dân, Nguyễn Trường Sinh ký nhận và lấy hàng.
Trở lại phòng khách và ngồi lên ghế, trước ánh mắt tò mò của Gỗ Mun, hắn từ bên trong chiếc hộp đựng hàng cầm ra năm bộ máy ghi âm kích cỡ nhỏ với hình thù và nhãn mác khác nhau.


Hoàng thượng vội bước tới ngắm nghía, thuận tiện lấy đệm thịt sờ sờ, Nguyễn Trường Sinh không nhịn được cười, hắn hé miệng nói:
“Thứ này không phải đồ chơi gì vui, ngươi xem TV tiếp đi.”


Sau khi thỏa mãn tính tò mò, Gỗ Mun liền mất hứng thú, nó nhìn Nguyễn Trường Sinh với ánh mắt ngạo kiều rồi quay đầu tiếp tục ngồi xem TV.
Mấy ngày nay hắn có đặt hàng máy ghi âm để nghiên cứu, nhưng mọi khi đều trực tiếp cầm xuống tầng hầm nên Gỗ Mun không được thấy.


Nhằm chuẩn bị cho những tình huống xấu có thể xảy ra, ngoài camera “chạy bằng cơm” là Khỉ Con, Nguyễn Trường Sinh cần một công cụ để thu thập tình báo 24/7.
Lúc ấy, hắn chợt nghĩ đến một trong những “nghiệp vụ” của mình ở kiếp trước, đó là lắp đặt thiết bị nghe lén.


Nhưng so với hơn ngàn năm trước, đồ công nghệ thời nay đều có biến hóa rất lớn, Nguyễn Trường Sinh cũng phải mất gần một tuần để học tập và quen thuộc cấu tạo của máy ghi âm hiện đại.


Bây giờ đầu óc của hắn rất dễ dùng nha, không tận dụng triệt để thì quá phí phạm, nên Nguyễn Trường Sinh quyết định tự mình nghiên cứu và cải tạo máy ghi âm.
Đã phá hỏng qua mấy bộ, hôm nay hắn đã có thể chính thức bắt tay vào bước cuối cùng - cải tạo.


Đi xuống khu chế tác dưới tầng hầm, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu động thủ.
Những bộ máy ghi âm bị hắn tách rời thành từng mảnh linh kiện, cả năm bộ đều được tinh giản nhất có thể, chỉ ưu hóa và để lại bộ phận pin nano, ghi âm, trữ âm, định vị cùng kết nối và truyền dữ liệu.


Tiếp đó, Nguyễn Trường Sinh chế tạo năm phần vỏ ngoài: một chiếc bút viết, hai cái cúc bấm và hai huy hiệu nhỏ.
Qua hơn nửa tiếng bận rộn, cuối cùng hắn cũng chế tạo xong.
Nhìn thành quả của mình, Nguyễn Trường Sinh gật đầu hài lòng, ngày mai kế hoạch nên được bắt đầu.


Dọn dẹp bàn chế tác, hắn trở về phòng khách và tiếp tục đọc sách cho tới giờ ngủ.


Sáng hôm sau, Nguyễn Trường Sinh đã đến từ sớm, khi Lý Toàn Hưng sắp bước tới cửa lớp, hắn lập tức chủ động tiêu hao tâm thần để tăng cường lực chưởng khống, khiến năng lực che đậy tin tức tố được nâng lên mức độ cao nhất có thể.


Giả bộ có việc phải ra ngoài, Nguyễn Trường Sinh lặng lẽ lướt qua bàn học của Lý Toàn Hưng, hắn nhẹ nhàng đưa cây bút vào ngăn bàn mà không có một chút tiếng động.


Lúc sắp tới trước mặt Lý Toàn Hưng, Nguyễn Trường Sinh khiến chiếc huy hiệu nhỏ từ trong túi quần vô tình rơi xuống đất nhưng vờ như không biết và đi qua.
Kẻ sau không nhịn được liền liếc mắt, thấy Nguyễn Trường Sinh thật sự không biết bản thân bị rớt đồ, Lý Toàn Hưng bèn nhặt lên.


Toàn bộ sự chú ý của Lý Toàn Hưng lúc này đều tập trung vào chiếc huy hiệu.
Nó có hình ngọn lửa cùng những hoa văn được điêu khắc rất khốc huyễn, đúng loại mà Lý Toàn Hưng yêu thích, hắn cầm lấy vuốt nhẹ, mê mẩn không rời tay.
Trong lòng Lý Toàn Hưng dâng lên lòng tham lam, hắn ác ý nghĩ:


“Đã vào tay ta thì đừng có hòng lấy lại.”
Lý Toàn Hưng hí hửng ngồi vào bàn học, khi chuẩn bị cất balo, hắn nhìn thấy thứ gì đó trong ngăn bàn bèn thuận tay lấy ra, đó là một cây bút viết.
“Kỳ quái, chẳng lẽ hôm qua mình quên bút ở lớp?
Mà thôi, không quan trọng.”


Qua một lát, Nguyễn Trường Sinh quay lại vị trí đánh rơi huy hiệu.
Hắn giả vờ giả vịt tìm kiếm một lát nhưng không thấy, nên làm bộ thất vọng ngồi trở về bàn của mình, sau đó âm thầm liếc mắt quan sát Lý Toàn Hưng.
Khi thấy kẻ sau đang cười đểu, trong lòng Nguyễn Trường Sinh thở phào một hơi.


Kế hoạch rốt cuộc hoàn thành bước đầu tiên.
Cuối cùng cũng không tốn công mấy ngày hắn thăm dò, cây bút viết được Nguyễn Trường Sinh tạo hình y hệt cây bút Lý Toàn Hưng thường hay dùng, còn chiếc huy hiệu là hắn theo sở thích của Lý Toàn Hưng mà tạo ra.


Kết hợp với tính tình nhỏ mọn, xấu xa của tên này, Nguyễn Trường Sinh không tin Lý Toàn Hưng sẽ không chiếm bọn chúng làm của riêng.
Dù sao cũng là tuổi trẻ chưa trải sự đời nha, Lý Toàn Hưng vẫn chưa hiểu được đạo lý không có miếng bánh ngon nào từ trên trời rơi xuống cả.


Vậy liền để Nguyễn Trường Sinh dạy cho đứa trẻ hư này một khóa, để mai sau hắn còn biết nhặt được của rơi, trả người đánh mất chứ, cạc cạc cạc.
Tạm gác lại chuyện trên, hắn lấy bút ký ra ôn tập bài học, chuẩn bị cho buổi Dược Tề Học Cơ Bản sáng nay.


Hai ngày cứ thế trôi đi, Nguyễn Trường Sinh sa vào việc học tập và tu luyện không ngừng nghỉ.
Hắn có nghe lén Lý Toàn Hưng song tạm thời chưa bắt được điểm yếu gì, nhưng có một tin quan trọng mà hắn nghe được vào tối qua: Lý Toàn Hưng đã lên cấp 1.


Vì thế mà sáng nay, Nguyễn Trường Sinh mới bước vào phòng học đã nhìn thấy tên này diễu võ duong oai khắp nơi, còn dùng ánh mắt liên tục khiêu khích hắn.
Mặt ngoài hờ hững không quan tâm, không tiếp chuyện, nhưng Nguyễn Trường Sinh biết phiền phức của mình sắp tới rồi.


Linh Tố Sư cấp 1 với cấp 0 là sự khác biệt hoàn toàn, ngoại trừ cấp bậc sinh mệnh được nâng cao, Linh Tố Sư cấp 1 đã có thể chính thức khống chế Linh Tố và học tập Thuật Thức vô cùng mạnh mẽ.


Hiện tại Nguyễn Trường Sinh không có khả năng chiến thắng Lý Toàn Hưng, cho nên tạm thời đê điều một chút, chờ hắn vào cấp 1 hẵng nói, dù sao tâm trí của hắn đã trưởng thành nên mặt mũi đối với hắn chỉ là lớp vải lót, an toàn vẫn là quan trọng nhất.


Thấy kẻ thù của mình ngoảnh mặt làm ngơ, Lý Toàn Hưng hơi sầm mặt nhưng không tiện phát tác, dù sao cũng là môn học của giáo viên chủ nhiệm.
Sau năm phút, chủ nhiệm Phạm Đình Thi vào phòng và bắt đầu bài giảng.


Nguyễn Trường Sinh nhất tâm nhị dụng tiếp tục nghe giáo viên chủ nhiệm giảng giải về Linh Tố Thổ, một bên phân ra tâm trí học tập Tạo Tác Học Cơ Sở.
Linh Tố Thổ cũng bao gồm rất nhiều tính chất riêng biệt, chúng được chia làm hai hướng là khoa học và thần bí học.


Khoa học có tính chất kiên cố, vững chắc, ổn định, trầm trọng, trọng lực, trọng lượng,...
Thần bí học có tính chất chịu tải, trơ, áp chế, kìm nén, kiên nhẫn, bền vững, bao dung, dưỡng dục, an nghỉ,…
Khi buổi học kết thúc, hắn liền cùng Khỉ Con và Gấu Chó hẹn nhau ở căng tin ăn trưa.


Vừa ăn, bọn họ vừa nhàm chán nói chuyện, Khỉ Con bỗng đổi đề tài:
“Cmn, hôm nay trông tên Lý Toàn Hưng quá gợi đòn, cả lớp đều bị hắn buồn nôn tới.
Đúng là tai họa di ngàn năm mà, tại sao hắn có thể có R2 cao như vậy cơ chứ, thật khó chịu!”


Nói tới đây, Khỉ Con chợt nhớ ra thằng bạn mình đang có thù với Lý Toàn Hưng, hắn bèn quay sang an ủi Nguyễn Trường Sinh:


“Cục Đá ngươi đừng lo, hiện tại ngươi chịu khó nhịn bộ mặt chán ghét của Lý Toàn Hưng một chút, ta và Gấu Chó còn khoảng nửa tháng nữa là thăng giai Linh Tố Sư cấp 1, đến lúc đó chúng ta liền dám tay bo với tên kia.
Có đúng không Gấu Chó?”
Gấu Chó gật đầu kiên quyết và nói:


“Khỉ Con nói đúng đấy, Đặc Chất cấp A - Khí Huyết Như Long của hắn ta đã được nghe ngươi giảng giải rõ ràng, cho nên nếu cùng cấp thì Lý Toàn Hưng không đủ tuổi để đọ với Đại Địa Chi Tâm của ta.”


Trừ Khỉ Con, Gấu Chó Phạm Dũng cũng được Nguyễn Trường Sinh trợ giúp tập luyện Cao Đẳng Thể Thuật.
Không như tên trước, Gấu Chó tu luyện cả bốn thức rất chăm chỉ, hiện tại đều đã đạt tới giai đoạn Thuần thục.


Dù R2 thấp hơn Lý Toàn Hưng một chút, nhưng kết hợp với Đặc Chất Cấp A - Đại Địa Chi Tâm tăng cường cực đại năng lực phòng thủ và tốc độ hồi phục, Gấu Chó chắc chắn có thể dễ dàng đánh bại Lý Toàn Hưng nếu cùng cấp bậc.


Sau trận chiến trên thao trường, đặc biệt là lúc Lý Toàn Hưng lộ ra gợn sóng đỏ như máu xung quanh hắn trước khi tung ra đòn cuối cùng, Nguyễn Trường Sinh đã phân tích ra được Đặc Chất của Lý Toàn Hưng: Khí Huyết Như Long.
Nó có ba tác dụng gồm hai bị động và một chủ động.


Hai tác dụng bị động là tăng cường khí huyết, thể chất và giúp chủ thể trực tiếp hấp thu được Linh Tố Cực Vị - Thể từ môi trường xung quanh.


Còn tác dụng chủ động là bộc phát, tăng cường lực lượng thân thể trong thời gian ngắn, tỉ lệ tăng cường được tăng theo bội số cấp độ Linh Tố Sư, càng về sau càng mạnh.


Hiện tại Nguyễn Trường Sinh có thể phản đòn được Lý Toàn Hưng là bởi vì hắn chưa vào cấp 1, tác dụng tăng phúc còn khá yếu.
Nhưng ít nhất từ Linh Tố Sư cấp 3 trở xuống, Đặc chất Đại Địa Chi Tâm sẽ áp chế được tên kia, nên Gấu Chó mới tự tin như vậy.


Nghe hai người khuyên nhủ, Nguyễn Trường Sinh thuận theo gật đầu.
Hắn cũng không phải thiếu niên nhiệt huyết nông nổi nha, tránh né mũi nhọn là chuyện đương nhiên.


Nhưng mọi thứ không phải tránh thì có thể thoát, lúc cả ba sắp ăn uống xong, Lý Toàn Hưng đã chủ động mang theo hai tên nam sinh huênh hoang đi tới trước mặt Nguyễn Trường Sinh.






Truyện liên quan