Chương 36: Tạo Tác Học

Bản thể giáo viên đứng yên không nói gì, phân thân từ Tạo Tác con thoi bắt đầu sinh động mở miệng tiếp lời:
“Tạo Tác Học Cơ Bản chính là nền tảng cơ sở giúp các ngươi bước chân vào con đường siêu phàm dễ dàng hơn.


Đối với những ai không muốn theo ngành Tạo Tác, môn học cơ bản này sẽ giúp ngươi có kiến thức phân biệt các loại vật liệu siêu phàm, phân tích ưu nhược điểm và bảo dưỡng tạo tác của các ngươi sau này.


Đồng thời ta cũng sẽ dạy các ngươi Linh Văn Cơ Sở, đây là một loại tri thức siêu phàm được áp dụng vô cùng rộng rãi tại tất cả các mặt.


Sau khi tốt nghiệp cấp ba, nếu không thích hoặc không có tài năng về Tạo Tác Học, các ngươi có thể thông qua tri thức về Linh Văn để đi theo các ngành phụ trợ khác như Sinh Vật Học, Phong Thủy Học, Y Học, Trù Học,...đa phần bọn chúng đều cần đến Linh Văn—”


Đang nói tới đây, ánh mắt của phân thân lóe lên tia sáng xanh lạnh lẽo, chiếu về một nam sinh cao to vạm vỡ, Lý Toàn Hưng:
“Học trò kia, đúng, ngươi đấy.
Ta vừa nói đến đâu rồi, mời ngươi đứng lên nhắc lại.”
Đang mải phân tâm ngắm nữ lớp trưởng, Lý Toàn Hưng bị giáo viên gọi tỉnh.


Hắn đứng dậy, mồm ấp úng, muốn tìm một kẻ cứu trợ ở xung quanh.
Nhưng đổi lại là ánh mắt khinh thường, giễu cợt, chế nhạo, không quan tâm của mọi người.
Từ lúc bị đánh gục tại sân tập tới nay, những học sinh trong lớp từng e ngại, sợ sệt hắn đều chuyển biến thái độ rõ rệt.




Hắn vô thức lấy tay sờ sờ phần ngực đã sắp lành, sau đó quay qua nhìn Nguyễn Trường Sinh đầy căm thù.
“Đã không thể trả lời, vậy mời ngươi ra trước cửa đứng nghe giảng.”
Giọng nói ra lệnh vô cùng nghiêm khắc của giáo viên Phạm Minh Đức khiến Lý Toàn Hưng nổi nóng.


Vừa định mở miệng bật lại, hắn nhìn thấy ánh mắt vô cùng lạnh lẽo của phân thân, liền giật mình rét run, ngoan ngoãn bước ra phía cửa.
Cả lớp học im phăng phắc, qua gần một phút tĩnh lặng căng thẳng, phân thân mới tiếp tục bài giảng.


Nhưng trước đó, bản thể của giáo viên từ một chiếc tạo tác túi không gian lấy ra từng bộ sách rồi phân phát cho mỗi người và cảnh cáo:


“Đây là cuốn sách Tạo Tác Cơ Bản, vì tri thức bên trong đã có linh tính khá cao, nên nó được chế tạo thành sách bằng các loại vật liệu siêu phàm thay vì sách điện tử.
Các ngươi chỉ có quyền sử dụng nhưng không có quyền sở hữu, hết buổi học phải để lại y nguyên trên bàn.


Nhớ giữ gìn cẩn thận, cấm ai được làm hỏng nó, nếu không đừng trách ta vô tình.”

Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Nội dung của cả buổi học sáng nay bao gồm Linh Văn Cơ Sở và các loại vật liệu siêu phàm thường thấy.


Linh Văn là các loại loại hoa văn, mạch văn có năng lực vô cùng đặc thù, có học giả cho rằng Linh Văn là ngôn ngữ giao tiếp của linh tính, nhưng chưa ai chứng minh được điều này.
Linh Văn có ba cấp bậc: Linh Văn Cơ Sở, Linh Văn Trung Cấp, Linh Văn Cao Cấp.


Linh Văn Cơ Sở dùng cho vật liệu hợp thành cấp thấp - Tạo Tác Cơ Sở, vì chỉ có vật liệu siêu phàm mới chịu tải được Linh Văn Cơ Sở.
Tương tự, Linh Văn Trung Cấp và Linh Văn Cao Cấp dùng cho vật liệu hợp thành trung cấp và cao cấp - Tạo Tác Trung Cấp và Tạo Tác Cao Cấp.


Tạo tác cũng chia theo cấp bậc và đánh giá giống như Dược Tề:
Phân cấp: Cơ sở - Trung cấp - Cao cấp - Thần vật.
Đánh giá: Loại kém - Loại thường - Loại chuẩn - Loại ưu - Hoàn mỹ.


Theo Nguyễn Trường Sinh được biết, chỉ Linh Tố Sư Trung Cấp mới có khả năng chế tác và điều khiển Tạo Tác Trung Cấp, Linh Tố Sư Cao Cấp mới có khả năng chế tác và điều khiển Tạo Tác Cao Cấp.
Nguyên nhân là gì thì hắn chưa rõ ràng.


Khi điêu khắc lên tạo tác, Linh Văn có tác dụng kết nối tính chất và linh tính của toàn bộ vật liệu với nhau thành chỉnh thể, đồng thời cường hóa, tăng thêm thuộc tính, hay thậm chí cố hóa thuật thức cho tạo tác.


Tỷ như khắc linh văn cơ sở - sắc bén, linh văn cơ sở - kiên cố lên một thanh kiếm khiến thanh kiếm tăng cường thêm hai thuộc tính này, hay khắc linh văn cơ sở - tụ năng và linh văn cơ sở - tốc năng lên một cây súng khiến cây súng tăng cường lực bắn và tốc độ bắn,...


Tùy vào kỹ thuật, tính chất vật liệu hợp thành và tay nghề của Tạo Tác Sư mà số lượng Linh Văn có thể điêu khắc trên một tạo tác cũng khác biệt, 3 thứ trên cũng chính là chỉ tiêu đánh giá một Tạo Tác.
Quá trình điều khắc Linh Văn cần qua 2 giai đoạn: điều chế linh mực và điêu khắc.


Tùy thuộc vào từng loại tạo tác mà công cụ điêu khắc Linh Văn cũng khác nhau như bút, kim chỉ, máy gia công,...
Nói đến các loại tạo tác, vừa nãy vị giáo viên Phạm Minh Đắc có từng nhắc đến và giảng giải lại khái quát 5 đại chi nhánh của Tạo Tác Học, bọn chúng bao gồm:


Công trình: Vật liệu hợp thành và kỹ thuật thiên về máy móc tinh vi cùng công nghệ cao.
Luyện kim: Vật liệu hợp thành và kỹ thuật thiên về tổ hợp thần bí học đa dạng như gỗ, đá, kim loại,...thậm chí sinh vật.
Rèn chú: Vật liệu hợp thành và kỹ thuật thông qua dung luyện cùng đánh tạo kim loại.


Gia công châu báu: Vật liệu hợp thành và kỹ thuật liên quan tới các loại đá quý.
Dệt may: Vật liệu hợp thành và kỹ thuật về chỉ may và chế vải.


Trong lúc nghe giảng, không thèm để ý ánh mắt hằm hằm của tên đang đứng ở trước cửa, Nguyễn Trường Sinh đã nhân cơ hội ghi nhớ hết tất cả tri thức trong sách.
Chỉ cần hấp thu xong Tạo Tác Học Cơ Bản, hắn liền có thể bắt tay vào học tập Tạo Tác Học Cơ Sở mà mẹ hắn để lại.


Kết thúc buổi học, giáo viên Phạm Minh Đức thu về phân thân và quay đầu qua Lý Toàn Hưng:
“Cả lớp rời khỏi phòng học, riêng ngươi ở lại dọn dẹp.”
Khuôn mặt Lý Toàn Hưng sạm lại, đành ngoan ngoãn nghe theo, nhưng trong lòng đối với Nguyễn Trường Sinh càng căm thù.


“Hiện tại chưa phải là lúc phân thắng bại, tên rác rưởi kia chỉ có R2 cấp D.
Một tuần nữa thôi, khi ta bước vào Linh Tố Sư cấp 1, tất cả sẽ khác.
Lúc ấy mới là thời điểm tính sổ một lượt!”
Lý Toàn Hưng thầm thì, con mắt lóe lên hưng phấn.


Lười phải tiếp tục để ý kẻ trước, Nguyễn Trường Sinh theo mọi người tới căng tin.
Trong lúc di chuyển, hắn không quên nói với Khỉ Con:
“Tí ăn xong chúng ta liền thảo luận chuyện “kia” đấy.”
Khỉ Con đột nhiên phát hiện Nguyễn Trường Sinh đang ở bên cạnh mình nói chuyện.


Hắn vừa nhận ra mình vô tình lờ đi thằng bạn thân lúc nào không hay biết, Khỉ Con giật mình suy nghĩ rồi khẳng định:
“Lần này ta chắc chắn là Cục Đá ngươi giở trò, làm sao có chuyện Thính âm của ta liên tục mất linh.
Nói mau, ngươi làm như thế nào?”
“Suỵt…”


Nguyễn Trường Sinh ra hiệu bảo Khỉ Con nói nhỏ, sau đó lặng lẽ đáp:
“Ta khai phát Đặc Chất của mình vào việc khống chế cảm giác tồn tại mà thôi, không có gì ghê gớm—”
“Oa!!! Vậy mà ngươi bảo không ghê gớm, thần kỹ a!
Nếu không ngươi thử dùng chiêu này vào phòng thay đồ n— hự!”


Một cùi chỏ vào bụng Khỉ Con để hắn nín ngay trò xúi dại, đồng thời Nguyễn Trường Sinh cũng chặn đầu:
“Ngươi định hố ta đúng không?
Năng lực này không thần kỳ như ngươi tưởng, nó chỉ có thể giảm đi sự chú ý của ta chứ không phải khiến ta vô hình.


Nhớ giữ bí mật, ta cũng không muốn ngày mai cả trường đều biết đâu đấy.”
Hắn trở về chủ đề ban đầu, nói:
“Việc ta nhờ ngươi làm được chưa? Chút nữa ăn xong nhớ kể cho ta.”
Xoa xoa bụng của mình, Khỉ Con lấy tay kia làm dấu “ok” và nói:


“Được, ta đã thu thập được một chút tin tức rất thú vị, Cục Đá ngươi nghe xong đảm bảo sẽ kinh ngạc nha.”

Sau bữa ăn, khi nghe xong câu chuyện của Khỉ Con, Nguyễn Trường Sinh thật sự kinh ngạc.
Từ trận chiến hôm đó kết thúc, Nguyễn Trường Sinh có nhờ hắn thu thập thông tin xung quanh Lý Toàn Hưng.


Khỉ Con đã sử dụng khả năng “xã hội trâu bò” cùng Thính âm của hắn ngầm nghe ngóng tình báo, sau đó phát hiện ra một chuyện rất thú vị.
Ngoài việc theo đuổi nữ lớp trưởng Trần Băng Băng, hắn còn có ý định tương tự với một số vị nữ sinh khác.


Trong xã hội này, ɭϊếʍƈ một người thì bị gọi là thiểm cẩu, nhưng ɭϊếʍƈ nhiều người thì xứng đáng là chiến lang nha!
Nguyễn Trường Sinh: “...”
Hắn…trách lầm Lý Toàn Hưng á.
Nguyễn Trường Sinh kinh ngạc không nói nên lời.
Thế là…hắn trở về vấn đề chính:


“Còn tin nào khác nữa không Khỉ Con?”
Mặc kệ tên Lý Toàn Hưng là thiểm cẩu hay chiến lang, hóng hớt một chút là nên dừng, Nguyễn Trường Sinh không có hứng thú quan tâm mấy chuyện lông gà vỏ tỏi.
Khỉ Con trả lời:


“Có, theo những thông tin thu thập được từ những người bạn cấp hai của ta, có một số người tiếp xúc nhiều với Lý Toàn Hưng nên rất rõ ràng tính cách của hắn.
Tên đó rất kiêu căng, nhỏ mọn nhưng được cái háo thắng.


Nếu muốn bắt nạt hay trả thù ai, Lý Toàn Hưng đều sẽ tự tay thực hiện, nên ngươi không cần lo lắng vấn đề hắn khóc nhè gọi phụ huynh tới đâu.”
Nói tới đây, giọng nói Khỉ Con mang theo chút lo lắng:
“Nhưng phải cẩn thận đấy Cục Đá, thiên phú của hắn rất mạnh.


Chẳng mấy chốc hắn sẽ bước vào Linh Tố Sư cấp 1, lúc đó phiền phức lớn nha.”
“Không phải lo, ta đã có chuẩn bị.”
Mặc dù R2 của Nguyễn Trường Sinh chỉ có cấp D, chính xác là Ám 35% kém gấp đôi tỉ lệ của cấp B.


Cho nên trong hoàn cảnh đối đầu trực diện hoặc cường công, hắn đều là bên yếu thế và bị áp chế hoàn toàn.
Nhưng mà, trên đời này không phải chỉ mỗi cường công mới có thể chiến thắng nha, ngoài ra còn có rất nhiều phương pháp khác.


Một khi đã có chuẩn bị, Nguyễn Trường Sinh tự tin rằng mình có thể đối đầu mọi vấn đề…
Vừa nghĩ đến đây, một cơn gió to chợt thổi mạnh qua người, làm quần áo tóc tai của hắn bay loạn cả lên.
Khóe mắt giật giật nhìn bầu trời, trong lòng Nguyễn Trường Sinh im lặng.


Khục— hình như chém hơi quá, cho phép hắn nói lại.
Một khi đã có chuẩn bị, Nguyễn Trường Sinh tự tin rằng mình có thể đối đầu hầu hết mọi vấn đề!
Tuy nhiên, kế hoạch tìm cách tăng lên R2 phải đưa vào danh sách quan trọng.


Bởi vì, Mức Độ Phản Ứng Cơ Sở Linh Tố - R2 ngoài ảnh hưởng tới tốc độ tu luyện, nó còn ảnh hưởng tới cường độ sức mạnh của Linh Tố.
Sau khi Linh Tố Sư đặt chân vào cấp 1 và bắt đầu điều khiển, sử dụng được Linh Tố cùng Thuật Thức, sự chênh lệch sẽ dần hiển lộ cách biệt.


Điều này càng trở nên rõ ràng hơn khi lên cấp càng cao, Thuật thức càng mạnh,...vì thế hắn không thể không dè chừng.
Nghe Nguyễn Trường Sinh khẳng định, Khỉ Con yên tâm.
Chơi với nhau từ bé, mặc dù tính cách Cục Đá khá quái dị, nhưng hắn biết bạn mình sẽ không bao giờ nói ra những lời không chắc chắn.


“Ta sẽ âm thầm thu thập thêm thông tin, có gì sẽ nói cho ngươi sau.”
Nguyễn Trường Sinh gật đầu rồi chuyển chủ đề:
“Ngươi làm nhiều chuyện lén lút như vậy, nếu có ngày bị bắt được thì ta phải đi theo kèn trống rộn ràng tiễn đưa ngươi á.
Thế nên tu luyện Thuấn thật chăm chỉ vào.”






Truyện liên quan