
Cả Kinh Thành Đang Bắt Hai Ta Thành Hôn
✍ Khởi Dược
Hoàn thành
Ngôn TìnhSủngCổ Đại
151 chương
112 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Chương 1
- Chương 2: Chương 2
- Chương 3: Chương 3
- Chương 4: Chương 4
- Chương 5: Chương 5
- Chương 6: Chương 6
- Chương 7: Chương 7
- Chương 8: Chương 8
- Chương 9: Chương 9
- Chương 10: Chương 10
- Chương 11: Chương 11
- Chương 12: Chương 12
- Chương 13: Chương 13
- Chương 14: Chương 14
- Chương 15: Chương 15
- Chương 16: Chương 16
- Chương 17: Chương 17
- Chương 18: Chương 18
- Chương 19: Chương 19
- Chương 20: Chương 20
- Chương 21: Chương 21
- Chương 22: Chương 22
- Chương 23: Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
/2
Tên khác: CẢ KINH THÀNH ĐỀU BẮT HAI TA THÀNH HÔN
Thể loại: Ngọt sủng, Cưới trước yêu sau, Duyên trời tác hợp, Sảng văn, Ngọt văn, Hào môn, 1v1, HE
Văn án:
Bùi An là một quý công tử hào hoa, không chỉ có gia thế tốt đẹp, là thế tử của phủ Quốc Công, mà còn có vẻ ngoài xuất sắc, anh tuấn tiêu sắi, là phu quân trong mộng của rất nhiều quý nữ.
Mọi người ở Lâm An thường hay đàm luận, để sánh với tướng mạo của Bùi An, chắc chỉ có Tam cô nương Vương Vân của Vương gia, một mỹ nhân hiếm có.
Một ngày nọ, cả hai vô tình gặp nhau ở trà lâu, Vương Vân bất cẩn vấp ngã, được Bùi An đỡ lấy.
Chỉ trong thời gian ngắn, tin đồn đã lan đi khắp nơi.
“Bùi thế tử và Vân cô nương gặp mặt riêng tư ở trà lâu.”
“Còn ôm nhau.”
“Có gì mà lạ, hôm kia ta còn thấy bà mối đi qua cả hai nhà…”
Tin đồn lan càng lúc càng rộng, trúc mã ngày xưa của Vương Vân đã trả lại vật đính ước cho nàng: “Vương cô nương đẹp nghiêng sắc nghiêng thành, kẻ họ Hình đây không xứng với nàng.”
Thanh mai môn đăng hộ đối của Bùi An cũng tìm đến nhà, khóc lóc ỉ ôi, nói: “Phụ mẫu hai bên đã đồng ý, khi khác sẽ chọn ngày bàn chuyện cưới xin, nhưng nay cuộc hôn nhân này không cách nào thành được.”
Bùi An: “…”
Thậm chí bà mối còn không mời mà tới.
Cả hai sầu muộn vô cùng, buộc phải hẹn nhau ra ngoài để thương lượng đối sách.
Bùi An nói trước: “Thiên hạ đang đồn hai ta ở bên nhau.”
Vương Vân gật đầu: “Ta cũng đã nghe chuyện này.”
Bùi An lịch thiệp hỏi: “Vân cô nương có cách nào hay không?”
Bất đắc dĩ, Vương Vân phải nói: “Nếu không thì cứ thế đi?” Nàng mệt mỏi lắm rồi.
Bùi An: “Thành giao, ngày mai ta đến cầu hôn.”
Thể loại: Ngọt sủng, Cưới trước yêu sau, Duyên trời tác hợp, Sảng văn, Ngọt văn, Hào môn, 1v1, HE
Văn án:
Bùi An là một quý công tử hào hoa, không chỉ có gia thế tốt đẹp, là thế tử của phủ Quốc Công, mà còn có vẻ ngoài xuất sắc, anh tuấn tiêu sắi, là phu quân trong mộng của rất nhiều quý nữ.
Mọi người ở Lâm An thường hay đàm luận, để sánh với tướng mạo của Bùi An, chắc chỉ có Tam cô nương Vương Vân của Vương gia, một mỹ nhân hiếm có.
Một ngày nọ, cả hai vô tình gặp nhau ở trà lâu, Vương Vân bất cẩn vấp ngã, được Bùi An đỡ lấy.
Chỉ trong thời gian ngắn, tin đồn đã lan đi khắp nơi.
“Bùi thế tử và Vân cô nương gặp mặt riêng tư ở trà lâu.”
“Còn ôm nhau.”
“Có gì mà lạ, hôm kia ta còn thấy bà mối đi qua cả hai nhà…”
Tin đồn lan càng lúc càng rộng, trúc mã ngày xưa của Vương Vân đã trả lại vật đính ước cho nàng: “Vương cô nương đẹp nghiêng sắc nghiêng thành, kẻ họ Hình đây không xứng với nàng.”
Thanh mai môn đăng hộ đối của Bùi An cũng tìm đến nhà, khóc lóc ỉ ôi, nói: “Phụ mẫu hai bên đã đồng ý, khi khác sẽ chọn ngày bàn chuyện cưới xin, nhưng nay cuộc hôn nhân này không cách nào thành được.”
Bùi An: “…”
Thậm chí bà mối còn không mời mà tới.
Cả hai sầu muộn vô cùng, buộc phải hẹn nhau ra ngoài để thương lượng đối sách.
Bùi An nói trước: “Thiên hạ đang đồn hai ta ở bên nhau.”
Vương Vân gật đầu: “Ta cũng đã nghe chuyện này.”
Bùi An lịch thiệp hỏi: “Vân cô nương có cách nào hay không?”
Bất đắc dĩ, Vương Vân phải nói: “Nếu không thì cứ thế đi?” Nàng mệt mỏi lắm rồi.
Bùi An: “Thành giao, ngày mai ta đến cầu hôn.”