Chương 52: Em họ Clony oz.

Tần Lâm cũng hơi chau mày, lời nói của Lâm Nguyệt Dao nói thực sự không khiêm nhường một chút nào, rõ ràng cô ấy nhỏ tuổi hơn, nhưng lại có giọng điệu thượng đẳng chất vấn Tần Lâm.
Thấy cách ăn mặc của Tần Lâm, Lâm Nguyệt Dao có chút thất vọng, lắc đầu.


Mặc dù vẫn còn sống, nhưng nhà họ Tần đã không còn thể lực, e là cuộc sống sau này của anh còn không bằng cả người bình thường.
Nếu đổi lại là Lâm Nguyệt Dao, cô ấy thà tìm một nơi không ai quen biết sống qua ngày một mình còn hon.


Bây giờ anh lại về Đông Hải, chắc chắn là muốn nương tựa vào nhà cô ấy, cuộc sống của gia đình cô ấy cũng chẳng phải khá giả gì, Tần Lâm tới chỉ thêm gánh nặng nên Lâm Nguyệt Dao mới có chút không ưa.
"Mẹ, con đói rồi, nấu cơm xong chưa?" Đường Mẫn vừa bê thức ăn lên vừa trách móc cô ấy.


"Con bé này chẳng lễ phép gì cả, sao gặp anh 1/ 23:30 Chương 52: Em họ Tiểu Lâm lại không gọi!" Lâm Nguyệt Dao vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, bực mình, cầm bát đũa lên, cũng chẳng mời Tần Lâm, tự ăn một mình.
Đường Mẫn vội vàng gọi Tần Lâm: "Tiểu Lâm, qua đây, thử xem tay nghề nấu ăn của dì Hai có tiến bộ không".


Thấy dì Hai nhiệt tình, Tần Lâm cũng không từ chối.
"Vâng".
Ba người ngồi vào bàn ăn, bây giờ trong mắt của Lâm Nguyệt Dao chỉ có bàn thức ăn trước mặt, cũng chẳng có ý định muốn nói chuyện với Tần Lâm.
Ăn được vài miếng, Đường Mẫn hỏi.


"Nguyệt Dao, bệnh viện con làm dạo này như thế nào rồi?" Lâm Nguyệt Dao vừa ăn vừa nói.
"Mẹ đừng nhắc tới nữa, dạo này bệnh viện bận lắm".




"Mẹ biết lão gia nhà họ Chúc không? Là Chúc Tam Đao đó, hôm trước bị bệnh suy tim cấp tính, đưa tới bệnh viện của con, kết quả là suýt nữa thì không cứu được!" Đường Mẫn ngạc nhiên: "Chúc Tam Đao là nhân 2/ 23:31 Chương 52: Em họ vật lớn đó, nếu như ch.ết trong bệnh viện của con thì trách nhiệm của bệnh viện sẽ rất lớn".


Lâm Nguyệt Dao nói: "Đúng đấy! Nhưng may mà có một vị thần y đến bệnh viện của con, nghe nói trong phòng giải phẫu bàn tay vàng đó đã dùng châm âm duong ngũ hành, kinh động bốn phương, tốc độ gió bão để cứu lão gia nhà họ Chúc từ quỷ môn quan trở về!" Đường Mẫn thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt quá, không biết là thần y nào, con đã được gặp chưa? Xin chỉ bảo chưa?" Lâm Nguyệt Dao thở dài: "Con làm gì có tư cách gặp, nghe nói chủ nhiệm Lưu của bọn con còn bị vị thần y đó giáo huấn một trận, nói chủ nhiệm Lưu là lang băm".


"Con nghe y tá nói, vị thần y đó rất trẻ, vẻ ngoài tuấn tú, đúng là vừa trẻ vừa có bản lĩnh lại còn đẹp trai".


"Khụ khụ..." Vốn Tần Lâm không muốn lên tiếng, nhưng nghe có gì đó sai sai, cái này không phải nói anh sao? Được người khác khen trước mặt như vậy, khiến anh chưa quen, hắng giọng một chút, để giảm bớt sự ngại ngùng.
Thấy Tần Lâm như vậy, Lâm Nguyệt Dao cảm thấy chán ghét.


3/ 23:31 Chương 52: Em họ Khoảng cách giữa người với người còn xa hơn cả khoảng cách giữa người với lộn.
Cũng còn trẻ tuổi, vậy mà có người có thể trở thành thần y, được người khác kính trọng.
Còn có người thì chỉ có thể dựa dẫm vào họ hàng, chẳng có tương lai gì cả.


Đường Mẫn nhân cơ hội hỏi dò.


"Nguyệt Dao à, Tiểu Lâm mấy năm ở bên ngoài cũng học chút y thuật, con xem có cách nào giúp Tiểu Lâm vào bệnh viện của con?" Lâm Nguyệt Dao chau mày: "Mẹ, mẹ nói gì thế, mẹ tường bệnh viện của con muốn vào là vào được chắc? Mẹ quên ban đầu con vào bệnh viện phải tốn biết bao nhiêu tiền của sức lực không? Anh ấy ở ngoài học linh tinh, sao có thể vào bệnh viện được chứ?" Đường Mẫn đạp vào chân Lâm Nguyệt Dao một cái dưới bàn, lườm cô ấy.


"Có phải vào bệnh viện làm bác sĩ đâu! Tiểu Lâm vừa mới về, tìm một việc làm ổn định, dù gì cũng hiểu một chút về Đông y, đến phòng thuốc hoặc hậu cần cũng không được sao!" Lâm Nguyệt Dao mím môi, mặc dù không tình nguyện nhưng mẹ cũng đã mở lời, cô ấy cũng không thể quá cương quyết.


4/ 23:31
- ----------------------






Truyện liên quan