Chương 50: Anh đánh tôi?

Vẻ mặt Từ Phong biến sắc.
"Ông Long, đừng mà, tôi xin ông Long, tôi biết sai rồi, là tôi có mắt như mù, không biết đây là ân nhân của anh Đông, xin ông cho tôi một cơ hội nữa!" Từ Phong quỳ xuống đất, kéo ống quần Long ích Huy, vẻ mặt như con chó bug.
Long Ích Huy hừ lạnh một tiếng, đạp một phát vào mặt Từ Phong.


"Cút, đừng ở đây làm tôi ghê tởm cậu nữa!" Từ Phong bị đánh, Trần Kiều Kiều lập tức đứng lên.


"Làm gì thế, ông bị điên à! Rõ ràng anh ta trộm đồ của ông, chồng tôi có lòng tốt giúp đỡ ông, vậy mà ông lại đánh chồng tôi? Ông bị ngu sao!" Trần Kiều Kiều mắng vài câu, sắc mặt Từ Phong lập tức xám lại, cô ta dám mắng ông Long?


"Cô bị điên à, cô im miệng cho tôi!" Bốp một tiếng, Từ Phong tát cho Trần Kiều Kiều một cái bạt tai.
Trần Kiều Kiều hoang mang.
1/ 20:25 Chương 50: Anh đánh tôi?
"Anh đánh tôi? Tôi giúp anh mà anh còn đánh tôi?" Từ Phong lớn tiếng mắng chửi.


"Con khốn! Nếu không phải cô cứ đòi so bì với bạn học thì sao tôi có thể đắc tội với cậu Tân? Cô cút đi, càng xa càng tốt!" Diệp Vãn Nhi liếc nhìn bọn họ bằng ánh mắt chán ghét, cô ấy cũng chẳng thèm quan tâm mà đi xem nhà cùng với Tần Lâm.


Có sự giúp đỡ của Long ích Huy, thủ tục được làm rất nhanh chóng.
Mặc dù giá tiền không rẻ nhưng vì thể diện của Long Ích Huy nên còn tặng một bộ các thiết bị xa hoa.




Căn phòng được tiến hành sửa chữa theo thiết kế Đông y quán cao cấp nhất trên toàn quốc, chưa tới hai mươi ngày là có thể hoàn thành rồi.
Mua nhà xong, Diệp Vãn Nhi xúc động nói.


"Anh Tiểu Lâm, anh còn nhớ lúc trước anh, em còn có cả em họ của anh Nguyệt Dao, ba chúng ta thường chơi trò bác sĩ y tá, không ngờ bây giờ anh thật sự trở thành thần y rồi, còn sắp mở y quán nữa, đúng là lợi hại".
Nhắc tới em họ Nguyệt Dao, trong đầu Tần Lâm lại gợi lại chút hồi ức.
2/ 20:25 Chương 50: Anh đánh tôi?


"Đúng đấy, năm đó may mà gia đình dì Hai rời khỏi Đông Hải, nếu không cùng sẽ bị liên lụy".
Mẹ Tần Lâm với người nhà mẹ đẻ của bà không có quan hệ tốt cho lắm, mặc dù có rất nhiều anh em, nhưng lúc gặp hoạn nạn người có thể giúp đỡ lại rất ít.


Duy chỉ có gia đình dì Hai, có thể coi là người thân thật sự của Tần Lâm.
Mặc dù Tần Lâm lưu lạc nơi đất khách quê người nhiều năm như vậy, thỉnh thoảng dì Hai còn gửi chút tiền cho anh qua thẻ ngân hàng.
Dù chưa chắc chắn anh còn sống hay không nhưng dì Hai vẫn gửi tiền cho anh.


Ân tình này, Tần Lâm chắc chắn sẽ ghi nhớ, chỉ có điều dì Hai không ở Đông Hải, anh định sắp xếp ổn thỏa hết chuyện bên này rồi sẽ đến nhà dì Hai.
Nghe vậy, Diệp Vãn Nhi im lặng một lúc, nhớ lại chuyện cũ rồi nói.


"Em nghe nói Nguyệt Dao đang sống ở Đông Hải, nhưng chúng em không có phương thức liên lạc cho nên không biết cụ thể như thế nào".


Tần Lâm ngẩn người: "Em chắc chứ? Nhà dì Hai bị đuổi khỏi nhà họ Tần từ lâu rồi, không phải đã rời khỏi Đông Hải rồi sao?" Diệp Vãn Nhi lắc đầu: "Cụ thể thì em không biết, 3/ 20:25
- ----------------------






Truyện liên quan