Chương 73

Hai ngày nay, tin nhắn Wechat của Khương Tân Tân tăng lên rất nhiều.
Cô thêm không ít Wechat của các bạn học trung học của nguyên chủ, trong đó có một nửa đều chủ động gửi tin nhắn sang cho cô. Nhưng mà cô chỉ lựa vài cái để trả lời lại.


Có một bạn học nữ tên là Trần Tuyết gửi cho cô một tin nhắn rất thú vị: [Tân Tân, lễ Quốc Khánh này Doãn Quan Lâm kết hôn với Tôn Hội Linh, lúc đó cậu có đi không?]
Khương Tân Tân suy nghĩ rồi trả lời: [Không biết bọn họ có mời tôi không nữa.]


Trần Tuyết nhanh chóng: [Đương nhiên sẽ mời rồi, trước kia cậu và Tôn Hội Linh có quan hệ tốt như thế, có một số việc xin lỗi rồi giải thích thì tốt rồi.]
Khương Tân Tân rũ mắt.
Thế mà nguyên chủ lại có quan hệ tốt với Tôn Hội Linh sao?
Dáng vẻ thế này là tốt lắm sao?


Có một số việc? Là chuyện gì thế?
Lại nghĩ đến mối quan hệ của Tôn Hội Linh và Doãn Quan Lâm, và khi Doãn Quan Lâm vừa mới gặp lại cô thì dã dùng đôi mắt khiến người ta thấy khó chịu để đánh giá cô, nên cô thử hỏi: [Thôi, chỉ cần bây giờ cậu ấy thấy hạnh phúc là được rồi.]


Trần Tuyết: [Tân Tân, thật ra sau này tôi nghĩ lại thì thấy chúng tôi lúc đó đều hiểu lầm cậu rồi, mấy năm nay hai người họ cứ chia chia hợp hợp, Doãn Quan Lâm như thế nào tôi cũng hiểu rõ, năm đó hai người các cậu bởi vì cậu ta mà không nhìn mặt nhau thật sự có chút đáng tiếc.]


Trần Tuyết: [Tân Tân, trước kia tôi nghe cậu nói muốn mua cửa hàng đúng không? Chồng tôi cũng là một người môi giới, mua nhà hay mua cửa hàng đều là mua sắm hàng hóa mà, chắc chắn bây giờ cậu không quan tâm đến chuyện này, nhưng với tư cách là bạn học cũ, tôi vẫn muốn giới thiệu chồng của mình cho cậu, cậu cảm thấy thế nào?]




Khương Tân Tân cong cong môi, thật là thú vị.
Nhưng mà cũng chứng minh được kế hoạch của cô đã thuận lợi.
Không đúng, căn bản cô chẳng cần tốn nhiều sức lực, cô có thể có được tin tức cô mong muốn.
Khương Tân Tân tiện tay trả lời: [Được.]


Thời gian giữa trưa, dưới lời mời nồng nhiệt của Trần Tuyết, cô lái xe đi vào quán cà phê mà Trần Tuyết chọn.


Trần Tuyết ngồi dựa vào vị trí gần cửa, nhìn thấy Khương Tân Tân lại lái một chiếc xe đắt tiền khác dừng lại, tim cô ta đập càng lúc càng nhanh, vội vàng cúi đầu gửi tin nhắn cho chồng mình: [Anh nhanh đến đây, đây chính là bà chủ nhà giàu hàng thật giá thật đó, làm thành công một mối này cũng đủ ăn cả năm đó!]


Khương Tân Tân vào quán cà phê, tìm thấy Trần Tuyết, ngồi xuống đối diện cô ta: "Chồng của cậu đâu?"


Trần Tuyết vội vàng giải thích: "Chắc là anh ấy đang kẹt chút chuyện, vừa nghe nói cậu muốn mua cửa hàng nên muốn đi sắp xếp tài liệu, bây giờ chắc đang trên đường đến rồi, Tân Tân, mặc kệ cậu có mua nhà từ chồng tớ không, nhưng tài liệu kia chúng tớ đều phải chuẩn bị đầy đủ cho cậu chứ, tránh cho cậu mạo hiểm dù sao cũng là bạn học cũ."


"Khách sáo rồi." Khương Tân Tân gọi một ly cà phê kiểu mỹ, lại vờ như không để ý nói: "Trước kia cũng chưa hỏi, bây giờ Tôn Hội Linh đang làm gì thế?"


Trần Tuyết cẩn thận nhìn cô một cái: "Cậu ấy sao, bị Doãn Quan Lâm lừa không ít, không phải thành tích của cậu ấy rất tốt à, lúc thi cũng đậu vào đại học rất tốt. Lúc ấy cậu ấy muốn thi nghiên cứu sinh, kết quả Doãn Quan Lâm ngăn cản cậu ấy, cậu ấy không thi nữa, vốn đã tìm được một công việc rất tốt chỉ là tăng ca hơi nhiều, nhưng tiền lương lại rất cao, Doãn Quan Lâm cũng không đồng ý, nói muốn để cho cô ấy rảnh rỗi một chút để chăm sóc gia đình, sau đó." Giọng nói của Trần Tuyết có chút xem thường: "Sau đó cô ấy lại tìm một ít công việc, tiền lương vô cùng thấp cũng không có tương lai gì."


"Đáng tiếc." Từ sâu trong đáy lòng của Khương Tân Tân có chút xúc động.


Nói chuyện phiếm nữa thật nửa giả thế này, cũng nhanh chóng khiến Trần Tuyết mở máy hát, vì muốn kéo gần quan hệ với Khương Tân Tân nên chủ động nói về chuyện của hai người kia: "Thật ra sau đó tôi cũng nói qua với Trình Hoa, haiz, chuyện này cậu cũng đừng nói với chồng tôi nhé."
"Ừm, sau đó thì sao?"


"Khi học đại học Trình Hoa không chỉ cùng phòng với Doãn Quan Lâm thôi đâu, mà quan hệ của hai người họ cũng không tệ lắm, cái này là Trình Hoa nói cho tôi biết lúc ấy Doãn Quan Lâm theo đuổi cậu, nhưng mà bị cậu từ chối. Con người của Doãn Quan Lâm cũng thật nhỏ mọn, nhất thời thấy tức giận, nên..." Trần Tuyết dừng một chút: "Dù sao chúng ta đều bị cậu ta lừa, bây giờ nghĩ lại thấy cũng đúng, cậu xinh đẹp, vĩ đại như thế sao lại đồng ý với Doãn Quan Lâm được."


Bàn tay đang để dưới bàn của Khương Tân Tân nắm chặt lại.
Cho nên, bởi vì cái chuyện đáng chửi thề này sao, lúc này những người này đã làm gì với nguyên chủ?
Cô hít sâu một hơi: "Đúng thế."
Trần Tuyết ngẩn người.


Khương Tân Tân cười rất tươi: "Cũng không phải ai cũng bằng lòng nâng giá thịt heo.”
Trần Tuyết sửng sốt một hồi, sau đó phì cười: "Miêu tả này của cậu cũng tuyệt thật, nhưng mà, Tân Tân cậu còn để ý chuyện này sao?"
Khương Tân Tân dịu dàng nhìn cô ta.


"Bây giờ nghĩ lại, chúng ta đều bị lừa cả nhưng mà đều đã làm rất nhiều chuyện không đúng." Giọng Trần Tuyết chân thành nói: "Ngày đó tôi đã muốn xin lỗi cậu, những năm gần đây khi nhớ đến chuyện đã qua tôi đều cảm thấy khó chịu."


Khương Tân Tân suy nghĩ, những người này năm đó có lẽ đã không đoán được sự thật.
Nhưng mà có lẽ là vì hợp theo bầy, có lẽ vì nội tâm u ám, có lẽ là tinh thần trọng nghĩa chính đáng của mình.


Khương Tân Tân đã chẳng còn nghe thấy Trần Tuyết nói gì nữa rồi, chờ khi thời gian cũng khá lâu nhưng chồng của Trần Tuyết vẫn còn chưa đến nên cô lấy cớ rồi rời đi.


Có lẽ bởi vì cô và nguyên chủ trùng tên trùng họ, lại có liên quan đến vẻ ngoài giống nhau, nên có đôi khi cô thậm chí còn cảm thấy được, nguyên chủ ban đầu là một người khác trên thế giới này.


Giờ phút này cô không nhịn được mà nghĩ, nếu, nếu cô xuyên đến thời kỳ nguyên chủ học trung học, thật tốt, cô sẽ dạy dỗ đám người rác rưởi này cách làm người thế nào.
Đương nhiên, bây giờ cô cũng sẽ không buông tha cho họ.
*


Sau khi từ quán cà phê đi ra, Khương Tân Tân đã liên lạc với Edwin.
Cô nhờ Edwin hẹn người đồng nghiệp nữ bị nghỉ việc ở công ty Doãn Quan Lâm ra giúp cô.


Cô biết, nguyên chủ đã mất rồi bây giờ có xin lỗi cũng đã muộn. Chỉ là, trên thế giới này không thể nào có người làm tổn thương người khác xong sau này còn có thể sống thoải mái được.
Edwin rất ngạc nhiên khi Khương Tân Tân để ý đến chuyện này.


Khương Tân Tân mỉm cười, giải thích nói: "Tôi và cái người tên Doãn Quan Lâm kia có thù hận riêng."
Edwin hiểu.


Cái người đồng nghiệp nữ kia nhìn qua thì trông rất gầy và nhỏ người nhưng lại phát ra năng lượng rất lớn, trong mắt cô ấy giống hệt như có một ngọn lửa: "Tôi hỏi qua rồi không chỉ có mỗi tôi gặp phải chuyện này. Ngoại trừ tôi thì bây giờ những đồng nghiệp khác cũng thường xuyên bị anh ta làm phiền, trước tôi cũng có một đồng nghiệp nữ dưới tình huống khẩn cấp không kịp phản ứng, nhưng Doãn Quan Lâm đã uy hϊế͙p͙ cô ấy, nói nếu cô ấy còn như thế, anh ta sẽ nói với bạn trai của cô ấy bọn họ đã xảy ra quan hệ rồi. Cho nên, cô ấy nhịn."


“Thế không có bất cứ lãnh đạo nào trong công ty để tâm đến chuyện này sao?” Khương Tân Tân hỏi.


"Có. Có một lãnh đạo nữ." Vẻ mặt của đồng nghiệp nữ đó rất ảm đạm: "Nhưng vị lãnh đạo nữ này bị những người khác chuyển đi. Cô ấy có liên lạc với tôi, nói loại hành vi này không chỉ có mỗi Doãn Quan Lâm có, còn có nhiều lãnh đạo lớn hơn nữa, sợ việc này chỉ như bùn nhão trét tường thôi."


May mà vẫn còn đồng nghiệp nữ này vô cùng kiên trì.
"Anh ta đã tạo cho tôi một bóng ma tâm lý." Đồng nghiệp nữ nghẹn ngào nói: "Đến nay tôi vẫn không dám đi nhà vệ sinh một mình, dựa vào đâu tôi bị đuổi việc mà anh ta vẫn còn trong công ty chứ?"
Khương Tân Tân và Edwin đều im lặng.


Ba người còn đang thương lượng bước tiếp theo nên làm cái gì, nên làm thế nào để người ta để ý đến chuyện này, thì di động Khương Tân Tân rung lên, cô mở ra thì thấy tin nhắn Đàm Thanh gửi đến cho cô: [Tân Tân, tôi thêm Wechat của cô Thạch rồi, bây giờ chia sẻ cho cậu, vừa khéo tôi có nói chuyện với cô Thạch mấy câu, cô ấy nói hai ngày nay đến thành phố Yến công tác, đến lúc đó hai người có thể ôn chuyện cũ.]


Khương Tân Tân đã nhìn thấy danh thiếp được chia sẻ qua.
Bây giờ sự thật chỉ cách cô một bước thôi.
Cô hít sâu một hơi, thêm Wechat của cô Thạch.
Khi Khương Tân Tân đang trò chuyện với giáo viên tư vấn tâm lý của nguyên chủ để hẹn gặp mặt, thì Chu Minh Phong gọi điện thoại đến.


Cô đứng dậy đi vào hành lang im lặng, rồi mới nhận điện thoại của anh.
"Alo."
Chu Minh Phong: "A Diễn nói mời ăn cơm."
Nghe thấy giọng của anh, còn nghĩ đến khuôn mặt sáng nay trước khi ra khỏi nhà của Chu Diễn, tâm trạng của Khương Tân Tân cuối cùng cũng tốt lên một chút, trên mặt cũng có ý cười: "Ừm, em biết rồi."


Thời gian nghỉ hè của Chu Diễn đã hết rồi.
Cậu cũng đã được lấy lương, đây chính là tiền mà cậu dùng chính sức lao động của mình để kiếm được.


Vừa mới cầm tiền lương nóng hổi, cậu đã vội vàng mời cơm, đương nhiên cậu nói cậu muốn hẹn với cô, ba cậu chỉ là tiện dịp đi cùng thôi.
"Đang làm gì đó?"
"Đang uống nước với Edwin, chính là đồng nghiệp của em đó, còn có một người khác nữa."
"Ừm, ở đâu?"


Khương Tân Tân báo địa chỉ: "Chờ em chút..."
Cô vừa định nói mình sẽ gửi qua, thì anh trả lời: "Em có để ý anh qua đón em không?"
Bỗng nhiên Khương Tân Tân cười nói: "Đương nhiên không ngại rồi, sao anh lại hỏi thế."


"Sợ em không muốn công khai." Chu Minh Phong đùa: "A Diễn nói em rất có gánh nặng thần tượng."


"Sao có thể chứ, em ước gì khi ra ngoài có thể mượn cái loa lớn để tuyên bố em là bà Chu đấy..." Khương Tân Tân dừng một chút: "Chủ yếu là vì em sợ anh có gánh nặng tâm lý, dù sao Edwin cũng là đồng nghiệp của em, cũng là nhân viên của anh chắc là đã gặp anh rồi."


"Không có gánh nặng tâm lý." Chu Minh Phong nói.
Khương Tân Tân nghĩ: "Cho nên, anh đừng có mà hiểu lầm, anh có nghĩ em giống như những gì cô em vợ cũ của anh nói không?"
Chu Minh Phong im lặng mấy giây: "Năm nay A Diễn mười sáu tuổi rồi."
Khương Tân Tân: "Hả?"


"Nó mười sáu tuổi. Anh thì ba mươi chín rồi." Chu Minh Phong nói: "Nó không hiểu lầm, anh sẽ hiểu lầm sao?"
Khương Tân Tân nín cười: "À à."
Sau khi cúp máy, Khương Tân Tân trở về chỗ ngồi.


Edwin hỏi: "Cùng nhau ăn cơm chiều không? Vừa khéo nghe nói gần đây có một nhà hàng mới mở có món cá đầu rồng nghe nói không tệ."
Khương Tân Tân: "Chồng tôi đến đón tôi rồi."
Edwin: "Được rồi. Thế lần sau lại hẹn cô."
...


Mười lăm phút sau, Khương Tân Tân nhận được Wechat của Chu Minh Phong: [Còn năm phút nữa sẽ đến.]
Cô nắm lấy điện thoại, cầm túi xách lên: "Tôi đi trước đây, chồng tôi gần đến rồi."
Tuy Chu Minh Phong nói không hề có gánh nặng tâm lý gì, nhưng cô cũng sợ mình dọa đến Edwin.


Dù sao... Cũng chưa có chống giảm xóc.
"Được." Thật ra Edwin cũng không phải rất muốn cùng bạn bè nói chuyện: "Thế lần sau gặp lại."
Khương Tân Tân vừa mới đứng dậy, ngẩng đầu lên chỉ thấy đối diện đi đến một người --- Người vừa nói năm phút nữa đến.
"?"


Chu Minh Phong vẫn mặc tây trang như trước. Mặc dù cách lần trước anh đến công ty Vị Mỹ họp đã qua một thời gian, nhưng Edwin chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra ngay, dù sao vẻ ngoài của tổng giám đốc Chu rất xuất sắc, sau khi gặp rồi thì trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể quên được.


Edwin thấy Chu Minh Phong đến bên cạnh Khương Tân Tân, động tác tự nhiên nắm lấy tay cô.
Anh ấy nhìn Khương Tân Tân, lại nhìn sang Chu Minh Phong.
Là cái suy nghĩ mà anh ấy nghĩ à!!
Vẻ mặt Edwin vô cùng khiếp sợ, nhưng vẫn không quên chào hỏi Chu Minh Phong: "Tổng giám đốc Chu... xin chào."


Khương Tân Tân bất đắc dĩ nhìn sang Chu Minh Phong: "Không phải anh nói năm phút nữa mới đến à?"
Mặt Chu Minh Phong vẫn bình tĩnh nói: "Có thể tín hiệu bên này không tốt, tin nhắn được gửi đến hơi chậm."
Khương Tân Tân đành phải giới thiệu với Edwin: "Edwin, giới thiệu một chút, đây là chồng tôi."


Edwin: Đôi mắt khiếp sợ.jpg


Chu Minh Phong mỉm cười gật đầu: "Xin chào."
Sau khi nói chuyện xong, người đồng nghiệp nữ kia muốn đi vệ sinh, Khương Tân Tân biết cô ấy có bóng ma tâm lý nên chủ động đưa túi xách cho Chu Minh Phong rồi tiến lên đi theo.
Ghế dài chỉ còn lại Edwin chưa lấy lại tinh thần và Chu Minh Phong.


Vẻ mặt Edwin đầy khiếp sợ và mờ mịt, so với dáng vẻ Chu Minh Phong vô cùng bình tĩnh thì khác nhau.
Hai người đàn ông nhìn nhau không nói gì, vẫn là Chu Minh Phong chủ động phá vỡ sự im lặng, anh nhìn sang ly cà phê kiểu mỹ trên bàn kia, hỏi: "Đây là của Tân Tân sao?"
Edwin liên tục gật đầu.


Chu Minh Phong bình tĩnh bưng ly cà phê của Khương Tân Tân lên uống, uống từng ngụm một.


"Bạn của Tân Tân không nhiều lắm." Vẻ mặt của Chu Minh Phong vô cùng dịu dàng: "Cô ấy xem cậu là bạn, mới có thể gọi tôi đến đây. Cậu đừng lo lắng, bây giờ cũng đã tan làm rồi, không cần xem tôi là tổng giám đốc Chu đâu, nên cứ xem tôi là chồng của bạn cậu đi."






Truyện liên quan

Xuyên Thành Niên Đại Văn Học Bá

Xuyên Thành Niên Đại Văn Học Bá

Phó Nghiên Hi735 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhCổ Đại

12.2 k lượt xem

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Xuyên Thành Lưu Vong Lão Phụ: Mang Theo Không Gian Kéo Nhà Chạy Nạn

Lô Hỏa500 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

12.7 k lượt xem

Xuyên Thành Nữ Phụ Thì Sao Chứ? Tiên Quyết Hưởng Thụ Hiểu Không?

Xuyên Thành Nữ Phụ Thì Sao Chứ? Tiên Quyết Hưởng Thụ Hiểu Không?

Tô Hà. VieVinc24 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhKhác

159 lượt xem

Xuyên Thư: Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Luyến Tổng Nữ Xứng

Xuyên Thư: Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Luyến Tổng Nữ Xứng

TJ Truy Mộng Nhân85 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhSủng

960 lượt xem

Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?

Xuyên Thành Áo Lót Của Nam Chính Thì Biết Mần Sao?

Khung Liệt88 chươngFull

Tiên HiệpXuyên KhôngTrọng Sinh

5.1 k lượt xem

Đương Nhi Tử Xuyên Thành Lão Tử (Khi Con Thành Cha)

Đương Nhi Tử Xuyên Thành Lão Tử (Khi Con Thành Cha)

Bút doanh doanh đích hoa nhi53 chươngFull

Đam Mỹ

250 lượt xem

Nhanh Xuyên Thành Tiểu Biết Đến

Nhanh Xuyên Thành Tiểu Biết Đến

Khởi Ti Điềm Bính702 chươngTạm ngưng

Ngôn Tình

3.1 k lượt xem

Hắc Đạo Thiên Kim Xuyên Thành Nữ Phụ

Hắc Đạo Thiên Kim Xuyên Thành Nữ Phụ

Phương Thảo53 chươngFull

Ngôn TìnhSắc HiệpKhác

3.4 k lượt xem

Nữ Đặc Công Xuyên Thành Nữ Phụ

Nữ Đặc Công Xuyên Thành Nữ Phụ

Ảnh Dạ Băng Y ( Icye DarkNight )15 chươngTạm ngưng

Đô ThịNgôn TìnhHuyền Huyễn

284 lượt xem

Sau Khi Xuyên Thành Xấu Nam Hắn Bị Bạo Quân Quấn Lên

Sau Khi Xuyên Thành Xấu Nam Hắn Bị Bạo Quân Quấn Lên

Thả Phất423 chươngFull

Xuyên KhôngSủngĐam Mỹ

10.6 k lượt xem

Xuyên Thành Pháo Hôi Nam Xứng Hắn Thân Cha

Xuyên Thành Pháo Hôi Nam Xứng Hắn Thân Cha

Nham Thành Thái Sấu Sinh125 chươngFull

Đô ThịSủngĐam Mỹ

2.3 k lượt xem

Xuyên Thành Nữ Phụ Quyết Không Chết Dưới Tay Nam Chủ!

Xuyên Thành Nữ Phụ Quyết Không Chết Dưới Tay Nam Chủ!

BluepaperB26 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên KhôngSủng

314 lượt xem