Chương 31: Boss khủng.

“Nhìn kìa”.


Trâm Anh hai con mắt sáng lên nhì vè phía xa, trước mắt xuất hiện một con thú với chiều cao gần 4m, thân hình chắc nịch cùng từng múi cơ bắp cuồn cuộn. Trên đầu nó có một cặp sừng cực kỳ lớn màu đen rất sắc nhọn, hai mắt nó có màu đỏ thẩm trông rất đáng sợ. Toàn thân bao bọc một bộ lông tương đối thưa thớt hiển hiện phía bên dưới là lớp da cực kỳ bền chắc. Tứ chi to lớn trông không khác gì cái cột nhà.


Thanh âm của ẻm khiến toàn bộ phải ngẩng đầu nhìn về phía xa.
“Cái quái gì vậy, boss là con trâu núi sao?”.
Như Ngọc trông thấy con boss liền thốt lên, hai mắt trừng lớn trông rất kinh ngạc.
“Cẩn thận một chút, nó không đơn giản chỉ là con trâu núi đâu?”.


Hắn ánh mắt sắc bén nhìn xuyên qua như muốn thẩm thấu toàn bộ thân thể của nó khiến nó rùng mình một cái. Rồi nó đưa ánh mắt ra xa quan sát.
“Trâm Anh, đặt phía trước lối đi một ít kíp nổ, đợi lát nữa có kẻ tới cướp boss ta còn có thể hay biết”.
“Vâng”.


Nghe theo lời hắn, trên đường đi, ẻm rải xuống rất nhiều kíp nổ nằm rải rác khắp nơi, vì nó có thể ngụy trang nên rất khó để phát hiện, cùng viêc con đường này không quá lớn nên việc tránh né chúng là điều không thể.
Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi rồi tiếp tục tiến đến phía trước.
Muuuuuuuu!


Con boss nhìn thấy đám người như vậy liền rú lên một tiếng lớn. Cặp mắt đỏ ngàu nhìn chằm chằm về phía họ.
Hiển Thị.
Boss: Sơn Ngưu Vương.
Cấp: 2.
Lv: 100.
Chỉ số:
Sát thương: 100.000. <<=|=>> Sức sống (HP): 10.000.000.000.
Tốc độ: 50.000.<<=|=>> Chính xác: 50.000.
Sức khỏe: 200.000.<<=|=>> MP: 50.000.
Trí tuệ: 50.000.<<=|=>>May mắn: 50.000.




Phòng Thủ: 400.000.<<=|=>>Pháp Thủ: 400.000.
“Nhìn chỉ số phòng thủ của nó kìa. Trông chẳng khác gì cái pháo đài di động”.
Trâm Anh nhìn thấy chỉ số của nó như vậy liền thốt hêt rất kinh ngạc, với chừng này chỉ số cùng lượng HP đè ch.ết người như này thì làm sao có thể…


“Hi hi, bà lần này hết được bắn rồi”.
Như Ngọc lại khác, trông Trâm Ảnh đẩn đờ như vậy liền quay qua châm chọc.
“Bà bắn ma pháp vào nó cũng đâu có nhiều sát thương đâu mà nói”.
“Được rồi, cả hai ngừng tranh luận đi”.


Ánh mắt thâm thúy của hắn nhìn chằm chằm vào con boss rồi nói. Lúc này hắn cũng không chắc chắn có thể giết được nó trong thời gian 4 tiếng hay không, hay chỉ là tốn thời gian nhưng chẳng thể làm được gì?


Trong đầu hắn đang tính toán toàn bộ sát thương mà hắn có thể gây ra từ nhỏ nhất tới lớn nhất. Kết quả cuối cùng chính là: dame nhỏ nhất chỉ có 500-1.000 máu còn sát thương lớn nhất cũng chỉ vào khoảng 3-6.000 máu mà thôi. Nhưng để có được sát thương lớn nhất chắc chắn phải trả một cái giá cực lớn, nếu không cẩn thận ăn trọn một đòn của nó coi như đổ sông đổ bể.


“Có thể giết được? Khoảng gần 4 tiếng tấn công liên tục”.
Từng chỉ số sát thương được gây ra hắn đều đã tính toán và đưa ra nhận định cuối cùng, lời nói của hắn khiến toàn bộ phải giật mình.
“Có khả thi không anh hai”.
Như Ngọc nhìn qua trông có vẻ hơi chán nản.


“Có thể, nhưng hơi nguy hiểm”.
“Nghe theo anh”.
“Đúng vậy”.
Hắn nhìn qua thấy biểu hiện của cả hai người hơi lo ngại một chút nhưng dần dần trở nên chắc chắn hẳn lên rồi nở ra nụ cười trả lời.
“Tốt, như vậy ta bắt đầu”.


Hắn ngồi trên lưng Cẩu Tử vổ vổ hai cái rồi ra hiệu, tốc độ của nó là nhanh nhất cùng lượng sát thương rất ổn. Cả hai lao lên một cách nhanh chóng. Chuẩn bị đánh giết, nó liền ngẩng đấu hú lên một tràng dài.
“Húuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!”.
“Húuuuuuuuuuuuuuu!”.
“Húuuuuuuuuuuuuuu!”.


Tiểu Bạch cùng Tiểu Hồng cũng như vậy rồi hú lên, cả ba ánh mắt màu vàng nổi trội hẳn lên báo hiệu chuẩn bị đi săn mồi.
“Mụuuuuuuuuuuuuuuuu!”.


Trước sự khiêu khích nó dường như không có vẻ sợ sệt mà rống lên đáp trả, tứ chi giẩm đạp trên nền đá một lúc rồi bắt đầu lao về phía bọn họ.
“Cẩn thận chút”.


Hắn quay qua rồi nhắc nhở một lần nữa, trong mắt hắn có thể nhìn thấy rất rõ được cả hai người họ hiện tại đang rất lo lắng, hai tay nắm chặt vũ khí của mình rồi hơi run lên, hai chân cảm nhận được một chút khí lực không thịnh như bình thường, đó là dấu hiệu của lo sợ dẩn tới e dè không dám đương đầu.


Cả hai dường như không nghe thấy lời của hắn nói mà chỉ có thể nhìn chằm chằm vào con boss đang lao tới mà thôi.
Rầm!


Nó hạ thấp đầu xuống một chút rồi đưa cặp sừng cong nhọn lao về phía Cẩu Tử, uy lực của nó cực kỳ mạnh, thậm chí vách núi phía sau lưng hắn bị đụng trúng một cái liền vỡ nát ra thành nhiều mảnh.


Như Ngọc cùng Trâm Anh nhìn thấy vậy liền run lên liên hồi, đấu chí lúc này dường như thấp tới đỉnh điểm.


Cẩu Tử thân có thuộc tính ma pháp là phong nên khả năng né tránh cùng tốc độ của nó cực kỳ nhanh, nó có thể cượt qua được giới hạn chỉ số của nó. Mặc dù cũng là cấp 2, boss bãi quái Lv 100 nhưng không thể so sánh được với con Sơn Ngưu Vương kia được.


Sơn Ngưu Vương chính là bột đại boss thuộc hạng khủng và chúng chỉ được giới hạn xuất hiện trong một khoảng thời gian mà thôi, so sánh sức mạnh thì nó có thể mạnh gấp 10 lần Cẩu Tử tung hết sức.
“Húuuuuuuuuu”.


Cẩu Tử ngẩng đầu lên cao rồi hú một tràng dài, trên đỉnh sừng của nó dần dần xuất hiện một tia sét máu xanh tím cuồn cuộn nổi lên. Đó chính là kỷ năng “Lôi Điện!!!” của nó, vệt sét màu xanh tím đó dần dần mất đi rồi từ trên trời mây đen không biết từ lúc nào tích tụ lại rồi đánh xuống một tia sét cực mạnh đánh lên trên thân thể Sơn Ngưu Vương.


“Mụuuuu”.
Nó dính phải sát thương tương đối mạnh cùng hiệu ứng tê liệt dẩn tới tứ chi lúc này khó mà cử động trơn tru được, tia sét vẫn cứ tiếp tục đánh xuống trên thân thể, từng miếng da dày bị bong tróng ra rơi trên nền đất. Cảm giác có chút nhói đau khiến nó phải rống lên.


Hắn quan sát thấy chiêu thức này dần dần kết thúc, trên tay kéo kiếm phép ra rồi khép lại cùng hô lên.
“Bất Động!!!”.


Một vệt màu tím đen xuất hiện trên vòng tròn ma pháp hắn tạo ra rồi dần dần bay đến bao phủ khắp cơ thể Sơn Ngưu Vương. Mặc dù sức khỏe của nó có cao đi chăng nữa cũng phải chịu khống chế trong một thời gian ngắn.
“Kích Sát!!!”.


Từ trên lưng Cẩu Tử đạp mạnh một cái rồi lao vào chính diện trước mặt con boss, hắn trong tay kiếm phép cùng dao găm liên tục đâm chém lên trên đầu của nó, mỗi lần như vậy cùng lượng sát thương chí mạng gây ra cũng chỉ khoảng 2000 máu mỗi nhát mà thôi mà thôi, dame quá ít. Lớp da bên ngoài của nó quá giày, nó giày tới mức mà hắn suốt 5s đánh giết liên tục với gần 200 vết cắt mà chỉ có thể tổn hại một phần rất nhỏ mà thôi.


“Xì. Đúng là phòng thủ trâu thật”.
Tính toán thời gian kết thúc, hắn đạp mạnh lên trên đỉnh đầu nó rồi nhảy lên lưng Cẩu Tử tiếp tục di chuyển. Với thân hình to lớn lên tốc độ của nó không thể sánh bằng, cùng thuộc tính thổ của nó chỉ giúp gia tăng phòng ngự mà thôi.


Nhảy lên cao rồi đạp mạnh lên trên lưng nó, vệt cắt từ móng vuốt của Cẩu Tử chỉ để lại 8 vệt cắt tương đối nông, mượn nhờ trợ lực, nó đẩy mạnh thân thể ra xa nhằm câu kéo hướng chú ý của nó.


Phía xa, cả hai em nhìn thấy hắn chật vật như vậy lại càng lo hơn, với năng lực của hắn như vậy mà đứng trước con boss này lại khó khăn tới thế. So sánh với Quỷ Nhân Đá nó phải trâu bò hơn đầu chỉ 5-7 lần.


Trên gương mặt từng hạt mồ hôi chảy ra cùng ánh mắt quan sát rất kỹ lưởng, chờ đợi thời cơ thuận lợi nhất mới có thể gia nhập trận chiến. Nãy giờ, tốn khoảng 20 phút nhưng hắn chỉ có thể lấy xuống của nó được khoảng 2% máu mà thôi, quá ít. Nếu như không có sự hỗ trợ của hai người thì hết toàn bộ thời gian cũng chẳng thể giết được nó.


“Còn suy tính gì nữa, bắt đầu đi”.
Ánh mắt sắc bén của hắn nhìn về phía hai người rồi nói, thanh âm trầm ấm nhưng lại mang theo một dạng như đang ra lệnh cho hai người.
Cả hai như bị giất mình rồi trả lời.
“À… vâng”.
“Xuyên Thấu!!!”.


Trâm Anh mở đầu công kích, ẻm đưa súng lên cao rồi nhắm về phía một bên mắt của nó, trên miệng niệm một cái hoạt lực class xạ thủ.
Phiew!


Một thanh âm nhẹ nhàng được bắn ra với viên đạn cực xoáy, có thể đạt tới 1000v/s là chắc chắn, với tốc độ nhanh xé gió, viên đạt ngay từ lúc bắn ra liền có thể bắn trúng trên mục tiêu. Nhưng…


Sơn Ngưu Vương lại rất tinh ranh, nó giẫm chân mạnh xuống đất rồi từ đâu xuất hiện một bức tường làm từ đất đá giày che phủ.
Phanh phanh!


Mặc dù được bức tường này che chắn giúp cản trở lượng khá lớn cùng hướng đi của nó bị lệch một đôi chút. Khi đâm xuyên qua bức tường rồi tiếp tục lao tới ghim trên phần vai của nó. Chỉ thấy một cột khói bốc lên từ đầu viên đạn, bị ngăn chặn phần lớn sát thương nên chỉ có thể dừng lại ở trên da của nó mà thôi.


“Anh hai, tránh ra”.
“Explosion!!!”.
Đứng trên lưng Tiểu Bạch, Như Ngọc đưa quyền trượng lên cao rồi hét lớn. Hắn đang trong lúc lao vào chuẩn bị tấn công thì bất ngờ, nhanh chóng nhảy lùi trở lại.
Bùm bùm!


Phía dưới Sơn Ngưu Vương xuất hiện một vòng ma pháp cỡ lớn bao bọc toàn bộ thân thể nó cùng phạm vi xung quanh gần 25m rồi dần dần sáng lên, nó bị vòng ma pháp trung cấp này bao bọc liền giật mình một cái, nhưng phản xạ của nó lại không thế nhanh nhẹn tới mức đó, toàn bộ các ký tự ma pháp sáng lên là lúc bắt đầu công kích, bên trên dần dần xuất hiện một đốm lửa nhỏ chỉ bằng một gang tay nhưng ngay lập tức nó lại nổ ra tạo thành một diện tích bao quanh bởi lửa cùng một vết lỏm sâu xuống dưới.


Vừa sử dụng chiêu thức ngăn chặn viên đạn bắn ra từ Trâm Anh nên nó không thế kịp thời ứng phó nên ăn trọn toàn bộ. Lượng sát thương gây ra vào khoảng 5000 máu cùng khả năng thiêu đốt ở trên da, tổng toàn bộ vào khoảng 6000 máu. Mặc dù không quá lớn nhưng lúc này lại là đòn tấn công gây ra sát thương lớn nhất.


----
Kim phiếu, kim phiếu, kim phiếu, kim phiếuuuuuuuuuuuuuu. Cầu ủng hộ, cầu đề cử + kim phiếu, cầu cmt.... Đa tạ....






Truyện liên quan