Chương 67: Vương gia cưng chiều (nhị)

Editor: Mạn Châu Sa 2001.
Nhìn thấy vẻ mặt Sở Mạch Trần đang từ từ giãn ra nhưng Uyển Nhi vẫn rất lo lắng, dù sao một màn vừa rồi.......
"Nếu ta để ở trong lòng thì chỉ sợ các ngươi đã sớm ch.ết."
.........


Sở Mạch Trần vẫn ép buộc mang theo Vân Dung lên trên phố, dọc theo đường đi Vân Dung không nói một tiếng chỉ đơn giản vén mành lên nhìn phong cảnh bên ngoài.
Kinh thành quả nhiên danh bất hư truyền, khách điếm mọc lên như rừng, một khu phồn hoa sầm uất.


Rất nhanh nàng đã bị vẻ bề ngoài của một cửa tiệm thu hút, bên ngoài cửa tiệm đó dừng mấy cỗ xe ngựa, rất nhiều người làm chậm rãi khiêng thùng ra khỏi cửa chính của cửa tiệm, vận chuyển lên xe ngựa.


Có rất nhiều người vây quanh cửa tiệm. Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một vài tiếng nghị luận của người qua đường: "Còn có ba ngày nữa là ngày nhị hoàng tử đại hôn, nghe nói Vương Phi là một người bình thường, sợ Vương Phi mặc không quen đồ trong cung, những điều này là do nhị hoàng tử cố ý bảo Tụ Phúc Trang làm theo yêu cầu của Vương Phi."


Tác giả đề lời nói với người xa lạ: thước có động lực...
Uyển Nhi ở bên cạnh sợ tới mức la hoảng lên, cầm khăn con vội vàng chạy đến thay Sở Mạch Trần lau nước trà.
Hắn khoát tay, phất tay áo một cái, vẻ mặt điềm tĩnh lạnh nhạt đến cực điểm, dọa Uyển Nhi cầu xin nói: "Cô gia........"


Vân Dung cười lạnh một tiếng, nghiến răng nghiến lợi  nói: "Người đang làm, trời đang nhìn dù như thế nào ta cũng không đi, ta cứ đứng trong phủ Tể tướng nhìn các người phá hủy hạnh phúc những người thối nát đó, cuối cùng rơi vào cảnh kết cục bi thảm như thế nào.




Sở Mạch Trần nhìn nàng thì thấy nàng khóc bi thương như vậy, ủy khuất như vậy, giống như đứa nhỏ bị khi dễ bất lực ôm cánh tay, cúi đầu khóc.
Những trí nhớ trước kia đều đã quên mất, kể cả khi mở mắt hay nhắm mắt thì giống như trên đời này chỉ còn có một mình nàng.


Nàng từ chối người khác bước vào thế giới, thế giới trống rỗng của nàng.
Yêu đối với nàng mà nói là xa xỉ cỡ nào. Đồng ý chính là đã yêu, nàng không hối hận, cũng không lui bước, chỉ cần một ngày nào đó hắn mời nàng ở lại bên cạnh hắn, nàng sẽ không rời khỏi.


Bởi vì, chẳng qua nàng yêu chính là nam nhân bạch y đi dạo trong rừng trúc kia, một thiếu niên có nụ cười giống như ánh trăng.


Mới vừa rồi tâm trạng cũng không tệ, bị nàng la khiến cho không còn sót lại chút nào. Những thứ đồ vật đông tây nhỏ bé, ngày thường không biết có bao nhiêu nữ nhân muốn dùng tất cả các biện pháp để được đưa đến tay hắn nhưng cho đến bây giờ hắn vẫn chằng thèm ngó ngàng tới.


Sở Mạch Trần hừ lạnh một tiếng, "Thay quần áo rồi theo ta ra ngoài."
Vân Dung mở to hai mắt nhìn hắn, lần trước đi đến Tranh Xá Tự cùng với hắn suýt chút nữa thì mất cái mạng nhỏ, lần này không biết đi chỗ nào?


"Trừ khi đưa ta đi phủ nhị hoàng từ thì đâu ta cũng không đi." Người này căn bản chính là ma quỷ nên cách xa một chút thì tốt hơn.


Sở Mạch Trần cầm lấy hà bao(túi tiền) trong tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ, "Ta cũng không thể lý giải được vì sao, nếu nàng không gặp lại được Bạch Hi Thần thì nàng nguyện ý ở nơi này của ta cả đời sao?"
Cả đời?


Vân Dung cầm lấy chén trà nhỏ trong tay uống một ngụm nhỏ, rồi bỗng nhiên ném về phía hắn, Sở Mạch Trần sửng sốt, lúc lấy tay chặn lại vẫn chậm một bước khiến cho nước trà bắn lên mặt.
Mặc kệ hắn là con riêng bị bỏ quên hay là Thân Vương cao cao tại thượng.
Nàng yêu chính là con người hắn.


Hắn là hạnh phúc ấm áp duy nhất của nàng.
Nhưng những người này rõ ràng không có một chút quan hệ nào với nàng, lại cố tình nửa đường nhảy ra dường như chỉ là vui đùa, vui đùa  hủy diệt hạnh phúc của nàng.


Đến tột cùng là bọn họ có quyền lời gì mà làm như vậy? Đến tột cùng là có quyền lời gì?
Lửa giận của Sở Mạch Trần dường như bị nước mắt của nàng dập tắt. Giờ phút này nàng giống như con thỏ nhỏ bộc phát.
Nữ tử này quả thật là vô tội......


Vô tội? Trên đời này còn có người được gọi là vô tội sao? Hắn cười nhạo ý nghĩ này của mình.
Nhưng đang có một loại cảm giác không rõ nảy sinh trong lòng hắn.
"Cô gia, tâm trạng của tiểu thư đang không tốt, thỉnh không cần để ở trong lòng."






Truyện liên quan

Trùng Sinh Vân Thiển Y

Trùng Sinh Vân Thiển Y

Kurai19 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnDị NăngXuyên Không

74 lượt xem

Vãn Thiên Hà

Vãn Thiên Hà

Trần Tiểu Thái41 chươngFull

Cung ĐấuĐam MỹHài Hước

68 lượt xem

Hồng Hoang Chi Hạnh Vận Thiên Tôn Convert

Hồng Hoang Chi Hạnh Vận Thiên Tôn Convert

Thành Thật Đáng Tin Tiểu Lang Quân571 chươngFull

Đồng Nhân

43 k lượt xem

Sinh Tồn Trò Chơi : Bắt Đầu Giải Tỏa Ức Vạn Thiên Phú Convert

Sinh Tồn Trò Chơi : Bắt Đầu Giải Tỏa Ức Vạn Thiên Phú Convert

Phi Thượng Lại Liễu492 chươngFull

Đô ThịVõng Du

51.2 k lượt xem

Vạn Thiên Chi Tâm Convert

Vạn Thiên Chi Tâm Convert

Cổn Khai497 chươngFull

Huyền Huyễn

5 k lượt xem

Vô Địch Từ Miểu Sát Ức Vạn Thiên Phú Bắt Đầu Convert

Vô Địch Từ Miểu Sát Ức Vạn Thiên Phú Bắt Đầu Convert

Độc Cô Tiểu Đỗ1,303 chươngFull

Huyền Huyễn

60.4 k lượt xem

Hoang Dã Cầu Sinh May Mắn Vận Thiên Vương Convert

Hoang Dã Cầu Sinh May Mắn Vận Thiên Vương Convert

Tại Hạ Bất Cầu Nhân1,015 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

25.7 k lượt xem

Tiểu Thần Thú Vạn Thiên Sủng Ái [ Giới Giải Trí ] Convert

Tiểu Thần Thú Vạn Thiên Sủng Ái [ Giới Giải Trí ] Convert

Đông Môn Thao Yến636 chươngFull

Đô ThịSủngĐam Mỹ

27.2 k lượt xem

Hồng Hoang: Ta Vì Hồng Vân, Thiên Mệnh Thành Thánh Convert

Hồng Hoang: Ta Vì Hồng Vân, Thiên Mệnh Thành Thánh Convert

Ký Phù Sinh762 chươngDrop

Võ Hiệp

19.9 k lượt xem

Toàn Dân Chuyển Chức: Nắm Giữ Ức Vạn Thiên Phú Ta Đây, Cử Thế Vô Địch!

Toàn Dân Chuyển Chức: Nắm Giữ Ức Vạn Thiên Phú Ta Đây, Cử Thế Vô Địch!

Tây Môn Đại Lang A360 chươngTạm ngưng

Đô ThịDị Năng

9.6 k lượt xem

Phàm Nhân Vấn Thiên Ta Muốn Thành Tiên

Phàm Nhân Vấn Thiên Ta Muốn Thành Tiên

Quả Nhất Kết Tử1,710 chươngFull

Huyền Huyễn

15 k lượt xem

Ta Có Một Bản Khí Vận Thiên Thư

Ta Có Một Bản Khí Vận Thiên Thư

Tòng Nam Du322 chươngTạm ngưng

Tiên HiệpVõ Hiệp

5.4 k lượt xem