Chương 19: 19: Tu La Đao 2

Tất cả mọi thứ là không đúng sự thật, hư cấu và khủng khiếp.Một giấc mơ? Hẳn là đang nằm mơ.Tần Mệnh lần nữa mở mắt ra, đã là buổi sáng ngày hôm sau, hắn thế nhưng thật sự lại đang nằm ở trong sân, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, thoải mái nói không nên lời.- Làm thế nào ta lại có thể nằm ở đây?Tần Mệnh dùng sức duỗi thắt lưng, cả người nhẹ nhàng thư sướng, làm sao còn có cảm giác khó chịu lạnh như băng.- Ta nằm mơ, rượu thật đáng sợ, sau này phải uống ít thôi.Tần Mệnh ưỡn người nảy mình, hoạt động thân thể, rèn luyện như thường lệ.Nặng nề đánh ra mấy quyền vào khong trung, lại kích khởi hồ quang phối hợp với Kim Cương Kình đánh ra ba đoạn đầu.Nhưng đánh, Tần Mệnh dừng ở đó, bình tĩnh nhìn cánh tay phải hồ quang chạy tán loạn.Hồ quang hôm nay hình như nhiều hơn rất nhiều, nhưng thi triển lại rất không thuận lợi.Chuyện gì đang xảy ra vậy?Tối qua ta có uống quá nhiều không?Tần Vận Mệnh vận chuyển kinh mạch, chấn mở hồ quang, lần thứ hai đánh ra mấy quyền, nhưng lúc này đây, hắn thật sự giật mình.- Ta dường như...!Một bước đột phá? Linh Võ...!tứ trọng thiên? Làm sao có thể!Tần Mệnh không thể tưởng tượng nổi, hồ đồ đột phá đến Linh Võ tứ trọng thiên?Thế nhưng rất nhanh vấn đề lại xuất hiện, không chỉ cảnh giới tăng lên, kinh mạch mở rộng, trong đan điền khí hải còn có thêm một thứ, một thanh tiểu đao đen như mực, tràn ngập sương mù màu đen, lơ lửng ở không khí yên tĩnh trên mặt biển.- Chuyện gì đang xảy ra ở đây?- Không phải tối hôm qua là ta nằm mơ sao?Tần Mệnh tử cẩn thận kiểm tr.a tỉ mỉ, không sai, cảnh giới thật sự tăng lên, nhưng bởi vì tăng lên không giải thích được, linh lực trong kinh mạch còn dừng lại ở trạng thái tam trọng thiên, cần bổ sung khẩn cấp.


Trong khí hải thật sự có một thanh tiểu đao đen kịt, giống như thanh đao mà lão gia tử cho hắn ‘trong mộng’ hôm qua như đúc.Không phải là một giấc mơ? Không phải giấc mơ!Hắc đao thần bí này là lão gia tử tặng ta!- Lão gia tử! Cảm ơn ông!Tần Mệnh kinh hỉ, chạy về nhà kho muốn cảm tạ.Nhưng kỳ quái là trong nhà kho không có người, lão gia tử không có ở bên trong.Tần Mệnh trở lại trong sân, lão nhân cũng không có ở đây.Tám năm qua, lão nhân không phải ngẩn người dưới tàng cây, thì chính là tưởng nhớ vong nhân ở trước phần mộ, lại hoặc chính là đến trong nhà kho ngủ, chưa từng rời khỏi nhà kho nửa bước.- Kỳ quái, lão gia tử đi đâu?Tần Mệnh bỗng nhiên có dự cảm không tốt lắm, tỉ mỉ tìm khắp nhà kho cùng đại viện, cũng đem tìm xung quanh Ải Sơn một lần, nhưng vẫn không phát hiện ra bóng dáng lão nhân.- Đi rồi? Không có khả năng chứ, không chào hỏi liền đi? Thế nhưng ngày hôm qua quả thật lão gia tử rất quái lạ.


Chẳng lẽ là bởi vì cô nương ngày hôm qua?Tần Mệnh trở lại nhà kho, đi tới bên giường gỗ của lão nhân.Một tấm chăn bông cũ nát, một vài bộ quần áo may vá, đây là toàn bộ tài sản của đối phương, một thứ cũng không mang đi.- Đây là cài gì?Tay Tần Mệnh đặt trên mấy bộ quần áo cũ kỹ kia, bên trong hình như có thứ gì đó.






Truyện liên quan