Chương 74

Tiêu Diệp ngồi ở trong xe, tâm trạng chẳng khác gì tàu lượn siêu tốc vừa phóng lên cao lại vừa tụt xuống thấp, tâm tình bất định.
Hắn thật sự rất hối hận.
Không phải hắn hối hận hôm nay chạy tới theo dõi Triệu Hướng Hải, cũng không phải hối hận việc spam tin nhắn cho anh, hắn hối hận những việc mình từng làm.


Con người đều là loài vật trì độn như vậy.
Lúc còn yêu đương bên cạnh nhau thì liền coi mọi thứ đối thương làm đều là điều đương nhiên, cảm thấy nó là điều thường tình nhất trên đời, nên không hề quý trọng.


Tình cảm sâu đậm đến mấy thì cũng có giới hạn, những năm tháng đối xử lạnh nhạt với Triệu Hướng Hải, lại còn ngoại tình phản bội anh, cơ hồ đã đem mọi sự nhẫn nại của anh tiêu đến sạch sẽ không còn tí gì, tạo thành cục diện như bây giờ.


Có thể trách ai được đây, chỉ có thể trách hắn.
Trách hắn ngu ngốc đầu gỗ, lúc Hải ca đối xử tốt với hắn như vậy, hắn lại không cần mà chạy đi tìm người khác mập mờ tìm vui, kết quả đến khi bị phát hiện, Hải ca buông tay, theo đuổi mãi cũng không chịu trở về.


Tiêu Diệp nhăn mặt, trong lòng như có một cây kim đâm chọc mãi không chịu dừng.
"Hải ca..." Hắn ngồi trong xe, nhắm mắt lại, âm thanh có chút run rẩy, nhẹ nhàng lẩm bẩm: "Hải ca, anh không cần em, anh chán ghét em..."
"Nhưng làm sao bây giờ, con mẹ nó...em cũng đã bị trói chặt đến bên người anh, ra cũng không ra được nữa rồi."


Trong xe vẫn là một mảng an tĩnh, không có bất cứ câu trả lời nào được thốt ra.
Tiêu Diệp cứ ngồi trong xe như vậy, nhìn lên bầu trời rơi xuống hai giọt nước, rơi đúng cửa xe hắn rồi trượt xuống một giọt lại một giọt.




Trước cửa nhà hát người người bước đi tấp nập càng lúc càng nhanh, vội vã mở ô, lại vội vã chạy đi.
Cũng không biết qua bao lâu, trước cửa nhà hát lại càng thêm đông đúc.
Tiêu Diệp biết, hẳn là nhạc kịch đã kết thúc.


Hắn nhìn chằm chằm cửa nhà hát, một lúc sau lại thấy Quan Trường Phong và Triệu Hướng Hải sát vai bên nhau đi ra ngoài, trên mặt hai người đều mang theo ý cười, thoạt nhìn nói chuyện rất vui vẻ.
Chỉ là Tiêu Diệp ngồi trong xe nhìn thấy ý cười trên mặt họ, lại thấy vô cùng chói mắt.


Hải ca cười ôn nhu như vậy, nhưng lại không phải là dành cho hắn.
Anh cười với người khác, nhưng lúc bên hắn, anh lại bày ra một bộ mặt lạnh tanh.
Trong lòng Tiêu Diệp chợt thất vọng.


Hắn cứ ngồi trong xe nhìn hai bóng dáng hai người kia, mãi đến khi thấy Quan Trường Phong mở ô, ôm lấy bả vai của Triệu Hướng Hải rồi đưa anh lên một chiếc xe.
Tiêu Diệp không chút suy nghĩ mà nhanh chóng đuổi theo.


Tuy trong lòng hắn đang rất khổ sở, tuy rằng bị những lời của Triệu Hướng Hải đả kích đến sa sút tinh thần, nhưng hắn vẫn không thay đổi mà quyết dính lấy anh đến cùng.


Hắn không buông được Hải ca, hắn cũng không muốn nhìn Hải ca có cảm tình với người khác, chỉ cần hắn muốn, cho dù có bị Hải ca mắng mỏ thậm tệ, hắn cũng không quan tâm.
Mắng thì cứ mắng, chửi thì cứ chửi, Tiêu Diệp chấp nhất nghĩ, coi như hắn trả lại những uất ức mà Hải ca phải chịu đựng đi.


Hắn thiếu nợ Hải ca nhiều như vậy, hắn phải trả cho bằng hết.
Hai chiếc xe một trước một sau nhanh chóng dừng lại trước cửa một nhà hàng lớn.
Tiêu Diệp chờ Quan Trường Phong và Triệu Hướng Hải xuống xe đi vào nhà hàng, hắn mới dám xuống xe, không nhanh không chậm đuổi theo.


Nhà hàng này nằm ở đầu cầu lớn, toàn bộ nhà hàng được xây theo hình bán nguyệt, xung quanh được bao bọc bởi tường kính pha lê, có thể nhìn thấy toàn bộ quang cảnh thành thị lúc về đêm.
Tiêu Diệp lên lầu, phục vụ nhanh chóng đi theo, mỉm cười dò hỏi hắn.


Hắn chỉ phất tay, đôi mắt quét qua đại sảnh một vòng, mãi mới thấy thân ảnh của Triệu Hướng Hải và Quan Trường Phong bên cạnh cửa sổ.
Tiêu Diệp hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tốt tinh thần sẽ bị mắng rồi nhanh chân bước đến bên họ.


Triệu Hướng Hải vừa mới gọi đồ uống xong, trên đỉnh đầu lại vang lên một âm thanh.
Hắn vừa ngẩng đầu thì liền thấy khuôn mặt anh tuấn của Tiêu Diệp xuất hiện ngay trong tầm mắt.
"Tiêu Diệp?" Anh nhíu mày hỏi: "Sao cậu lại ở đây?"


Tiêu Diệp sờ mũi, tùy tiện tìm một cái cớ: "Vừa mới ăn cơm với bạn bè ở đây, hắn ăn xong đi trước rồi."
Triệu Hướng Hải nhìn khuôn mặt biệt nữu này của Tiêu Diệp, trong lòng có chút không tin tưởng được lý do hắn nói.


Tiêu Diệp liếc mắt nhìn Quan Trường Phong một cái, sau đó hừ nhẹ một tiếng: "Quan Trường Phong cũng ở đây à.
Sao vậy, cậu hẹn Hải ca đi ăn cơm sao?"
Quan Trường Phong cười cười gật đầu: "Đúng vậy.
Nhà hàng này không tồi, tôi nghĩ Hải ca sẽ thích nên hẹn anh ấy."


"Phải không." Tiêu Diệp cong khóe môi: "Nếu không ngại thì cho tôi ngồi chung với đi?
Triệu Hướng Hải nhíu mày càng sâu: "Tiêu Diệp, cậu muốn làm gì?"
Tiêu Diệp nhìn biểu tình đề phòng kia của Triệu Hướng Hải, chỉ cảm thấy trong lòng như bị một con dao cắm vào tử huyệt, đau đến không chịu được.


Hắn duy trì bình tĩnh nói: "Không có gì, tôi chỉ là chưa ăn no thôi."
Triệu Hướng Hải không còn gì để nói.
"Tôi ngồi bên cạnh anh được không?" Tiêu Diệp mặt dày la ɭϊếʍƈ nói.


Đều đã nói đến mức này, không cho hắn ăn thì quá khó xử rồi, Triệu Hướng Hải cũng không nói lên câu cự tuyệt.
Anh nhìn Quan Trường Phong, thấy Quan Trường Phong cũng không có phản ứng gì lớn.
Triệu Hướng Hải phiền muộn đứng dậy: "Cậu vào trong đi."


Tiêu Diệp khẽ cười một tiếng, trong ánh mắt như phát ra ánh sáng rực rỡ: "Cảm ơn anh, Hải ca."
Triệu Hướng Hai buông nĩa xuống, gật đầu nhìn Quan Trường Phong: "Tôi đi toilet một chút, xin lỗi không tiếp tục được."
Dứt lời anh thẳng sống lưng đứng dậy rời khỏi chỗ.


Trên bàn hiện tại cũng chỉ còn lại hai người Tiêu Diệp và Quan Trường Phong.
Quan Trường Phong khẽ nâng khóe môi nhàn nhạt cười một cái, hắn nhìn Tiêu Diệp: "Tiêu tổng hôm nay có vẻ rất vui."
Tiêu Diệp tức giận nói: "Ồ thế à?"


Quan Trường Phong hơi ngả người ra sau, đôi mắt lộ rõ vẻ thâm trầm: "Tiêu tổng, vừa rồi tôi với Hải ca có đi coi một bộ nhạc kịch rất hay."
Tiêu Diệp liếc nhìn hắn.
Quan Trường Phong là muốn kích thích hắn sao?


Quan Trường Phong dừng lại một chút, sau đó cười nói: "Nếu tôi đoán không nhầm, vừa rồi lúc xem nhạc kịch, Tiêu tổng hẳn là ngồi cách tôi và Hải ca không xa đi?.






Truyện liên quan

Bắt Đầu Từ Hôm Nay Làm Một Tên Hủy Diệt Giả

Bắt Đầu Từ Hôm Nay Làm Một Tên Hủy Diệt Giả

Cá Basa4 chươngDrop

Ngôn TìnhXuyên KhôngSắc Hiệp

558 lượt xem

Từ Hôm Nay Trở Đi Đương Hí Cốt

Từ Hôm Nay Trở Đi Đương Hí Cốt

Nhất Thiết Dĩ Đại Quất Vi Trọng435 chươngTạm ngưng

Đô Thị

1.8 k lượt xem

[HP đồng nhân/Lord Voldemort] Từ Hôm Nay Ta Chính Là Ma Vương

[HP đồng nhân/Lord Voldemort] Từ Hôm Nay Ta Chính Là Ma Vương

Niên Tiểu10 chươngFull

Xuyên KhôngĐam Mỹ

100 lượt xem

Bắt Đầu Từ Hôm Nay Làm Quần Chủ Convert

Bắt Đầu Từ Hôm Nay Làm Quần Chủ Convert

Nhị Cân Quất Tử451 chươngDrop

Xuyên KhôngĐồng Nhân

15.1 k lượt xem

Bắt Đầu Từ Hôm Nay Kiếm Thuộc Tính Convert

Bắt Đầu Từ Hôm Nay Kiếm Thuộc Tính Convert

Đoàn Viên Tiểu Hùng Miêu431 chươngFull

Dị Giới

25.9 k lượt xem

Từ Hôm Nay Bắt Đầu Không Làm Ma Đầu Convert

Từ Hôm Nay Bắt Đầu Không Làm Ma Đầu Convert

Nguyên Anh Sơ Kỳ420 chươngDrop

Huyền HuyễnXuyên Không

6.8 k lượt xem

Bắt Đầu Từ Hôm Nay Làm Đại Phản Phái Convert

Bắt Đầu Từ Hôm Nay Làm Đại Phản Phái Convert

Tội Dạ329 chươngFull

Đồng Nhân

27.1 k lượt xem

Từ Hôm Nay Xuyên Qua Đấu La Đại Lục Lập Hậu Cung Convert

Từ Hôm Nay Xuyên Qua Đấu La Đại Lục Lập Hậu Cung Convert

Chuối Dâm Thánh8 chươngDrop

Sắc HiệpĐồng Nhân

10.8 k lượt xem

Tổng Mạn: Từ Hôm Nay Trở Đi Làm Chủ Nhóm Convert

Tổng Mạn: Từ Hôm Nay Trở Đi Làm Chủ Nhóm Convert

Nhị Cân Quất Tử794 chươngDrop

Đồng Nhân

16.1 k lượt xem

Từ Hôm Nay Trở Đi Cướp Công Chúa

Từ Hôm Nay Trở Đi Cướp Công Chúa

Hung Tiền Hữu Sát Khí300 chươngDrop

Dị GiớiXuyên Không

59.2 k lượt xem

Từ Hôm Nay Bắt Đầu Ngược Tra Nam

Từ Hôm Nay Bắt Đầu Ngược Tra Nam

Quất Miêu Ca Ca135 chươngTạm ngưng

SủngNgượcĐam Mỹ

2.1 k lượt xem

Tây Du: Từ Hôm Nay Trở Đi Rút Ra Thuộc Tính Convert

Tây Du: Từ Hôm Nay Trở Đi Rút Ra Thuộc Tính Convert

Hoành Dạ Bình Sơn1,523 chươngDrop

Huyền Huyễn

22.8 k lượt xem