Chương 20. Tân Na

Hàng Nhất vừa đi được mấy bước thì chợt nhớ ra mình nên tìm hiểu về tình hình của Tân Na. Trong trận động đất vừa rồi, liệu Tân Na có bị thương gì không. Anh lấy di động ra bấm số máy của cô.


Máy Tân Na đang bận. Hàng Nhất thầm nghĩ, Tân Na đang điện thoại, tức là cô ấy không vấn đề gì. Nghĩ thế thôi, nhưng anh vẫn đứng lại, chờ gặp Tân Na thì mới thật sự yên tâm.


Lục Hoa và Hàng Nhất đứng chỗ hơi cao gần khu Trung tâm Ngoại ngữ, chú ý tìm bóng Tân Na. Lát sau Hàng Nhất thấy Mễ Tiểu Lộ, Mễ Tiểu Lộ cũng nhìn thấy hai người, anh vui vẻ vẫy tay và bước lại.


"Anh Hàng Nhất không sao chứ? Tốt quá rồi!" Mễ Tiểu Lộ thở phào, "Lúc nãy nghe nói phòng học của anh bị sập trần, em lo ch.ết đi được."


Hàng Nhất nhìn Lục Hoa, anh nuốt nước bọt, nói, "Động đất làm cho mảng trần nhà phía trên bục giảng rạng nứt sập xuống, lúc ấy bọn anh đang đứng ngay đó, một tảng bê tông rơi thẳng xuống đầu anh."
"Ối trời..." Mễ Tiểu Lộ kinh ngạc, "Hai người tránh thoát à?"
Hàng Nhất lắc đầu, "Không kịp tránh."


"Thế thì tại sao anh vẫn an toàn?"
Hàng Nhất giơ ngón tay cái chỉ vào Lục Hoa, "May mà có anh ấy, nếu không, cả hai đã bị ch.ết bẹp rồi!"
Mễ Tiểu Lộ nghi hoặc nhìn anh chàng thư sinh đeo kính trắng gọng to Lục Hoa, và bỗng nhớ đến "siêu năng lực" của anh ta, "À, năng lực của cậu là "phòng ngực"..."




Lục Hoa gật đầu, "Nó đã phát huy tác dụng rất đúng lúc."
"May mà lúc đó cậu đứng bên anh Hàng Nhất..." Mễ Tiểu Lộ vẫn chưa hết sợ, anh nhìn Lục Hoa bằng ánh mắt biết ơn. Lúc này Mễ Tiểu Lộ nhận ra Hàng Nhất cứ nghển cổ ngóng nhìn đám đông, bèn hỏi, "Anh Hàng Nhất đang tìm ai thế?"


"Tìm Tân Na! À, Tiểu Mễ vừa rồi có nhìn thấy cô ấy không?" Hàng Nhất nói.
Tim Mễ Tiểu Lộ cơ hồ chùng xuống, điều mà Hàng Nhất quan tâm nhất vẫn là Tân Na. Động đất xảy ra xong, mình quan tâm nhất là Hàng Nhất, thế mà anh ấy... "Không nhìn thấy!" Mễ Tiểu Lộ lạnh lùng trả lời.


Hàng Nhất hoàn toàn không nhận ra nỗi buồn của Mễ Tiểu Lộ, anh nói, "Quái nhỉ, hầu hết mọi người đã ra về, sao không thấy bóng Tân Na đâu?"
"Anh đang tìm em à?" Giọng Tân Na vang lên từ phía sau, cả ba thanh niên đều quay lại thì thấy cô đứng cách họ không xa.


"Tân Na!" Hàng Nhất thấy cô vẫn bình an vô sự, anh mừng lắm, "Anh đang tìm em đấy! Em đi đến phía sau bọn anh từ khi nào mà anh chẳng nhìn thấy?"
Tân Na cười hờ hững, "Em đứng ở chỗ kia, đang chờ một người."
Hàng Nhất liền hỏi như một phản xạ, "Chờ ai?"
Tân Na nhìn thẳng vào mắt Hàng Nhất, nói, "Chờ anh."


Hàng Nhất sửng sốt, lập tức đỏ mặt, cảm thấy thật khó tin, "Thật... thật không? Nếu chờ anh thì tại sao em lại đứng ở phía sau mãi rồi mới gọi anh?"
"Nếu không làm thế thì các anh trò chuyện em nghe sao được?" Tân Na đáp.


Hàng Nhất và Lục Hoa ngạc nhiên, Mễ Tiểu Lộ cũng nheo mắt nhìn chằm chằm vào Tân Na. Cả ba anh đều im lặng hồi lâu.


Lúc này hầu hết học viên đều đã rời Trung tâm Ngoại ngữ ra về, Tân Na và ba chàng trai nhìn nhau một hồi, cô chấp tay sau lưng, vừa chầm chậm bước đi vừa nói chuyện. "Hình như lúc nãy nghe thấy các anh nói rằng, may mà có anh Lục Hoa dùng "năng lực" gì đó nên cả hai mới thoát ch.ết..." Tân Na dừng bước, chăm chú nhìn Hàng Nhất, "Chuyện đó là thế nào hả anh Hàng Nhất?"


Hàng Nhất mấp máy môi, không biết nên giải thích ra sao.


Tân Na tiếp tục nhìn anh, nói, "Và, trước đó em thấy anh đẩy Hàn Phong vào một xó rồi chất vấn anh ta rất gây gắt. Còn Hàn Phong thì ra sức giải thích. Em đứng hơi xa nên không nghe thấy các anh nói gì, nhưng có thể khẳng định rằng chuyện đó liên quan đến vụ động đất khó hiểu này."


Hàng Nhất ngạc nhiên nhìn Tân Na, "Vụ động đất khó hiểu, tại sao em lại nói thế?"


Tân Na thoáng nhìn xuống dưới rồi lập tức ngẩng lên nói, "Cách đây ít phút em gọi điện hỏi ba em về tình hình vụ động đất. Ông nói rằng, Sở Địa chấn thành phố Quỳnh Châu đo được cường độ động đất lên đến 7,2 độ Richter. Một trận động đất lớn như thế lẽ ra chấn động phải lan khắp thành phố Quỳnh Châu và các địa phương lân cận, nhưng điều kỳ lạ rất khó lý giải là động đất chỉ xảy ra trong phạm vi khu đất của Trung tâm Ngoại ngữ Minh Đức! Hiện tượng kỳ quái này xưa nay chưa từng phát sinh."


Những lời nói của Tân Na khiến Hàng Nhất, Lục Hoa và Mễ Tiểu Lộ đều giật mình. Rồi họ ngoảnh nhìn khắp xung quanh, lúc này mới thấy đúng như Tân Na nói, các đường phố, cửa hàng, nhà cao tầng... đều không hề có dấu hiệu gì giống như vừa trải qua trận động đất. Chỉ riêng đám người ở Trung tâm Ngoại ngữ và khu vực lân cận trán ra đường, ai ai cũng có vẻ hốt hoảng.


Lục Hoa nuốt nước bọt, hỏi Tân Na, "Ba cậu là ai, sao có thể nhanh chống biết rõ số liệu quan trắc động đất của Sở Địa chấn?"


Tân Na im lặng không đáp. Lát sau cô mới nói, "Chúng ta tạm không bận tâm điều này. Em muốn hỏi các anh một câu: tại sao từ hôm qua đến giờ không ngớt xảy ra các sự kiện quái dị liên quan đến Trung tâm Ngoại ngữ thế này?"


Rồi cô nghiêm khắc nhìn Hàng Nhất, "Hôm qua Phó Thiên ch.ết rất không bình thường, tiếp theo là hôm nay xảy ra động đất kỳ lạ "nhắm vào chúng ta". Điều kỳ quái nhất là các anh biết rõ nguyên nhân sâu xa trong đó."


Hàng Nhất phát hoảng, anh không thể không công nhận Tân Na là cô gái có tư duy chặt chẽ, tỉ mỉ và thông minh hơn người. Chiều qua, ra khỏi bể bơi của Trung tâm Thể dục thể thao, Tân Na, bằng trực giác của mình, hình như đã ý thức ra điều gì đó, hôm nay lại xảy ra sự kiện này, khiến cô ấy càng thêm cảnh giác và nghi ngờ. Điều đáng nói là, Tân Na phán đoán hoặc nghi ngờ, đều hoàn toàn chính xác: các sự kiện này đều liên quan đến đám học viên lớp 13.


Hàng Nhất nói, "Tân Na à, không phải bọn anh cố ý giấu em hay người khác. Chỉ hiềm một nỗi, với những ai không đích thân trải nghiệm thì chắc sẽ không tin trên đời này lại có chuyện như thế..."


"Nhưng em đã trải nghiệm rồi." Tân Na nói, "Những chuyện em trải nghiệm từ chiều qua đến giờ, có hợp lẽ thường, hợp logic không? Dù điều các anh sắp nói với em là gì, e rằng em chỉ còn cách phải tin mà thôi."


Hàng Nhất im lẵng mấy giây, rồi gật đầu, "Được rồi, bây giờ anh sẽ nói cho em biết tất cả. Chúng ta đừng đứng đây nữa, nên tìm một chỗ nào đó..."
"Phía trước có một quán trà, chúng ta vào đó nói chuyện." Tân Na đề nghị.


Họ bước vào quán trà. Tân Na bảo nhân viên đưa lên tầng hai, vào một gian riêng trang nhã, rồi gọi một ấm trà bạc hà. Chỉ lát sau, người phục vụ đã bưng khay trà vào, lúc quay ra, anh ta khép cửa lại.


Hàng Nhất, hai tay bưng chén trà, tâm tư bộn bề. Trước đây anh đã nhiều lần tưởng tượng khung cảnh mình và Tân Na hẹn hò, nhưng hôm nay cùng ngồi đây, anh không có chút cảm giác lãng mạn nào hết, trái lại tâm trạng hết sức nặng nề. Nghĩ đến mức độ nghiêm trọng của sự việc, nghĩ đến hậu quả đáng sợ có thể xảy ra, anh không biết nên bắt đầu như thế nào cho phải.


Tân Na nhìn Hàng Nhất, nói, "Sao thế? Anh vẫn còn đắn đo có nên nói cho em biết hay không à?"
"Không phải thế... anh đang nghĩ xem nên nói như thế nào."
"Nói từ đâu."
"Được." Hàng Nhất hít sâu một hơi, rồi bắt đầu nói, "Trong tiết một chiều thứ Sáu tuần trước..."


Trong khi Hàng Nhất kể lại, nét mặt Tân Na không ngừng thay đổi: kinh ngạc, hoài nghi, hoảng sợ, bất an... lần lượt hiện ra. Cuối cùng, cô bưng miệng, đôi mắt mở to hết cỡ, khiếp hãi cực độ, toàn thân bất động.


Nếu không trải qua sự kiện ở bể bơi và trận động đất hôm nay, chắc chắn Tân Na không thể tin đây là sự thật. Lúc này đối diện với Hàng Nhất, Lục Hoa và Mễ Tiểu Lộ đều đang rất căng thẳng, cô biết, đây không phải chuyện đùa, mà tuyệt đối là sự thật.


Hàng Nhất mất nửa tiếng đồng hồ để kể lại cặn kẽ mọi chuyện xảy ra từ thứ Sáu tuần trước đến giờ.
Tân Na há miệng, ngây người nhìn Hàng Nhất lâu đến một phút. "Trời ơi... đây là sự thật sao?"
Hàng Nhất đành gượng trả lời, "E rằng, chỉ có thể là sự thật."


"Vậy có nghĩa là... hiện giờ các học viên lớp 13 đều đã có siêu năng lực? Và, Phó Thiên đã bị một người trong số đó dùng siêu năng lực sát hại?"
Hàng Nhất nặng nề trả lời, "Tình hình hôm đó em cũng nhìn thấy cả rồi, và không thể có cách giải thích nào khác."


"Vụ động đất hôm nay là do Hàn Phong gây ra?"
Hàng Nhất cắn môi, nói, "Anh... không thề khẳng định. Anh thực lòng không mong là thế nhưng hành vi của cậu ấy thật sự rất đáng ngờ."


Lục Hoa buồn bã nói, "Chỗ bạn bè với nhau, lẽ ra chúng ta không nên nghi ngờ cậu ấy, nhưng bọn anh vốn biết rõ thể lực cậu ấy rất tốt, rất hiếm khi đau bụng nhức đầu... thế mà sáng nay... và, năng lực của cậu ấy lại vừa khéo là "tai nạn", cho nên..."


Tân Na áp tay lên trán, nhắm mắt, chau mày, ngẫm nghĩ, "Các anh để em yên tĩnh nghĩ xem sao..."


Hàng Nhất và Lục Hoa im lặng, hai người đều hiểu rằng, để có thể chấp nhận những chuyện này là điều không dễ dàng. Mễ Tiểu Lộ ngầm vận dụng siêu năng lực, anh thấy quả cầu nhỏ lơ lửng trên đầu Tân Na không ngừng luân phiên đổi màu: lam, xám, lục. Tức là tâm trạng cô ấy đang u uất, tâm tư rối loạn.


Mấy phút sau Tân Na mới ngẩng lên nói với ba bạn nam, "Chuyện này, các anh định giấu cộng đồng xã hội phải không?"


Hàng Nhất không ngờ Tân Na lại đưa ra khái niệm lớn "cộng đồng xã hội", anh đáp, "Bọn anh không có ý giấu, nhưng vì, như anh vừa nói, chưa đích thân trải nghiệm thì liệu họ có tin trên đời này lại có chuyện như vậy không?"


"Người bình thường nói ra chuyện này, có lẽ không ai tin, nhưng nếu là thông tin do nhà nước công bố, thì dân chúng sẽ không nghi ngờ." Tân Na nói.
"Nhà nước?" Hàng Nhất và Lục Hoa cùng nhắc lại và đều rất ngạc nhiên. Lục Hoa hỏi, "Tân Na nói nhà nước nghĩa là gì?"


Tân Na đành nói, "Xin lỗi anh Hàng Nhất, em đã biết chuyện này rồi thì em không thể không nói cho ba em biết."
"Ba của Tân Na là ai?" Lúc nãy anh đã thoáng cảm thấy có lẽ cha của Tân Na là một nhân vật lớn nào đó.


Tân Na mím môi, chần chừ giây lát rồi nói, "Em vốn không định nói ra... nhưng các anh đã thẳng thắn nói cho em biết hết mọi chuyện thì em cũng không giấu gì nữa." Cô hạ thấp giọng, "Ba em là người của Bộ An ninh quốc gia, giữ chức vụ gì thì em không thể nói."


"Bộ An ninh quốc gia?" Lục Hoa giật mình, trán lấm tấm mồ hôi, "Là Cơ quan tình báo lớn nhất Trung Quốc!"
"Các anh nhất định phải giữ kín điều này." Tân Na nghiêm túc nói, "Em bất đắc dĩ mới phải nói ra, nếu không vì xảy ra chuyện hệ trọng như này thì em không thể hé lộ nghề nghiệp của ông."


Hàng Nhất hết sức kinh ngạc, "Thật không ngờ ba em là..." Nhưng anh lập tức quay lại chủ đề, "Nhưng tại sao Tân Na lại muốn người của Bộ An ninh nhập cuộc?"


"Vì chuyện này liên quan đến an ninh của dân chúng và nhà nước." Giọng cô trở nên gay gắt, "Nói ngay vụ động đất hôm nay, may mà các khu nhà của Trung tâm Ngoại ngữ tương đối kiên cố, chứ nếu xảy ra sập nhà thì sẽ gây ra vô số thương vong. Các anh có nghĩ thế không?"


Hàng Nhất, Lục Hoa và Mễ Tiểu Lộ đều sửng sốt. Đúng thế, đây là một giả thiết khiến người ta phải rùng mình kinh hãi, nhưng không thể không nhìn thẳng vào nó. Mới chỉ là năng lực khởi thủy của một người mà đã gây ra hậu quả ghê sợ như vậy, nếu sự việc tiếp tục phát triển thì chắc chắn sẽ khó tưởng tượng nổi.


Tân Na lại nhìn cả ba người, "Sự việc này không chỉ là chuyện riêng của lớp 13 nữa. Các anh thử nghĩ xem, nếu câu chuyện sẽ diễn biến đúng như lời "Cựu thần" nói, thì trong quá trình 50 học viên tấn công lẫn nhau sẽ còn xảy ra bao nhiêu "tai nạn" kinh hoàng như thế nào? Người phải ch.ết trong cuộc cạnh tranh sinh tử, sẽ không chỉ là 50 người! Như thế thì vô cùng đáng sợ. Cho nên nhất định phải để cho người của Bộ An ninh biết và vào cuộc thì mới có thể khống chế sự việc phát triển."


Lời của Tân Na khiến Hàng Nhất, Lục Hoa và Mễ Tiểu Lộ đều ngồi đờ ra và không thể không công nhận rằng, "người ngoài cuộc" như Tân Na đã suy nghĩ sâu sắc và toàn diện hơn hẳn các anh. Nội dung cô nói không phải là chuyện hoang tưởng, giật gân để hù dọa ai, mà là tinh thế hoàn toàn có thể xảy ra. Hàng Nhất cảm thấy bất an, nuốt nước bọt, rồi hỏi, "Thế... Bộ An ninh biết tin rồi, họ sẽ đưa ra những biện pháp gì, Tân Na đã nghĩ đến chưa?"






Truyện liên quan

Khi Ta Trở Thành Trò Chơi Không Thể Công Lược Npc

Khi Ta Trở Thành Trò Chơi Không Thể Công Lược Npc

Nhan Tuân184 chươngFull

Đô ThịHuyền HuyễnĐam Mỹ

2.3 k lượt xem

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Du Huyễn75 chươngFull

Ngôn Tình

282 lượt xem

Kinh Dị Trò Chơi: Bắt Đầu Giúp Quỷ Quái Làm Lựa Chọn

Kinh Dị Trò Chơi: Bắt Đầu Giúp Quỷ Quái Làm Lựa Chọn

Mỹ Vị Khẩu Ma147 chươngFull

Huyền HuyễnLinh Dị

2.1 k lượt xem

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Ân Tầm200 chươngFull

Đô ThịNgôn Tình

23.3 k lượt xem

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Toàn Cầu Trò Chơi: Ta Bật Hack Vô Địch

Kim Thiên Tảo Thượng Cật Giáo Tử301 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

19.4 k lượt xem

Quét Ngang Trò Chơi Đô Thị, Ta Mở Ra Ngoại Quải Tự Do

Quét Ngang Trò Chơi Đô Thị, Ta Mở Ra Ngoại Quải Tự Do

Vị Diệt600 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngHệ Thống

6.8 k lượt xem

Trò Chơi Ngoài Ý Muốn

Trò Chơi Ngoài Ý Muốn

Đại Phong Quát Quá8 chươngFull

Đam Mỹ

68 lượt xem

Trò Chơi Chấm Dứt

Trò Chơi Chấm Dứt

Vân Quá Thị Phi24 chươngFull

Đam Mỹ

71 lượt xem

Trò Chơi Xâm Lấn, Ta Có Siêu Thần Cấp Song Thiên Phú

Trò Chơi Xâm Lấn, Ta Có Siêu Thần Cấp Song Thiên Phú

Ngạnh Đường Hoa Hồng288 chươngTạm ngưng

Đô ThịVõng DuHuyền Huyễn

12.6 k lượt xem

Cụ Hiện Chân Thật Trò Chơi

Cụ Hiện Chân Thật Trò Chơi

Diệp Mạch1,315 chươngFull

Võng Du

7.7 k lượt xem

Trò Chơi Tình Ái: Yêu Và Hận

Trò Chơi Tình Ái: Yêu Và Hận

Cửu Vĩ Nhất Tâm2 chươngDrop

Ngôn TìnhTrọng SinhSủng

34 lượt xem

Tận Thế Chi Tàn Khốc Trò Chơi

Tận Thế Chi Tàn Khốc Trò Chơi

Nhất Đại Điềm Tiêu636 chươngFull

Đô ThịMạt Thế

4.9 k lượt xem