Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế
✍ Thiển Hiểu Huyên
Hoàn thành
Ngôn Tình
1,063 chương
13,952 lượt xem
4 ✩
✎
- Chương 1: Qúa chén, ném vào phòng người khác
- Chương 2: Cho cô vượt tường
- Chương 3: Nhất định không phải anh
- Chương 4: Bị cô mở miệng làm hư
- Chương 5: Buông ra, nếu không em sẽ hối hận đấy
- Chương 6: Xác định muốn tôi cứu em sao?
- Chương 7: Đau, chạy trốn
- Chương 8: Người trong phòng là ai?
- Chương 9: Tiểu tam ngang ngược
- Chương 10: Một cái tát nóng rát nửa mặt
- Chương 11: Để cô giải thích, dựa vào cái gì chứ?
- Chương 12: Lòng đã chết, bóp cổ
- Chương 13: Ly hôn đi, tôi thành toàn cho anh
- Chương 14: Người đàn ông tự chuẩn bị nón xanh
- Chương 15: Thật trùng hợp, cô cũng mua thuốc tránh thai sao?
- Chương 16: Mua thuốc, anh mới mua nhầm thuốc ấy!
- Chương 17: Nghe thấy tên anh đã buồn nôn
- Chương 18: Gặp mặt, cố ý mặc thành như vậy
- Chương 19: Đừng ngại nhiều, giá trị của anh chỉ đến đây thôi
- Chương 20: Sao có thể là người đàn ông này?
- Chương 21: Chúng ta không quen nhau?
- Chương 22: Mục đích chân chính khiến anh trở về
- Chương 23: Miệng chó phun không ra ngà voi
- Chương 24: Chơi lạt mềm buộc chặt sao?
- Chương 25: Mạnh mẽ kéo vào trong xe
- Chương 26: Anh không biết cự tuyệt sao?
- Chương 27: Sợ tới mức không dám tiến lên
- Chương 28: Gắt gao gần sát anh
- Chương 29: Bế lên, ném vào bồn tắm
- Chương 30: Đột nhiên tim đập nhanh
- Chương 31: Nhỏ bé lại vừa vặn
- Chương 32: Cô muốn ly dị!
- Chương 33: Ôm trách nhiệm vào người
- Chương 34: Trước kia mắt cô đúng là bị mù
- Chương 35: Cẩn thận trinh tiết khó giữ
- Chương 36: Lại thấy người đàn ông cặn bã
- Chương 37: Tiểu tam, kỹ thuật ti tiện là số 1
- Chương 38: Chất vấn, anh ta dựa vào đâu?
- Chương 39: Biết lùi mà tiến, anh định…
- Chương 40: Hôn một cái tôi sẽ không tức giận nữa
- Chương 41: Nụ hôn của anh, cuồng dã bá đạo
- Chương 42: Lê Hiểu Mạn, muốn chết thì cút xa một chút
- Chương 43: Cô không nhận nổi lời xin lỗi của anh ta
- Chương 44: Người đàn ông nói quen cô
- Chương 45: Anh cũng làm ở đây?
- Chương 46: Anh chàng đưa cơm gọi
- Chương 47: Kinh ngạc, thân phận thật sự của tổng giám đốc
- Chương 48: Đùa bỡn, cô nghĩ sai rồi
- Chương 49: Cảm động, sự dịu dàng của anh
- Chương 50: Không dưng lấy lòng, không là kẻ gian dối thì cũng là trộm
- Chương 51: Chi phí lao động, một tỉ tiền âm phủ
- Chương 52: Ba ngày, ba trăm ngàn
- Chương 53: Anh thật đáng kinh tởm
- Chương 54: Cô muốn ly dị, tôi cứ không ly dị đấy
- Chương 55: Tuổi thơ, thanh mai trúc mã
- Chương 56: Đua xe dẫn tới “Tai nạn xe!”
- Chương 57: Ngang ngược, dạy dỗ kẻ ngồi lê đôi mách
- Chương 58: Si mê, một đám phụ nữ điên
- Chương 59: Long Tư Hạo ngang ngược
- Chương 60: Cô cố ý
- Chương 61: Tôi muốn pha cà phê cho tổng giám đốc
- Chương 62: Tôi không ngại mỗi người một nửa đâu
- Chương 63: Thành thư kí riêng của anh?
- Chương 64: Tức giận, vậy mà anh lại hôn cô
- Chương 65: Anh không làm trinh thám thì thật tiếc
- Chương 66: Tôi không ngại
- Chương 67: Đừng trêu đùa tôi, tôi chơi không nổi
- Chương 68: Anh ghét cô mặc ngắn
- Chương 69: Để cô và cô ta hợp tác?
- Chương 70: Yên tâm, mình nhất định làm phiền cậu
- Chương 71: Tức giận, cô không phải nữ tiếp viên bồi rượu
- Chương 72: Thoát hiểm, chồng tôi chết sớm…
- Chương 73: Lộ vẻ xúc động, Long thiếu gia đến đây
- Chương 74: Hai người đàn ông trực tiếp giao chiến
- Chương 75: Máu huyết cô ấy dâng trào
- Chương 76: Cô mau hold lại
- Chương 77: Long thiếu gia cực kỳ âm hiểm
- Chương 78: Đây là nhà của chồng cũ của tôi
- Chương 79: Hài lòng với vóc người của tôi không
- Chương 80: Công bằng, mỗi người nhìn một lần
- Chương 81: Đùa bỡn, chung chăn gối
- Chương 82: Cáu giận, đứng lên cho tôi
- Chương 83: Khẩn trương, cũng bị tóm lấy
- Chương 84: Đừng đùa nữa, mau mặc vào đi
- Chương 85: Loại cảm giác này
- Chương 86: Chuông điện thoại trong phòng tắm
- Chương 87: Bắt gian dâm thì phải bắt cả đôi, bắt trộm thì phải bắt cả tang chứng
- Chương 88: Tạo nghiệt không thể sống
- Chương 89: Buông ra, chỗ nào anh cũng ghê tởm hết
- Chương 90: Xâm chiếm, anh muốn cô thương anh
- Chương 91: Tức giận, tôi chịu đủ rồi!
- Chương 92: Hiểu Hiểu, đừng bắt tôi ép buộc em!
- Chương 93: Hi vọng đây là lần cuối
- Chương 94: Tôi hỏi, Long tiên sinh đi rồi chứ?
- Chương 95: Nam thần thật đáng yêu!
- Chương 96: Không cần phải bám theo súc sinh!
- Chương 97: Dù sao cũng không phải câu dẫn anh
- Chương 98: Buổi tiệc, xinh đẹp nhất!
- Chương 99: Anh có đủ tư cách làm chồng không?
- Chương 100: Tiên sinh, chúng ta quen thân lắm à?
/11
Mở đầu câu chuyện Sai Gả Kinh Hôn: Tổng Giám Đốc Xin Kiềm Chế của tác giả Thiển Hiểu Huyên là vào thời điểm chồng trước đã phản bội cô, hắn ta muốn ly hôn với cô nhưng không muốn chịu tiếng xấu mình phụ bạc đã lặp ra một kế hoạch là đã tạo một "xì căng đan" cho cô, chuốc say cô và ném vào phòng của ba người đàn ông xa lạ.
Nhưng dường như kế hoạch này lại thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô vì lúc đó cô say rượu lại cùng nam thần trong lòng của phụ nữ toàn thành phố "người đàn ông ngôn tình sủng độc thân kim cương, tổng tài Long Tư Hạo lạnh lùng" phát sinh tình một đêm dây dưa không rõ.
Cô đoạt lấy lần đầu tiên của anh, anh đoạt lấy lần đầu tiên của cô.
Anh giúp cô ly hôn, giúp cô đấu với tiểu tam và cả người chồng trước.
Sau khi ly hôn với người đàn ông cặn bã, cô vốn chôn chặt đáy lòng, nhưng Long Tư Hạo nổi giận, cố chấp xen vào tâm trí cô, leo lên giường cô, dụ dỗ cô, cô không thể không lấy danh nghĩa vợ chồng với anh và cùng anh ở cùng một chỗ, cùng anh hàng đêm tạo người!
Cô híp mắt, ánh mắt cáu giận nhìn người đàn ông tuấn mỹ trước mặt: “Long Tư Hạo, anh là tên khốn kiếp! Anh~ hôm qua anh dụ dỗ tôi!”
Long Tư Hạo nghe truyện cô nói, vừa nhấp ngụm cà phê lại suýt nữa phun ra.
Ánh mắt anh sáng quắc nhìn cô, hài hước nói: “Nanni*? Hiểu Hiểu, tối hôm qua hình như chính em mới là người dụ dỗ anh, anh phục vụ em như vậy, em không thoải mái sao?”
“Thoải mái!” suýt chút nữa cô bật thốt lên hai chữ này, cô trợn mắt, cắn răng nhìn anh nói: “Không thoải mái!”
“Sao?” Anh liếc mắt như bừng tỉnh hiểu ra: “Ý em là vẫn còn chưa thoải mái!”
Cô gắt giọng: “Long Tư Hạo! Anh là tên khốn kiếp!”
Anh hài hước cười: “Anh không khốn kiếp làm sao trong bụng em có tiểu hỗn đản được?”
Anh là một người đàn ông cực phẩm xấu xa, một câu nói thực hoan giả yêu thôi cũng đủ làm chồng trước của cô hộc máu: “Cám ơn cậu đã để dành lần đầu tiên của Hiểu Hiểu cho tôi!”
Chồng trước lập tức hộc máu, bệnh nặng liệt giường!
*Nanni: ngôn ngữ mạng của Nhật Bản, có nghĩa là "cái gì".
Nhưng dường như kế hoạch này lại thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô vì lúc đó cô say rượu lại cùng nam thần trong lòng của phụ nữ toàn thành phố "người đàn ông ngôn tình sủng độc thân kim cương, tổng tài Long Tư Hạo lạnh lùng" phát sinh tình một đêm dây dưa không rõ.
Cô đoạt lấy lần đầu tiên của anh, anh đoạt lấy lần đầu tiên của cô.
Anh giúp cô ly hôn, giúp cô đấu với tiểu tam và cả người chồng trước.
Sau khi ly hôn với người đàn ông cặn bã, cô vốn chôn chặt đáy lòng, nhưng Long Tư Hạo nổi giận, cố chấp xen vào tâm trí cô, leo lên giường cô, dụ dỗ cô, cô không thể không lấy danh nghĩa vợ chồng với anh và cùng anh ở cùng một chỗ, cùng anh hàng đêm tạo người!
Cô híp mắt, ánh mắt cáu giận nhìn người đàn ông tuấn mỹ trước mặt: “Long Tư Hạo, anh là tên khốn kiếp! Anh~ hôm qua anh dụ dỗ tôi!”
Long Tư Hạo nghe truyện cô nói, vừa nhấp ngụm cà phê lại suýt nữa phun ra.
Ánh mắt anh sáng quắc nhìn cô, hài hước nói: “Nanni*? Hiểu Hiểu, tối hôm qua hình như chính em mới là người dụ dỗ anh, anh phục vụ em như vậy, em không thoải mái sao?”
“Thoải mái!” suýt chút nữa cô bật thốt lên hai chữ này, cô trợn mắt, cắn răng nhìn anh nói: “Không thoải mái!”
“Sao?” Anh liếc mắt như bừng tỉnh hiểu ra: “Ý em là vẫn còn chưa thoải mái!”
Cô gắt giọng: “Long Tư Hạo! Anh là tên khốn kiếp!”
Anh hài hước cười: “Anh không khốn kiếp làm sao trong bụng em có tiểu hỗn đản được?”
Anh là một người đàn ông cực phẩm xấu xa, một câu nói thực hoan giả yêu thôi cũng đủ làm chồng trước của cô hộc máu: “Cám ơn cậu đã để dành lần đầu tiên của Hiểu Hiểu cho tôi!”
Chồng trước lập tức hộc máu, bệnh nặng liệt giường!
*Nanni: ngôn ngữ mạng của Nhật Bản, có nghĩa là "cái gì".