Chương 6

Trời âm u, gió bắc thổi tung bụi mịt mù, chập tối thường có lác đác vài cơn mưa nhỏ, đập vào mặt, đau như bị dao đâm.
Thành phố này nằm lệch về phía nam, mùa đông không ấm áp chút nào, trong lẫn ngoài nhà, đều ẩm ướt lạnh lẽo như nhau. Có mở điều hòa cũng chẳng ăn thua.


Âu Dương vẫn giữ thói quen sinh hoạt như ở nước ngoài, ngâm nước nóng mỗi ngày. Trên mặt nước lại rụng thêm một lớp tóc, anh nhặt từng sợi một. Không chỉ tóc rụng càng nhiều, mà thị lực gần đây cũng giảm.
Tâm trạng hơi nặng nề.


Hòm thư nhận được vài bức do các đồng nghiệp cũ gửi tới, đều chung một thắc mắc, tại sao anh không nói trước mà lại từ chức về nước? Có người nói xa gần thay ông chủ, hỏi có phải anh không hài lòng với mức lương hiện tại không, nếu thế, ông chủ sẵn lòng thương lượng lại. Anh hoàn toàn không hồi âm.


Tại sao trở về nước? Anh quấn chiếc áo choàng tắm lên người, lá rụng về cội, chuyện thường tình của đời người mà.
Di động reo lên, mẹ từ quê gọi lên.


Quê anh là một thôn cách đây khoảng trăm cây số, vốn anh đã chuẩn bị trở về, vì tụ tập với Từ Lỗi mà lại sinh ra lắm chuyện rắc rối vụn vặt như vậy.


Mẹ bảo sắp hết năm, trong nhà đang chuẩn bị đồ tết, còn đặc biệt tìm người để sửa sang lại phòng cho anh. Anh bảo, cũng chẳng phải không có tiền, sao không sửa hết cả nhà?
Mẹ không đáp, chỉ hỏi bao giờ anh về.
Ai đó đập cửa rầm rầm.
Anh vội vàng cúp điện thoại, đi mở cửa.




Đầu tóc Phùng Hành ướt mem, đứng ngoài cửa, thở hổn hển mà nói: “Thầy… cho em bốn năm, em nhất định sẽ có thể xứng với thầy!”
Bốn năm, bốn lần ba trăm sáu mươi lăm ngày! Mặt không đổi, anh kéo cô vào, đưa cho cô một cái khăn lông khô.


“Em sẽ thi vào một trường tốt, sau đó nhất định đến Oxford du học, trở thành một người xuất sắc như thầy, sẽ đứng bên cạnh thầy. Bốn năm, vậy là đủ rồi, khi đó em cũng hai mươi hai, khoảng cách giữa chúng ta sẽ được rút ngắn.” Cô cười thẹn thùng, đôi mắt xinh đẹp sáng như sao.


“Vậy bây giờ em chạy tới đây làm gì?” Bốn năm, quá xa vời. Thật ra, anh chỉ là một người rất bình thường lại không có gì thú vị.


Khuôn mặt cô đầy vẻ lo lắng, “Thầy có thể chờ em không? Trong bốn năm này, thầy không được thích người khác! Thật đó, em thề mà, em sẽ cố gắng trưởng thành, cố gắng đuổi theo bước chân thầy.”


“Tôi không biết có nên coi lời của một người bị tình yêu làm choáng váng đầu óc là thật hay không!”
“Thầy cứ xem biểu hiện của em.”
“Được rồi!”
Cô đưa ngón út, cuống quýt ngoắc lấy tay anh, “Thầy nhất định phải chờ em đó!”


Anh hạ tầm mắt, che lại vẻ chua xót ngập tràn bên trong.
“Em về đây, thầy Âu!” Cô vui vẻ vẫy tay mãi không thôi, kéo cửa mở ra.
“Em… đi bằng gì?”
“Ngồi xe buýt!”
“Tôi đưa em về!”


Cô từ chối: “Chờ đến khi em làm bạn gái của thầy rồi hẵng đưa em về, bây giờ thầy chỉ là thầy giáo của em thôi, không có nghĩa vụ làm việc này! Em quấy rầy rồi ạ, em chào thầy!”
Từ cầu thang vang tiếng cô đang xuống lầu đầy sức sống, Âu Dương đứng lặng lẽ thật lâu.


Giờ cơm trưa ngày hôm sau, Âu Dương nói với thầy chủ nhiệm, bảo buổi tối anh không bận gì, có thể trực vài ngày trong tuần. Thầy chủ nhiệm mừng khôn xiết, thầy Âu, tôi nói với thầy chuyện này hơi mắc cỡ, chứ thật ra tụi học sinh cũng mong thầy có thể ở lại trực, thầy là thần tượng của tụi nó đấy.


Trên trần có gắn một bóng huỳnh quang, đến tối bật lên, sáng như ban ngày, như vậy càng khiến màn đêm bên ngoài thêm dày thêm sâu.


Thời tiết quá rét mướt, ngồi được một lúc, Âu Dương cảm thấy chân mình bị tê buốt, anh đứng dậy thong thả dạo một vòng trong lớp. Dạo một vòng, đến cạnh bàn của Phùng Hành. Lần đầu tiên, trên bàn Phùng Hành đầy sách, không thấy giấy vẽ.


Cô ngẩng đầu lên, cười thản nhiên. Trên gò má trắng bóc, gò má đỏ ửng lên như gợn nước đang lan dần. Thanh xuân đáng yêu như thế, thông minh sáng trí như thế, hạnh phúc thỏa mãn như thế.
Âu Dương nhắm hai mắt lại, khi mở ra, cô đã cúi đầu xuống, cố gắng vật lộn với xấp đề thi cũ.


Tiếng chuông tan lớp tự học buổi tối vang lên, phòng học yên tĩnh bỗng xôn xao dậy sóng. Theo biển người xuống lầu, Âu Dương cố ý ra chỗ đậu xe của trường, thấy Phùng Hành bước lên xe hướng về khu vực nội thành, anh khẽ thở dài.






Truyện liên quan

Tìm Kiếm Thiên Đường

Tìm Kiếm Thiên Đường

Darkladyknight17 chươngFull

Đam Mỹ

25 lượt xem

Tìm Kiếm Nam Chính

Tìm Kiếm Nam Chính

Bạch Y Tổng Công78 chươngFull

Ngôn TìnhVõng DuKhoa Huyễn

2.9 k lượt xem

Bị Người Tìm Kiếm Human Flesh, Có Thể Báo Cảnh Sát Chăng?

Bị Người Tìm Kiếm Human Flesh, Có Thể Báo Cảnh Sát Chăng?

Thế Thượng Chích Hữu Thiên Nhai Hảo12 chươngFull

Đam Mỹ

61 lượt xem

Lễ Tình Nhân Tìm Kiếm Tình Yêu Đích Thực

Lễ Tình Nhân Tìm Kiếm Tình Yêu Đích Thực

Lâu Vũ Tình24 chươngTạm ngưng

Ngôn Tình

45 lượt xem

Những Mảnh Vỡ Mà Em Tìm Kiếm

Những Mảnh Vỡ Mà Em Tìm Kiếm

Aya Shinta11 chươngTạm ngưng

Thanh Xuân

19 lượt xem

Hành Trình Tìm Kiếm Kiếp Trước Convert

Hành Trình Tìm Kiếm Kiếp Trước Convert

vivibear135 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

278 lượt xem

Trò Chơi Tìm Kiếm Tình Yêu (Con Đường Đến Bên Em)

Trò Chơi Tìm Kiếm Tình Yêu (Con Đường Đến Bên Em)

Giải Tổng68 chươngFull

Ngôn Tình

934 lượt xem

Tìm Kiếm Ma Tôn Ngày Ngày Đêm Đêm [ Trọng Sinh ] Convert

Tìm Kiếm Ma Tôn Ngày Ngày Đêm Đêm [ Trọng Sinh ] Convert

Thiếp Tại Sơn Dương51 chươngFull

Tiên HiệpTrọng SinhĐam Mỹ

473 lượt xem

Tại Địa Hạ Thành Tìm Kiếm Chín Đầu Ma Long  Gặp Gỡ Bất Ngờ Convert

Tại Địa Hạ Thành Tìm Kiếm Chín Đầu Ma Long Gặp Gỡ Bất Ngờ Convert

Thuần Bạch Thánh Kiếm758 chươngDrop

Đồng Nhân

3.3 k lượt xem

Chư Thiên Võ Hiệp Tìm Kiếm Đạo

Chư Thiên Võ Hiệp Tìm Kiếm Đạo

Trọc Tửu Không Minh530 chươngDrop

Võ HiệpXuyên KhôngCổ Đại

3.7 k lượt xem

Tại Trò Chơi Tử Vong Tìm Kiếm Gặp Gỡ Bất Ngờ Phải Chăng Sai Lầm Cái Gì!

Tại Trò Chơi Tử Vong Tìm Kiếm Gặp Gỡ Bất Ngờ Phải Chăng Sai Lầm Cái Gì!

Bút Chi Dũng Giả501 chươngTạm ngưng

Khoa Huyễn

2.4 k lượt xem

Cẩu Tại Tiên Hiệp Tìm Kiếm Trường Sinh

Cẩu Tại Tiên Hiệp Tìm Kiếm Trường Sinh

Cư Gia Đấu Quất Miêu696 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnXuyên KhôngHệ Thống

8 k lượt xem