Chương 39

Trịnh Hàn vào tù, Điền Vân cũng mất tích không biết đi nơi nào, trải qua chuyện này, Sử Kiến Nghiệp cũng không còn mặt mũi trở về gặp Hình Hiếu An, Cư Ứng Phong bảo cậu lần này sẽ không truy cứu trách nhiệm, một ngàn vạn a, tuy nói công ty đó là của Cư Ứng Phong, Cư Ứng Phong không truy cứu cũng là ý tứ của hắn, nhưng trong lòng cậu lại thấy khó chịu.


Hôm nay cậu về tòa án, lấy lại chứng minh nhân dân, nhưng lại không thấy vui sướng cùng mong đợi. Thật lâu trước đây cậu có một kế hoạt rất tốt cho ngày hôm nay, cậu cầm tiền dẫn theo Điền Vân đi đến một nơi thật xa làm công hoặc bắt đầu sự nghiệp, làm một công dân bình thường. Nhưng đến hôm nay, cũng không thể làm theo kế hoạch nữa.


Đầu tiên Điền Vân đã cùng cậu chia tay, hiện tại cũng không biết đi nơi nào. Còn có cậu cảm thấy mình nợ Cư Ứng Phong rất nhiều. Cậu nắm chặc tay ra quyết định đi gặp hắn, nói một ít chuyện.


Cậu không dám gọi điện hỏi thẳng Cư Ứng Phong mà là hỏi Hành, bọn họ ở nơi nào. Đại khái thì trong đám người đó Hành là gần tuổi cậu nhất, cảm giác có vẻ dễ gần hơn. Đầu kia rất ồn ào, Hành nghe cậu nói muốn qua đây thì do dự một chút, đem địa chỉ báo cho cậu.


Sử Kiến Nghiệp đi tìm theo địa chỉ Hành cho thì phát hiện đây là một quán bar rất lớn, theo đạo lý thì ban ngày sẽ không hoạt động.
Sử Kiến Nghiệp có chút do dự đi tới cửa, đột nhiên xuất hiện hai người chắn trước mặt cậu.
“Thực xin lỗi tiên sinh, nơi này ban ngày không hoạt động.”


“Tôi tìm người.”
“Tìm người?”
“Đám người Cư Ứng Phong có phải ở bên trong hay không?”
Thỏ con mới hỏi xong đã bị hai người kia kéo vào trong, đè trên tường.
“Nói, ai nói cho mày biết Cư Ứng Phong ở trong này?”
“Là……”




Chưa từng gặp qua loại tiếp đãi này, thỏ con lập tức choáng váng.
“Buông cậu ta ra, cậu ta là tiểu đệ của lão đại, tao nói cho cậu ta đến đây.”
“Hành đại ca.”
Hai người kia buông Sử Kiến Nghiệp ra cùng hướng Hành đang từ bên trong đi ra chào hỏi.
“Thỏ con, sao hôm nay lại đi tìm lão đại?”


“Tôi có việc muốn nói với hắn.”
“Đi theo tôi.”


Sử Kiến Nghiệp đi theo Hành vào trong, bên trong mở nhạc, đèn nê ông hắc lên bức tường sơn màu đen trông như rạp chiếu phim. Xa xa thấy Cư Ứng Phong trái ôm phải ấp thì rất không vui. Thấy cảnh này Sử Kiến Nghiệp sửng sờ đứng ngây ra, lo lắng nghĩ mình có nên đi về hay không.


Cư Ứng Phong nhìn thấy cậu thì cười một cái, ý bảo cậu đi lại, cậu mới đi tới, đã bị Cư Ứng Phong kéo vào trong lòng.
“Thỏ con, hiếm khi thấy cậu ban ngày đi tìm tôi, sao thế, cô đơn?”


Sử Kiến Nghiệp nhìn trái nhìn phải, đối diện Cư Ứng Phong còn có một người đàn ông, hình như đang được chiêu đãi.
“Tôi có việc muốn cùng anh nói, nếu không buổi tối nói sau, tôi đi trước.”


“Bạch thúc không phải người ngoài, không có quan hệ, hiếm khi thấy Thỏ con tới tìm tôi, cỡ nào cũng phải chiêu đãi một chút. Tiểu Quai!”
"(Quai 乖 là ngoan, ngoan ngoãn, thông minh, láu lỉnh, để hán việt chắc ko sao?)"
Một cậu thanh niên đi tới.
“Giúp tôi chiêu đãi cậu ta một chút.”


Cư Ứng Phong hôn Sử Kiến Nghiệp.
Người thanh niên kia nhìn cậu.
“Con Thỏ, đã lâu không gặp, hồi ở trong tù tôi có dạy cậu ta một chút, cơ mà bộ dạng cậu ta lại như thấy quỷ, bây giờ là muốn tìm hiểu học hỏi?”
Sử Kiến Nghiệp tập trung nhìn, ra là cậu thanh niên MB từng gặp trong tù.


“Sao cậu lại ở đây?”
“Tôi ra tù thì không có chỗ đi, lão đại thu nhận tôi, tôi hiện tại ở trong này làm lĩnh ban*, đi theo tôi, lão đại còn phải bàn công chuyện.”
"(Lĩnh ban 领班 hình như là kiểu kỹ nữ/thanh quan đầu bảng?)"
Tiểu Quai kéo cậu đứng lên. Sử Kiến Nghiệp có chút xấu hổ.


“Tôi chắc phải về nhà.”
“Đừng a, đều đã đến đây, theo tôi đến phía sau tôi dạy cho cậu mấy chiêu.”
Tiểu Quai hưng phấn lôi kéo cậu đi về phía sau.
Ông lão đối diện Cư Ứng Phong hỏi.
“Tiểu đệ của cậu?”


“Bảo bối Thỏ con của tôi, hiện tại ở cùng tôi, thực đáng yêu phải không, lại sạch sẽ và hồn nhiên, Bạch thúc không cần nói thêm, vãn bối kính ngài gấp đôi.”
Hai người lôi kéo mỹ nữ nâng ly không ngừng, khóe miệng Cư Ứng Phong luôn lộ ra nụ cười. Hắn gọi Hành lại nói.


“Mày xuống phía sau nhìn Thỏ con một chút, đừng để Tiểu Quai dọa cậu ta sợ.”
Hành lộ ra vẻ mặt đùa cợt cùng nụ cười xấu xa.
—-






Truyện liên quan

Từ Sơn Tặc Bắt Đầu Nạp Tiền, Tiểu Đệ Của Ta Ức Điểm Nhiều

Từ Sơn Tặc Bắt Đầu Nạp Tiền, Tiểu Đệ Của Ta Ức Điểm Nhiều

Đa Ngưu Nãi Gia Điểm Diêm488 chươngFull

Huyền Huyễn

19.1 k lượt xem

Phản Phái Đầu Tư Trả Về, Tiểu Đệ 3000 Vạn

Phản Phái Đầu Tư Trả Về, Tiểu Đệ 3000 Vạn

Nan Ngôn124 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

4 k lượt xem

Hokage: Phòng Thủ Hạc Cùng Các Tiểu Đệ Của Hắn

Hokage: Phòng Thủ Hạc Cùng Các Tiểu Đệ Của Hắn

664 chươngTạm ngưng

Đồng Nhân

7 k lượt xem

Bão Táp: Người Tại Kinh Hải, Tiểu Đệ Ức Điểm Nhiều

Bão Táp: Người Tại Kinh Hải, Tiểu Đệ Ức Điểm Nhiều

Chú Thanh197 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

1.5 k lượt xem

Cửu Tiêu Đế Thần Convert

Cửu Tiêu Đế Thần Convert

Tất Cánh Thị Xuẩn Tài1,665 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

28.8 k lượt xem

Ngả Bài Người Chơi Là Tiểu Đệ Của Ta Convert

Ngả Bài Người Chơi Là Tiểu Đệ Của Ta Convert

Tiêu Tiêu đả Dã Quái596 chươngDrop

Võng Du

7.8 k lượt xem

Công Cụ Người Tiểu Đệ Cảm Thấy Không Được Convert

Công Cụ Người Tiểu Đệ Cảm Thấy Không Được Convert

Khương Mộc Mộc124 chươngFull

Đô ThịKhoa HuyễnNữ Cường

4.4 k lượt xem

Phản Phái: Vai Phụ Không Muốn Làm Tiểu Đệ Convert

Phản Phái: Vai Phụ Không Muốn Làm Tiểu Đệ Convert

Thiên Tác Chi Hợp365 chươngFull

Huyền Huyễn

12.7 k lượt xem

Cửu Tiêu Đế Chủ Convert

Cửu Tiêu Đế Chủ Convert

Cô Nhạn Ảnh1,914 chươngFull

Huyền Huyễn

40 k lượt xem

Kinh Dị Thế Giới, Tiểu Đệ Của Ta Có Ức Điểm Nhiều

Kinh Dị Thế Giới, Tiểu Đệ Của Ta Có Ức Điểm Nhiều

Chẩm Yêu Sự Nhi491 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnLinh DịHài Hước

21.3 k lượt xem

Phản Phái: Tiểu Đệ Này Có Thể, Có Chuyện Hắn Thật Lên

Phản Phái: Tiểu Đệ Này Có Thể, Có Chuyện Hắn Thật Lên

Ba Lạp Lạp Tiểu Phản Phái555 chươngTạm ngưng

Đô Thị

12.2 k lượt xem

Huyền Huyễn: Nhân Vật Phản Diện Đầu Tư Phản Lợi, Tiểu Đệ 3000 Vạn Convert

Huyền Huyễn: Nhân Vật Phản Diện Đầu Tư Phản Lợi, Tiểu Đệ 3000 Vạn Convert

Nan Ngôn......334 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

17.5 k lượt xem