Quyển 2 - Chương 11: Cuộc thi (1)

*GTNV NEW*- Lâm Hạ Uyển : lớp 12, nhà giàu, có thế lực, sắc đẹp cũng tạm tạm, thích hắn.
- Mắt, tóc : đen
- Dáng : chuẩn
- Vũ Tử Linh : lớp 11, nhà giàu, quyền lực, sắc đẹp ít ỏi, thích Thiên.
- Mắt, tóc : nâu đen
- Dáng : hơi lùn
*Về hiện tại*
"Anta shika yappari iya ya wagamama de dame na watashi ya kedo
Futari nara aruite yukeru setsunai hodo I love you


Deatta koro zutto fuan de hanareteru sukoshi no aida sae
Sabishikute sabishikute namida afureta
Onaji TAIMINGU de denwa shite « guuzen ya ne » tte warai atta
Itsu datte itsu datte tsunagatteta yo ne..."_tiếng chuông của chiếc Oppo reo lên (bài nè Yun nghiền nè)
"Cốc cốc"
- Zzzzz...zzz..._nó trả lời bằng tiếng ngái ngủ
"Rầm"_cái cửa đã bị cú đá cho thăng thiên


- Dậy chưa bà nội ?_Thiên gào lên (ngạc nhiên quá, sao lại là Thiên o.O )
- Đệ vô đây làm gì ?_nó dụi mắt
- Phong huynh kêu đệ gọi tỷ, dậy mau không là tỷ bị Băng tỷ hành hình đấy_Thiên
- Ra đi, ta ra liền_nó nằm xuống giường
~~~~~~~Moon School thẳng tiến~~~~~~~
*Sau trường*


- Giao ước vẫn như cũ. Tụi bây không đc gian lận đâu đấy_Uyển
- Tụi này phải nói câu đó mới đúng_Đan
- Sắp tới giờ rồi, vô đi tụi bây_nó hối
- Mèo con, anh sẽ là của em_Linh vuốt ve Thiên
- Rồi coi Thiên sẽ là của ai_My lườm ả
- Mày lườm ít thôi lác con mẹ mắt bây giờ_Linh chửi


- MÀY CÂM_Băng hét lên giận dữ
- Vô mau_Khải hối
*Giờ biểu diễn*
- (%(&^$%*(^&*%&*^&*^*^&*^*^&^&*%^...._MC luyên thuyên một hồi_Và giờ là tiết mục bắt đầu chương trình, tiết mục của lớp 10AAAAAAAAAAAA.........._MC la lên


Trên sân khấu đã đặt sẵn chiếc piano trên đó. My mặc 1 chiếc váy thu đông màu hồng đỏ ngồi xuống ghế. Tụi nó ngồi xuống 4 cái ghế xếp thành hàng, cầm mic. Nó mặc chiếc váy trễ vai màu tím, Băng mặc màu xanh dương, Linh Đan thì mặc màu vàng. Nó nhìn hắn. Hắn khẽ gật đầu, cũng cầm mic nhưng mà đứng. Từng nốt nhạc vang lên.




Hắn rap : Yeah ! Những kỉ niệm ngày xưa vẫn còn. Mãi mãi vương vẫn là nơi đây. Vẫn còn bao nhiêu hàng cây, vẫn còn bao nhiêu câu chuyện ngày xưa mình bên nhau. Khi tan trường về vẫn còn tay trong tay chung đôi, gửi cho nhau những câu nhớ, gửi cho nhau những nụ hôn và là tà áo trắng bây giờ đã phai màu. Không biết ai giữa anh và em vẫn còn giữ những hồi ước của ngày hôm qua.


Nó : Nhớ bao ngày mình còn chung trên con đường đi
Nhớ câu chuyện cười nào anh thường vu vơ kể mãi
Em nhớ những chiều nào có anh cùng đi về
Khi tan trường ta đứng chờ nhau
Đan : Những kỉ niệm vẫn còn mãi sâu trong lòng em
Đến bây giờ vẫn còn nhớ lời anh hay vẫn nói


Nếu lỡ mai này mình cách xa hai phương trời
Thì anh vẫn luôn nghĩ về em.
My : Thấm thoát trôi qua đã nhiều năm rồi
Có lẽ anh cũng chẳng còn như xưa
Lặng nhìn hàng cây đong đưa
Góc sân trường hiu vắng
Là nơi đôi ta đã gặp nhau.
All (trừ hắn) : Gửi cho anh những nỗi nhớ trên đường đi hôm nào


Gửi cho anh những ngày tháng đã từng bình yên
Gửi cho anh những hạnh phúc những niềm tin anh đã quên
Khi đôi ta xa chẳng được bao lâu
Còn đâu cánh hoa phượng thắm rơi vào tay em cười
Còn đâu những trang vở trắng ghi đầy lời yêu thương
Còn đâu ánh mắt nồng ấm vẫn chờ em trên đường như xưa


Chỉ còn góc sân nào lặng yên ...


Hắn rap lần nữa rồi rời sân khấu : Yeah ! Những kỉ niệm ngày xưa vẫn còn. Mãi mãi vương vẫn là nơi đây. Vẫn còn bao nhiêu hàng cây, vẫn còn bao nhiêu câu chuyện ngày xưa mình bên nhau. Khi tan trường về vẫn còn tay trong tay chung đôi, gửi cho nhau những câu nhớ, gửi cho nhau những nụ hôn và là tà áo trắng bây giờ đã phai màu. Không biết ai giữa anh và em vẫn còn giữ những hồi ước của ngày hôm qua.


Băng : Những kỉ niệm vẫn còn mãi sâu trong lòng em
Đến bây giờ vẫn còn nhớ lời anh hay vẫn nói
Nếu lỡ mai này mình cách xa hai phương trời
Thì anh vẫn luôn nghĩ về em.
Nó : Thấm thoát trôi qua đã nhiều năm rồi
Có lẽ anh cũng chẳng còn như xưa
Đan : Lặng nhìn hàng cây đong đưa


Góc sân trường hiu vắng
Là nơi đôi ta đã gặp nhau.
All : Gửi cho anh những nỗi nhớ trên đường đi hôm nào
Gửi cho anh những ngày tháng đã từng bình yên
Gửi cho anh những hạnh phúc những niềm tin anh đã quên
Khi đôi ta xa chẳng được bao lâu
Còn đâu cánh hoa phượng thắm rơi vào tay em cười


Còn đâu những trang vở trắng ghi đầy lời yêu thương
Còn đâu ánh mắt nồng ấm vẫn chờ em trên đường như xưa
Chỉ còn góc sân nào lặng yên ...
My : Gửi cho anh... Nổi nhớ hôm nào..
Gửi cho anh... Yêu thương bình yên
Gửi cho anh .. niềm tin đã vội quên
Khi đôi ta xa chẳng bao lâu


All : Còn đâu cánh hoa Phượng thắm rơi vào tay em cười
Còn đâu những trang vở trắng ghi đầy lời yêu thương
Còn đâu ánh mắt nồng ấm vẫn chờ em trên đường như xưa
Chỉ còn góc sân nào lặng yên ...


- HÚ......Hay quá mấy nàng ơi_cả sân trường rộ lên cảm nam lẫn nữ đều tung hoa tung bông về phía tụi nó ( hình như hơi lố ) và ^(^^&()*)*&^&*^&*....
Tụi nó mỉm cười tự hào và lui xuống nhường sân khấu cho MC.
- Các hotgirl của 10A rất xinh đẹp và hát hay phải không ạ _MC
- QUÁ TUYỆT RỒI, CÒN PHẢI NÓI ?_hs toàn trường


- Giờ sẽ đến các hotboy của gia đình 10A trường chúng ta. MỌI NGƯỜI HÃY CHO MỘT TRÀNG PHÁO TAY THẬT TO NÀO_MC hét ở đoạn cuối.
- YEAHHHHHHHH !!!!!!!!!!_cả trường hét lên "to" hơn cả MC


Tụi hắn đều mặc theo phong cách K-pop ( mỗi người 1 kiểu riêng ) đi lên sân khấu, cầm theo mic. Ngồi xuống 4 chiếc ghế lúc trước của tụi nó rồi bắt đầu cất tiếng hát theo nhạc.
Khải : Bao đêm trôi qua chỉ thêm buốt giá con tim.
Nhớ hoài dù là trong giấc mơ.
Bao năm qua đi dường như chẳng thể yêu ai.


Vẫn yêu em nên chẳng yêu được ai.
Hắn : Người tôi yêu, tỉnh giấc vào lúc trưa hay ban chiều.
Và thường có thói quen thích nuông chiều.
Mong người kia sẽ hiểu, không hay giận hờn vu vơ.
Vì em tôi nay vẫn còn ngây thơ.
All : Nếu một ngày em lỡ khóc sướt mướt chẳng thể dỗ dành.


Thì xin ai kia hãy khóc với những cảm thông của chính mình.
Em sẽ ngừng khóc, em sẽ cười thôi.
Vì người tôi yêu giận dỗi nên mít ướt như vậy thôi !
Nếu hai người lỡ có những cãi vã chẳng thể giải hòa.
Thì xin ai kia nhận lỗi, dẫu lỗi ấy chẳng phải do mình.
Em thôi giận dỗi, em sẽ cười thôi.


Vì người tôi yêu duy nhất chỉ có em mà thôi.
Yêu em lâu rồi.................
Thiên : Người tôi yêu, tỉnh giấc vào lúc trưa hay ban chiều.
Và thường có thói quen thích nuông chiều.
Mong người kia sẽ hiểu, không hay giận hờn vu vơ.
Vì em tôi nay vẫn còn ngây thơ.


Kỳ : Nếu một ngày em lỡ khóc sướt mướt chẳng thể dỗ dành.
Thì xin ai kia hãy khóc với những cảm thông của chính mình.
Em sẽ ngừng khóc, em sẽ cười thôi.
Vì người tôi yêu giận dỗi nên mít ướt như vậy thôi !
Khải : Nếu hai người lỡ có những cãi vã chẳng thể giải hòa.


Thì xin ai kia nhận lỗi, dẫu lỗi ấy chẳng phải do mình.
Em thôi giận dỗi, em sẽ cười thôi.
Vì người tôi yêu duy nhất chỉ có em mà thôi.
Yêu em lâu rồi.................
All : Nếu một ngày em lỡ khóc sướt mướt chẳng thể dỗ dành.
Thì xin ai kia hãy khóc với những cảm thông của chính mình.


Em sẽ ngừng khóc, em sẽ cười thôi.
Vì người tôi yêu giận dỗi nên mít ướt như vậy thôi !
Nếu hai người lỡ có những cãi vã chẳng thể giải hòa.
Thì xin ai kia nhận lỗi, dẫu lỗi ấy chẳng phải do mình.
Em thôi giận dỗi, em sẽ cười thôi.
Vì người tôi yêu duy nhất chỉ có em mà thôi.


Yêu em lâu rồi.................
(Còn)






Truyện liên quan