Liên Doa Chiến Dếu sáp 12gưu phẩm Các giả Chu chí Chân Edit: Lom Chương 86 Vân Mị yên lặng một lúc lâu mới vô lực nói: "Thì... cho dù không để người sinh hài tử nữa, người sẽ không quan tâm mà vì hai hài tử lưu lại sao?

Dù thế nào thì bọn nó cũng là do người sinh mà? Đối với bọn chúng người một chút yêu thương cũng không có sao? Chẳng lẽ so sánh với nữ nhân kia, hai hài tử đối với ngươi... đều nhỏ bé không đáng kể sao..." Hắn muốn nói về bản thân mình, nhưng lại không thể nói với Triệu Đại Ngưu được, y không còn hận mình đến tận xương tủy thì hắn đã phải mừng thầm rồi, còn trông cậy gì vào việc y vì mình mà lưu lại nữa?


Trong giọng nói nồng đặc chua xót kia thì có trì độn như thế nào Triệu Đại Ngưu cũng nghe được, khiến trái tim y cũng chua xót theo. Y thở một hơi thật dài nói: "Tiểu sư muội..... ta chỉ xem tiểu sư muội là muội muội của mình thôi...... không còn gì khác nữa...." "Ngươi nói cái gì!" Hai tròng mắt đang ảm đạm của Vân Mị lập tức sáng lên, chẳng lẽ từ đầu đến cuối là hắn hiểu lầm? Vậy không phải hắn quá sai lầm rồi sao?


Triệu Đại Ngưu nhìn ánh mắt mong chờ của Vân Mị, có hơi do dự rồi nói ra: "Ta chịu quá nhiều đại ân của sư phụ, không có sự phụ sẽ không có ta của hôm nay. Ta có trách nhiệm chiếu cố tiểu sư muội, tựa như trách nhiệm chiếu cố muội muội vậy......" "Dù ngươi không có tình yêu nam nữ với nàng, nàng chưa hẳn đã như thế với ngươi!" Vân Mị hừ lạnh nói, ánh mắt Sở Sương nhìn Triệu Đại Ngưu giống hệt như người đói lâu năm nhìn thấy miếng thịt bò thơm ngào ngạt vậy! Nói nàng không có suy nghĩ gì với Triệu Đại Ngưu có quỷ mới tin!


Vân Mị này! Triệu Đại Ngưu thật đúng là không biết phản bác lại ra sao, y thật sự không biết phải nói sao nữa. Ai cũng nói y cứng đầu, y thấy Vân Mị NẮM LÁ LÂua thêm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do no re-up, thanks!


Liên Hoa Thiên Đêu sáp 2gưu phẩm Các giả Chu Ghi Châu Edit: Lom còn hết hy vọng hơn y! "Tiểu sư muội mới không có! Chính muội ấy đã để ta đi tìm ngươi!..." Triệu Đại Ngưu đột nhiên ý thức được mình lỡ miệng, lập tức lấy tay che lên miệng.


"Tới tìm ta làm gì?" Vân Mị kéo cái tay đang che miệng của Triệu Đại Ngưu xuống, mong chờ hỏi.




"Ta...... ta..." Triệu Đại Ngưu quẫn bách nói không nên lời, khuôn mặt đỏ bừng. Vân Mị nhìn thấy mà mê mẩn, hung hăng ôm lấy y nói: "Triệu Đại Ngưu, ngươi là của ta! Ngươi cả đời này là của ta! Vĩnh viễn là của ta! Cho dù có ch.ết ta cũng không buông tay!" "Ngươi..." Triệu Đại Ngưu bị hắn ấn vào trong lòng buồn bực nói không nên lời, đây có thể xem là các thị không đây?


"Đừng cho là ta không để người sinh con nữa là người có thể đi..... Cũng đừng có nghĩ hiện giờ ta thế này mà chạy trốn! Ta tuyệt đối sẽ không buông tay! Nếu ngươi dám chạy trốn...... Ta, ta sẽ đi độc ch.ết tên hoàng đế kia!" Triệu Đại Ngưu còn đang vì mấy câu trước của hắn mà cảm động, lập tức lại bị mấy câu sao khiến cho không biết nên khóc hay cười. Y rầu rĩ đẩy Vân Mị ra, ngay lúc Vân Mị định ôm lại đột nhiên buông ra một câu: "Ta sẽ không đi đâu cả." Có ý gì đây? Vân Mị ngây ngốc nhìn y, Triệu Đại Ngưu ngượng ngùng cúi đầu, ước chừng huy động toàn bộ dũng khí của mình hỏi Vân Mị: "Ta ở...


... ở trong lòng người.... đến tột cùng là gì..." Tuy rằng giọng nói rất nhỏ nhưng Vân Mị lại nghe được rõ ràng. Hắn hơi sửng sốt, sao Triệu Đại Ngưu lại hỏi như vậy? Chẳng lẽ đến giờ y còn không hiểu được lòng hắn sao? Hay là y đã biết nhưng lại cố hỏi? "Chẳng lẽ đến giờ ngươi vẫn không hiểu được ta sao? Triệu Đại Ngưu..... người biết rõ mà còn cố hỏi...." NẮM LÁ LÂua thêm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do no re-up, thanks!


Liên Hoa Chiến Dếu sáp 2gưu phẩm Các giả Chu chí Chân Edit: Lom "Ta thật sự không biết..." Triệu Đại Ngưu thở dài nói, "liệu có phải đối với người ta.... đối với người ta vẫn luôn là...... sinh... công cụ để sinh hài tử, mà bây giờ có phải người chỉ mong... ta giúp chăm hài tử...." "Sao người lại có cái suy nghĩ này chứ?" Vân Mị giật mình trừng lớn mắt, "Chẳng lẽ... chẳng lẽ ngươi không biết ta thích ngươi sao?" ".... Không biết..." Hắn không nói làm sao y biết được, Triệu Đại Ngưu cảm thán, nhưng một câu "thích" này của Vân Mị lại khiến y bất giác cong khóe miệng.


Vân Mị đột nhiên có một xúc động muốn mua một khối đậu hủ đâm đầu ch.ết quách đi cho xong, khó trách A Đại luôn nói hắn không đủ ôn nhu. Sống chung với nhau lâu như vậy, Triệu Đại Ngưu cư nhiên còn không biết mình thích y! "Ta không thích người thì sao lại để người sinh hài tử cho ta chứ!” Triệu Đại Ngưu ủy khuất nhìn hắn, lúc trước là hắn nói là y đủ khỏe mạnh để sinh hài tử chứ đâu có nói là do thích y mới để y sinh hài tử! "Ngươi không nói làm sao ta biết được..." "Chẳng lẽ biểu hiện của ta còn chưa đủ rõ hay sao?" Vân Mì quả thật sắp hộc máu, hắn sống lâu như vậy trừ Triệu Đại Ngưu ra còn ai có thể khiến hắn đối xử tốt vậy đâu? Kết quả.... Hắn đúng là vứt mị nhãn cho người mù xem rồi!


"Bình thường người luôn ác ngôn ác ngữ, mở miệng ngậm miệng đều nói sinh hài tử, ta thật sự nhìn..." Triệu Đại Ngưu chỉ trích nói lại, là do hắn luôn luôn nói dối y đó chứ!


"Ngươi…vậy ta sau này sửa lại là được chứ gì!" Vân Mị nghiến răng nghiến lợi nói, xem như hắn hoàn toàn thua trong tay Triệu Đại Ngưu này!
"Vậy còn ngươi?" Nói chuyện cả nửa ngày, hắn vẫn còn chưa rõ tình cảm NẮMa Lá Lưng thêm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do no re-up, thanks!


Liên Hoa Chiến Đều Đáp 2gưu phẩm Các giả. Chu chí Chấp Edit: Lom của trâu ngốc này a.


"Ta cái gì?" Triệu Đại Ngưu khó hiểu hỏi, Vân Mị nghĩ có phải y cố ý thu hồi mồi nhử của mình không, lo lắng hỏi: "Đương nhiên là tình cảm của người đối với ta a! Lúc nãy có phải người nói sẽ không rời khỏi ta không!" Vân Mị vừa mong chờ vừa sợ hãi chằm chằm nhìn Triệu Đại Ngưu, một đáp án của y có thể đưa hắn lên thiên đường nhưng cũng có thể nhốt hắn xuống địa ngục!


"Ừ." Vừa hỏi đến tình cảm của mình, mặt của Triệu Đại Ngưu bất giác đỏ lên. Vân Mị nếu biết lòng của y rồi, còn hỏi nhiều làm cái gì? Mấy lời không biết xấu hổ đó sao y có thể nói ra được?
" ừ là có ý gì?" Vân Mị tựa hồ nhất định phải có được đáp án xác thực.


"Ta...... ta sẽ không rời khỏi hài tử.... và ngươi..." Lời này nói ra khỏi miệng đã làm cho mặt Triệu Đại Ngưu bắt đầu nóng lên.


Vân Mị cuối cùng cũng hài lòng gật đầu, nhưng hắn vẫn không muốn buông tha cho Triệu Đại Ngưu như vậy: "Vậy người đối với ta rốt cuộc có loại tình cảm gì?" ..... Sau này người đừng dùng cái thuốc tránh thai đó nữa. Ta...... ta rất khỏe. Thêm...... thêm vài hài tử nữa cũng không sao.... Sẽ không gặp chuyện không may giống nương ngươi...." Những lời này đã đủ minh bạch chưa? Nói ra câu này đã là cực hạn của y, y cảm giác mặt mình đã hoàn toàn bị thiêu lên rồi.


"Nói như vậy ngươi cũng thích ta?" Vân Mị lập tức trở nên hưng phấn vô cùng, tiếp tục truy vấn.
Đây không phải đã rõ rồi sao? Chẳng lẽ y còn phải mở miệng nói yêu?


Nam tử hán đại trượng phu mà phải nói mấy cái đó thật ngượng a! Mặt Triệu NẮa Lá Lưng thêm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do no re-up, thanks!


Liên Hoa Chiến Đều Đáp 2gưu phẩm Các giả Chu chí Chân Edit: Lom Đại Ngưu càng đỏ hơn như kim loại bị nung nóng, mà giờ phút này y quyết tâm dù Vân Mị có hỏi gì đi nữa cũng nhất quyết không mở miệng. Bị hỏi đến phiền phức, y liền lấy cớ đi xem nữ nhi. Tuy rằng Vân Mị cực lực ngăn cản nhưng Triệu Đại Ngưu vẫn muốn đi nên hắn cũng vô pháp ngăn lại, chỉ có thể một mình nằm yên buồn bực.


Lời tác giả:
Ừ, chương này xem như là thổ lộ, ha ha ha -- Chương tiếp theo nên kể cuộc sống ngọt ngào nho nhỏ của bọn họ sao đây?
ANhị: ...... Ta chả thấy ngọt ngào gì cả...
Ngưu ngưu: Quả nhiên ngươi không thích ta!
A Nhị: ...... Hộc máu......


Ps: Nói rõ là nữ nhi của A Nhị không phải là mỗ Thu đầu thai!!! (câu này chém)
Nắng LÁ LÂua thêm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do no re-up, thanks!






Truyện liên quan