Chương 77

Tiên Hoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Phân Các giả Chu Ghi Chảy Edit: Lom 6 hương 77 "Vân Mị...... Nhanh ra ngoài đi. ....A......" Rõ ràng nhìn nhi tử tiến vào, thế nhưng cánh tay muốn đẩy Vân Mị ra của Triệu Đại Ngưu khi chạm vào hắn liền cảm thấy vô lực.


"Ưm......" Vân Mị cũng muốn nhanh chóng ra ngoài, thế nhưng nam tính chôn trong cơ thể của Triệu Đại Ngưu vốn là lý trí không thể khống chế được a! Hắn chỉ có thể theo bản năng tiếp tục tiến lên.


"Phụ thân không được bắt nạt nương nữa!" Tiểu Bán Hạ lao lực leo lên giường, thế nhưng cố tình cái giường này lại rất cao, nó đành miễn miễn cưỡng cưỡng vắt hai cánh tay lên, rồi mới chống đỡ toàn bộ thân thể nâng lên đó, nhưng bất đắc dĩ hai cẳng chân đong đưa qua lại không thể chạm đến mép giường được. Ô ô ô, nó sốt ruột đến mức sắp khóc rồi, phụ thân và nương còn không đến đây giúp nó, thật là đáng ghét! Nó ra sức cả nửa ngày, thật sự không thể lên được, thế là nó đành dứt khoát đặt mông ngã xuống đất, ngửa đầu oa oa khóc lên.


Cuối cùng, Vân Mị mạnh mẽ trừu sáp thêm vài lần, phóng toàn bộ mầm móng tinh chất tích tụ đã lâu vào trong cơ thể của Triệu Đại Ngưu rồi vội vàng rời khỏi, vươn tay kéo cái chăn ở gần nhất phủ lên người hai người.


Triệu Đại Ngưu sau đó không lâu cũng phát tiết ra, "hộc hộc" thở dốc hai tiếng, tiếng khóc của nhi tử bên tai càng lúc càng lớn, y mới nhớ đến, xuống giường ôm lấy Bán Hạ, lại nghĩ đến cơ thể còn xích lõa của mình, vừa nghĩ đến việc chính y cư nhiên ở ngay trước mặt nhi tử cùng Vân Mị làm. .....


Xong rồi, y thật sự không muốn chia mặt ra nhìn người khác nữa! Hiện giờ y chỉ muốn đập đầu vào tường thôi!
Nhưng Vân Mị lại không để ý đứng lên khỏi giường, qua loa mặc xong y phục liền ôm lấy tiểu Bán Hạ, tùy tiện dỗ dành: "Ngoan, đừng khóc. ....." Nẵng Cá ng lên Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!




Liên Đoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Phan Các giả. Chu Ghi Chủ Edit: Lom "Ô ô ô, phụ thân ăn hϊế͙p͙ nương. ..... Khụ. ..... Còn ăn hϊế͙p͙ Bán Hạ ...Ô ô ô. ..... Nương cũng ăn hϊế͙p͙ Bán Hạ. .....Ô ô ô" Cuối cùng cũng nhận được sự chú ý của hai người lớn, tiểu Bán Hạ càng khóc hăng say. Ai bảo lúc nãy bọn họ không để ý đến nó, bây giờ nó sẽ khóc cho đủ!


Triệu Đại Ngưu vô cùng xấu hổ nghe nhi tử lên án. Cũng may nhi tử còn nhỏ không hiểu việc này. Nếu. ..... nếu nó còn tiếp tục hỏi, còn không bằng cho y một đạo luôn cho rồi!
"Khụ. ..... Cha không có ăn hϊế͙p͙ nương của con." Vân Mị ho khan một tiếng giải thích.


"Ô ô ô. ..... Phụ thân nói dối. Bán Hạ rõ ràng vừa thấy cha ở trên người nương. .....)...... Nương...... lại còn khóc. .....Ô ô, nương ngoan ngoan, Bán Hạ sẽ bảo vệ nương!" Khóc ròng khóc ròng, tiểu Bán Hạ đột nhiên trở nên hiên ngang lẫm liệt. Ừ! Nó phải bảo vệ nương. Tuy rằng nó cũng rất thích cha, nhưng nó không thể để cha ăn hϊế͙p͙ nương được!


Trời ạ! Bọn họ có cần phải thảo luận cái đề tài này nữa không? Triệu Đại Ngưu kéo toàn bộ cái chăn đang quấn quanh hồng lên cái đầu, y hận ngay lúc này không thể biến mất ngay lập tức! Đôi phụ tử này có phải định khiến y tức đến ch.ết không đây!


"Đó không phải ăn hϊế͙p͙," Vân Mị bất đắc dĩ nói, nhìn Triệu Đại Ngưu trùm chăn kín hết cả người, hắn cảm thấy thật sự không nên tiếp tục nói về vấn đề này với nhi tử nữa. Hắn nhanh chóng ôm hài tử ra ngoài, rồi đông lôi tây kéo khiến lực chú ý của nhi tử dời đi.


Triệu Đại Ngưu nghe âm thanh của hai phụ tử càng lúc càng xa mới dám lộ ra một chút cái đầu của mình, nhanh chóng chống đỡ thân thể xuống giường mặc quần áo. Cảm giác được từ trong dũng đạo có cái gì đó đang Nẵng Cá Cưng Thềm Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!


Liên Đoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Phan Các giả Chu Ghi Chảy Edit: Lom chảy xuống, lập tức nhận ra được là vật Vân Mị vừa mới lưu lại. Khuôn mặt y lập tức lại đỏ lên, hận không thể vác cái tên hãm hại mình đem đi chôn!


"Nương –" Triệu Đại Ngưu vừa mới mặc y phục tử tế xong, chỉ thấy tiểu Bán Hạ lại chạy đến. Cái bụng mang thai tám tháng khiến Triệu Đại Ngưu dù chỉ muốn xoay người đã thật mệt mỏi, y miễn cưỡng ôm lấy tiểu Bán Hạ, ôn hòa hỏi: "Cha con đâu?" "Cha đang làm đồ ăn cho chúng ta, muốn con tự mình chơi. Bán Hạ sẽ tìm đệ đệ muội muội cùng chơi." Tiểu Bán Hạ thật hiểu chuyện sờ sờ cái bụng của Triệu Đại Ngưu, biết Triệu Đại Ngưu đang rất cật lực nên nó để Triệu Đại Ngưu đặt mình xuống. Phụ thân nói bây giờ nó là ca ca, phải chăm sóc thật tốt cho đệ đệ muội muội!


Triệu Đại Ngưu mỉm cười buông Bán Hạ, tự mình ngồi xuống. Nhi tử này thật sự rất nhu thuận, cũng rất hiểu chuyện, ngẫu nhiên tính tình cũng có hơi nghịch ngợm.
"Nương. ... Phụ thân vừa mới bắt nạt nương có đau lắm không?".


Tiểu Bán Hạ trộm nhìn Triệu Đại Ngưu, tròng mắt vừa đảo lại hỏi đến vấn đề này. Ai bảo phụ thân bại hoại kia nói đông nói tây làm nó quên mất chuyện này! Nhưng nương thì tốt hơn a, nhất định sẽ trả lời vấn đề của nó!


Nếu nương nói rất đau, cho dù là phụ thân thì nó cũng không tha thứ!


"Khụ…Khụ–" Triệu Đại Ngưu đột nhiên ho khan, y thật không ngờ rằng nhi tử còn có thể hỏi y vấn đề này. Mặt của y lập tức lại trở nên đỏ bừng, lúng ta lúng túng nói, "Đó. .... Đó không phải là bắt nạt. ...." "Đó là cái gì?" Nương cũng nói đó không phải là ăn hϊế͙p͙, chẳng lẽ quả thật không phải là ăn hϊế͙p͙? "Nhưng con rõ ràng nghe thấy nương khóc. ..


." Tiểu Bán Hạ khó hiểu hỏi.
Nẵng Tá Chung Thêm Post duy nhất tại muadongthang10, wordpress.com Please do not re-up, thanks!
Tiên Hoa Thiên Đêu Sáp Ngưu Thân Các giả Chu Chi Châu Edit: Lom "Khụ–" Triệu Đại Ngưu càng kịch liệt ho khan. Trời ạ! Ai đến cứu y với?! Việc này y làm sao có thể giải thích với nhi tử được! Trực tiếp giết quách y đi cho rồi!


"Bán Hạ! Con ra đây cho ta!" Vân Mị còn đang nấu ăn, vừa thấy nhi tử lại chạy đến khu phòng bên này. Với hiểu biết của hắn về nhi tử, hắn khẳng định tiểu gia khóa này nhất định phải truy hỏi kỹ càng sự việc. Triệu Đại Ngưu vốn không thích làm chuyện kia cùng hắn, hơn nữa nhi tử quấy rối như vậy, như vậy chẳng phải sau này đến ngón tay của Triệu Đại Ngưu hắn cũng không chạm vào được hay sao! Hắn nhanh chóng chạy đến gọi nhi tử ra ngoài.


Triệu Đại Ngưu thấy Vân Mị xuất hiện cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. May quá! Y cũng không biết nên nói sao với nhi tử!


"Triệu Đại Ngưu, ngươi có sao không? Sao mặt lại đỏ như vậy? Phát sốt sao?" Vân Mỹ đang định lôi nhi tử đi, thấy cả khuôn mặt của Triệu Đại Ngưu đều đỏ lên, nhìn có vẻ hơi lạ, lập tức quan tâm hỏi, bàn tay còn đặt lên trán Triệu Đại Ngưu.


ch.ết tiệt! Đôi phụ tử này còn muốn y xấu hổ đến thế nào nữa! Triệu Đại Ngưu thẹn quá hóa giận hất tay Vân Mị ra, quay người trở về phòng, nặng nề đóng sập cửa lại, lưu lại hai phụ tử mắt to trừng mắt nhỏ.
----o0o---- Nắng Cá Lg lều Post duy nhất tại muadongthang10.wordpress.com Please do not re-up, thanks!






Truyện liên quan