Chương 10

Gần nửa đêm Coco mới về đến nhà. Lúc về đến nơi cô thấy bạn cùng phòng của mình đang loay hoay mở khóa cửa. Martha có vẻ cũng mới đi ra ngoài về.
"Vừa đi đâu về thế?"


"Mấy đứa rủ vào chợ uống nước ép với tán nhảm. Hôm nay hẹn chàng như thế nào rồi hả?" Martha quay sang cười hỏi nhưng ngay sau đó khẽ nhăn mũi rồi chỉ vào Coco. "Mày hút thuốc với uống bia đấy à? Mùi thuốc ghê quá?"
"À ngà ngà không để ý nên hút mấy điếu"


Martha mở khóa xong rồi đẩy cửa vào. Coco cũng lảo đảo đi theo. Vào đến trong nhà, cô tháo giày ném vào một góc, đi thêm mấy bước vào phòng khách cô liền nằm vật xuống sàn. Martha dùng chân lay lay người cô mấy cái nhưng Coco không buồn phản ứng.


"Này, đừng có nói với tao là mày hút thuốc trước mặt anh giai kia nhé?"
"Bọn tao vừa hút vừa nói chuyện mày ạ"


"Coraline Cooper". Martha hét ầm lên. "Mày bị điên à? Mày có biết đám đàn ông mà kiểu như anh giai đó rất kị phụ nữ hút thuốc không hả? Tao đã bảo mày phải xây dựng hình tượng gái ngoan cơ mà? Mày như thế ông ý chả chạy mấy dép ấy"
"Kiểu như anh giai ý là kiểu gì cơ?"


Coco cuộn tròn người lại. Hai mắt cô lúc này chỉ trực sụp xuống vậy nên lời Martha nói với cô chả khác gì gió thoảng bên tai. Nhưng cô bạn cùng phòng lại không nghĩ như vậy. Martha ngồi xuống bên cạnh rồi ra sức lay Coco dậy để nghe mình "thuyết giảng".




"Giời ạ con hâm này. Cái anh mày kể chẳng phải thuộc dạng con nhà tử tế có giáo dục sao? Có thằng đàn ông nào như thế mà có thiện cảm với loại con gái phì phèo thuốc lá không hả? Sao mày chẳng biết nghĩ gì thế hả?"


"Đủ rồi". Coco gắt lên. "Anh ấy rủ tao hút đấy được chưa? Dù sao thì bọn tao nói chuyện vẫn rất vui vẻ. Anh ấy còn hẹn khi nao tao đi quay về thì lại gặp nhau nữa vậy nên mày cứ yên tâm. Giờ thì để cho tao ngủ đi"
"Mày uống bia nhiều nên loạn trí mẹ nó rồi"


Martha thở dài đứng lên rồi đá nhẹ một cái vào lưng Coco nhưng cô đã nhanh chóng chìm vào giấc ngủ nên chẳng buồn nhúc nhích. Cuối cùng Martha lại phải phòng ngủ mang chăn với cô ra đắp cho con sâu bia đang nằm trên sàn.


Bốn giờ sáng, khi mà mặt trời còn chưa ló rạng thì chín cô gái đã phải dậy để chuẩn bị rồi. Không khí sáng sớm ở biển hơi se lạnh vậy nên Coco khoác thêm chiếc khoác thể thao rồi theo các đồng nghiệp tập trung ở một căn phòng được dùng làm phòng trang điểm. Khi họ bắt đầu được các chuyên viên trang điểm thì người mẫu bí ẩn kia vẫn chưa xuất hiện. Mấy cô gái tò mò lại bắt đầu rỉ tai nhau?


"Nhân vật quan trọng vẫn chưa đến cơ à? Trang điểm mất nhiều thời gian lắm, giờ này còn chưa đến thì sao kịp giờ để quay"
"Người ta là nhân vật quan trọng cơ mà"
"Cứ bình tĩnh kiểu gì mà chả gặp"


Đang rôm rả bàn tán thì cửa phòng trang điểm mở ra. Một cô gái uyển chuyển bước vào. Cô ta mặc một bộ jumsuit hai dây màu đen, khoác áo vest trắng và đeo một chiếc kính ɖâʍ bản to. Mọi người liền dừng động tác để nhìn về người mới đến. Cô gái đó tháo kinh ra rồi đưa cho trợ lý đứng phía sau. Tiếp đo cô ta tiến về phía bàn trang điểm còn trống rồi ngồi xuống.


"Elsa Harminton có đúng không vậy?"
"Hình như vậy? Nhưng trông có vẻ khác khác. Tám năm nay không hề nghe tin tức của chị ta rồi"
"Hay là hôn nhân gặp trục trặc nên giờ phải quay lại nghề để kiếm cơm"


"Ồn ào quá rồi đấy". Elsa Harminton lạnh lùng cắt ngang những lời xì xầm. "Đang trang điểm thì ngậm mồm vào để chuyên viên người ta còn tập trung làm"
Ngay lập tức mọi lời xì xào im bặt. Cô bé người mẫu mới khẽ thì thầm hỏi Coco.
"Người đó là ai mà thái độ hách dịch quá vậy?"


"Elsa Harminton mà em không biết sao?


Nhưng nói thế nào đi chăng nữa thì Elsa vẫn vô cùng xinh đẹp. Năm nay cô ta đã ba mươi năm tuổi rồi vậy mà làn da vẫn căng mịn như thể mới đôi mươi. Đường nét trên gương mặt cô ta kiêu sa, lạnh lùng và thần thái như một nữ hoàng. Đẳng cấp của một người mẫu hàng đầu khiến cho từ lúc cô ta xuất hiện những cô gái khác bỗng trở nên lu mờ hẳn. Coco từng rất ngưỡng mộ Elsa vậy nên trong lúc trang điểm cứ một lát cô lại quay về phía cô ta để nhìn. Một vài người khác dường như cũng có suy nghĩ như cô. Họ đều tò mò vì lần đầu được ở gần một nhân vật tiếng tăm trong làng mốt như vậy chưa kể đến lát nữa họ còn làm việc chung với nhau nữa. Mặc kệ ánh mắt cả tò mò lẫn soi mói của những người trong phòng. Elsa vẫn giữ gương mặt lạnh tanh của mình.


Phải mất gần hai tiếng đồng hồ các cô gái mới trang điểm và làm tóc xong. Xong xuôi, một nhóm trợ lý đưa họ đến nơi quay phim. Đó là bãi biển của khu nghỉ dưỡng. Lúc này mặt trời đang ló dạng từ phía đường chân trời. Ánh sáng màu cam nhạt bắt đầu xuất hiện trên nền trời tối tạo nên một cảnh đẹp kỳ lạ. Elsa là người thực hiện những đoạn quay đầu tiên. Cô ta mặc một bộ đồ bơi một mảnh màu trắng, mái tóc dài thả xõa ra thướt tha dưới gió biển. Một chiếc thuyền nhỏ đưa cô ta ra ngoài biển. Đến độ sâu nhất định Elsa nhảy xuống dưới biển và chiếc thuyền nhanh chóng quay về phía bờ. Những cô gái còn lại đứng trên bờ và nín thở nhìn về phía mặt biển. Máy quay bắt đầu chạy. Từ dưới làn nước biển, Elsa từ từ xuất hiện. Máy quay quay cận mặt gương mặt cô ta rồi lùi dần về phía xa để lấy toàn cảnh. Elsa từ từ bước về phía bờ. Mỗi bước đi của cô ta nhẹ nhàng, uyển chuyển như loài báo đang rình mồi. Mặt trời phía sau nhô dần lên cao, ánh sáng mỗi lúc một rộng hơn và lúc này cả người Elsa như phát ra một thứ hào quang vậy. Cô ta đã đi lên bờ cát và đứng đó. Rồi Elsa dùng tay hẩy nhẹ sợi tóc vương trên má cùng với một nụ cười nhẹ nhàng nhưng đủ làm điêu đứng những người trông thấy nó.


"Cắt! Quá tuyệt vời"


Đạo diễn hài lòng thốt lên. Một cảnh quay quá đẹp, quá hoàn hảo. Elsa không làm sai dù chỉ một động tác nhỏ, một biểu cảm trên nét mặt. Và bởi vì Elsa quá hoàn hảo như vậy thế những người tiếp theo gặp trở ngại tâm lý. Ai lấy đều lo sợ rằng vì vừa xem một màn trình diễn tuyệt vời như vậy thì đạo diễn sẽ rất khó vừa mắt với biểu hiện của những người còn lại. Hơn nữa theo kịch bản thì sẽ có ba người mẫu (trong đó có Coco) quay đoạn phim giống Elsa.


Đạo diễn và phó đạo diễn thì thầm với nhau một lát rồi họ quyết định chỉ quay cảnh từ biển đi lên của một mình Elsa.


Coco và hai người mẫu khác được chọn để quay cảnh nhảy múa trên bãi biển. Hôm nay cô được đưa cho mặc một bộ đồ bơi hai mảnh màu hồng nhạt dễ thương. Cô và hai đồng nghiệp sẽ nhảy múa trên nền một bài hát sôi động. Cả ba phải làm sao thể hiện sử trẻ trung, năng động trong đoạn phim.


"Coraline Cooper! Hít thở thật sâu, bình tĩnh vào. Mày sẽ làm tốt thôi"
"Coraline, cô nhìn đi đâu thế hả? Nhìn vào máy quay đây này"
"Coraline! Tôi bảo cô nhảy làm sao để thể hiện rõ sự vui vẻ, năng động chứ không phải bảo cô nhảy như con cá mắc cạn như vậy?"


"Cô có biết cười tươi là như thế nào không? Gương mặt cô như thể cô và chỗ này không liên quan gì đến nhau vậy?"
"Cô đi ra ngoài cho tôi! Anna, cô vào thay cho Coraline. Tôi không muốn mất thì giờ với cô ta nữa"


Coco lủi thủi đi ra. Vài người nhìn cô bằng ánh mắt ái ngại nhưng cũng có người thì hí hửng ra mặt. Coco có thể bị đuổi khỏi buổi quay phim và những người còn lại sẽ có nhiều thời gian lên hình hơn. Cô ngồi xuống bãi cát rồi nhìn về phía đoàn phim đang quay. Chẳng hiểu vì sao nước mắt của cô lại trào ra. Chưa bao giờ Coco ghét bản thân mình đến thế. Cô đang có một cơ hội tuyệt để thăng tiến vời vậy mà lại tự tay phá hỏng nó.


"Định ngồi khóc ăn vạ ở đây đến bao giờ? Tin tôi đi, cô có khóc đến tối cũng không ma nào thèm quan tâm đâu?"
Một giọng nói lạnh lùng cất lên. Coco quay người lại thì nhận ra đó là Elsa. Cô vội lau nước mắt rồi lại nhìn cô ta.


"Khóc chỉ tổ lem mascara và trông cô xấu xí hơn mà thôi. Thay vì khóc thì tìm lại cảm xúc của mình đi. Căng não ra mà nghĩ xem ở một phân đoạn như thế nên biểu hiện như thế nào cho đúng đi. Còn nữa, còn phải biết được máy quay đang ở đâu để điều chỉnh góc mặt cho hợp lý nữa"


Coco ngơ ngác nhìn Elsa nhưng cô ta đã bỏ đi ngay sau đó. Hình như là Esla vừa truyền đạt kinh nghiệm cho cô thì phải. Tuy rằng cách ăn nói của cô ta hơi bị trịch thượng nhưng dường như là mang ý tốt.


Coco đứng dậy rồi đi về phía đoàn phim đang quay. Giờ họ đã chuyển sang một cảnh khác. Trong kịch bản Coco cũng có phân đoạn diễn. Cô đi đến trước mặt đạo diễn rồi nói.
"Tôi xin lỗi vì ban nãy đã làm mất thời gian của mọi người. Xin hãy cho tôi một cơ hội khác. Tôi hứa sẽ làm thật tốt"


Đạo diễn nhìn cô một lát rồi gật đầu nhưng cũng không quên "dọa".
"Cho cô một cơ hội cuối. Nếu làm không tốt thì về phòng xếp đồ ngay và luôn"
"Tôi hiểu rồi"
~ Hết chương 10 ~






Truyện liên quan