Chương 80: Hành xanh hắn… nóng máu lên rồi

Ngay sau đó Hành Xanh tự cho mình rất phong lưu phóng khoáng nhe răng mim cười với ta, kéo ta ngồi xuống, nói: "Vị tiên tử này, ta thật sự cảm thấy ta và nàng rất có duyên, khó trách nhìn nàng có chút quen mắt."
Ta đối phó cười qua loa hai tiếng, chỉ cần câu của hắn: "Thực


Thần câu cá sớm như thế chắc hương vị rất ngon, có hứng thú sau khi câu cá giải quyết ngay tại chỗ không?"
Hành Xanh cười híp mắt lên tiếng trả lời: "Lần đầu gặp mặt không có gì tặng cho tiện tử, nếu tiên tử không chê ta sẽ vì tiên tử làm món cá nướng thật ngon. Tiên tử nghĩ như thế nào?"


Chương 80: Hành Xanh hắn...nóng máu lên rồi
(Một)
Ta nghe vậy nên im lặng. Im lặng nhìn Hành Xanh, da mặt cũng vẫn là da mặt kia, cách ăn mặc vẫn là cây hành xanh thường ngày, nhưng ta vẫn rất nghi ngờ hắn.
Hắn vừa nói như thế, ta bỗng nhiên liền cảm thấy được đôi chút không tin tưởng hắn chính tên Hành


Xanh Thực Thần vô si hai ngày trước còn gọi ta là "Tiêu mập mạp".
Hành Xanh sao lại có vẻ mặt ôn hòa với ta như thế?
... Chắc không bị điên đó chứ.
Mặc dù ôm trong lòng nhiều mối hoài nghi, nhưng ta vẫn giữ hình tượng lễ độ đáp một câu: "Giống nhau thôi, giống nhau thôi."


Ta dùng sức gật đầu: "Như thế rất tốt, rất tốt."
Đúng lúc này, ta cảm thấy không gian giữa ta với Hành Xanh có chút chật chội, ngẩng đầu lên nhìn thì đã thấy Hỏa Tịch cũng đến góp vui, không chút khách khí ngồi ở giữa bọn ta.
Hành Xanh chị chỉ phía bên kia của hắn, u oán nói với Hỏa Tịch:


"Điện hạ sao không ngồi bên kia của ta, ta cùng với vị tiên tử này nói chuyện rất vui vẻ như đã thân thiết từ lâu, điện hạ chớ có phá hư không khí."




Vẻ mặt Hòa Tịch khó coi liếc nhìn Hành Xanh một cái, một lúc lâu sau, dập tắt chí khí của Hành Xanh, nói: "Người của bản quân, ngươi đừng có ý nghĩ gì khác biết chưa?"


Hành Xanh cô đơn nhìn cần cầu của mình, nói: "Không có, ta chỉ cảm thấy ta và nàng ấy vừa gặp đã quen mà thôi... Điện hạ có thể thay ta hỏi một câu, vị tiên tử này có muội muội nào sấp sỉ tuổi với nàng hay không, có thể giới thiệu cho ta hay không. À, tuổi lớn hơn một chút cũng không thành vấn đề."


Ta vừa định nói không có,
Hỏa Tịch đã thay ta nói một câu
"Đừng hòng" . Nhưng ta vẫn muốn uốn nắn chỉ sửa lại câu nói của Hoa Tịch một chút: "Thật xin lỗi ta không phải là người của ngươi, ta chỉ là của chính mình."
Vì thế ba người chúng ta ngồi song song, chờ con cá béo mập cắn câu của Hành Xanh.


Ta nôn ra một ngụm máu tươi.


Chắc là thả câu vốn là một quá trình mài mòn bản tính con người, rất nhanh đã mài mòn đi vẻ mặt cô tịch của Hành Xanh, hắn lại bắt đầu tán gẫu: "Xin hỏi điện hạ và vị này tiên tử kết giao đã bao lâu, sao ta lại không biết thế. Điện hạ quả thật người rất có thủ đoạn."


Hỏa Tịch lại giành trước một bước lên tiếng trả lời: "Cũng tàm tam."
Hỏa Tịch lại bỗng nhiên cười đến vô cùng phong độ, nói: "Thực
Thần nói rất đúng."
Lúc này, có con cá mắc câu,


Hành Xanh ngậm miệng lại nhanh chóng nhấc cổ tay lên lập tức câu được một con cá béo mập. Hắn quơ quơ con cá kia trước mặt ta, tự tin trầm tĩnh nói: "Tiên tử chở gấp, chờ ta làm món cá nướng thượng đẳng cho tiện tử, cam đoan tiên tử sẽ nhớ mãi không quên."


Vừa thấy con cá kia, trong phút chốc trong lòng ta dâng trào một tình cảm thân thiết làm giảm bớt cơn giận đối với Hành Xanh.
Ta cắn chặt răng tươi cười với
Thực Thần, nói: "Ta không vội, một chút nữa thôi ta sẽ khiến cho ngươi nhớ mãi không quên."


Hành Xanh nghiêng đầu liếc nhìn ta, thấy ta đang nhìn trộm hắn, hắn liền híp mắt cười nhã nhặn với ta, nói với Hỏa Tịch: "Vị tiên tử này tấn chức lên Cửu Trùng Thiên từ khi nào, sao ta lại chưa từng gặp. Nhưng mà, vẫn hơn tên tiểu mập mạp không hề có da mặt luôn được nuông chiều trong Diễm Thải Cung, ta cảm thấy lần này điện hạ rất anh minh."


(Hai)
Song, sự thật đã chứng minh,
Hành Xanh luôn luôn miệng tự ca ngợi, nhưng về phương diện ẩm thực thì hắn chẳng hề thổi phồng, hắn rất có khiếu nấu ăn.
Món cá nướng hắn nấu khiến ta nhớ mãi không quên.
Mùi vị khó quên ấy khiến ta bảo


Hành Xanh cậu nhiều con cá hơn nữa để nướng lên. Hành Xanh vui mừng khôn xiết đồng ý, sung sướng chạy đi câu cá, cá nướng.
Ta và Hỏa Tịch chỉ phụ trách ăn.


Nếu liên quan đến chuyện ăn uống thì ta đột nhiên cảm thấy Hòa là mối uy hϊế͙p͙ to lớn đối với ta. Cái tên này chính là hiện thân cho kẻ địch của ta


Trước tiên Hỏa Tịch nhận lấy con cá do Thực Thần vừa nướng xong, bóc sạch da cá, thịt cá trắng nõn bên trong bỗng chốc lộ ra trước mặt ta, trong phút chốc ta cảm thấy miệng nhạt nhẽo hắn.
Ta năn nỉ Hòa Tịch chia cho ta hơn phân nửa, thế nhưng Hỏa


Tịch hắn lại không chịu. Vì thế ta thỏa hiệp lùi một bước, bảo hắn chia cho ta phân nửa thôi, hắn vẫn không chịu... Ta bảo hắn chia cho ta một miếng nhỏ hơn phân nửa nữa, nhưng hắn vẫn không chịu!


Lúc ta sắp bùng nổ cơn tức giận, hắn lại tách một miếng cá nhỏ ra, lấy hết xương cá, sau đó đưa đến bên miệng ta. Chuyện này khiến cho lòng ta dâng trào một cảm giác nhục nhã, giống như ta chính là sủng vật của hắn vậy.


Hành Xanh nghe thế nên quay đầu lại, vừa lắc đầu vừa trắc lưỡi phát ra tiếng "tặc tặc".
Tên Hành Xanh này không lên tiếng thì thôi, mới vừa lên tiếng đã khiến ta nhớ đến chuyện ban nãy, ta cũng phải làm làm hắn trở nhớ mãi không quên mới xứng đáng với sự cần mẫn không ngại khó của hắn.


Ta đi đến trước mặt hắn, đưa cho hắn cái đầu cá đã bị bóc hết thịt, cười nói: "Anha món Thực
Thần làm rất là ngọn, ta ăn một mình mà quên mất chừa cho Thực
Thần chút ít. Hiện giờ chỉ còn thừa lại chút này, Thực Thần ngươi có muốn ăn không?"


... Ta ăn một miếng, không cẩn thận ɭϊếʍƈ trúng đầu ngón tay của hắn khiến cho hắn sửng sốt, sau đó nhẹ nhàng mim cười với ta.


Sau khi ta rầu rĩ không vui ăn thêm mấy miếng nữa thì cảm thấy rất phẫn uất. Cái tên này định xem ta là sủng vật, vừa nghĩ đã làm, ta thừa dịp hắn chưa chuẩn bị dứt khoát đoạt con cá trong tay hắn, vừa kiêu hãnh nhìn hắn, vừa cắn từng miếng từng miếng cá.


Con cá này đã vào tay ta, hương tại T vị đã thẳng lên một cảnh giới khác.
Quá thơm.
Hỏa Tịch từ trong lồng ngực lấy ra một tấm khăn gấm, vừa nhàn nhã lau ngón tay của mình, vừa nói: "Ăn nhanh quá cẩn thận bị mắc xương đó."


Hình như tâm trạng của Hành Xanh hôm nay khá vui vẻ, cười tủm tỉm nói: "Tiên tử không cần quá chú ý chuyện lễ nghĩa với ta, ta cũng biết ta nấu rất ngon. Tiên tử yêu thích như thế, ta cảm thấy rất vui mừng."


"Ở như thế à >" ta không thể không thừa nhận, ta không thể quên với cách nói chuyện của Hành Xanh lúc này, Hành Xanh hắn vẫn đẹp mắt như ngày thường, trắng trắng xanh xanh, "Ôi chao mới vừa nghe người mại N nói trong Diễm Thải Cung của Hoa


Tịch có Tiều mập mạp cái gì đó, ta mới kết giao với Hỏa Tịch không lâu biết chuyện này, Tiều mập mạp nàng... rốt cuộc có hình dáng như thế nào?"


"Này!" Hành Xanh vô cùng kích động, vừa nghe ta đề cập đến thì tựa hồ trong lòng tràn ngập bị phân kể lể với ta, "Tiên tử nàng không biết đâu, tiểu mập mạp ở


Diễm Thải Cung là tên đồng tử của Hỏa Thần điện hạ, không trên không dưới, một chút cấp bậc lễ nghĩa cũng không có, ta vốn là một Thực Thần đến Diễm Thái
Cung còn phải nhìn sắc mặt của nó, nàng nói đây là đạo lý gì chứ?"
Ta cắn răng hỏi: "Đó là đạo lý gì chứ?"


Lúc thấy Hỏa Tịch làm ho khan hai tiếng, ta dùng ánh mắt sắc bén như đạo bắn về phía hắn, hắn rất thức thời không họ nữa.
Hành Xanh lại thổn thức nói:


"Mấy thứ đó cũng chẳng quan trọng, nghĩ đến Thực Thần ta đây sống lâu như vậy, sớm đã không quá chấp nhất chuyện cấp bậc lễ nghĩa. Điểm ch.ết người chính là, nó ăn rất nhiều!
Còn không cho phép ta nói nó mập!"
(Ba)


"Lại nói điều khiến ta tức giận chính là điện hạ lại vì tên tiểu mập mạp kia còn đặc biệt sai ta đến Diễm
Thải Cung nấu cơm cho nó. Về chuyện này, tiên tử nàng nhất định phải nói mấy lời tốt đẹp với điện hạ giúp ta, như vậy không được." Thực
Thần lại luôn miệng không ngừng,


"Để ta kể cho nàng nghe mỗi bữa
Tiểu mập mạp đó ăn bao nhiêu, trước bữa ăn ta phải làm cho nó một nắm cơm to, nó ăn hết sạch, đợi đến lúc ta nấu xong cả bữa ăn thì nó ăn đến
Hành Xanh nhìn quần áo của mình, rồi lại nhìn ta, nói: "Cái này, thật không có... A? !"


"Bùm" một âm thanh vang lên, tạo nên bọt nước thanh mát trong
Thiên Hà , trong suốt đẹp mắt.
"Ha ha ha..." Đồng thời lúc đó,
Hỏa Tịch ôm bụng cười, cười đến cực kỳ vui vẻ.


Hành Xanh từ trong Thiên Hà đứng dậy, toàn thân ướt nhẹp nhỏ nước, mái tóc dài cũng bắt lại, thoạt nhìn có vài phần chật vật, trừng mắt nhìn ta: "Vị tiên tử này vì sao lại nàng đầy ta xuống sông?"
Ta thành thật nói: "Ta không có đẩy, ta đạp đấy chứ."


Một khắc trước Hành Xanh còn cười cười nói nói với ta, khắc sau đã lập tức nổi giận bất hòa với ta. Đại khái chắc là hắn không dễ dàng đối mấy bát cơm, vả lại thức ăn trên bàn bất kể món chay hay mặn đều vào trong bụng nó hết! Ta nghĩ không ra, nó bé chừng đấy, làm sao mà ăn được bao nhiêu đấy! Nó là thùng cơm sao?" Thực Thần nói xong lại suy tư đôi chút, nói chung chắc là đang suy nghĩ đến "Tiểu mập mạp" mà hắn vừa nhắc đến có phải là thùng cơm hay không, suy nghĩ mãi không có kết quả thì ngẩng đầu lên nhìn ta, sắc mặt kinh hoàng, "... Vị tiên từ này, sắc mặt nàng không được tốt lắm, sao lại chuyển sang xanh lá thế này, chẳng lẽ là hóc xương cá rồi sao...


"
Ta liều ch.ết liếc nhìn cái áo choàng màu xanh lá của tên khốn kiếp đó: "Có cái áo xanh lè nhà người đó?" đãi nhiệt tình với ta như thế mà ta lại thừa dịp hắn chưa chuẩn bị đạp hắn một cước, hắn có chút bị thương.
Hành Xanh lại hỏi: "Vậy vì sao nàng lại đạp ta xuống sông?"


Ta nói: "Chân có chút ngứa."
Lúc này, ở phía chân trời, cô xe mặt trời đang vọt lướt qua, từ từ thu hồi màn đêm huyền ảo.
Chân trời bắt đầu tỏa sáng, màu bạc lộng lẫy của Thiên Hà lại dần dần biến mất.


Hỏa Tịch thu lại tiếng cười, mắt phượng nheo lại nhìn sắc trời, lười biếng đứng lên, thân cao tựa ngọc lại ẩn chứa vài phần biếng nhác tiến qua nắm lấy tay ta, lôi kéo ta rời khỏi nơi này, nói: "Lưu
Cẩm, đi về."
Ánh sáng mỏng manh trải rộng dải


Thiên Hà phản chiếu lấp lánh theo làn sóng gợn, ánh lên người Hành Xanh khiến cho hắn càng xanh hơn.
"Lưu Cẩm..." Sắc mặt Hành Xanh bỗng nhiên biến đổi, "Nàng là Lưu
Cẩm? !"
Hỏa Tịch tự ý mang vòng Ngọc


Phược Linh vào trong tay ta, người ta thu nhỏ lại, không quên quay đầu lại nhìn da mặt đang run run như vạn mã phi nhanh của hắn, nhếch miệng cười nói: "Cá nướng của Hành Xanh nhà người ăn rất ngon thật, cười nhiều lên một chút đi, cười nhiều trẻ lâu không có nếp nhăn, vừa rồi không phải ngươi cười rất vui vẻ sao?"


"Ngươi lại có thể là Lưu Cầm!"
Hành Xanh hỏi lại câu cũ, lúc này rất không có phong độ chạy nhanh về phía ta, "Trời ơi! Ngươi ói hết cá mà người đã ăn ra cho ta! Ngươi, cái tên mập đáng ch.ết này!"


Ta dùng một chút, nghiêm túc nói với Hành Xanh: "Thật xin lỗi ta ỏi ra không được, chắc là đã tiêu hóa hết rồi... Lần sau nếu ngươi muốn ta ói ra thì nên nói sớm một chút..." Ta suy nghĩ một lát, lại nói,
"Nhưng mà chắc là ta vẫn không muốn ói ra cho ngươi..."


Hành Xanh tức giận đến mức gân cổ cũng nổi lên, lại định tiến đến bóp cổ ta. May mắn Hỏa Tịch không phải kẻ yếu hèn, ném cho


Hành Xanh một ánh mắt uy phong lẫm liệt, Hành Xanh lập tức đứng yên tại chỗ, trầm bổng du duong nức nở một tiếng, hùng hùng hồ hồ xách một thân y phục ẩm ướt rời khỏi nơi đó.
Nhìn theo bóng dáng Hành Xanh, trong phút chốc ta lại cảm thấy sầu não và thương xót






Truyện liên quan

Trọng Sinh Nhật Bản Làm Thần Quan Convert

Trọng Sinh Nhật Bản Làm Thần Quan Convert

Ngô Vi Yêu Nghiệt1,439 chươngDrop

Đô ThịLinh DịĐồng Nhân

4.7 k lượt xem

Từ Tiến Công Bắt Đầu Thu Được Thần Quang Bổng Convert

Từ Tiến Công Bắt Đầu Thu Được Thần Quang Bổng Convert

Thanh Thường375 chươngFull

Đồng Nhân

4.1 k lượt xem

Đại Đường Tối Cường Siêu Thần Quân Đoàn

Đại Đường Tối Cường Siêu Thần Quân Đoàn

Bồ Sơn1,596 chươngTạm ngưng

Quân SựLịch Sử

10.3 k lượt xem

Dương Thần Quan Quân Hầu

Dương Thần Quan Quân Hầu

Minh Niên Nguyên Dạ Thì763 chươngFull

Đồng Nhân

9 k lượt xem

Giải Trí: Bắt Đầu Cùng Quốc Dân Nữ Thần Quan Tuyên

Giải Trí: Bắt Đầu Cùng Quốc Dân Nữ Thần Quan Tuyên

Bách Lý Tiểu Hầu Tử937 chươngDrop

Đô ThịNgôn Tình

8.2 k lượt xem

Tổng Mạn: Bắt Đầu Từ Số Không Tổ Kiến Thần Quần

Tổng Mạn: Bắt Đầu Từ Số Không Tổ Kiến Thần Quần

Yêu Thần Cấp Bì Tạp Khâu1,186 chươngTạm ngưng

Đồng Nhân

9.7 k lượt xem

Tận Thế: Mục Tiêu Ba Ngàn Nữ Thần Quân

Tận Thế: Mục Tiêu Ba Ngàn Nữ Thần Quân

Đề Mễ Nha614 chươngTạm ngưng

Khoa HuyễnMạt ThếHệ Thống

23.2 k lượt xem

Ám Ảnh Thần Quan

Ám Ảnh Thần Quan

Nhất Đao Trảm Trảm Trảm73 chươngTạm ngưng

Võng Du

707 lượt xem

Đô Thị: Vạn Giới Thế Thân Quần

Đô Thị: Vạn Giới Thế Thân Quần

Thiên Bảng Lưu Danh488 chươngTạm ngưng

Tiên HiệpVõ HiệpĐô Thị

12.7 k lượt xem

Tận Thế Thiên Tai: Chế Tạo Thuộc Về Ta Nữ Thần Quân Đoàn

Tận Thế Thiên Tai: Chế Tạo Thuộc Về Ta Nữ Thần Quân Đoàn

Chiêu Long510 chươngTạm ngưng

Khoa HuyễnMạt Thế

12.4 k lượt xem

Thần Y Nữ Đế: Bá Đạo Thần Quân, Không Phục Tới Chiến

Thần Y Nữ Đế: Bá Đạo Thần Quân, Không Phục Tới Chiến

Khả Khả Lạc Li873 chươngFull

Tiên HiệpNgôn TìnhHuyền Huyễn

7.5 k lượt xem

Trảm Thần Quan: 10 Vạn Thần Miếu Rơi Phàm Trần

Trảm Thần Quan: 10 Vạn Thần Miếu Rơi Phàm Trần

Ba La Hải Khởi Lai557 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnXuyên Không

9.4 k lượt xem