Chương 20

Quay lại phòng bệnh Vệ Phi lần nữa, đối diện là ánh mắt kinh ngạc của anh.
"Tại sao em quay lại?"
Không trả lời anh ngay, từ lúc vừa vào cửa, tôi liền nhìn thấy anh cầm trong tay một xấp tài liệu dày cộp, nhịn không được nhíu mày. Anh hình như chưa bao giờ biết tự chăm sóc chính mình!


Tôi đi tới, trực tiếp rút đi một ít giấy in đầy những con số.
"Nếu như anh muốn vĩnh viễn ở trong bệnh viện, em có thể trả lại cho anh." Tôi từ trên cao nhìn xuống anh.


". . . . . . Anh chỉ bị thương ở eo và chân, không phải đầu óc." Anh đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó thờ ơ nói, nhưng trong hành động cũng không còn kiên trì nữa, mặc cho tôi lấy đi bảng báo cáo.


"Hiện tại anh không thể tự đi Newyork, cho nên không thể làm gì khác hơn là để cho bọn họ gửi tài liệu tới đây trước."


Tôi không có hứng thú để ý tới việc chi nhánh công ty ở Newyork kinh doanh như thế nào, hiện tại tôi chỉ nhớ Bác sĩ Vương nói —— Anh cần phải nghỉ ngơi đầy đủ. Đây cũng là mục đích khi tôi đã đi mà quay lại.


". . . . . . Ngược lại em, không phải đã đi về rồi sao?" Anh nói xong, cố hết sức chống người lên, muốn đổi tư thế nằm, rồi lại lực bất tòng tâm.




Tôi lập tức cúi người xuống, một tay nâng bờ vai của anh lên, một tay cẩn thận từng li từng tí đỡ bên hông của anh, để cho anh hơi dịch xuống. Trong lúc này, mặc dù tôi rất cẩn thận tránh động tác quá lớn, nhưng sắc mặt anh vẫn tái nhợt môi mím thật chặt. Tôi không biết hông của anh đau nhiều không, nhưng chỉ động tác nhỏ này mà lông mày của anh đã nhíu chặt cũng đủ để cho tôi khó chịu.


Anh hơi nghiêng người, mặt hướng về phía tôi.
"Có thể làm như vậy sao?" Tôi có chút lo lắng hỏi, "Bác sĩ nói hiện tại hông của anh tốt nhất không nên dùng sức quá mức." Mà lúc này tư thế nằm nghiêng này, không biết có được cho phép hay không.


". . . . . . Không có việc gì." Anh điều hòa hơi thở, nói: "Hai ngày nay đều nằm thẳng, cảm giác nửa thân trên đều tê hết. Như bây giờ ngược lại thoải mái một chút."


Biết khuyên cũng không được, tôi không nói thêm gì nữa, chỉ là kéo hai cái gối đầu tới, tựa vào sau thắt lưng của anh. Nhưng bởi vì cứ như vậy không xếp đặt cố định được, không thể chịu lực, lại sợ ảnh hưởng đến vết thương của anh, tôi không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống bên giường, một tay vòng qua bên eo của anh, điều chỉnh độ mềm cái gối, để cho anh dựa vào thoải mái.


Yên lặng nhìn hành động của tôi, một lúc sau, anh mới mở miệng hỏi: "Em vẫn chưa trả lời anh, tại sao lại trở lại?"
Tôi nghiêng đầu, không biết nên nói như thế nào.
"Hả? Thế nào?" Anh cầm cổ tay của tôi.


"Em. . . . . ." Quay đầu, phát hiện anh đang chăm chú nhìn tôi chằm chằm, do dự một chút, tôi mới khó khăn nói: "Vì chăm sóc anh."
Nói xong những lời này thật nhanh, hơn nữa âm thanh rất thấp, chữ cuối cùng thậm chí có cảm giác chưa nói ra hết. Nhưng mà, Vệ Phi vẫn nghe rõ ràng.


"Thật không?" Trong giọng nói mang theo ngạc nhiên và vui mừng, ngón tay của anh từ cổ tay của tôi dời đến lòng bàn tay, nhẹ nhàng nắm.
". . . . . . Ừ." Ánh mắt của tôi mơ hồ không rõ, không dám nhìn thẳng vào mắt anh.


Lần này, là tôi chủ động bỏ xuống mâu thuẫn, bởi vì một màn vui mừng vừa rồi. Mặc dù chỉ là tạm thời, tôi vẫn cảm thấy rất lúng túng.
"Tại sao vậy?"
"Hả?"
"Tại sao đột nhiên đối với anh tốt như vậy?"
"Anh bị tai nạn xe lần này, tôi coi như cũng có liên quan, không phải sao?" Tôi thành thật nói.


Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu tôi quyết định ở lại chăm sóc anh. Dù sao, tôi cũng nên chịu trách nhiệm với vết thương của anh.


Nhưng không ngờ, tôi vừa dứt lời, gương mặt vốn đang cười của Vệ Phi chợt lạnh xuống, trong mắt đều là ánh sáng lạnh sắc bén: "Em nói là, em bởi vì áy náy, cho nên mới phải chăm sóc tôi?" Anh dừng lại mấy giây, đồng thời buông tay của tôi ra, "Không cần! Em không cần tự trách mình, chuyện này không có quan hệ gì với em!" Nói xong, anh lạnh mặt, nhắm mắt lại, không nhìn tôi nữa.


Bởi vì anh đột nhiên đổi sắc mặt, tôi ngạc nhiên.
"Anh tức giận cái gì?" Tôi không hiểu vì sao anh giận.


Cho tới nay, tôi đều đối với anh lạnh nhạt, hôm nay, mặc dù vẫn không thể quên tổn thương trong quá khứ, nhưng dù sao tôi đã bắt đầu chủ động đến gần anh. Anh cần gì phải dùng thái độ này với tôi!


Mất đi cảm giác lành lạnh nơi đầu ngón tay anh, trong bàn tay tôi là một khoảng trống không cùng mất mác. Tôi liền đứng lên, nhìn gương mặt vẫn đang tức giận của anh: "Anh đã không cần em trông nom, vậy thì em đi!"


Không cho anh thời gian để phản ứng, tôi xoay người rời đi. —— sau đó, tôi nghe thấy sau lưng truyền đến một hồi tiếng rút khí rất rõ ràng, ngay sau đó là một tiếng kêu đau. . . . . .


Lúc tôi xoay người thì Vệ Phi liền muốn nâng nửa người trên rời giường nhưng chán nản nằm trở lại, trở tay vỗ thắt lưng, cúi mắt, giữa mi tâm đều là những nếp gấp thật sâu.
"Anh làm sao vậy? !" Tôi nhanh chóng trở lại bên giường, nhấn chuông gọi bác sĩ


Anh từ từ nhắm hai mắt, không nói, khớp ngón tay trở nên trắng nhợt. Sắc mặt và môi đều tái nhợt, giống như đang chịu một nỗi đau thật lớn, tiếng hít thở nặng nề truyền vào tai tôi rất rõ ràng. . . . . .


Lập tức, bác sĩ cùng y tá bước nhanh vào. Giường bệnh bị vây kín, tôi không nhìn thấy anh, chỉ có thể lẳng lặng chờ ở bên ngoài.
Sau đó, tôi nghe thấy âm thanh của một y ta trong đó: "Chân bệnh nhân bị co rút!"
Tức khắc, sốt ruột cùng lo lắng như hai thanh dao bén nhọn, vạch vào lòng tôi.






Truyện liên quan

Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không?

Nếu Anh Chết, Em Có Tha Thứ Cho Anh Không?

Sandy13 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhTrọng Sinh

23 lượt xem

Tha Thứ Cho Anh Mãi Mãi

Tha Thứ Cho Anh Mãi Mãi

Quỳnh Mai Anh26 chươngFull

Thanh Xuân

44 lượt xem

Khó Có Thể Tha Thứ

Khó Có Thể Tha Thứ

Mã Giáp Quân Quy Lai11 chươngFull

SủngĐam MỹCổ Đại

66 lượt xem

Vợ Yêu... Tha Thứ Cho Anh Được Không?

Vợ Yêu... Tha Thứ Cho Anh Được Không?

camquyly16 chươngFull

Ngôn Tình

51 lượt xem

Vai Ác: Viết Lại Kịch Bản, Làm Nữ Chủ Khóc Cầu Tha Thứ Convert

Vai Ác: Viết Lại Kịch Bản, Làm Nữ Chủ Khóc Cầu Tha Thứ Convert

Thượng Đan Lư Tiên210 chươngDrop

Huyền HuyễnXuyên KhôngCổ Đại

4.7 k lượt xem

Phản Phái: Nữ Chính Đập Xe Ta, Bị Bắt Khóc Cầu Tha Thứ

Phản Phái: Nữ Chính Đập Xe Ta, Bị Bắt Khóc Cầu Tha Thứ

Phù Sinh Nhược Sa111 chươngDrop

Đô Thị

5 k lượt xem

Lộ Ra Ánh Sáng Mười Thế Luân Hồi, Thiên Hạ Khóc Cầu Ta Tha Thứ! Convert

Lộ Ra Ánh Sáng Mười Thế Luân Hồi, Thiên Hạ Khóc Cầu Ta Tha Thứ! Convert

Ngã Tòng Hổ Niên Khai Thủy Tả Thư238 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

10.7 k lượt xem

Tra Công Khóc Lóc Thảm Thiết Cầu Ta Tha Thứ

Tra Công Khóc Lóc Thảm Thiết Cầu Ta Tha Thứ

Lam Linh Tiên134 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngĐam Mỹ

995 lượt xem

Chỉ Còn Dư 3 Tháng Mệnh, Bọn Hắn Tới Cầu Ta Tha Thứ!

Chỉ Còn Dư 3 Tháng Mệnh, Bọn Hắn Tới Cầu Ta Tha Thứ!

Nguyệt Huyễn Đồng257 chươngTạm ngưng

Đô Thị

6 k lượt xem

Mệnh Còn Lại Hai Năm, Bảy Cái Tỷ Tỷ Quỳ Cầu Ta Tha Thứ

Mệnh Còn Lại Hai Năm, Bảy Cái Tỷ Tỷ Quỳ Cầu Ta Tha Thứ

Cam Tử Nhĩ Ái Bất Hoàn298 chươngFull

Đô Thị

16.2 k lượt xem

Bắt Đầu Rút Đến Kính Vạn Hoa, Trà Xanh Quỳ Cầu Tha Thứ

Bắt Đầu Rút Đến Kính Vạn Hoa, Trà Xanh Quỳ Cầu Tha Thứ

Khoát Lạc Bất Gia Băng220 chươngTạm ngưng

Đô ThịHệ Thống

4.9 k lượt xem