Chương 449: Helen nghịch thiên – Bi kịch của Douglas

*Dịch bởi Quạ Già*Helen cả đời chỉ chuyên tâm vào chiến đấu.


Nàng là người thừa kế dòng chính duy nhất của toàn bộ Zollern Đế Quốc, nhưng ở khía cạnh nào đó thì nàng cũng là một đứa con hoang. Mẫu thân nàng không có lập gia đình, lại sinh ra nàng, hơn nữa trên thân nàng rõ ràng còn có ấn ký của người phương Đông.


Nàng có mái tóc màu vàng óng, thế nhưng đôi tròng mắt lại rõ ràng có đặc thù của người phương đông, hoàn toàn không thể che giấu. Đương nhiên nàng cho tới bây giờ cũng đều không có muốn che giấu. Vì vậy nàng càng phải chịu thêm nhiều sự bài xích của giới quý tộc đến từ phương Bắc.


Nàng đã từng hai lần đi qua đế đô của Zollern, nhưng mỗi một lần đều cực kỳ không thoải mái, đều lọt vào vô số lời châm chọc. Nàng cực kỳ không thích các lễ nghi của quý tộc, nhưng đối với lễ nghi bản thân nàng lại rất cẩn thận và tỉ mỉ.


Sau khi mẫu thân của nàng qua đời, nàng với vương cung của thành Queen rốt cuộc không còn ràng buộc. Nàng thậm chí còn muốn thoát ra khỏi đây.


Hoàn toàn không có mục đích gì, chỉ cần rời khỏi cái nơi không người thân thích này là tốt rồi. Vì vậy, Helen bắt đầu cuộc đời lưu lạc.




Nàng là một nữ nhân ôn nhu, điềm tĩnh, nội tâm tràn ngập mỹ hảo. Lưu lạc ở thế giới bên ngoài, nàng khát vọng có thể kết giao được với nhiều bằng hữu. Thậm chí nàng hy vọng có thể một mạch lưu lạc đến thế giới Phương Đông để tìm phụ thân của nàng.


Đương nhiên về sau nàng cũng không cần phải đi nữa, bởi vì Khương Ly đã ch.ết, ở cái thế giới này đã không còn ai là người thân của nàng nữa rồi.


Nàng vì thế càng thêm hoàn toàn lưu lạc, cải trang đi khắp hầu như toàn bộ vùng phía nam của Zollern Đế Quốc. Nàng tự do đi thể nghiệm và quan sát dân tình. Tuy không thể đi thám thính tiếng lòng của dân chúng, nhưng nàng dù sao cũng là hậu đại dòng chính của Helen nữ vương, chủng thuộc tính này dường như đã được khắc ghi ở trong gen của nàng vậy.


Đi được càng nhiều, nàng đã nghĩ được càng nhiều. Nhưng nghĩ càng nhiều, lại càng không có được đáp án.


Nàng rời thành Queen, rời vương cung, vốn là vì tìm kiếm ý nghĩa sự tồn tại của chính mình, tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống.


Thế nhưng hành tẩu từ nông thôn đến thành trấn, nhìn cuộc sống quá nghèo khó, cơ cực của vô số nô lệ, vô số tộc nhân Vida, một mầm non lý tưởng nào đó trong cơ thể nàng phảng phất dần dần giác tỉnh.


Hơn nữa nàng coi như là một đứa con lai điển hình, sau khi giấu diếm thân phận, sau khi che lấp đi dung nhan tuyệt trần, nàng càng phải chịu nhiều kỳ thị. Lũ người Zollern kia nhìn nàng với ánh mắt như nhìn thấy một chủng tộc hạ đẳng.


Nàng bắt đầu suy nghĩ, con người từ khi sinh ra là bình đẳng hay không bình đẳng với nhau. Chỉ vấn đề đơn thuần này vấn đề đã suýt chút nữa đưa nàng vào ngõ cụt không lối ra. Nàng bắt đầu đọc rất nhiều sách vở, bút ký, thậm chí cả các phương pháp, chiến lược khi còn chấp chính của Helen nữ hoàng.


Nhưng sau đó nàng triệt để hiểu ra những khổ tâm của Helen nữ hoàng năm ấy. Trong toàn bộ Zollern Đế Quốc, người Zollern da trắng trải qua mấy trăm năm sinh sôi nảy nở, cũng như trước chỉ chiếm không tới hai mươi phần trăm tổng nhân khẩu, nhưng quả thực lại là giai cấp thống trị tuyệt đối. Mà tộc nhân tộc Vida và các chủng tộc khác chiếm tới tám mươi phần trăm nhân khẩu, nhưng địa vị rất thấp hèn, hầu như không có quyền lực trong xã hội.


Tám mươi phần trăm nhân khẩu chỉ sở hữu chưa đến năm phần trăm tài phú, hai mươi phần trăm nhân khẩu còn lại chiếm giữ trăm phần trăm quyền lực, hơn chín mươi lăm phần trăm đất đai cùng tài phú.


Việc một chủng tộc nhỏ thống trị đa số các chủng tộc khác không phải là chuyển không thể làm được. Nhưng điều đó nghĩa là phải triệt để lũng đoạn tri thức, tài phú, đất đai nhàn rỗi, đem tám mươi phần trăm lực lượng sản xuất của xã hội nhốt vào một cái rọ không lối thoát.


Điều này đại biểu cho việc Đế Quốc không có cách nào tiến bộ được. Tuyệt đại đa số nhân khẩu sẽ phải vĩnh viễn rơi vào ngu muội, trở thành lũ gia súc nuôi nhốt.


Dưới loại tình huống này, Zollern Đế Quốc sẽ gặp nguy hiểm rất lớn. Đến một ngày nào đó khi một cái ngoại lực đầy đủ cường đại, toàn bộ Đế Quốc sẽ sụp đổ hoàn toàn.


Cho nên Helen nữ hoàng đã khai mở cải cách, thi hành việc dung hợp các chủng tộc, các chủng tộc sẽ bảo vệ chế độ. Giải phóng nô lệ là điều bắt buộc phải làm, thế nhưng nàng không có lập tức ban tặng cho tộc nhân tộc Vida quyền lực lớn, mà là từng chút từng chút một nới lỏng. Mấu chốt là việc thúc đẩy hôn nhân giữa người Zollern cùng người tộc Vida, tiến hành thông hôn giữa các chủng tộc. Cứ như vậy mấy trăm năm về sau, sẽ không còn cái gì gọi là người Zollern hay người Vida nữa. Khi ấy mọi người đều là người của chung một bộ tộc.


Hơn nữa thừa dịp người Zollern còn cường đại, chiếm giữ tuyệt đối các vị trí chủ đạo, có thể dễ dàng tiến hành việc đồng hóa số đông.


Nếu không đợi đến khi tộc nhân tộc Vida tự mình giác tỉnh, tự mình cường đại lên, vậy hết thảy đều đã muộn. Toàn bộ Đế Quốc sẽ ở rơi vào cuộc nội chiến giữa hai chủng tộc đối lập, sẽ triệt để thịt nát xương tan. Dù sao thì người Zollern cũng là kẻ ngoại lai đến xâm chiếm.


Helen công chúa sau khi thâm nhập vùng phía nam Đế Quốc, phát hiện nơi này có rất nhiều quý tộc đã mang huyết thống của tộc Vida tộc trên người. Bọn họ có tướng mạo và tên của người Zollern. Họ là kết quả của việc hơn một trăm năm trước hưởng ứng lời hiệu triệu của Nữ Hoàng bệ hạ, bắt đầu cùng cao tầng của tộc Vida thông hôn.


Mà bây giờ những người này trên người đã không còn là huyết thống thuần khiết của quý tốc vùng phía nam, nên họ cũng phải chịu sự chèn ép và bài xích đến từ toàn bộ quý tộc khác của Đế Quốc. Đế Quốc Zollern Đệ Nhị đã sụp đổ, hoàng vị bỏ trống đã vài thập niên, nhưng điều này đối với toàn bộ phía nam ngược lại là một tin tốt. Bởi vì như vậy nhóm người này không phải tiếp tục chịu đựng sự nghiền ép của Đế Quốc phương Bắc, có thể tự do phát triển.


Cho nên sau khi Đệ Nhị Đế Quốc tan rã, toàn bộ vùng phía nam phát triển ngược lại càng thêm hưng vượng phát đạt. Vào thời điểm Đệ nhị Đế Quốc trước đó, trong một khoảng thời gian rất lâu tiền thuế của vùng phía nam so với vùng phía Bắc cao hơn gấp bội, mà trong Nội Các của Đế Quốc lúc đó cơ hồ không có quý tộc vùng phía nam.


Đương nhiên có vài quý tộc mặc dù ở phía nam, nhưng vì phản đối chính sách dung hợp chủng tộc, cho nên cũng bị coi là quý tộc phương bắc, ví dụ như gia tộc Russo của hành tỉnh Jade Wave.


Thời điểm Helen hành tẩu ở toàn bộ phía nam, phát hiện ở đây có vô số người đều hoài niệm Helen nữ hoàng, đều cảm kích chính sách dung hợp chủng tộc của nàng. Vì chính sách đó mà nhiều người tộc Vida mới có thể làm tới trung tầng quan viên, hơn nữa có thể có được mảng lớn đất đai, có thể buôn bán làm giàu.


Đương nhiên Helen nữ hoàng qua đời cũng đã hơn một trăm năm, cho nên đó vừa là sự hoài niệm, càng nhiều hơn là hi vọng. Toàn bộ quý tộc phía nam cùng vô số cao tầng của tộc Vida đều mong chờ một Helen nữ hoàng được sinh ra, tiếp tục tiến hành chính sách dung hợp chủng tộc. Như vậy địa vị cùng tài phú của bọn họ mới có thể được bảo trụ.


Bởi vì sau khi Helen nữ hoàng qua đời, bánh xe chính sách của Đế Quốc Zollern lại tiếp tục lăn. Người Zollern cùng người Vida bỏ dở việc thông hôn, sự đối lập giữa các chủng tộc lại một lần nữa dần bắt đầu. Hơn nữa việc mua bán nô lệ vốn đã bị cấm tiệt nay lại nhen nhóm quay trở lại.


Helen công chúa rơi vào trong một loại tâm tình cực kỳ mâu thuẫn. Ban đầu nàng phi thường ác cảm đối với chính trị, cảm thấy đây là thứ cực kỳ dối trá và đáng ghét. Thế nhưng nàng lại có một loại cảm giác về sứ mệnh của mình. Nàng cảm thấy sự phát triển của vùng phía nam Đế Quốc phát triển quả thực không thể bị hủy diệt được. Zollern Đế Quốc không thể lần nữa quay về trạng thái phân biệt chủng tộc như trước được. Đặc biết là việc buôn bán nô lệ nhất định phải cấm triệt để.


Mang theo những suy nghĩ thống khổ này, cuộc đời của nàng càng thêm mất phương hướng. Vì vậy nàng gần giống như tự ngược chính mình, liều mình đến các hiểm địa nguy hiểm nhất để thám hiểm. Nói là thám hiểm, không bằng nói đó chính là đi để tự sát.


Thế nhưng huyết thống của nàng huyết thống thực sự rất trâu bò, ngất trời Hoàng Kim huyết mạch.


Mạo hiểm tức là phải chiến đấu, tức là phải chém giết. Mười mấy năm qua cuộc đời của nàng chỉ toàn là chiến đấu. Chiến đấu cùng con người, chiến đấu cùng những quái vật bên trong các thượng cổ phế tích. Nàng đã thấy qua vô số những thứ tà dị, cũng như biết đến vô số bí mật.


Rất nhiều nơi mà con người còn chưa từng đặt chân, nàng đã đều đi qua hết thảy. Những phế tích của các thành bang, Đế Quốc bị diệt vong, lụi tàn trong vòng hai ngàn năm qua nàng đều đã thám hiểm qua.


Sở hữu Hoàng Kim huyết mạch, mỗi ngày đều phải chiến đấu, nàng trở nên càng ngày càng mạnh, mạnh đến mức chính nàng cũng không biết mình mạnh bao nhiêu.


Vì vậy nàng đã chuẩn bị để thực hiện chuyến mạo hiểm điên cuồng nhất, chính là thám hiểm các cấm địa của thế giới.


Hiện nay như đã biết thế giới có ba đại cấm địa: Cực Bắc Đại Lục, Đại Tam Giác Quỷ cùng Tử Vong Đại Hoang Mạc.


Đương nhiên thì quốc gia bị thất lạc cũng miễn cưỡng được coi là một trong số các hiểm địa. Nhưng nó không bị liệt vào dạng cấm địa, mà là một cái tàng bảo bí địa, cho nên Helen công chúa cũng loại nó ra khỏi danh sách, bởi vì nàng căn bản không quan tâm đến cái gì gọi là bảo tàng.


Cực Bắc Đại Lục nghe nói Sauron(*) đã đi, nên nàng liền không đi nữa. Nàng chán ghét việc có bất kỳ liên quan gì với hoàng tộc Zollern của phương Bắc. Mà Tử Vong Đại Hoang Mạc thực sự quá xa, cho nên nàng chọn đi Đại Tam Giác Quỷ.(*) Khi Mèo Thầy Mo dịch thì gọi là Solom - nhưng cá nhân Quạ cảm thấy để tên Sauron nghe nó hay hơn, ngầu hơn. Thế nên từ nay về sau để là Sauron nhé mọi người.


Nhưng về sau khi nàng đi mới biết rằng không có một chiếc thuyền nguyện ý mang theo nàng tới Đại Tam Giác Quỷ. Nàng chỉ có cách một mình dong buồm tới đây.


Nhưng con thuyền buồm của nàng sau khi mới vừa tiến vào màn hắc vụ của Đại Tam Giác Quỷ hắc vụ, trực tiếp đã bị sấm sét đánh nát. Nàng một thân một mình nhảy vào trong biển, giữa vô số sấm sét cùng bão tố, bơi vài trăm dặm trên biển, xuyên qua sương mù dày đặc, tiến nhập thế giới mới bên trong Đại Tam Giác Quỷ.


Sau đó, nàng ở bên trong này rất nhiều năm, không ngừng dò xét, tìm kiếm, không ngừng chiến đấu.
Cuộc sống của nàng về sau đơn giản chính là chiến đấu, giết, giết và giết.


Trước khi tìm ra được cái hang ốc biển thượng cổ kia, mỗi lần bị vô số quái vật biển vây quanh, nàng đều dựa vào sức chiến đấu nghịch thiên mà giết ra. Càng giết càng nghiện, càng giết càng thâm nhập sâu vào trong phế tích. Những Hải Yêu nàng gặp phải càng ngày càng cường đại. Mỗi ngày mở mắt chính là đi chiến đấu, nàng gần như đã quên mất khái niệm về thời gian.


Một ngày chỉ ngủ bốn tiếng đồng hồ, còn lại hai mươi tiếng đồng hồ toàn bộ dùng để chiến đấu chém giết.


Nếu như không phải gặp được Kim Mộc Lan cùng người nhà của Thẩm Lãng, Helen công chúa có thể vẫn còn ở bên trong Đại Tam Giác Quỷ, chém giết quên trời đất. Bởi vì nàng cảm giác mình còn chưa có mở hết các cửa ải ở đây. Bên trong còn có những phế tích nằm ở rất sâu chưa có dò xét tới, còn có rất nhiều quái vật biển cường đại còn chưa có gặp phải.


Thế nhưng kể từ khi có người thân, tất cả đều thay đổi. Helen công chúa nguyên bản mỗi ngày đều có thể chiến đấu không biết mệt mỏi, thế mà từ lúc gặp được người nhà của Thẩm Lãng, nàng trước tiên là mừng như điên dại.


Nàng ở cái thế giới này trên vẫn còn có thân nhân. Mà không những chỉ có thân nhân, lại còn có một thằng em trai nữa chứ.


Hơn nữa người nhà của đệ đệ đều xông vào Đại Tam Giác Quỷ, bao gồm luôn cả mấy tiểu bảo bối khả ái đáng yêu nữa chứ.


Vì thế mà từ một chiến sĩ nghịch thiên, giờ Helen đã biến thành một bảo mẫu. Nàng phải giúp người nhà của Mộc Lan tìm nơi để yên ổn sinh sống bên trong Đại Tam Giác Quỷ, còn phải xây dựng phòng tuyến, huấn luyện cho võ sĩ quân Niết Bàn, thậm chí còn phải mở mang đồng ruộng, dẫn người đi đánh cá nữa.


Bên trong Đại Tam Giác Quỷ cũng có vô số quái vật biển, nhưng Helen vẫn có thể chiến đấu được, muốn đưa người đến chỗ có ít quái vật, đồng thời lợi dụng đá Ác Mộng xây dựng một khu vực an toàn, sau đó đem hết thảy người nhà đều an bài ở bên trong, bảo đảm rằng trong mấy ngàn mét quanh khu vực của người nhà Thẩm Lãng ở không có quái vật biển.


Sau đó, nàng biết được đệ đệ Thẩm Lãng nguyên bản đang ở phụ cận, phía bên ngoài Đại Tam Giác Quỷ, lúc nào cũng có thể tiến vào nơi đây. Nhưng chờ suốt trọn ba tháng thời gian, đều không thấy đệ đệ Thẩm Lãng tới.


Lúc này, nàng đã thu xếp ổn thỏa cho người nhà của Thẩm Lãng, lại đem cái hang ốc biển thượng cổ giao cho Tuyết Ẩn. Sau đó, nàng một thân một mình rời khỏi Đại Tam Giác Quỷ, muốn đi tìm Thẩm Lãng.


Kết quả nàng phát hiện, cái Đại Tam Giác Quỷ này tiến vào thì được, nhưng muốn đi ra ngoài tuyệt đối không được.


Nàng thử qua vô số lần, nhưng căn bản là không cách nào đi ra được. Coi như nàng vượt qua vô số sấm sét, vô số bão bùng, ở trong mảnh sương mù hắc ám dày đặc không cần biết hành tẩu bao lâu, cuối cùng đều sẽ trở lại điểm khởi đầu, mãi mãi cũng không ra được.


Nàng đã từng mười mấy lần bị gió lốc quấn lấy, ném trở lại bên trong Đại Tam Giác Quỷ, nhưng vẫn như trước bình yên vô sự.


Vì vậy nàng tiếp tục dò xét, kết quả phát hiện phía dưới một cái Kim Tự Tháp một thông đạo dưới đáy biển, sâu không thấy đáy, không khí tuy là rất mỏng manh, nhưng không đến mức hoàn toàn không thể hít thở được. Chỉ có điều thông đạo dưới đáy biển này thực sự quá dài, căn bản không biết thông đến nơi nào.


Helen công chúa vẫn luôn tin tưởng vào trực giác của mình, cho nên không nói hai lời trực tiếp chui vào cái thông đạo dưới đáy biển này.


Một lần đi này chính là mất trọn vài tháng, đi trọn hai vạn dặm. Lẽ ra lấy tốc độ của nàng coi như hai vạn dặm cũng không cần đi mất vài tháng như vậy, nhưng bên trong cái thông đạo dưới đáy biển này đầy rẫy quái vật biển, hơn nữa còn là những quái vật biển phi thường cường đại.


Chưa dừng lại ở đó, thông đạo dưới đáy biển này rất nhiều nơi bị đứt gãy, hủy hoại, chẳng những có nơi không có dưỡng khí, còn có nơi có độc khí, có nơi lại có dung nham núi lửa. Thậm chí nàng còn gặp phải hai lần thượng cổ năng lượng hạch tâm bạo tạc.


Đổi lại là người khác, không biết đã ch.ết bao nhiêu lần rồi, nhưng nàng cứ như vậy đi tới. Cho nên nàng tuyệt đối xứng đáng với một biệt hiệu, Helen nghịch thiên.
......


Helen lao ra ngoài khơi, xuất ra một cái bình ngọc thượng cổ, múc lấy nước biển vào bên trong bình. Không lâu sau nước biển bên trong đã trở thành nước ngọt.


Cái bảo bối này nàng lấy được ở một cái phế tích thượng. Trên đường mạo hiểm nàng đạt được vô số bảo vật, nhưng đại bộ phận đều bị nàng vứt đi, duy chỉ có giữ lại cái này. Cái bình ngọc bằng bảo thạch này có thể đem nước biển biến thành nước ngọt. Đây mới là vật quý báu nhất đối với nàng khi thám hiểm ở ngoài đại dương, thứ duy nhất có thể giúp nàng sống sót. Kể cả ngươi có mạnh đến thế nào mà không có nước ngọt để uống thì cũng chắc chắn phải ch.ết mà thôi.


Trước uống một hớp nước, sau đó bắt hai con cá biển, cắt thành từng lát mỏng rồi ăn sống.


Tiếp đó đem phần đáy của cái bình ngọc thượng cổ mở ra, bên trong có một loại muối trắng như tuyết. Nàng dùng những thứ muối này để đánh răng. Sau đó cởi quần áo trên người rồi tắm rửa bên trong biển rộng. Cuối cùng nàng dùng nước ngọt tráng lại cơ thể, rồi thay lên một bộ quần áo mới.


Sau khi toàn thân đã sạch sẽ, thoái mái, Helen công chúa mới bắt đầu dò xét vùng đất thần bí này.


Cái chỗ này cùng với Đại Tam Giác Quỷ giống nhau về lối kiến trúc, hơn nữa còn có chung một cái thông đạo dưới đáy biển, điều này chứng minh cái gì?


Chứng minh là ở thế giới thời thượng cổ, hai địa phương này cùng thuộc về một Đế Quốc. Trên đoạn đường này, hầu hết thời gian nàng phải đi qua những đoạn thông đạo bị gián đoạn, sụp đổ. Helen phải men theo những phế tích chồng chất như núi bên trong để chui ra ngoài. Đôi khi còn phải hành tẩu dưới đáy biển, lại phải ngoi lên mặt biển để thở, đợi đến khi tìm được cửa vào mới của thông đạo dưới đáy biển mới thôi.


Thám hiểm qua mảnh đáy biển này, Helen phát hiện rất nhiều thành thị dưới đáy biển, cũng có lối kiến trúc giống nhau. Cho nên nàng kết luận nơi đây chắc hẳn chính là quốc gia bị thất lạc trong truyền thuyết. Nó cùng với Đại Tam Giác Quỷ đã từng cùng thuộc về một cái Đế Quốc. Chỉ có điều về sau phát sinh kịch biến, mảnh lục địa này bị sụp xuống chìm đến tận đáy biển. Đế Quốc này cũng đã bị diệt vong.


Thế nhưng Đế Quốc này cũng chỉ có mấy nghìn năm lịch sử, nó không thể thuộc về nền văn minh thời thượng cổ được.


Helen công chúa rất nhanh đoán được cái Đế Quốc bị thất lạc ở mấy ngàn năm trước kia chắc là một Tân Đế Quốc bị thất lạc. Đã có người ở Đế Quốc bị thất lạc thượng cổ ở trên phế tích xây thành một Đế Quốc mới.


Helen ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy Kim Tự Tháp trên đỉnh đại tuyết sơn, bên trên còn có một vầng quang mang to lớn.


Đi thám hiểm thôi! Đây là phản ứng theo bản năng của Helen. Không cần biết cái chỗ thần bí kia thế nào, nguy hiểm bao nhiêu, nàng chắc chắn phải thám hiểm nó.


Nhưng nàng ngẫm lại hay là bỏ cái ý định này đi, hay là mau rời khỏi nơi này đi tìm chỗ của Thẩm Lãng. Việc này có lẽ quan trọng hơn.
Mà đúng lúc này.
"Ầm ầm ầm ầm ầm ..."


Địa phương bên ngoài mấy trăm dặm truyền đến một tiếng vang thật lớn, sau đó là một quả cầu lửa chà bá phóng lên cao.
Toàn bộ mặt đất đều run rẩy, thậm chí ngoài khơi cũng bắt đầu rít gào.


Cảnh tượng này đối với người khác mà nói có khi cả đời đều không được thấy một lần, nhưng đối với Helen công chúa thì nhìn mãi cũng thành quen. Thượng cổ năng lượng hạch tâm bạo tạc mà thôi, chả có gì đặc sắc.


Chẳng qua lúc này thượng cổ năng lượng hạch tâm bạo tạc sẽ dẫn phát biến hóa gì nhỉ? Helen công chúa lập tức hướng về ngọn núi phía Đông chạy như điên, như một cơn gió.
......


Băng đảng Skeleton - hạm đội chủ lực.
Douglas Zollern đắc ý vô cùng. Từ nay về sau Hạm đội của Băng đảng Skeleton sẽ thuộc về hắn. Đây chính là hạm đội số một của thế giới phương Tây à nha.


Adolf chinh phục Nữ quốc Amazon thất bại, thế nhưng Douglas hắn lại thành công.


Sau khi sở hữu Hạm đội của Băng đảng Skeleton, hắn liền có thể tung hoành vô địch toàn bộ các hải vực của thế giới phương Tây. Chức Hải quân Đại Nguyên Soái của Đế Quốc Zollern Đệ Tam ngoài hắn ra còn có thể là ai khác chứ? Đế Quốc thân vương kiêm Nội Các đại thần, kiêm luôn cả Hải quân Đại Nguyên Soái.


Khi mà Đế Quốc Zollern Đệ Tam sắp sửa được thành lập, địa vị của hắn chẳng phải sẽ như thần hay sao? Gần như là dưới một người, trên vạn người.


Adolf vẫn quá ngạo mạn và sơ suất, cho nên đã thua Thẩm Lãng khi chinh phục Nữ quốc Amazon. Nhưng Douglas hắn không giống với Adolf. Tiên hạ thủ vi cường, triệt để đoạn đường lui của Thẩm Lãng.


Sau đó chỉ cần thuận lợi đem Hạm đội của Băng đảng Skeleton rời khỏi hải vực bị nguyền rủa, quay về đại dương của Zollern thì coi như là đại công cáo thành.


"Điện hạ, chúng ta đã tới biên giới của hải vực bị nguyền rủa rồi." Hải Võng nói.
Douglas Zollern gật đầu, trên khuôn mặt tràn đầy nụ cười mê người.


Làm sao để biết được biên giới của cái hải vực bị nguyền rủa này? Chính là hòn đảo ở phía trước. Bởi vì trong toàn bộ nghìn dặm hải vực bị nguyền rủa không có bất kỳ một hòn đảo nào, bốn phương tám hướng đều là nước biển, giống như được dựng lên vậy.


Hơn nữa cái đảo này rất quỷ dị. Mặt ngoài nhìn qua thì nó chỉ như một cái đảo nhỏ bình thường mà thôi. Nhưng nếu nhìn vào cái bóng của nó, đó quả thực là hình ảnh của một nữ nhân mặt người thân rắn. Hơn nữa theo sự lay động của mặt biển càng khiến cho cái bóng đó nhu động như một sinh vật sống vậy.


Khi nhìn thấy cái hòn đảo mặt người thân rắn này là biết đã tiến nhập gần biên giới của hải vực bị nguyền rủa.
Douglas Zollern nói: "Hiện tại cứ lẳng lặng mà chờ đi. Chờ đợi một tiếng bạo tạc kinh thiên đi."


Toàn bộ hạm đội thật chỉnh tề xếp thành hàng, xếp dọc theo biên giới của hải vực bị nguyền rủa, chỉ cần trường năng lượng quỷ dị của mảnh hải vực này vừa vỡ, bọn họ lập tức lao ra, triệt để thoát khốn.


Vô số hải tặc của Băng đảng Skeleton ngừng thở, thậm chí chắp tay trước ngực cầu nguyện.


Đã từng bọn họ rất nhiều lần muốn chạy khỏi nơi này, nhưng cuối cùng đều trở lại điểm khởi đầu, đều chỉ là kết cục tuyệt vọng. Tinh thần của bọn họ hầu như đều đã bị phá hủy.


Nhưng lần này không giống với những lần trước, Douglas điện hạ sáng tạo nhiều kỳ tích như vậy, hắn nhất định có thể cứu vớt được mọi người.


Có một số hải tặc của Băng đảng Skeleton thậm chí còn không chịu nổi áp lực trong lòng, bắt đầu quỳ cầu khẩn, hướng Hải Thần cầu khẩn, hướng thiên thần cầu khẩn.


Lúc này, rất nhiều người không khỏi hiện lên một ý niệm trong đầu, nếu như bọn họ không đi cùng với Douglas, mà theo Thẩm Lãng thì sẽ gặp phải kết cục gì đây?


"Điện hạ ..." Hải Võng nói, thanh âm tràn ngập khẩn trương.
Douglas cười nói:
"Yên tâm, hết thảy đều nằm kế hoạch."
*Quạ Già: Lại nhớ tới câu nói kinh điển “Yên tâm, vi sư có kinh nghiệm” của Bạch Ma *


Hải Võng nói:
"Tên Thẩm Lãng hèn hạ đó liệu có thể phá hư kế hoạch của chúng ta không?"
Douglas nói:


"Hắn cho dù có nghĩ đến cách này, cũng không có năng lực để làm chuyện đó. Hắn căn bản không biết ta làm sao kích nổ được thượng cổ năng lượng hạch tâm. Hơn nữa bằng vào năng lực của hắn, còn chưa đi được dưới đáy biển."


Hải Võng nói: "Vậy cũng được, ta cho tới bây giờ cũng chưa thấy thằng nam nhân nào phế vật như hắn."
Douglas nói: "Đến rồi, mau tới đấy!"


Vị Zollern vương tộc này trí tuệ vững vàng, đã định liệu trước, ở trong lòng yên lặng đếm ngược.
"Mười ... chín ... tám ... bảy ..."


Nhưng sau đó, hắn chợt nhảy lên một chỗ thật cao trên cột buồm của kỳ hạm, đứng trên cao mấy chục mét quan sát toàn bộ Hạm đội của Băng đảng Skeleton.


Mấy vạn tên hải tặc của Băng đảng Skeleton ngửa đầu nhìn Douglas. Lúc này ánh mặt trời chiếu vào trên thân hắn, khiến cho hắn toàn thân trên dưới tựa như được bao phủ lên một tầng kim quang.


Sau đó chính là thời khắc để Douglas hắn biểu diễn thần tích.
Douglas rống to:
"Hỡi các huynh đệ của Băng đảng Skeleton, các ngươi sẽ là nhân chứng cho một màn kỳ tích này đây."


"Ta đã nói phải cứu vớt các ngươi thì nhất định sẽ làm được."
"Năm ... bốn ... ba ... hai ... một ..."
"Đến rồi, tới đi... Hải Thần xin hãy bảo hộ lấy ta!"


Douglas tính đúng thời gian, sau đó chợt giang rộng hai cánh tay, hai tay hướng lên trời.
Mà đúng lúc này!
"Rầm rầm rầm rầm ..."
Những tiếng nổ kinh thiên động địa, liên tiếp bạo phát.


Không chỉ một cái thượng cổ năng lượng hạch tâm bạo tạc, mà là liên tiếp ba cái, kéo dài đến vài trăm dặm.


Mọi người chăm chú nhìn theo nơi hai tay của Douglas hai cánh tay hướng lên trời, ở phía xa sau lưng hắn bốc lên một quả cầu lửa kinh thiên, trực tiếp chui lên từ dưới đáy biển, bốc lên đến tận thiên không.


Cho tới bây giờ người nào cũng đều chưa từng thấy qua quả cầu lửa lớn đến như vậy, lại còn chui lên từ dưới đáy biển, xông tới hơn mấy dặm trên không. Đây nhất định giống như là thần tích vậy.


Sau đó dưới đáy biển xuất hiện địa chấn, biển cả bắt đầu gầm thét, như là vạn mã bôn đằng.


Một màn này quả thật kinh thiên động địa, khiến Douglas giống như một tay đạo diễn, thậm chí giống như một vị thần vậy.


Mọi người đứng xem sợ nổi da gà. Những quả cầu lửa bạo tạc kinh thiên này, còn có sóng lớn mãnh liệt, đều trở thành nền cho buổi biểu diễn của Douglas.


Đồng thời ngay lúc này, hòn đảo nhỏ hình đầu người thân rắn quỷ dị phía trước biến mất.


"Cái đảo nhỏ kia biến mất rồi, biên giới của hải vực bị nguyền rủa biến mất rồi, trường năng lượng quỷ dị cũng mất luôn rồi."
"Chúng ta được cứu rồi, chúng ta được cứu rồi."
"Douglas điện hạ thành công!"


Vô số hải tặc khi nhận ra sự thay đổi, dồn dập mừng đến chảy nước mắt, ôm lẫn nhau, điên cuồng gõ binh khí.
Douglas hô lớn:


"Giờ khắc này, ta chính là thần, ta chính là thần. Các huynh đệ Băng đảng Skeleton, các ngươi có tôn thờ ta không? Các ngươi có thuần phục ta không?"


Những hải tặc đang mừng như điên lập tức bị rung động, tóc gáy dựng lên, vung tay hô lớn:
 "Douglas điện hạ muôn năm, muôn năm! Chúng ta tôn thờ Douglas điện hạ!"


Hải Võng chỉ vào Douglas, quát: "Ta biết các ngươi rất nhiều người đã từng có dao động, muốn tin tưởng vào Thẩm Lãng. Nhưng bây giờ đã chứng minh Douglas điện hạ mới thật sự là phụ thân của Hải Thần. Hắn mới thật sự là cứu thế chủ."


"Mà cái tên tiểu bạch kiểm Thẩm Lãng kia, hắn chỉ là một tên hèn hạ chuyên lừa gạt người khác mà thôi. Các ngươi cho rằng hắn thật sự dọa lui được lũ quái vật biển sao? Cũng không phải là như vậy. Bởi vì hắn bị nguyền rủa. Hết thảy bất luận là kẻ nào tới gần hắn, bất kể là vật gì đều sẽ bị hủy diệt. Hắn là một thứ xúi quẩy, cho nên mới bị toàn bộ thế giới phương Đông khu trục, vì trốn cái ch.ết mới phải chạy đến thế giới phương Tây."


"Ta thực sự vì bảy nghìn huynh đệ kia mà cảm thấy bi thương. Douglas điện hạ sẽ dẫn chúng ta trở về nhà. Mà bảy nghìn người kia lại bị tên hèn hạ Thẩm Lãng lừa dối, chỉ có thể ở lại nơi bị nguyền rủa chờ ch.ết."


"Tên thiên sát Thẩm Lãng, tên hèn hạ Thẩm Lãng, để cho chúng ta vì bảy nghìn huynh đệ mặc niệm đi. Loại người xảo trá, lừa lọc như hắn hẳn phải xuống địa ngục, hẳn phải bị chém thành muôn mảnh."


"Trời cao ơi, xin người nhanh hạ một đạo lôi đình đánh ch.ết cái tên lừa đảo kia đi. Chính hắn suýt chút nữa đã chôn vùi vận mệnh của toàn Băng đảng Skeleton rồi."


Douglas Zollern hai tay hạ xuống, chậm rãi nói: "Các huynh đệ Băng đảng Skeleton, các ngươi có nguyện ý thuần phục ta không?"
"Nguyện ý, nguyện ý!"
"Thuần phục Douglas điện hạ vĩ đại."


"Hãy vứt tên cặn bạ lừa đảo Thẩm Lãng qua một bên, đem hắn giẫm ở dưới chân mà phỉ nhổ đi. Hắn đến tư cách lau giày cho Douglas điện hạ còn không xứng."


Douglas cực kỳ hài lòng với kết quả của màn biểu diễn cái thần tích này. Đặc biệt là với biểu hiện thỏa mãn của lũ người đang phỉ nhổ Thẩm Lãng.


"Các huynh đệ Băng đảng Skeleton, hãy để ta làm chúa quân của các ngươi, ta sẽ mang các ngươi trở về nhà, trở về nhà!"
"Về nhà, trở về nhà!"


"Douglas muôn năm! Cứu thế chủ muôn năm! Băng đảng Skeleton vĩnh viễn thuộc về Douglas điện hạ!" - Hải Võng vung tay hô to.
"Xuất phát! Trở về nhà!"


Theo lệnh của Douglas xuống, toàn bộ hạm đội của Băng đảng Skeleton hạo hạo đãng đãng hướng phương bắc lao đi.


Càng hướng tới phương bắc, mọi người càng kinh hỉ, bởi vì cảnh sắc đã triệt để thay đổi. Trước đó tại hải vực bị nguyền rủa khắp nơi đều là nước biển, không có bất kỳ hòn đảo nào, mà bây giờ cứ mỗi trăm dặm lại có một hải đảo, bên trên cây cối, hoa cỏ xanh um tươi tốt, tràn ngập khí tức sinh mệnh.


Thành công, thành công rồi! Chúng ta thực sự đã thoát khỏi hải vực bị nguyền rủa rồi!
Đoạn đường trên hành trình về sau, tất cả hải tặc Băng đảng Skeleton tâm trạng cuồng hoan, vô số người hô to Douglas muôn năm.


Trong lòng họ hiện tại chỉ muốn về nhà thôi!


Bọn họ rốt cục cũng thoát khỏi cái nơi quỷ quái kia. Bọn họ rốt cục có thể trở về nhà, trở lại đảo Skeleton gặp con của mình, trở lại thế giới nhân loại, trở lại hải vực bọn họ quen thuộc. Rốt cục cũng có thể thoát khỏi địa ngục rồi.


Một đường hướng phía bắc, một đường hướng phía bắc!
Năm ngày trôi qua ... mười ngày trôi qua ... mười ba ngày trôi qua ...


Một đường ở trên đại dương lúc này phong cảnh như tranh vẽ, đẹp không sao tả xiết, hoàn toàn khác một trời một vực với ở hải vực bị nguyền rủa lúc trước.
"Chắc là sắp về tới Zollern Đế Quốc đi."


"Chúng ta đầu tiên sẽ nhìn thấy sẽ là thành phố nào nhỉ?"
"Sắp đến nhà rồi, cũng sẽ nhanh thôi."


Tính toán lại chặng đường, hẳn là đã sắp về đến đất liền của Zollern Đế Quốc, vô số người nóng lòng chờ đợi.


Khát vọng lớn nhất của những người đi biển là được quay trở về đất liền. Đối với người của Băng đảng Skeleton lúc này lại càng là như thế, bởi bọn hắn đã bị vây khốn ở cái chỗ bị nguyền rủa kia vài chục năm rồi. Tâm nguyện mỗi người bọn hắn hiện tại chỉ muốn được bay lên đất liền, được bay trở về ngay nhà của mình mà thôi.


Có người thậm chí nhịn không được, cứ đứng ở chỗ cao nhất của cột buồm, bởi vì như vậy để bọn hắn nhìn thấy đất liền sớm nhất có thể.


Bỗng nhiên, có người hô to: "Đến rồi, đến rồi! Các huynh đệ Băng đảng Skeleton, ta thấy đất liền rồi, nhìn thấy đất liền của Zollern Đế Quốc rồi. Chúng ta đã về đến nhà rồi."


"Chúng ta ở bên ngoài lưu lạc vài chục năm, chúng ta bị giam cầm vài chục năm, hiện tại rốt cục cũng được trở về nhà rồi."


Sau đó, rất nhiều người đều đã nhìn thấy đất liền. Lúc này trời đã về đêm, vì sao lại có thể nhìn thấy đất liền chứ? Bởi vì ngoài khơi nước biển có thể phản quang, chỉ có đất liền là đen thùi lùi một mảnh, hơn nữa trên đất liền còn có vô số đèn chiếu sáng.


"Ha ha ha, chúng ta đến đất liền rồi, chúng ta đã trở về nhà ha ha ha."
"Chúng ta đã về đến Zollern Đế Quốc."


"Douglas điện hạ muôn năm, hắn đã cứu vớt được chúng ta, hắn đã đưa được chúng ta về nhà rồi."
"Xin thuần phục Douglas điện hạ."


Vô số hải tặc hô to, kích thích đến mức khóc ròng ròng, cùng nhau hoan hô, ôm chầm lấy nhau.
Bọn họ rốt cuộc cũng được về nhà.


Khoảng cách với đất liền càng ngày càng gần, càng ngày càng gần hơn nữa. Hết thảy hải tặc của Băng đảng Skeleton đều thấy, trên bờ đất liền ngoài thành phố có vô số người đang nghênh đón bọn họ. Toàn bộ tay mỗi người đều giơ cao một cây đuốc, nhìn qua tựa như bầu trời đầy sao đang lấp lánh.


"Điện hạ, đây là do ngài an bài sao?" - Hải Võng hưng phấn nói.
Douglas Zollern nói:


" Đúng, ta ngay cả thời gian lúc nào cập bến đều đã tính toán đúng. Đây là một thành thị thuộc vương triều Zollern ở phía nam, White Habor (Bạch Cảng)! Ta đã phái người nghênh tiếp ở chỗ này. Các ngươi là những anh hùng, các ngươi nên được hưởng đãi ngộ của những anh hùng."


Tiếp đó, Douglas hô lớn:
"Các huynh đệ Băng đảng Skeleton, cuộc viễn chinh, cuộc mạo hiểm của các ngươi đã kết thúc rồi. Chúng ta đã chiến thắng trở về. Chúng ta cùng nhau trở về nhà thôi."


Cả băng đảng Skeleton lại một hồi hoan hô vang trời vang đất.
"Douglas điện hạ muôn năm, muôn năm, vạn vạn tuế!"
Douglas hét lớn:
"Các huynh đệ Băng đảng Skeleton, chuẩn bị cập bến, chuẩn bị tiến vào thành phố."


Mà này lúc, trên đất liền đoàn người nghênh đón tựa như cũng sôi trào. Bọn họ cũng bắt đầu hô to, liều mạng quơ đuốc trong tay, dường như đang hô to:
"Hoan nghênh trở về nhà, hoan nghênh trở về nhà."


Lúc này, hải tặc của hạm đội Băng đảng Skeleton làm sao còn có thể nhịn được, dồn dập nhảy khỏi thuyền, phi thẳng lên đất liền.


Vừa chạy, vừa lệ nóng doanh tròng. Chúng ta rốt cục trở về nhà rồi. Cảm tạ Douglas điện hạ vĩ đại! Hắn cứu vớt chúng ta. Hắn đem chúng ta thoát khỏi hải vực bị nguyền rủa rồi.


Vô số hải tặc Băng đảng Skeleton lội qua mấy trăm mét biển cạn, điên cuồng xông về hướng đất liền, điên cuồng xông về hướng đoàn người nghênh đón.


Mà Douglas Zollern như một vị thần, được vô số hải tặc Băng đảng Skeleton đưa lên đất liền. Từ hôm nay trở về sau, đây chính Chúa quân của Băng đảng Skeleton.


Douglas Zollern được vô số người kiệu lên bờ, trong lòng đắc ý không gì sánh được.


Từ nay trở về sau, chi hạm đội Băng đảng Skeleton vô địch này triệt để thuộc về ta. Thẩm Lãng ngươi chỉ là thứ phế vật, có biểu diễn tinh xảo thế đi nữa cũng vô ích. Ngươi cứ ở lại Quốc gia bị thất lạc phế tích đó, triệt để mà ch.ết luôn đó đi.


Lương thực đã không có, các ngươi chỉ có ch.ết đói ở nơi đó thôi. Bảy nghìn hải tặc thuần phục ngươi kia sẽ mình bị lừa, nhất định sẽ đem ngươi xé thành mảnh nhỏ.


Thẩm Lãng, ngươi chả là cái thá gì mà đòi sánh cùng Douglas ta. Ta mới chính là Cứu thế chủ của Băng đảng Skeleton.
Nhưng mà ...


Một giây kế tiếp, những hải tặc Băng đảng Skeleton đang xông trên đất liền có chút kinh ngạc đến ngây người.


Vì sao đoàn người nghênh đón họ sao nhìn cứ quen quen thế nhỉ? Dường như đã gặp qua ở nơi đâu rồi nhỉ?


Đúng rồi, chuyện này ... Đây chẳng phải chính là bảy nghìn huynh đệ hải tặc đã ở lại phế tích Quốc gia bị thất lạc hay sao? Oát đờ heo???


Còn có cái người ở chính giữa cái kia không phải là Thẩm Lãng à? Còn có cả Jack Tang, còn có Hela. Oát đờ phắc???


Hải Võng, Hải Mộng hai người cũng hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người. Thẩm Lãng tại sao lại ở chỗ này? Nơi đây không phải Bạch Cảng ở Zollern Đế Quốc à?


Bọn họ biết bay hả? Làm thế quái nào chạy đến trước mặt bọn ta được?


Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy càng thêm rõ ràng, cách thành phố không xa là khu phế tích khổng lồ, xa hơn nữa là ngọn núi cao mười nghìn thước kia, sấm sét trên Kim Tự Tháp đang thả ra quang mang rợp trời.


Cái này có phải là Bạch Cảng của Zollern Đế Quốc cái rắm. Đây rõ ràng vẫn là phế tích của Quốc gia bị thất lạc cơ mà.


Bọn họ căn bản cũng không có thoát khỏi hải vực bị nguyền rủa, vẫn giống như nhưng lần trước, bọn họ lại trở về điểm khởi đầu.


Thẩm Lãng đứng ở chỗ cao, cười to nói: "Chư vị huynh đệ Băng đảng Skeleton, ta đã tính đúng thời gian ở chỗ này nghênh tiếp các ngươi, còn đem nơi đây bố trí thành dáng vẻ của Bạch Cảng Zollern Đế Quốc, các ngươi hẳn là rất ngạc nhiên và mừng rỡ đi chứ hả? Không ngờ tới có phải không? Bất ngờ lắm đúng không?"


Tiếp đó, Thẩm Lãng hướng Hải Võng, Hải Mộng, đặc biệt là Douglas nhìn, lớn tiếng nói: "Douglas điện hạ muôn năm, ngươi đã cứu vớt chúng ta, ngươi giúp chúng ta thoát khốn, ngươi đưa chúng ta trở về nhà."


"Ta nhổ vào!"


"Douglas, ngươi không phải là đã kích nổ vài cái thượng cổ năng lượng hạch tâm sao? Không phải là bố trí tính năng đếm ngược để tự hủy sao? Với khả năng cùi bắp của ngươi mà còn đòi giả danh Cứu thế chủ, đòi giả danh làm Thần à? Có cái rắm!"


"Không sai, địa chấn dưới đáy biển lần trước, thượng cổ năng lượng hạch tâm bạo tạc khiến cho năng lượng từ trường của hải vực bị nguyền rủa tạm thời gián đoạn, khiến cho Hela thành công thoát ra ngoài. Nhưng lần thứ nhất thành công, không có nghĩa là lần thứ hai có thể thành công. Người ta sớm đã có phòng bị rồi."


"Douglas, ngươi cái thằng ngu này!"
"Năm vạn ba nghìn người Băng đảng Skeleton, các ngươi là một lũ ngu si đần độn."


"Muốn để Douglas cứu các ngươi ư? Nằm xuống lấy chăn gối ra mà mơ đi. Trên cái thế giới này, chỉ có Thẩm Lãng ta có tài năng cứu được các ngươi thôi. Chỉ có ta mới có khả năng đưa các ngươi thoát khỏi hải vực bị nguyền rủa này, mang các ngươi trở về nhà được mà thôi."


"Muốn ta cứu các ngươi thì hãy quỳ xuống mà sám hối đi, quỳ xuống mà thuần phục ta đi! Thẩm Lãng ta phi thường khoan dung độ lượng, nguyện ý cho các ngươi thêm một cơ hội đó."






Truyện liên quan

Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Sử Thượng Tối Ngưu Phò Mã Gia

Nã Cát Ma588 chươngFull

Lịch SửXuyên Không

5.7 k lượt xem

Giáo Sư Thường Dịu Dàng

Giáo Sư Thường Dịu Dàng

Kim Huyên10 chươngFull

Ngôn Tình

89 lượt xem

Tiểu Thụ Mạnh Mẽ Nhất Trong Lịch Sử (Sử Thượng Tối Cường Tiểu Tiểu Thụ)

Tiểu Thụ Mạnh Mẽ Nhất Trong Lịch Sử (Sử Thượng Tối Cường Tiểu Tiểu Thụ)

Ám Dục66 chươngFull

Đam MỹHài HướcCổ Đại

229 lượt xem

Sử Thượng Đệ Nhất Yêu

Sử Thượng Đệ Nhất Yêu

Thủy Thiện175 chươngFull

Đô ThịDị NăngHài Hước

2 k lượt xem

Nhà Trọ Nam Siêu Mạnh Mẽ (Sử Thượng Tối Cường Nam Nhân Công Ngụ)

Nhà Trọ Nam Siêu Mạnh Mẽ (Sử Thượng Tối Cường Nam Nhân Công Ngụ)

Vân Hậu Bút Đoan20 chươngFull

Huyền HuyễnĐam Mỹ

171 lượt xem

Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh Convert

Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh Convert

Bát Nguyệt Phi Ưng1,866 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên Không

27.3 k lượt xem

Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Sử Thượng Tối Cường Tông Chủ

Bát Lưỡng Thiêu Đao Tử​406 chươngFull

Tiên HiệpKhoa HuyễnHuyền Huyễn

18.2 k lượt xem

Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Sử Thượng Đệ Nhất Hỗn Loạn

Trương Tiểu Hoa345 chươngTạm ngưng

Đô ThịXuyên KhôngHài Hước

1.5 k lượt xem

Sử Thượng Tối Cường Lão Bản Convert

Sử Thượng Tối Cường Lão Bản Convert

Nam Cực Liệt Nhật1,806 chươngFull

Đô ThịKhoa HuyễnXuyên Không

39.5 k lượt xem

Sử Thượng Tối Cường Người Ở Rể

Sử Thượng Tối Cường Người Ở Rể

Cao Điểm Trầm Mặc1,169 chươngFull

Huyền HuyễnDị GiớiQuân Sự

157.9 k lượt xem

Sử Thượng Tối Ngưu Đế Hoàng Hệ Thống Convert

Sử Thượng Tối Ngưu Đế Hoàng Hệ Thống Convert

Tâm Tại Phi Dương2,353 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnXuyên KhôngHệ Thống

95.7 k lượt xem

Sử Thượng Tối Ngưu Bạo Quân Convert

Sử Thượng Tối Ngưu Bạo Quân Convert

Vô địch hoàng thượng1,017 chươngFull

Tiên HiệpDị GiớiXuyên Không

21.4 k lượt xem