Chương 20

Sáng sớm, ánh nắng theo khe cửa tiến vào trong phòng. Trên chiếc giường vừa trải qua một đêm mây mưa, giờ khắc này, có một con người đang say sưa ngắm nhìn một người khác đang gối lên tay mình mà say ngủ. Yến Phàm Vũ không tự chủ được mà mỉm cười.


Không nghĩ tới hôm qua lại làm nhiều lần như vậy, một lần rồi lại một lần, thẳng cho đến sáng mới dừng lại.


Ngón tay lướt qua gò má thanh tú, sự mát rượi nơi đầu ngón tay làm cho y lưu luyến không muốn rời đi. Nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt Ngạn Lạc Thường, Yến Phàm Vũ ôn nhu tẩy rửa thân thể cho mình cùng ái nhân, dọn dẹp mảnh hỗn độn mà hai người để lại, sau đó kéo mền phủ kín con người đang say giấc kia,  li khai gian phòng.


Không biết mình rốt cuộc ngủ bao lâu, Ngạn Lạc Thường chẫm rãi mở mắt, người bên cạnh đã không thấy đâu, mà thân thể cũng đã được tẩy trừ sạch sẽ. Có chút mệt mỏi cử động thân thể, hạ thân đau nhức khiến cho hắn bỗng chốc đỏ mặt.
Ngày hôm qua…Ta…và Vũ…


Nhớ tới mình liên tục đòi hỏi Yến Phàm Vũ, Ngạn Lạc Thường lập tức cảm thấy phi thường xấu hổ. Tuy có thể nói là do tác dụng của dược, nhưng không nghĩ tới chính mình lại khát cầu y như vậy, không biết về sau, mình phải dùng cái dạng gì đối mặt đây.


Chịu đựng sự rát buốt ở hạ thân, Ngạn Lạc Thường tự cấp chính mình mắc quần áo, tựa ở bên giường.
Ngoài cửa, Yến Phàm Vũ đi tới, nhận thấy Ngạn Lạc Thường có ý muốn xuống giường, liền vội vàng tiến lại.




“Cẩn thận!”  Ngạn Lạc Thường diêu diêu hoảng hoảng, không cẩn thận liền ngã sấp xuống khuôn ngực Yến Phàm Vũ trước mặt. Hai người cứ vậy ngã thẳng xuống giường, cho dù cách hai lớp y phục, cả hai vẫn cơ hồ nghe rõ nhịp đập rộn ràng phát ra từ lồng ngực đối phương.


“Thường, ngươi không sao chứ?” Yến Phàm Vũ thoáng gia thêm lực đạo, đen Ngạn Lạc Thương chăm chú ôm vào trong lòng.
Bị ôm ấp như vậy, Ngạn Lạc Thường ngay lập tức đỏ mặt.
“ Ngươi…ngươi…mau buông ta ra….” Cực lực giãy ra khỏi Yến Phàm Vũ, nhưng người kia lại ra vẻ không muốn rời ra.


“Thường, ngươi không nên lộn xộn. Đêm qua ta giống như phát hỏa, đã làm ngươi bị thương.” Dứt lời, Yến Phàm Vũ nhẹ nhàng ôm lấy Ngạn Lạc Thường, đem hắn tựa bên giường. Nghe được mấy chữ ‘’Tối hôm qua”, Ngạn Lạc Thường đã muốn tìm một nơi thật kĩ để trốn vào.


Yêu Yến Phàm Vũ, chính mình không muốn thừa nhận nhưng sự thật này sẽ không bao giờ thay đổi. Ngày hôm qua là do dược, nhưng chính mình lại không thể phủ nhận những khoái cảm từ những lần vuốt ve mà Yến Phàm Vũ mang lại, dù cho…có bị sư phụ giết ch.ết, mình cũng vô pháp tổn thương y.


Cho nên… Nhiệm vụ… Hẳn là thất bại đi…
Ngồi bên cạnh Yến Phàm Vũ, Ngạn Lạc Thường một câu cũng không nói. Hai người cứ như vậy, lẳng lặng hưởng thụ trọn vẹn vài giây yên tĩnh.


“Thường….” Rốt cục, Yến Phàm Vũ mở lời, đánh tan sự xấu hổ. “Ngươi là Tần Thọ phái đến giết ta?”
Ngạn Lạc Thường không nói, chỉ đơn giản ngước nhìn bầu trời ngoài cửa sổ.


“Thường, thực xin lỗi, ta ngày hôm qua theo dõi ngươi…. Bất quá, ngươi thành thật nói cho ta biết, ngươi không phải là người của Tần phủ a…”
“Là…” Kiên định đem từng chữ trong miệng phát ra, Ngạn Lạc Thường quay đầu nhìn sâu vào ánh mắt Yến Phàm Vũ.


“Phải không…?” Hi vọng cuối cùng biến thành bọt biển, Yến lạc Vũ cũng biết chính mình cùng Ngạn Lạc Thường chỉ có thể trở thành địch nhân.


“ Đối với chuyện của ngươi, ta thực chưa từng cùng hắn nói cái gì!” Ngạn Lạc Thường chủ động trả lời không chút do dự. “ Như thế nào, lo lắng ta sẽ mật báo cho hắn?  Vũ, không phải ngươi quá coi thường ta, cho dù đó thực sự là nhiệm vụ của ta, nhưng hiện tại, ta và ngươi có ước hẹn một năm, trước đó, ta sẽ không làm hại đến ngươi.”


“ Thường,ta hiểu. Chẳng lẽ thật không có con đường khác? Chẳng lẽ, ngươi thực sự không thể vất bỏ…?” Yến Phàm Vũ nhìn Ngạn Lạc Thường, rõ ràng đêm qua đã vững tin trong tâm Ngạn Lạc Thường có mình, vì cái gì lại…


“ Không được…” có chút do dự, cũng có chút đau đớn. Không nghĩ tới yêu một người lại làm cho mình khổ sở đến vậy. Rất muốn cùng hắn ở một chỗ, rất muốn nói cho hắn biết tình cảm của mình, nhưng thực tế lại….


Ngạn Lạc Thường không khỏi nhớ đến lời của phụ thân trước lúc nhắm mắt:” Thường nhi, nếu như sau này gặp được người thiệt lòng yêu, nhất định phải hảo hảo quý trọng, không cần phải như phụ thân, thương tiếc cả đời…”
Phụ thân, ta thực sự  thương hắn, nhưng….






Truyện liên quan

Vị Hôn Thê Si Tình: Ỷ Lại Vào Lão Công Tuyệt Tình

Vị Hôn Thê Si Tình: Ỷ Lại Vào Lão Công Tuyệt Tình

Mộc Hàm Nhã43 chươngFull

Ngôn Tình

91 lượt xem

Tống Mặc Chi Cứu Vớt Thiếu Nữ Si Tình

Tống Mặc Chi Cứu Vớt Thiếu Nữ Si Tình

Bá Nghiên4 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên Không

20 lượt xem

Đại Ca Si Tình

Đại Ca Si Tình

Quý Ly11 chươngFull

Ngôn Tình

45 lượt xem

Ngụy Trang Thành Si Tình Nữ Xứng Sau Convert

Ngụy Trang Thành Si Tình Nữ Xứng Sau Convert

Mãn Thiên Tinh54 chươngFull

Tiên HiệpNgôn TìnhHuyền Huyễn

1.3 k lượt xem

Si Tình Nữ Xứng Không Làm [ Xuyên Thư ] Convert

Si Tình Nữ Xứng Không Làm [ Xuyên Thư ] Convert

Tử Nhật Thanh Du112 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

1.3 k lượt xem

Tổng Xuyên Chi Cứu Vớt Si Tình Nữ Convert

Tổng Xuyên Chi Cứu Vớt Si Tình Nữ Convert

Bá Nghiên206 chươngFull

Đô ThịNgôn TìnhTrọng Sinh

1.7 k lượt xem

Hokage, Giờ Khắc Này, Ta So Obito Còn Si Tình Convert

Hokage, Giờ Khắc Này, Ta So Obito Còn Si Tình Convert

Quân Tử Bất Phù Tường166 chươngTạm ngưng

Đồng Nhân

7.5 k lượt xem

Trường Sinh Cổ Đạo: Từ Luyện Ra Si Tình Cổ Bắt Đầu

Trường Sinh Cổ Đạo: Từ Luyện Ra Si Tình Cổ Bắt Đầu

Thiên Hồ Chân Nhân601 chươngTạm ngưng

Tiên Hiệp

47.4 k lượt xem

Sắm Vai Tra Nữ Si Tình Đối Tượng ( Xuyên Nhanh )

Sắm Vai Tra Nữ Si Tình Đối Tượng ( Xuyên Nhanh )

Giang Đao Đao348 chươngFull

Đô ThịSủngBách Hợp

1.9 k lượt xem

Xong Đời! Bắt Đầu Nữ Ma Đầu Ăn Sự Si Tình Của Ta Cổ

Xong Đời! Bắt Đầu Nữ Ma Đầu Ăn Sự Si Tình Của Ta Cổ

Bần Tăng Nhật Lý Vạn Cơ558 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngHệ Thống

5.8 k lượt xem

Trường Sinh Cổ Đạo: Theo Luyện Ra Si Tình Cổ Bắt Đầu

Trường Sinh Cổ Đạo: Theo Luyện Ra Si Tình Cổ Bắt Đầu

Thiên Hồ Chân Nhân1,429 chươngĐang ra

Tiên HiệpHuyền HuyễnXuyên Không

40.3 k lượt xem