Chương 30: Dụ Dỗ Không Thành Công

*Một đấm đánh vào bông, tất cả nhiệt huyết đều như nước chảy mây trôi...*
*Cảm giác hiện tại của Lăng Triển Dực chính là như vậy.*


*Hắn ấp ủ tình cảm một đêm, rồi nói ra tình cảm ấp ủ đó, nhưng lại bị vật nhỏ này hững hờ hỏi lại một câu, kìm nén một hơi thiếu chút nữa đã bùng nổ.*
*Tô Tử Dương nháy mắt vô tội mấy cái, anh vừa mới suy tư đủ kiểu, hoàn toàn không nghe thấy cái tên này đang nói gì!*


*Lăng Triển Dực hít sâu một hơi, quyết định tạm thời đừng quá nóng vội, bước từng bước một thì tốt hơn.*


*Thế là, vị tổng giám đốc nào đó thả nhẹ giọng, hỏi ra vấn đề đầu tiên, vừa sắc bén lại bắn thẳng vào hồng tâm: “Em đã thừa nhận đứa bé là của anh rồi, để anh chịu trách nhiệm đi có được không?”*


*Những lần khác đều là người ngoài ăn nói khép nép hoặc là quấn quít bám chặt lấy hắn đòi chịu trách nhiệm, Lăng Triển Dực làm gì có lúc nào cẩn thận được như thế? Còn phải ôn nhu thì thầm, sợ hù dọa người ta.*
*Tô Tử Dương trừng to hai mắt, kinh ngạc nói: “Tôi thừa nhận lúc nào?”*


*Lăng Triển Dực cau mày: “Trước khi giải phẫu, em có lôi kéo tay anh, tình cảm chân thành nói với anh!”*
*Chẳng lẽ vật nhỏ này đã quên rồi? Không, không thể nào lại quên... Là anh cố ý chơi xấu không chịu thừa nhận!*




*“Tại sao tôi lại không nhớ?” Mặt Tô Tử Dương không đỏ tim cũng không đập phủ định, ánh mắt lại có chút lấp lóe.*


*Lúc ấy anh ý thức mơ màng, có thừa nhận đứa bé là của Lăng Triển Dực, có điều là muốn đánh liều cho cái tên họ Lăng một viên thuốc dự phòng, miễn cho bác sĩ thừa dịp lúc anh hôn mê thuyết phục Lăng Triển Dực đồng ý ký tên cho mình phá thai, nếu thật sự như vậy, chẳng phải anh sẽ ngỏm củ tỏi sao?*


*Cũng may, anh có dự kiến trước, mới bảo toàn được mạng nhỏ cùng đứa bé trong bụng.*
*Trong lòng Tô Tử Dương cực kỳ đắc ý, khuôn mặt Lăng Triển Dực thì đau khổ, bất đắc dĩ nói: “Em rõ ràng đã thừa nhận, hiện tại lại không thừa nhận, cuối cùng là muốn thế nào?”*


*“... Muốn phủi sạch quan hệ với anh.” Tô Tử Dương cắn môi, không thèm đếm xỉa mở miệng.*
*“Không thể được!” Lăng Triển Dực nhắm hai mắt, chém đinh chặt sắt bác bỏ ý đồ của anh.*


*“Vậy anh muốn thế nào?” Tô Tử Dương bĩu môi, “Tôi không có tình cảm gì với anh, anh cũng đừng lấy đứa bé ra làm cái cớ, nếu anh muốn đứa bé, có một đống phụ nữ chịu đứng xếp hàng sinh cho anh, đứa bé này chỉ có thể là của tôi, anh đừng nghĩ đến chuyện cướp đi!”*


*Lăng Triển Dực hít sâu một hơi, kiên nhẫn nói: “Không có tình cảm thì có thể bồi dưỡng tình cảm, đứa bé là của hai người chúng ta, em nói cướp đoạt cái gì? Hai chúng ta cùng nuôi dưỡng đứa bé thì không tốt sao? Nếu em không vừa mắt anh ở chỗ nào, anh có thể thay đổi.”*


*“Tôi không rảnh bồi dưỡng tình cảm với anh, tôi còn phải chăm sóc bản thân cùng đứa bé.” Tô Tử Dương tức giận từ chối.*


*“Không thể để anh chăm sóc cho em với đứa bé được sao? Em không cần phải làm gì cả, cứ giao mọi chuyện cho anh là được, em chỉ cần làm chuyện gì đó không buồn không lo mọt gạo, em cũng không đồng ý sao?” Lăng Triển Dực chuyển hướng sang dụ dỗ lợi ích.*


*Hắn vẫn còn nhớ rõ lúc vật nhỏ này xảy ra tai nạn xe cộ có đe doạ hắn! Chỉ cần anh vẫn là một nhóc ham tiền, thì hắn vẫn có thể có một chỗ đả động được anh.*
*—- Tiền, hắn có nhiều, rất nhiều!*


*Có điều lần này Lăng Triển Dực đã tính sai, Tô Tử Dương đúng là có hơi tham tiền, nhưng lúc này không phải chịu bức bách tìm kế sinh nhai như trước khi suýt bị Lăng Triển Dực đụng phải, chênh lệch tâm lý lớn mới có thể khiến anh thấy tiền là sáng mắt, giờ phút này anh có tiền thuê nhà cố định, còn có Lạc Dương chăm sóc từng li từng tí, sinh hoạt vô ưu vô lo nên không muốn có quan hệ gì với Lăng Triển Dực!*


*Đương nhiên, tên họ Tô nào đó vẫn vô thức nuốt một ngụm nước miếng để ý tới đôi chút —-*


*Có điều cũng chỉ giới hạn ở việc liếc mắt qua một cái mà thôi, Tô Tử Dương rất nhanh nhớ tới năm chục ngàn lúc trước của Lăng Triển Dực, cố ý lấy chênh lệch năm trăm ngàn ra để đả kích anh, quyết định chắc chắn, lắc đầu nói: “Không cần, cuộc sống hiện tại của tôi rất tốt, rất vui vẻ, rất hạnh phúc, ý tốt của Lăng thiếu, tôi nhận phần tâm. A, đúng rồi, Lăng thiếu có thể lấy di động cho tôi được không, tôi muốn gọi cho Lạc Dương đón tôi xuất viện.”*


*Lạc Dương, Lạc Dương! Nhất định là cái tên ẻo lả giả bộ nhã nhặn kia!*


*Ánh mắt Lăng Triển Dực lóe lên, nhưng vẫn ngoan ngoãn móc di động từ trong túi áo khoác ra đưa cho Tô Tử Dương, chỉ là trong lòng vẫn chửi thầm cái tên Lạc Dương kia dám thừa cơ tiến vào cuộc sống của Tô Tử Dương. Đồng thời, Lăng Triển Dực cũng âm thầm suy nghĩ, xem ra nếu muốn đánh động đến vật nhỏ cố chấp bướng bỉnh này, phải xuống tay từ chỗ Lạc Dương mới được...*






Truyện liên quan

Đừng Nhìn Xuống Đáy

Đừng Nhìn Xuống Đáy

Hứa Sâm Nhiên51 chươngFull

Ngôn Tình

105 lượt xem

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Xuyên Thành Phản Diện Làm Sao Để Sống Đây

Y Nùng Dĩ Dực239 chươngFull

Xuyên KhôngNgượcĐam Mỹ

10.6 k lượt xem

Ta Xuyên Qua Thời Không Dây Chuyền Convert

Ta Xuyên Qua Thời Không Dây Chuyền Convert

Vô Tận Nộ Hỏa1,053 chươngDrop

Đô ThịXuyên KhôngĐồng Nhân

42.9 k lượt xem

Dùng Di Động Dạy Cổ Nhân Làm Xây Dựng Convert

Dùng Di Động Dạy Cổ Nhân Làm Xây Dựng Convert

Phì Tạo Hữu Điểm Hoạt141 chươngFull

Xuyên KhôngĐam MỹCổ Đại

2.7 k lượt xem

Ông Đây Không Cần Anh Chịu Trách Nhiệm!

Ông Đây Không Cần Anh Chịu Trách Nhiệm!

Bắc Đường Mặc78 chươngTạm ngưng

Trọng SinhSủngĐam Mỹ

2 k lượt xem

Tận Thế: Thuộc Tính Cướp Đoạt, Bắt Đầu Chồng Đầy Phản Giáp Convert

Tận Thế: Thuộc Tính Cướp Đoạt, Bắt Đầu Chồng Đầy Phản Giáp Convert

Băng Tuyết Thánh Dực685 chươngTạm ngưng

Khoa HuyễnHệ Thống

27.5 k lượt xem

Tận Thế Trùng Sinh Chi Không Gian Của Ta Lương Đầy Kho Convert

Tận Thế Trùng Sinh Chi Không Gian Của Ta Lương Đầy Kho Convert

Kỳ Cực496 chươngTạm ngưng

Khoa Huyễn

21.6 k lượt xem

Võ Đạo Kỷ Nguyên: Từ Tập Chống Đẩy - Hít Đất Bắt Đầu Vô Địch

Võ Đạo Kỷ Nguyên: Từ Tập Chống Đẩy - Hít Đất Bắt Đầu Vô Địch

Nịnh Mông Phục Chế Thể468 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

16.1 k lượt xem

Đâm Giấy Tượng: Đây Là Liêu Trai Minh Mạt

Đâm Giấy Tượng: Đây Là Liêu Trai Minh Mạt

Giá Hằng Hà Ly249 chươngTạm ngưng

Quân SựLịch Sử

5.9 k lượt xem

Bắt Đầu Bị Bắt Cóc, Ngươi Đào Quốc Phòng Dây Cáp Tự Cứu?

Bắt Đầu Bị Bắt Cóc, Ngươi Đào Quốc Phòng Dây Cáp Tự Cứu?

Phong Cuồng Tiểu Nãi Tương350 chươngTạm ngưng

Đô Thị

16.1 k lượt xem

Võ Hiệp: Bắt Đầu Kim Cương Bất Hoại, Một Đường Đẩy

Võ Hiệp: Bắt Đầu Kim Cương Bất Hoại, Một Đường Đẩy

Đại Não Phủ526 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên KhôngHệ Thống

20.5 k lượt xem