Chương 78

Trác Thích Nghiễn ánh mắt thâm trầm nhìn cậu, khuôn mặt tuấn mỹ dưới ngọn lửa *** bao phủ một cỗ mị lực tà ác, đồng tử quang mang tham lam tựa như dã thú bắt con mồi, hận không thể đem cả người cậu nuốt vào bụng, hắn cúi thân xuống, phả bên tai cậu một cỗ nhiệt độ khí tức: “Tạm thời bỏ qua cho em.” Dứt lời nhẹ nhàng vì cậu mà chỉnh trang lại quần áo, xác định người khác không thấy vẻ mê người của cậu mới yên tâm bước ra mở cửa.


Diệp Thiếu Cảnh thăm dò hướng huyền quan nhìn lại, người tới là lái xe của Trác Thích Nghiễn, đem hành lý đưa vào.
Hắn tiếp nhận valy, ngăn cản lái xư bước vào, rồi mới đối anh ta hạ lệnh: “Đi về nghỉ ngơi đi, có việc tôi sẽ gọi.”


Diệp Thiếu Cảnh âm thầm thở phào một hơi, vào phòng bếp rửa tay sạch sẽ, mở hộp thuốc ra, bên trong có đầy đủ thuốc cho Trác Thích Nghiễn, lấy ra bông băng, lần nữa đón nhận ánh mắt thích thú của hắn, lại ra hiệu ý bảo hắn cởi quần áo ra.


Trác Thích Nghiễn không tái trêu chọc hắn, cởi cà vạt, bỏ đi áo sơ mi lam sắc, ***g ngực hùng tráng dày rộng lộ ra trong không khí, ân ẩn lộ ra mãnh liệt tính dục xâm lược, cậu nhẹ nhàng thoát băng gạc trên người hắn, miệng vết thương đã đóng vảy đập váo mắt cậu.


“Còn đau không?” Diệp Thiếu Cảnh nhìn vết thương khiến người ta sợ hãi, nó xấu xí xuất hiện trên thân thể Trác Thích Nghiễn, cấp cho hắn vô pháp ngôn ngữ thống khổ, trong lòng liền dâng lên một cỗ mãnh liệt đau đớn.


Trác Thích Nghiễn ngồi trên sô pha, cánh tay duỗi ra, hoàn trụ thắt lưng cậu nói: “Đã không còn cảm giác gì, hai ngày nữa anh sẽ về công ty làm việc.”




Hô hấp nóng rực xuyên thấu qua lớp vải mỏng manh đơn bạc tới da thịt, Diệp Thiếu Cảnh cảm thấy bên hông ngưa ngứa, cúi đầu nhìn xung quanh miệng vết thương có chút hồng hồng, có dấu hiệu nhiễm trùng, trong lòng liền cảm thấy tâm tư gì cũng mất hết, đầu ngón tay lấy chút thuốc mỡ thoang thoảng mùi thơm ngát, đem thuốc nhẹ nhàng thoa lên miệng vết thương, những nơi hồng hồng cũng dần nhạt đi, khôi phục lại làn da vốn trắng bóng.


Diệp Thiếu Cảnh cảm thấy thuốc mỡ này thật thần kỳ, nhìn tờ giới thiệu, muốn biết thành phần bên trong nhưng tất cả lại viết tiếng anh, chỉ còn cách hỏi Trác Thích Nghiễn: “Thuốc mỡ là bệnh viện kê sao?”
“Là James mang tới.”
“James? Có phải bác sỹ riêng của anh không?”
“Đúng vậy.”


“….” Diệp Thiếu Cảnh có chút kinh ngạc, lại cảm thấy đó là đương nhiên, James có thể mang thuốc từ Mỹ về cho Trác Thích Nghiễn, có người như vậy chăm sóc hắn, vết thương của hắn chắc sẽ ổn thôi.


Băng bó xong miệng vết thương, Diệp Thiếu Cảnh thu dọn đồ đạc trong phòng khách, đem đồ vật mang về từ bệnh viện phân loại, Trác Thích Nghiễn muốn hỗ trợ nhưng lại bị ánh mắt Diệp Thiếu Cảnh khiến cho ngồi im trên sô pha, trong mắt cậu người bệnh không được làm cái gì mới là tốt nhất.


Trác Thích Nghiễn là ngườ khôn khéo sao có thể không biết tâm tư cậu, cho nên ngoan ngoãn lặng yên nhìn cậu bận rộn, nhìn chăm chú không dời mắt tựa như nhìn thế nào cũng không đủ. Nhiều lần Diệp Thiếu Cảnh thấy nhột nhạt liền quăng cho hắn vài ánh mắt xem thường cảnh cáo, sắp xếp xong đồ của hắn rồi quay sang nói: “Quần áo của em cùng đồ hàng ngày không mang tới đây, em về nhà lấy vậy.”


“Trở về làm gì cho phiền toái, nơi này cái gì cũng có.” Trác Thích Nghiễn một câu ngăn chặn cậu lấy cớ về nhà.


“Được rồi.” Diệp Thiếu Cảnh thỏa hiệp, nếu cái gì cũng xếp xong rồi, cũng sẽ không tất yếu về lấy đồ, dù có về cũng chỉ lấy chút đồ cỏn con, trừ bỏ đồ hàng ngày cũng chả định mang nhiều, hơn nữa cậu cũng không có ý định ở lại luôn.


Trác Thích Nghiễn cho rằng ở bên nhau chúng là tượng trưng cho tình yêu, Diệp Thiếu Cảnh nếu đã đến đây thì chắc chắn không dễ dàng cho cậu đi, mong muốn cùng cậu ở chung đã sớm trở thành mãnh liệt, mỗi ngày tỉnh dậy đều có thể nhìn thấy cậu, đó là một loại hạnh phúc thật sự.


Mà trong mắt trợ lý Phương Vĩ Đông thì việc đại boss Trác Thích Nghiễn ở cùng nam nhân Diệp Thiếu Cảnh sẽ khiến khí thế vương giả của hắn giảm mạnh, biến hắn thành tù binh ái tình vì Diệp Thiếu Cảnh mà phục vụ, đây là hình ảnh cậu ta không muốn nhìn thấy nhất.
☆ ☆ ☆


Sáng hôm nay, Diệp Thiếu Cảnh nhận được điện thoại của Kỳ Dực gọi tới, Kỳ Dực hưng phấn nói cho cậu biết một việc: “Tôi đã nhận cho cậu hai công việc mới, thay quần áo đi, tôi lập tức tới đón cậu.”
“Công việc gì ạ?” Diệp Thiếu Cảnh còn buồn ngủ mà nhu nhu mắt.


“Ca khúc chủ đề của ‘Thanh Thành’ do cậu hát, sáng nay chúng ta tới phòng thu âm, buổi chiều tham gia hoạt động sự kiện.” Khi Trình Hạo Nam gọi điện thông báo, khiến anh giật mình, dù sao Diệp Thiếu Cảnh cũng không phải ca sĩ chuyên nghiệp, luông không ngừng xác nhận là trêu đùa, vội vàng đáp ứng ngay.


Diệp Thiếu Cảnh nghe được mơ mơ hồ hồ, đầu óc thanh tỉnh hơn phân nửa, bỏ ra cánh tay Trác Thích Nghiễn đang khoác lên eo mình, ngồi dậy hỏi Kỳ Dực: “Bài hát đó không phải là Eries hát sao? Có phải thông báo nhầm không?”


“Không nhầm, scandal hai ngày trước của Eries ảnh hưởng quá xấu, cho nên vai diễn và ca khúc chủ đề đề bị hủy, cậu ta hiện tại chỉ có thể tham gia một ít tiết mục giải trí.”
“Thảm thế sao?”
“Cậu chưa tỉnh ngủ sao?”


Diệp Thiếu Cảnh dụi dụi mắt, dưới nắng sớm, một đầu tóc ngắn bù xù, phát ra một cỗ ngạo khí bất tuân: “Anh có lừa em không vậy? phim đã quảng bá rồi mà giờ còn thu ca khúc chủ đề?”


“Quảng bá dùng nhạc cao trào trong phim thay thế, cho nên giờ cậu dậy và chuẩn bị thu âm ca khúc ngay.” Kỳ Dực cẩn thận giải thích, lại hồ nghi hỏi lại: “Bộ cậu không xem phim mình đóng bao giờ sao?”


Diệp Thiếu Cảnh nhất thời nghẹn lời, chế tác xong cậu cũng không có thời gian xem tivi, cũng không biết bộ phim ‘Thanh Thành’ là cái dạng gì, đến nỗi nhạc chủ đề cũng chưa từng nghe qua, thế nên do dự từ chối: “Em ngũ âm không được đầy đủ, không thể đảm nhiệm.”


Kỳ Dực chưa từng thấy qua nghệ sỹ nào thành thật như thế, bật cười ra tiếng: “Yên tâm, chúng ta có hậu kỳ chế tác, thanh âm gì cũng có thể xử lý được.”
“Anh xác định đúng là em chứ?!”
“Người chế tác gọi tên là cậu!
“Nhưng mà…” Diệp Thiếu Cảnh vẫn do dự.


“Ca khúc này do nhạc sỹ người Nhật Bản Hikaru sáng tác, ông ta ở Nhật phi thường có danh tiếng, là nhân vật bậc thầy, cậu có cơ hội như vậy không thể từ chối.” Kỳ Dực đột nhiên chuyển đề tài câu chuyện: “Cậu sống ở đâu?”


“Khu nhà Cường Thịnh.” Diệp Thiếu Cảnh còn chưa phản ửng lại, bật thốt ra vị trí của cậu, đến khi hoàn hồn, thầm kêu không xong, bên kia đầu dây Kỳ Dực ném một câu: “Tôi lập tức qua đón cậu.” liền cúp điện thoại.
End 78





Truyện liên quan

Sau Khi Ly Hôn, Vẫn Tiếp Tục Dây Dưa

Sau Khi Ly Hôn, Vẫn Tiếp Tục Dây Dưa

Hề Nhạc57 chươngFull

Ngôn Tình

802 lượt xem

Từ Đấu La Bắt Đầu Lựa Chọn Vạn Giới

Từ Đấu La Bắt Đầu Lựa Chọn Vạn Giới

Ngã Nguyên Phi Phàm243 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnXuyên KhôngCổ Đại

3 k lượt xem

Linh Hồn Vạn Năm

Linh Hồn Vạn Năm

Casslera (Mèo Mọc Mốc)10 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhXuyên Không

51 lượt xem

Thiên Sơn Vạn Thủy

Thiên Sơn Vạn Thủy

Mèo Dũng Cảm40 chươngFull

Ngôn Tình

61 lượt xem

Dư Âm Còn Văng Vẳng Bên Tai

Dư Âm Còn Văng Vẳng Bên Tai

Cát Uyển Tử6 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhTrọng Sinh

12 lượt xem

Muôn Vàn Sủng Ái

Muôn Vàn Sủng Ái

Dẫn Lộ Tinh106 chươngFull

Xuyên KhôngĐam Mỹ

3.9 k lượt xem

Cám Ơn Vận Mệnh Đã Cho Anh Gặp Được Em

Cám Ơn Vận Mệnh Đã Cho Anh Gặp Được Em

Hoa Sơn Trà30 chươngFull

Ngôn TìnhNgượcKhác

422 lượt xem

Ta Đi Qua Thiên Sơn Vạn Thủy Cũng Chỉ Để Dừng Lại Bên Cạnh Chàng

Ta Đi Qua Thiên Sơn Vạn Thủy Cũng Chỉ Để Dừng Lại Bên Cạnh Chàng

Mạc Kỳ Y71 chươngFull

Tiên HiệpVõ HiệpNgôn Tình

649 lượt xem

Muôn Vàn Lệ Quỷ Xếp Hàng Thổ Lộ Ta Convert

Muôn Vàn Lệ Quỷ Xếp Hàng Thổ Lộ Ta Convert

A Hắc Hắc Hắc311 chươngFull

Đô ThịHuyền HuyễnĐam Mỹ

17.7 k lượt xem

Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch VIP)

Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch VIP)

Ngọa Ngưu Chân Nhân3,270 chươngFull

Tiên HiệpKhoa HuyễnHuyền Huyễn

18.8 k lượt xem

Lầm Xuyên Đam Mỹ Sinh Con Văn Nam Độc Giả Chịu Không Nổi Convert

Lầm Xuyên Đam Mỹ Sinh Con Văn Nam Độc Giả Chịu Không Nổi Convert

Thời Bất Đãi Ngã138 chươngFull

Quan TrườngNữ CườngĐam Mỹ

6.9 k lượt xem

Nông Thôn Vạn Giới Giao Dịch Hệ Thống

Nông Thôn Vạn Giới Giao Dịch Hệ Thống

Đông Vọng Dương1,318 chươngFull

Đô Thị

36.6 k lượt xem