Chương 27: Âu Dương Văn

Lục duong sau khi tỉnh lại, đối với kiến nghị của Thẩm Đường Cửu để cho hắn cùng đi nước B không có ý kiến gì.


Dù sao chuyện làm cho hắn có cảm giác hứng thú chính là chuyện Đàm Minh Triết nhỏ đi, hắn nếu như đi theo đến nước B, cũng thuận tiện cho việc nghiên cứu, hơn nữa hệ số an toàn cao hơn so với hắn ở một mình.


Tuy nói bên này đã trải qua vụ nổ, đối phương khả năng sẽ không trở lại tìm phiền toái, nhưng dù sao đây cũng chỉ là suy đoán. Thẩm Đường Cửu cùng Đàm Minh Triết đều kiên trì để cho hắn rời đi, hắn liền cung kính không bằng tuân mệnh.


Chỉ là Thẩm Đường Cửu giúp hắn liên lạc vị vệ sĩ kia e sợ phải thay đổi hành trình.


“Không sao, lúc trước tôi bảo cậu ta ba ngày sau đến, hiện tại cậu ta chưa xuất phát. Bất quá tôi cảm thấy vẫn nên để cho cậu ta ngày mai sẽ đến đây.” Bên này chỉ có một mình hắn, mang theo một đứa bé cùng một người bệnh, hành động không quá tốt.


“Nghe anh sắp xếp.” Trên đầu Lục duong bọc lại băng gạc, trên đùi cũng quấn một vòng lớn, thoạt nhìn vô cùng chật vật.
“Xin lỗi, Lục duong, rước lấy phiền phức cho anh.” Đàm Minh Triết biểu đạt áy náy, “Cũng cám ơn anh đã đem tôi bỏ vào tầng hầm.”




“Còn nói chuyện này để làm gì.” Lục duong nâng kính mắt lên, cười nói, “Chính là tiện tay thôi.”
“Nói đến, trong ngắn hạn bọn họ hẳn là sẽ không tìm tới gây phiền toái.” Đàm Minh Triết thở phào nhẹ nhõm.


“Con đói.” Đàm Tiểu Duệ khóc cũng khóc xong, cùng ba ba thân mật cũng thân mật xong, hiện tại đã hơn chín giờ, bé rốt cục cảm thấy đói bụng.
“Cháu vừa nói như thế chú cũng cảm thấy thật đói.” Lục duong ấn ấn bụng.
Đàm Minh Triết nhìn về phía Thẩm Đường Cửu: “Tôi cũng vậy.”


Thẩm Đường Cửu nhún vai một cái, nhận mệnh mà đứng dậy: “Tôi đi làm cơm.”
Tuy rằng đây là nhiệm vụ hắn nhận không bị khống chế nhưng lại là nhiệm vụ nhọc lòng cũng phiền toái nhất.
“Cực khổ rồi ~” còn dư lại hai người lớn một đứa nhỏ trăm miệng một lời cùng nhau nói cảm ơn.


Xét thấy có người bị thương, Thẩm Đường Cửu làm đồ ăn vô cùng thanh đạm, nhưng hương vị phối hợp vô cùng dụ người, nguyên liệu bổ máu cũng không ít, may là buổi chiều đã đi siêu thị.


Bất quá ngẫm lại chính là bởi vì hắn rời khỏi nhà đi dạo siêu thị mới khiến Lục duong gặp phải phiền toái... Thẩm Đường Cửu có chút không biết nên vui mừng hay là nên ảo não...
May mà tất cả mọi người không có chuyện gì.


Làm một bữa cơm khoản đãi an ủi mọi người một chút coi như cũng không tồi.
Nơi ở cũ của Đàm Minh Triết còn rất nhiều đồ vật dùng được, Thẩm Đường Cửu làm cơm ngược lại rất thuận tiện.


Tinh thần của Lục duong so với thời điểm mới vừa trải qua hoạn nạn tốt hơn rất nhiều, cơm tối ăn được cũng không ít, nhìn dáng dấp chỉ cần cẩn thận an dưỡng một quãng thời gian sẽ khỏi hẳn.Đàm Minh Triết thoáng yên tâm chút.


Nếu là bởi vì chuyện của cậu khiến Lục duong xảy ra chuyện, cậu sẽ khó có thể an tâm.
Sau khi Âu duong Văn nhận được tin tức của Thẩm Đường Cửu trực tiếp thay đổi vé máy bay, đêm đó mười một giờ máy bay liền cất cánh.


Ba giờ rưỡi sáng, Thẩm Đường Cửu mở cửa nhìn Âu duong Văn đứng thẳng người ngoài cửa không biết nên nói cái gì, không thể làm gì khác hơn là than thở một câu: “Đến rất nhanh.”
Âu duong Văn nhún nhún vai: “Hiếm thấy đại ca gọi điện cầu viện em, em đương nhiên muốn đến xem.”


Thẩm Đường Cửu mặt không hề cảm xúc lườm y một cái, đứng sang một bên nhường cửa: “Vậy cũng không cần hơn nửa đêm đến đây đi? Tinh thần cậu thật là tốt.”


“Cũng tạm.” Âu duong Văn đi vào cửa, đánh giá căn nhà một chút, “Không phải nói xảy ra vụ nổ sao? Mọi người đây là... Lén xông vào nhà dân?”


“Không phải tất cả mọi người đều giống như cậu.” Thẩm Đường Cửu đóng cửa lại, Âu duong Văn đã ngồi ở trên ghế sa lon, y không mang hành lý, vô cùng thoải mái ngả người nằm trên ghế salon “Có gì ăn không ạ?”
“Nhà bếp có cơm thừa, không ngại ăn tạm chút!”


“Được. Cảm ơn đại ca nhiều.” Âu duong Văn để hai chân gác lên trên khay trà.
Thẩm Đường Cửu nể tình y đi suốt đêm, không có chấp nhặt với y, mà là xoay người đi nhà bếp giúp y hâm nóng cơm nước.


Âu duong Văn một chút cũng không có ghét bỏ, từng ngụm từng ngụm mở miệng to mà ăn, không đến mấy phút đã ăn xong rồi.
“Tay nghề của đại ca càng ngày càng tốt!”
“Hết cách rồi, đàn ông độc thân mà.” Thẩm Đường Cửu tự giễu một câu.


Âu duong Văn cười ha ha, đứng dậy dọn dẹp bát đũa: “Em không cần phải biết những việc này.”
“Cậu ăn thức ăn cho chó là được.”
“Xí!” Âu duong Văn lườm hắn một cái, đi nhà bếp rửa chén.
Đàm Minh Triết nghe đến động tĩnh cũng từ phòng ngủ đi ra: “Làm sao vậy?”


“Hả? Đánh thức cậu?” Thẩm Đường Cửu quay đầu nhìn thấy Đàm Minh Triết, giải thích, “Người hợp tác đến.”


“Như vậy a...” Đàm Minh Triết chạy đến, nhảy lên ghế sô pha, sau đó nhảy đến khay trà, “Hơn nửa đêm đã tới rồi? Thật chuyên nghiệp a! Tôi còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì... Vậy anh ta ở đâu?”
Đàm Minh Triết nhìn xung quanh bốn phía, sau đó nghe được tiếng nước trong nhà bếp.


Âu duong Văn rửa chén đi ra, một bên vảy tay một bên ngáp: “Sáng mai sẽ trở về sao? Hay là muốn ở bên này điều tr.a rõ ràng...” Âu duong Văn đang nói đột nhiên dừng lại, hắn đi nhanh hai bước, nhìn chằm chằm Đàm Minh Triết trên khay trà, không khỏi kinh ngạc: “Đây là vật gì?”


Đàm Minh Triết: “... Tôi là người, cảm ơn.”
Âu duong Văn trợn mắt lên: “Còn biết nói chuyện!!!”Thẩm Đường Cửu giải thích: “Vị này chính là người ủy nhiệm của tôi... Đàm Minh Triết, ạch, bởi vì một số nguyên nhân biến nhỏ...”


Âu duong Văn đưa tay đem Đàm Minh Triết cầm lên, để sát vào nhìn kỹ một chút, mắt lộ ra kinh ngạc: “Người thật a...” Hắn một bên thán phục đi sang một bên vén quần áo Đàm Minh Triết, còn vươn ngón tay nặn nặn cánh tay của Đàm Minh Triết.


Đàm Minh Triết giãy dụa: “Buông tôi ra! Đồ to con!” Đàm Minh Triết giãy giụa một lúc liền dừng lại, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện vị to con này -- ngoại hình cũng rất được.
Hiện tại tuyển vệ sĩ cũng cần phải đánh giá nhan sắc sao?


Thẩm Đường Cửu vừa nghiêng đầu nhìn thấy biểu tình hoa si quen thuộc của Đàm Minh Triết, không nhịn được nhíu nhíu mày.
Cái tên này...


Âu duong Văn đem Đàm Minh Triết thả lại trên bàn, còn không nhịn được đưa tay gảy cậu một chút, Đàm Minh Triết sợ hãi, nhẹ nhàng nhảy một cái tránh thoát ma trảo của y, quát lên: “Đừng táy máy tay chân!”


Âu duong Văn ngồi xổm ở bên bàn trà, cùng Đàm Minh Triết chơi trò chơi "Mèo bắt chuột.”
Y bướng bỉnh mà đưa tay bắn người nào đó, thân là con mồi Đàm Minh Triết thì lại nhảy tới nhảy lui, tránh né y tập kích.


“Đại ca, nhiệm vụ anh nhận càng ngày càng có sắc thái thần bí.” Cuối cùng Âu duong Văn bỏ qua Đàm Minh Triết, bởi vì Thẩm Đường Cửu đưa tay cầm lấy Đàm Minh Triết đang nhảy nhót giống như con chuột nhấc lên ném tới trên ghế salông.


Âu duong Văn ôm cánh tay đứng dậy, cười nói: “Em đều muốn hoài nghi mình có phải là đang nằm mơ hay không?”
“Yên tâm, cậu không nằm mơ.” Thẩm Đường Cửu chỉ chỉ một căn phòng, “Người cậu phải chiếu cố ở gian phòng kia, giao cho cậu. Cậu nghỉ ngơi trước đi, tôi đi đặt vé máy bay.”


“OK.” Âu duong Văn đi đến căn phòng của Lục duong, lúc gần đi lại lấy tay đẩy Đàm Minh Triết mới vừa bò dậy, “Ngủ ngon a, anh bạn tí hon.”
Đàm Minh Triết: “...”
Thẩm Đường Cửu đem Đàm Minh Triết bắt lại, đi đến phòng Đàm Tiểu Duệ đang ngủ: “Chúng ta cũng nên nghỉ ngơi.”


Những lời này của Thẩm Đường Cửu có một số chữ chọt trúng điểm yếu của người ta, Đàm Minh Triết rất nhanh mở cờ trong bụng: “Vâng vâng vâng, anh nói đều đúng.”
"Chúng ta" nên -- nghỉ ngơi --


Âu duong Văn đi vào phòng Lục duong, vẫn chưa đánh thức Lục duong, y rón rén đóng kín cửa, dựa vào ánh trăng đi tới bên giường, phát hiện người ủy nhiệm này thật sự là con gà yếu.
Giường lớn như vậy chỉ chiếm một chút xíu chỗ...


Âu duong Văn khẽ mỉm cười, cũng tốt, đỡ phải để bản thân ngả ra đất nghỉ.
Ngày mai.
Âu duong Văn nhận ra được có thứ gì nhích lại gần mình, mắt còn không có mở liền bỗng nhiên đưa tay ra ngăn trở, thuận tay bắt lấy người đang tập kích chính mình.


“A --” Lục duong bị y bóp lấy cánh tay, ngã về trên giường, đau đến quát to một tiếng.
Thì ra sau khi hắn tỉnh ngủ đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có người lạ, nhất thời vô cùng khiếp sợ.


Thân thể bản năng theo bản năng mà đẩy ra, kết quả mới vừa đụng tới bả vai của đối phương liền bị chế trụ.


Âu duong Văn sau khi thấy rõ người tập kích mình là ai liền buông lỏng, y nhìn trên dưới quan sát một chút Lục duong, khinh bỉ nói: “Chỉ một mình cậu với cái thân thể gà con yếu ớt này mà lại muốn đánh lén tôi?”


“Ai muốn đánh lén anh!” Lục duong xoa cánh tay bị đau, cắn răng nghiến lợi nói, “Anh là ai a? Thời điểm nào lại chạy lên giường của tôi”


“Há, quên mất tự giới thiệu mình một chút.” Âu duong Văn xuống giường, chỉnh lại quần áo của mình, hơi cúi người đưa tay ra, “Tôi gọi Âu duong Văn, là Thẩm Đường Cửu gọi tôi đến bảo vệ cậu. Sau này sẽ là vệ sĩ của cậu.”


“... Chào anh.” Lục duong bất đắc dĩ đưa tay cầm lấy tay đối phương.
Coi như là vệ sĩ cũng không thể xuất quỷ nhập thần như thế hù ch.ết người!
Cửa đột nhiên bị mở ra, Thẩm Đường Cửu hỏi: “Xảy ra chuyện gì?”


“Không có chuyện gì, đột nhiên em đến, khiến cậu ta sợ hết hồn.” Âu duong Văn thu tay về, quay đầu báo cáo cho Thẩm Đường Cửu.
Thẩm Đường Cửu thấy không có chuyện gì, đóng lại cửa rời khỏi.


Lục duong thấy Thẩm Đường Cửu rời đi, liền mở miệng dò hỏi: “Anh tới vào lúc nào? Tại sao không gọi tôi một tiếng?”


“Tối hôm qua hơn ba giờ đến, cậu ngủ giống như lợn ch.ết, lại là người bệnh, cho nên tôi từ bi không gọi cậu.” Âu duong Văn một bên thắt nút áo một bên đánh giá Lục duong.


Lục duong không đeo kính, đôi mắt hơi híp, lộ ra một chút mê man, trên trán còn cột băng gạc, một chân cũng quấn vài vòng. Xem dáng dấp như vậy, bị thương không nhẹ.
“Vậy anh cũng không có thể bò lên trên giường của tôi a.” Lục duong có chút không cao hứng.


Hắn có một chút khiết phích nho nhỏ, hơn nữa đối phương không trưng cầu sự đồng ý của hắn liền... Thật sự là quá... Tùy ý!
Âu duong Văn: “Vậy tôi xin lỗi được không? Xin lỗi... Không có lần sau.”


Lục duong sửng sốt một chút, cảm thấy đối phương sảng khoái như vậy, cậu cũng không tiện tính toán chi li, vì vậy gật gật đầu, đưa tay đi tìm kính mắt của chính mình: “Được, tôi tiếp thu lời xin lỗi của anh.”
Thật sự là con mọt sách.


Âu duong Văn ở trong lòng yên lặng phùn tào một câu, mặc quần áo xong xuôi sau nhìn Lục duong: “Trên người cậu có thương tích, hành động bất tiện, có muốn tôi giúp cậu mặc quần áo hay không?”


Lục duong đeo mắt kính, lúc này mới nhìn rõ ràng tướng mạo của Âu duong Văn: “... Không cần, cảm tạ.”
Trưởng thành cao to uy mãnh như vậy.....Ông trời còn thật quan tâm y...


Đàm Tiểu Duệ thức dậy trễ nhất, bé trước tiên ngồi dậy xác nhận một chút hành tung của cha, sau đó bắt đầu tìm Thẩm Đường Cửu.
Thẩm Đường Cửu rửa mặt xong xuôi đi đến phòng khách, nhìn thấy Đàm Tiểu Duệ đứng ở một bên dụi mắt, cười với hắn: “Con tỉnh sớm như vậy?”


Đàm Tiểu Duệ chạy tới, ôm hắn một cái: “Cha -- “
Mới vừa mở cửa ra tới Âu duong Văn: “...”
Y có phải là nghe nhầm rồi?
Edit có lời muốn nói. “Chúng ta” cũng nên nghỉ ngơi.






Truyện liên quan

Hương Thơm Băng Đá Như Xưa

Hương Thơm Băng Đá Như Xưa

Mễ Lạp Phấn35 chươngFull

Ngôn Tình

90 lượt xem

Lắm Mồm Bang

Lắm Mồm Bang

Thục Khách7 chươngFull

Ngôn TìnhHài HướcCổ Đại

44 lượt xem

Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế

Ôm Bảo Bảo Chơi Đùa Mạt Thế

Du Nhân56 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngSắc Hiệp

8.3 k lượt xem

Ôm Bánh Bao Về Làm Ruộng

Ôm Bánh Bao Về Làm Ruộng

Công Tử Tầm Hoan84 chươngFull

Huyền HuyễnĐam MỹKhác

3.5 k lượt xem

Sớm Bạc Đầu

Sớm Bạc Đầu

Âm Sí Thịnh3 chươngFull

Đam MỹĐoản Văn

39 lượt xem

Từ Thái Giám Dỏm Bắt đầu đánh Dấu Convert

Từ Thái Giám Dỏm Bắt đầu đánh Dấu Convert

Phác Nhai Mãnh Nam149 chươngFull

Huyền HuyễnCổ ĐạiHệ Thống

6.1 k lượt xem

Ta, Thái Giám Dỏm, Bắt Đầu Chinh Phục Nữ Đế Convert

Ta, Thái Giám Dỏm, Bắt Đầu Chinh Phục Nữ Đế Convert

Mại Báo Tiểu Thư Đồng634 chươngFull

Lịch SửCổ ĐạiĐiền Viên

3.8 k lượt xem

Tìm Đường Chết, Ta Đem Thánh Địa Cho Vụng Trộm Bán

Tìm Đường Chết, Ta Đem Thánh Địa Cho Vụng Trộm Bán

Bôi Tửu Dữ Cộng307 chươngTạm ngưng

Huyền Huyễn

20.5 k lượt xem

Giải Trí: Đỉnh Lưu Từ Dương Lão Bản Kéo Lộn Nhóm Bắt Đầu! Convert

Giải Trí: Đỉnh Lưu Từ Dương Lão Bản Kéo Lộn Nhóm Bắt Đầu! Convert

Ngô Thập Bát485 chươngFull

Đô Thị

16.6 k lượt xem

Thanh Xuyên Chi Mãn Cấp Trà Xanh Xuyên Thành Mất Sớm Bạch Nguyệt Quang Convert

Thanh Xuyên Chi Mãn Cấp Trà Xanh Xuyên Thành Mất Sớm Bạch Nguyệt Quang Convert

Tửu Tranh36 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

488 lượt xem

Thái Giám Dỏm: Bắt Đầu Bị Thái Hậu Dưỡng Thi Convert

Thái Giám Dỏm: Bắt Đầu Bị Thái Hậu Dưỡng Thi Convert

Ngọc Tam Thủy1,733 chươngTạm ngưng

Quan TrườngLịch SửLinh Dị

20.2 k lượt xem

Từ Trở Thành Thần Tom Bắt Đầu Gia Nhập Vào Chat Group Convert

Từ Trở Thành Thần Tom Bắt Đầu Gia Nhập Vào Chat Group Convert

Tụng Thư Zxy173 chươngDrop

Đồng Nhân

5.5 k lượt xem