Chương 101: Sự xuất hiện của Duẫn Mặc Ngiễm

Tô Điềm Hinh lúc này đã trở về nhà. Cô đang chuẩn thì đi tắm thì tiếng điện thoại vang lên.
Là Trạch Kha. Anh ta gọi cô có chuyện gì nhỉ?
- Alo.
Tô Điềm Hinh kênh kiệu nhấc máy.
Đầu dây bên kia, Trạch Kha đang hết sức nghiêm túc nói rõ vấn đề:


- Tô tiểu thư, thiếu gia tôi muốn hủy hợp đồng với cô.
Nghe xong tin đó, Tô Điềm Hinh như không tin vào tai mình. Hủy hợp đồng? Anh ta có biết hủy hợp đồng thì sẽ phải bồi thường một khoản tiền rất lớn hay không?
- Thiếu gia anh không biết hủy hợp đồng sẽ phải bồi thường tiền sao?


- Đương nhiên là thiếu gia tôi biết. Nhưng mà, Tô tiểu thư mới chính là người bồi thường hợp đồng. Vì trước khi kí hợp đồng, thiếu gia tôi và cô đã thỏa thuận, mọi việc chỉ được thực hiện khi có sự cho phép của ngài ấy. Nhưng cô đã làm trái ý.


Trạch Kha nói rõ ràng với Tô Điềm Hinh khiến cô ta hóa đá.
Không thể nào. Đúng là hai bên đã có thỏa thuận như vậy, nhưng cô đã làm gì sai để phải bồi thường hợp đồng.


- Thiếu gia anh bắt tôi phải bồi thường hợp đồng, như vậy không công bằng. Mọi việc của buổi chụp ảnh đều thông qua ý kiến của anh ta.
- Vậy còn Đổng Ngạc Ngạc thì sao? Cô còn gì để biện minh cho mình.


Nghe đến Đổng Ngạc Ngạc, lửa giận của Tô Điềm Hinh như phun trào. Cô ta cúp máy cái rụp. Bàn tay đẩy hết tất cả những gì có trên bàn trang điểm xuống đất. Âm thanh đổ vỡ khiến người ta kinh tai nhức óc.
- Đổng Ngạc Ngạc, con khốn đó có quyền gì chứ?




- Vì nó mà anh bắt tôi phải bồi thường hợp đồng sao?
- Đáng ch.ết.
- Đổng Ngạc Ngạc, mày có tư cách gì mà được anh ta coi trọng như vậy?
- Tao không cam tâm.
- Rồi có một ngày, tôi sẽ khiến hai người phải trả giá đắt khi đối xử với tôi như vậy.


Từng lời, từng câu mắng, Tô Điềm Hinh như nghiến răng nghiến lợi. Cô ta đập vỡ hết những thứ có trong phòng, tạo một bầu không gian vô cùng hỗn độn.
------------------
6h chiều
Bệnh viện Hàng Châu...


Đổng Ngạc Ngạc mơ màng tỉnh dậy, cô cảm thấy toàn thân đau nhức rã rời. Chắc là do cả chiều hôm nay cô làm việc quá sức.
Đổng Ngạc Ngạc nhìn thấy Lăng Tư Duệ đang ngồi cạnh mình, cô cố gắng gọi hắn:
- Lăng… Tư … Duệ ~


Lăng Tư Duệ đã dậy từ rất lâu, hắn hiện tại đang ngồi ở cạnh giường cô, mắt dán chặt vào máy tính. Nghe giọng cô gọi, hắn ngẩng mặt lên. Bàn tay bỏ máy tính sang một bên rồi dịu giọng:
- Em sao rồi?
- Tôi... khát... nước.
Cổ họng cô trở nên khô khan, khó khăn lắm mới nói thành câu.


Lăng Tư Duệ lấy nước cho cô, hắn đưa tay nâng đầu cô lên cho cô uống nước, bản thân thoáng tia đau xót. Nữ nhân này thật khiến lòng hắn rối bời. Chỉ một phút không cẩn thận của hắn đã khiến cô bị người khác hại thành ra như vậy.
- Em muốn gì nữa không?


Hắn hỏi, chất giọng trầm trầm mang theo sự ôn nhu hiếm có.
Đổng Ngạc Ngạc lắc lắc đầu. Mắt cô khép lại mệt mỏi.
Lăng Tư Duệ lấy tay xoa đầu cô, dịu giọng nói:
- Ngạc Ngạc, đợi tôi một lát. Tôi đi mua thức ăn cho em.
Trước câu nói của hắn, Đổng Ngạc Ngạc chỉ gật nhẹ đầu.


Lăng Tư Duệ nhìn cô một lúc rồi rời đi.
Căn phòng lúc này chỉ còn lại một mình cô. Vì vậy, không gian vô cùng yên lặng. Bỗng dưng, tiếng bước chân từ ngoài hành lang vọng vào vang lên thanh âm lộp cộp.


Đổng Ngạc Ngạc rất mệt nên cũng không để ý có người đang ở ngoài cửa. Cô cứ nằm như vậy cho đến khi, cửa phòng cô vang lên một tiếng "tách".
Cửa phòng được ai đó mở ra, bước chân nhẹ nhàng tiến về phía cô.


Người đó nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng, bàn tay còn đặt nhẹ lên trán cô kiểm tr.a nhiệt độ.


Đó không ai khác chính là Duẫn Mặc Nghiễm. Hôm nay cậu đến Lăng Duệ xin vào làm ở phòng biên tập. Có thể mọi người không biết, Duẫn Mặc Nghiễm không chỉ là một đầu bếp giỏi mà cậu còn là học viên xuất sắc của trường đại học Bắc Kinh. Tốt nghiệp đại học loại giỏi, thành tích tốt, khả năng tính toán nhạy bén... Duẫn Mặc Nghiễm có thừa khả năng trở thành một Tổng giám đốc. Nhưng cậu không muốn như vậy, bởi vì ước mơ của cậu là trở thành một đầu bếp. Lý do cậu muốn vào Lăng Duệ chính là vì Đổng Ngạc Ngạc. Cậu đã giao lại tất cả việc ở nhà hàng cho Đường Mặc, bản thân lại muốn vào cái văn phòng nhỏ bé đó tìm gặp cô.


Duẫn Mặc Nghiễm biết Đổng Ngạc Ngạc làm việc ở phòng biên tập là vì cậu nhờ người điều tra. Bản thân cũng không nghĩ đến Lăng Tư Duệ lạnh lùng kia lại có chút chú ý đến cô. Lần này, cậu nhất định phải cố gắng. Bởi vì... cậu thích cô... rất lâu rồi.


Thật ra, lúc hoàn thành phỏng vấn, Duẫn Mặc Nghiễm có hỏi nhân viên trong công ty về cô. Nhưng mà họ nói phòng biên tập của cô đã đến Hàng Châu chụp poster nên cậu vội vàng chạy đến đây. Ban đầu là có ý muốn gặp cô, sau là báo cho cô tin mừng cậu đã được tuyển dụng. Nhưng mà khi đến nơi thì mọi người đã về hết, chỉ còn lại một vài người.


Duẫn Mặc Nghiễm hỏi một người nhân viên nữ thì cô ta bảo với cậu là Đổng Ngạc Ngạc đang ở bệnh viện Hàng Châu. Điều này khiến đáy lòng cậu trở nên lo lắng. Không chần chừ, cậu đã chạy nhanh đến bệnh viện.


Khi nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi của Đổng Ngạc Ngạc, cậu có chút đau lòng. Khẩn trương kiểm tr.a nhiệt độ trên trán cô, Duẫn Mặc Nghiễm cảm thấy đáy lòng trở nên nhẹ nhõm. Nhiệt độ của cô vẫn bình thường, chỉ là cậu không biết vì sao cô lại mệt mỏi như vậy.


Bàn tay cậu vẫn đặt trên trán Đổng Ngạc Ngạc. Nó cử động, những ngón tay thon dài vén sợi tóc lòa xòa phủ trên mặt cô sang một bên. Khóe miệng còn khẽ cong thành một nụ cười.
Ngạc Ngạc... thật sự rất xinh đẹp.
Đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình thì một giọng nói lạnh lùng cất lên:


- Ai cho phép cậu chạm vào em ấy.
Duẫn Mặc Nghiễm mải mê ngắm cô nên cũng không để ý có người bước vào. Đến khi nghe giọng nói lạnh lùng kia, bàn tay đang đặt trên mặt cô vội thu lại. Cậu xoay mặt qua nhìn hắn, khẽ cười nhẹ:
- Lăng Tổng, rất hân hạnh gặp anh.


Lăng Tư Duệ quan sát Duẫn Mặc Nghiễm, đôi mắt báo săn có ý dò xét. Hắn đi về phía cậu, bản thân như phớt lờ lời chào hỏi kia, khóe miệng khẽ nhếch lên:
- Cậu là ai?
- Là cấp dưới của anh - Duẫn Mặc Nghiễm.
Cậu đáp.
- Cấp dưới? Sao tôi không biết nhỉ?


- Thú thật với Lăng Tổng, tôi mới vừa được tuyển dụng vào phòng biên tập hôm nay.
Duẫn Mặc Nghiễm nở nụ cười nhạt.
- Phòng biên tập?
Lăng Tư Duệ lặp lại, bản thân đang tỏ ra nghi hoặc.
- Đúng.
- Lăng Tư Duệ ~
Giọng nói của Đổng Ngạc Ngạc cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.


Cô mở mắt, mơ màng nhìn xung quanh.
Lăng Tư Duệ nghe giọng cô, dịu giọng đáp:
- Tôi mua thức ăn cho em rồi.
Hắn đi đến đỡ cô, bỏ Duẫn Mặc Nghiễm sang một bên.
Cậu cũng không nói gì, bản thân có chút hụt hẫng khi cô gọi tên hắn.
- Ngạc Ngạc...


Thanh âm dịu dàng của cậu khiến Đổng Ngạc Ngạc giật mình. Cô ngẩng mặt lên nhìn cậu, khẽ cười vui vẻ:
- Nghiễm Nghiễm, sao cậu lại ở đây?
Sự vui vẻ của cô khiến Lăng Tư Duệ có chút không vui.
Cô vì cậu ta mà vui vẻ như vậy sao?
Hắn khó chịu lên tiếng:
- Em quen cậu ta sao?


- Cậu ấy là bạn thân của tôi đó.
Cô đáp lời hắn.
Lăng Tư Duệ không nói gì, đầu hắn xuất hiện những suy nghĩ hỗn độn. Chỉ là bạn nhưng cách Đổng Ngạc Ngạc gọi tên cậu ta thật khiến hắn khó chịu trong lòng.


- Ngạc Ngạc, mình biết cậu ở đây nên tới thăm cậu. Được rồi, để mình đút cháo cho cậu.
Duẫn Mặc Nghiễm nhẹ cười, đi vòng qua giường sang bên trái cô. Bàn tay đưa ra có ý muốn Lăng Tư Duệ đưa cháo.
Hắn nhìn tay cậu, gương mặt không biểu lộ cảm xúc, khóe môi chỉ khẽ nhếch lên:


- Chuyện nhỏ này không cần phiền cậu, tôi có thể đút em ấy ăn được.
Duẫn Mặc Nghiễm nghe hắn nói cũng không thay đổi sắc mặt. Cậu nhìn hắn, hai mắt được dịp giao nhau. Một tia lửa điện xẹt qua mắt hai người.


Đổng Ngạc Ngạc đang rất đói. Vậy mà hai người họ cứ trừng trừng nhìn nhau khiến cô khó chịu lên tiếng.
- Được rồi. Tôi tự ăn là được, hai người không cần nhìn nhau như vậy.
Cô nói xong thì cầm lấy hộp cháo từ tay Lăng Tư Duệ, bản thân cũng không nói gì mà cho ngay thức ăn vào miệng.


Việc Lăng Tư Duệ muốn đút cô ăn quả thật khiến cô có chút ngạc nhiên. Nhưng mà dạo gần đây hắn đối xử với cô rất kì lạ, lúc nóng lúc lạnh nên cô cũng chẳng rỗi hơi mà thắc mắc.


Lăng Tư Duệ và Duẫn Mặc Nghiễm vì câu nói của cô mà thu tầm mắt lại. Hai người họ ngồi ở hai bên, cô ngồi ở giữa, hai ánh mắt kia lại một lần nhìn về phía đối diện. Nhưng tầm ngắm lần này lại là cô.


Đổng Ngạc Ngạc đang ăn, cảm nhận ánh mắt nóng như lửa của hai người, cô vừa nuốt thức ăn vừa thầm cầu nguyện. Không biết vì cái gì mà hai người họ lại nhìn chằm chằm cô như vậy, bản thân cô đang cảm thấy cực kì không thoải mái.


Duẫn Mặc Nghiễm đoán được cô đang khó chịu nên mở lời trước:
- Ngạc Ngạc, sao cậu lại vào bệnh viện?
Đổng Ngạc Ngạc nuốt xong muỗng cháo, khẽ đáp:
- Không có chuyện gì đâu. Sao cậu biết mình ở đây mà đến tìm vậy?
Cô lảng sang chuyện khác không cho cậu có cơ hội tr.a hỏi.


- À. Ừm... chuyện này không quan trọng.
Duẫn Mặc Nghiễm cười nhẹ, ánh mắt ôn nhu nhìn cô.
Lăng Tư Duệ nhìn hai người họ, trong lòng dường như ẩn hiện chút ghen tức. Hắn ngồi một đống ở đây mà cô xem hắn là không khí sao?
Chẳng lẽ sự tồn tại của hắn bấy lâu nay không bằng một tên bạn thân của cô?


Vì cái gì mà cô trò chuyện với cậu ta thân thiết như vậy?
- Đổng Ngạc Ngạc.
Giọng nói lạnh nhạt của hắn khiến cô giật mình xoay mặt sang phải.
- Sao vậy?
Đổng Ngạc Ngạc ngây ngô hỏi. Ăn một ít cháo đã khiến cô lấy lại tinh thần, sắc mặt cũng hồng hào một chút.






Truyện liên quan

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Nhất Thế Phong Lưu635 chươngFull

Ngôn TìnhNữ Cường

9.6 k lượt xem

Nhặt Được Nữ Nhân Ôn Nhu Quyến Rũ: Lấy Một Hồ Ly Tinh

Nhặt Được Nữ Nhân Ôn Nhu Quyến Rũ: Lấy Một Hồ Ly Tinh

Lê Linh94 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

754 lượt xem

Ngốc Nghếch Nữ Nhân Hành Phiến Ký

Ngốc Nghếch Nữ Nhân Hành Phiến Ký

Mê Lộ Thu Thiên37 chươngFull

Võ HiệpNgôn TìnhCổ Đại

91 lượt xem

Nữ Nhân Hữu Độc

Nữ Nhân Hữu Độc

Lục Xu63 chươngFull

Ngôn TìnhSủng

372 lượt xem

Tận Thế Quyến Rũ Nữ Nhân Thiên Hạ

Tận Thế Quyến Rũ Nữ Nhân Thiên Hạ

Lam Hỏa17 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhKhoa HuyễnHuyền Huyễn

820 lượt xem

Nữ Nhân Gia Khuynh Thế Thiên Hạ

Nữ Nhân Gia Khuynh Thế Thiên Hạ

Lam Mộc Linh19 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhTrọng SinhCổ Đại

48 lượt xem

Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ

Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ

Phong Vũ46 chươngTạm ngưng

Xuyên KhôngCổ ĐạiKhác

256 lượt xem

Ác Ma Nữ Nhân Đại Chiến Một Cái Ngốc

Ác Ma Nữ Nhân Đại Chiến Một Cái Ngốc

Đậu Đậu Trôi Sông3 chươngDrop

Huyền HuyễnDị GiớiXuyên Không

163 lượt xem

Nữ Nhân May Mắn Vớ Được 3 Nam Nhân Cực Phẩm

Nữ Nhân May Mắn Vớ Được 3 Nam Nhân Cực Phẩm

Black An.Jell15 chươngTạm ngưng

Thanh Xuân

72 lượt xem

Ta Không Phải Nữ Nhân

Ta Không Phải Nữ Nhân

Lại 囧13 chươngFull

Đam MỹHài Hước

41 lượt xem

Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần: Nữ Nhân Nguy Hiểm

Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần: Nữ Nhân Nguy Hiểm

Diệp Phi Dạ418 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

1.5 k lượt xem

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Vệ Sơ Lãng2,433 chươngFull

Ngôn TìnhLịch SửXuyên Không

68.7 k lượt xem