Chương 7

Chỉ có những người không bình thường mới có thể không có cảm xúc gì đối với cách cư xử này, con người có rất nhiều quan điểm, dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn cũng thấy ý kiến của người.
Cô mở to mắt, mở hết cỡ.


Cô chính là người bình thường, cũng có quan điểm của chính mình. Có tin hay không trên thế giới này, thực sự tồn tại nhân quả tuần hoàn. Cô thật sự tin tưởng, cảm thấy chỉ cần đã làm, cho dù là bí mật, cuối cùng vẫn bị phát hiện. Cho nên anh vẫn không cho phép người khác làm "Chuyện xấu". Nhiều năm như vậy, thì ra cô sớm đã thay đổi, không còn đơn thuần như trước đây nữa, tuyệt đối không làm chuyện vượt khỏi thân phận của mình. Từng nghĩ đến hút thuốc uống rượu đều không phải là chuyện con gái làm, bây giờ đây lại trở thành công việc của cô.


Tưởng tượng cùng với sự thật, mãi mãi cũng không giống nhau.
Thân thể không muốn, cũng phải rời giường, nấu cơm, giặt quần áo.
Trước đây mỗi khi đến thời điểm này, bà ngoại không cho cô chạm vào nước lạnh. Từ khi bà ngoại qua đời, không còn có người nhắc nhở cô những kiêng kỵ này.


Cô cứng ngắc nghe thanh âm máy móc của máy giặt quần áo, cuối cùng cho là mình mất đi một thứ gì đó, nhớ không ra, lại trong nháy mắt đột nhiên nghĩ đến.
Cô bỗng nhiên cảm thấy ngực lại đau.
Ngay cả mình cũng không muốn chỉnh đốn chính mình.


Cũng không có tự giác nấu cơm, Tô Nhứ đem mì ăn liền của cô vứt đi vô số lần, cô thế nhưng cũng không nhớ đi mua lại, đơn giản liền làm chút cơm.


Chấp nhận sống. Cũng không biết hiện tại Tô Nhứ có tốt hay không, cách cô cùng Tô Nhứ ở chung có chút đặc biệt, tình huống bình thường cũng sẽ không liên lạc, cô cũng không nghĩ nhận được điện thoại của Tô Nhứ, mỗi một lần nhận được nhất định đại biểu cho Tô Nhứ gặp chuyện không may, cô cũng không hi vọng.




Khi di động vang lên lần thứ tư, cô để thìa trên tay xuống, nhìn di động một chút.
Do dự một lát, vẫn là lựa chọn tiếp điện thoại.
"Đang ở nơi nào?" Thanh âm rõ ràng của Trác Dực Đình truyền tới.
"Trong nhà."
"Xuống dưới."


Cô còn chưa kịp nghĩ lấy cớ gì cự tuyệt, đối phương đã cúp điện thoại.
Nhìn đồ ăn trên bàn, đem bát để vào phòng bếp, đồ ăn để vào trong tủ lạnh, lúc này mới từng bước một xuống lầu.


Đứng ở trong thang máy, nhìn ảnh ngược của chính mình trên tường, cô liền tự nói với mình: Lê Họa, ngươi đã hai mươi bốn tuổi, không phải là đứa trẻ nhỏ, không cần đuổi theo thứ không thuộc về ngươi.
Nghĩ như vậy, tâm tình của cô thoải mái hơn không ít.


Không cần suy nghĩ những thứ không thực tế đó, đối với mình tất cả mọi người đều tốt.
Đi xuống lầu, vừa ngẩng đầu liền thấy Trác Dực Đình nghiêng dựa vào trước xe. Dáng vẻ tùy ý, dáng người thon dài, nhìn như vậy cũng là một bức tranh đẹp.


Trong lòng âm thầm cười chính mình, làm sao có tư cách đi ghét bỏ hoặc là chống lại cái gì, thân thế của người khác tốt hơn mình rất nhiều.
Anh sẽ là một người chồng tốt, cô hẳn là phải giữ anh thật chặt.
"Chờ lâu sao?" Cô đi qua, đứng lại trước mặt anh.


Trác Dực Đình chăm chú nhìn cô một hồi lâu, mới đưa tay sờ sờ tóc của cô, nhìn qua vô cùng thân thiết "Không có lâu."
Cô ngẩng đầu nhìn anh, "Hôm nay không cần làm việc sao?"
"Không cần." Ánh mắt anh sáng rực nhìn cô.


Có chút nói không rõ tại sao lại bị cô hấp dẫn nhưng anh biết, cô chính là người mình chờ đợi.


Anh không có tin tức xấu bên ngoài, cũng là một người có trách nhiệm, nghĩ không ra, mình đối với trong lòng cô có một chút ngăn cách, không rõ là vì cái gì. Chẳng lẽ thật sự là bởi vì nhìn qua đẹp hơn phong cảnh, liền coi là tốt hơn người khác.


Lê Họa, ngươi không phải thiên kim đại tiểu thư, phải thấy rõ ràng thân phận hiện tại của chính mình.
"Nếu không, đi lên ngồi một chút?"


Nói ra những lời này, cô cùng Trác Dực Đình đều ngây ngẩn cả người, cô là bởi vì sự thỏa hiệp của mình, mà Trác Dực Đình thì là bởi vì đây là lần đầu tiên cô mời anh lên nhà của cô, cảm thấy trong lòng có một dòng ấm áp.
"Được."


Lê Họa đi ở phía trước, Trác Dực Đình đi phía sau cô.
"Em ở một mình." Cô đột nhiên mở miệng, "Mẹ em đã ly hôn."
Quá khứ nhiều năm, cũng không giống như quá khứ đau lòng như vậy.


Một thời gian xem《 phi thường liễu đắc 》đề bài để suy đoán là cha của cô gái lấy cô làm cớ chụp ảnh mỹ nữ, cô bé suy đoán kia cũng là một mỹ nữ, cô rất vui vẻ đoán, sau đó hỏi cô bé cha mẹ có hay không ly hôn, cha của cô cũng thường lấy cô làm cớ, cùng thư ký có liên hệ. Mỹ nữ vẫn cười, cười nói cha mẹ của mình không có ở cùng một chỗ, mạnh mẽ nói, nhìn cô có điểm vui sướng.


Lê Họa nhìn mặt vị mỹ nữ kia, lại đột nhiên khổ sở rơi lệ.
Lần đầu tiên biết, xem người khác cười sáng lạn như vậy, chính mình lại khổ sở như thế.


Trác Dực Đình đi theo cô đi vào thang máy, nhẹ nhàng đưa tay đặt lên vai cô. Cô như vậy nói cho anh biết, anh vẫn chưa cảm giác được cô là cố ý nhắc nhở cái gì, mà là vui sướng cuối cùng cô cũng bằng lòng đem suy nghĩ nói ra, nói cho anh biết chuyện của cô, cô như vậy, không hề cách thiên sơn vạn thủy.


Anh đưa tay có thể chạm đến.
"Phòng có chút loạn, không cần để ý. " Cô khinh miêu đạm tả (nhẹ nhàng bâng quơ) nhắc đến, đi ra thang máy.
Anh chỉ là đi theo cô, không nghĩ nhiều lắm.


Anh vẫn chưa tưởng tượng chỗ ở của cô sẽ như thế nào, không thất vọng, cũng không vui sướng, chính là cảm nhận được được hơi thở nồng đậm của cô, trong lòng có loại thỏa mãn nói không nên lời.
Phòng ở không lớn không nhỏ, mặt tường sạch sẽ mộc mạc, một luồng không khí trong lành.


"Uống gì?" Cô có chút không biết nói cái gì cho phải, thanh âm có chút chát.
"Tuỳ ý được rồi."
Cô cười nhạt, rót một ly nước sôi đặt trên bàn trà.
"Một người ở, không sợ sao?" Anh xoay người nhìn về phía cô, cô như vậy làm cho anh đau lòng, anh cũng hiểu được sự cô đơn của cô.


TV, tủ lạnh, điều hòa. . . Cái gì cần có đều có, lại thiếu một phần ấm áp.


Cô ngồi ở trên ghế sa lon, cố gắng giả bộ tốt lắm, "Thời gian trước kia ngủ phải mở đèn ngủ, nếu không sẽ ngủ không được, cuối cùng cảm thấy được trên giường có cái gì. Bây giờ trở về nhà liền gục đầu ngủ, không bao giờ phải miên man suy nghĩ nữa. Đột nhiên nhớ lại, thật nhớ những ngày phải mở đèn mới có thể ngủ được, còn có thể cảm thấy sợ hãi, thực ra cũng tốt."


Anh ngồi đối diện cô, "Để cho anh chiếu cố em, làm một ngọn đèn trong lòng em." Ánh mắt của anh cực kỳ nghiêm túc, không có nửa phần nói giỡn.
Sắc mặt cũng bình thản như thế.
Cô có chút khẩn trương, cúi đầu, "Cha mẹ anh đi tìm em."


Biểu hiện của cô, thực không xong. Cuộc sống tôi luyện sớm đã làm cho cô không phải cô gái nhỏ lúc trước, một chút nhịn không được? Nếu không phải một ngày kia, cái thời điểm cái kia, cô có thể chịu được, vì sao phải đấu võ mồm, đối với mình không có nửa điểm có lợi.


"Anh biết." Ánh mắt của anh trước sau như một, mắt anh phát ra ánh sáng nóng rực, "Bọn họ nhất định nói những lời rất khó chịu."


"Chính em cũng nói những lời rất khó nghe." Cô vừa dứt lời, cảm thấy được mình đã biết nói những lời giả dối như vậy, giống nữ phụ trong tiểu thuyết có nhiều tâm kế, chính là ở trước mặt nam chính nói lời ủy khuất, "Em có thể hiểu được bọn họ."


"Em không cần lo lắng cho bọn họ, anh sẽ xử lý tốt, anh chỉ muốn em đồng ý cùng anh một chỗ." Anh có chút không nắm chắc, tim lại đập nhanh như vậy, "Có thể chứ?"
Trên mặt anh nở nụ cười, cuối cùng cô cũng gật đầu






Truyện liên quan

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

Nhất Thế Phong Lưu635 chươngFull

Ngôn TìnhNữ Cường

9.6 k lượt xem

Nhặt Được Nữ Nhân Ôn Nhu Quyến Rũ: Lấy Một Hồ Ly Tinh

Nhặt Được Nữ Nhân Ôn Nhu Quyến Rũ: Lấy Một Hồ Ly Tinh

Lê Linh94 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

751 lượt xem

Ngốc Nghếch Nữ Nhân Hành Phiến Ký

Ngốc Nghếch Nữ Nhân Hành Phiến Ký

Mê Lộ Thu Thiên37 chươngFull

Võ HiệpNgôn TìnhCổ Đại

91 lượt xem

Tận Thế Quyến Rũ Nữ Nhân Thiên Hạ

Tận Thế Quyến Rũ Nữ Nhân Thiên Hạ

Lam Hỏa17 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhKhoa HuyễnHuyền Huyễn

784 lượt xem

Nữ Nhân Gia Khuynh Thế Thiên Hạ

Nữ Nhân Gia Khuynh Thế Thiên Hạ

Lam Mộc Linh19 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhTrọng SinhCổ Đại

47 lượt xem

Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ

Nữ Nhân Cổ Đại Thật Đáng Sợ

Phong Vũ46 chươngTạm ngưng

Xuyên KhôngCổ ĐạiKhác

255 lượt xem

Ác Ma Nữ Nhân Đại Chiến Một Cái Ngốc

Ác Ma Nữ Nhân Đại Chiến Một Cái Ngốc

Đậu Đậu Trôi Sông3 chươngDrop

Huyền HuyễnDị GiớiXuyên Không

163 lượt xem

Nữ Nhân May Mắn Vớ Được 3 Nam Nhân Cực Phẩm

Nữ Nhân May Mắn Vớ Được 3 Nam Nhân Cực Phẩm

Black An.Jell15 chươngTạm ngưng

Thanh Xuân

72 lượt xem

Ta Không Phải Nữ Nhân

Ta Không Phải Nữ Nhân

Lại 囧13 chươngFull

Đam MỹHài Hước

41 lượt xem

Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần: Nữ Nhân Nguy Hiểm

Thái Tử Thông Báo Một Ngàn Lần: Nữ Nhân Nguy Hiểm

Diệp Phi Dạ418 chươngFull

Ngôn TìnhCổ Đại

1.5 k lượt xem

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Vệ Sơ Lãng2,433 chươngFull

Ngôn TìnhLịch SửXuyên Không

68 k lượt xem

Phi Thường Độc Sủng: Nữ Nhân Của Tàn Bạo Vương Gia

Phi Thường Độc Sủng: Nữ Nhân Của Tàn Bạo Vương Gia

Phong Dục Tĩnh326 chươngDrop

Ngôn TìnhSủngCổ Đại

844 lượt xem