Quyển 2 - Chương 16: Ai sẽ tái sinh ? [2]

Cả Du và con, May đều không muốn mất đi bất kì ai cả...
Có tham lam quá không?
Bây giờ đây, khi người đang đứng trước mặt kia là con mình, May không biết bản thân nên dùng thái độ gì để đối mặt với thằng bé cho đúng nữa.


- Xin lỗi, mẹ vui lắm. Nhưng... - Chẳng lẽ bây giờ cô lại nói rằng: Mẹ buồn vì người sống lại không phải là ba con?
Mà khoan đã, hình như đứa nhỏ vẫn còn điều gì đó chưa nói xong nha...
- Mẹ ơi!
-...
- Mẹ không cần phải buồn đâu, vì đây chưa hẳn là kết quả cuối cùng!


Đứa nhỏ mỉm cười, làm cho mọi người càng thêm khó hiểu.
- Con nói vậy là sao?
- Con chỉ nói là phần thắng đã thuộc về mình nhưng cũng đâu bảo rằng mình không thể nhường lại cho ba vị trí đó?
- Vậy hiện giờ con mau nói cho ta biết thằng bé Du đang ở đâu? - Anna bồn chồn, hỏi.


- Ở đây! - Đứa nhỏ chỉ vào nơi chứa trái tim mình - Nơi này, ba ba vẫn còn tồn tại...
- Sao? Ba con vẫn còn ở đó à? Nhưng vì sao chứ? - May giật mình, Du vẫn chưa đi.
- Thân xác này đang dần rút cạn linh hồn của ba ba, để nó hoàn toàn thuộc về người thắng cuộc.


- Du... - May bật khóc nức nở. Vậy là từ nay, cô không còn được thấy Du nữa rồi sao?
Không thể, May không muốn đâu. Có thể hay không, làm ơn xin hãy mang cậu trở về...


- Mẹ, tuy con chỉ là một đứa trẻ nhưng một số chuyện con vẫn có thể biết được. Con biết được mẹ yêu con nhưng ý nghĩ kia lại có phần muốn ba ba thắng cuộc.
Mẹ không cần phải cảm thấy áy náy, cũng là do con đến với thế giới này chưa bao lâu nên bản thân dĩ nhiên chưa có nhiều tình cảm.




Vì vậy cho nên, đứa nhỏ này chỉ muốn mượn thân xác kia một lúc để có thể một lần được cảm nhận cái dư vị của thế giới con người. Rồi chính nó sẽ tự động xuất ra khỏi thân xác ấy, trước khi ba nó tan biến hoàn toàn.


Nó yêu ba nó, và yêu cả mẹ nó nữa. Nó hiểu được rằng nếu ba đi mất, mẹ sẽ rất đau buồn.
Thực sự là không đành lòng nha...
Mọi người chưa kịp hoàn hồn vì câu nói kia của đứa nhỏ thì nó một lần nữa lại mỉm cười:


- Con yêu mọi người nhiều lắm, cảm ơn ba mẹ đã đưa con đến đây bằng tình yêu của hai người. Tạm biệt...
Có một cái gì đó như vừa biến đổi. Như vô thức, May chạy đến ôm lấy thân ảnh kia, vô vọng gọi lớn:
- Con ơi, đừng đi...


Có ai nói cho thằng bé biết là cô cũng yêu nó thật nhiều chưa?
Bé con đáng yêu của mẹ, xin đừng đi mà...
Muộn rồi, người trước mặt cô đây đang từ từ đổ rạp xuống đất, mệt mỏi.
Con trai cô, nó đi rồi!


Nó đã quyết định nhường lại sự sống kia cho ba nó, mặc dù ngay từ đầu, nó là linh hồn mạnh hơn.
Chiến thắng bảy tám phần đã thuộc về nó, nhưng linh hồn tội nghiệp kia lại phủ nhận đi vào những phút cuối cùng.


Nó không cần, có lẽ điều quan trọng nhất với nó chính là tình yêu của ba mẹ nó kia. Quan trọng và ý nghĩa hơn rất nhiều so với sự sống của nó đấy.


Tuy chỉ tồn tại một khoảng thời gian ngắn ngủi trên thế giới này, nhưng tình yêu của mọi người dành cho nó đã là quá đủ. Đây là những gì nó làm để cảm ơn.
Một lần nữa, cảm ơn và... Tạm biệt!
*
Có ai đó từ từ mở đôi mắt mệt mỏi ra, trong sự hồi hộp của mọi người.


- Du... - May cúi xuống ôm lấy người kia, xúc động gọi lớn.
Khoảnh khắc này, cô đã chờ đợi hơn bốn năm.
Ngày hôm nay, người mà cô đặt trọn tình yêu kia chính thức là con người!
- May, sao người nằm đây lại là em nhỉ? - Ai đó tròn mắt, ngạc nhiên.


Rồi mọi người kể, kể về đứa nhỏ hiểu chuyện và đáng yêu kia. Chính nó đã nhường tự nguyện sự sống cho ba mình.
Sao lại có thể như thế được? Chẳng phải là khi nhập vào thân xác ấy, linh hồn của thằng bé đã nắm chắc phần thắng rồi hay sao?


- Con em, May ơi... Thằng bé thật tốt, phải không? - Tim Du đau nhói, đứa nhỏ có lẽ không về nữa rồi.
May gật đầu, khóe mắt kia vẫn còn vương một chút nước mắt. Có lẽ những việc này đều có bàn tay tạo hóa sắp đặt cả rồi.
Không thể cãi lại, chỉ có thể dung hòa!


- Du của chị về rồi, đã đến lúc cùng nhau làm lại từ đầu rồi, nhỉ?
Bao niềm vui hạnh phúc nhất trong đời
Đâu chỉ một câu mà nói hết được
Em nghe không, tiếng nụ hoa khẽ nở?
Sóng gió đã qua, hạnh phúc lại trở về.
Đã qua rồi những tháng ngày trắc trở


Hãy đứng lên cùng bước tiếp con đường
Em thấy không, ánh mặt trời lấp lánh?
Nắng đã lên cuộc sống mới bắt đầu!
Có thể quên nỗi buồn trong quá khứ?
Đã không còn đủ sức thử thách ta
Em nghe không, tiếng mưa ngoài cửa sổ?
Rửa sạch đi những đau khổ trần gian...
__________


-- JieMay, Nguyệt Tú --
*
Từ bây giờ trở đi, Du sẽ thực hiện lời hứa với đứa nhỏ của mình, đó là khiến cho mẹ nó luôn hạnh phúc. Và cậu đây, sẽ cố gắng để sống tốt, hoàn thành luôn cả phần của cậu nhóc kia...






Truyện liên quan

Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Bạc Hãn Khinh Y Thấu89 chươngFull

Ngôn TìnhNữ Cường

631 lượt xem

Nữ Diêm Vương: Nhà Có Thê Tử Lung Linh

Nữ Diêm Vương: Nhà Có Thê Tử Lung Linh

Bắc Li Dạ130 chươngFull

Huyền HuyễnTrọng Sinh

1.7 k lượt xem

Nhà Có Điêu Phu

Nhà Có Điêu Phu

Chu Ngọc133 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngCổ Đại

1.6 k lượt xem

Idol Trong Nhà Có Đạo Quan Convert

Idol Trong Nhà Có Đạo Quan Convert

Ngôn Triều Mộ156 chươngFull

Đô ThịNữ CườngĐam Mỹ

7.9 k lượt xem

Vòng Dưỡng Chi Nhà Có Phu Quân Đoạn Tụ

Vòng Dưỡng Chi Nhà Có Phu Quân Đoạn Tụ

Dạ Mạn Vũ75 chươngDrop

Ngôn TìnhCổ Đại

150 lượt xem

Ngôi Nhà Cổ Trên Phố Tradd

Ngôi Nhà Cổ Trên Phố Tradd

Karen White25 chươngFull

Linh DịKhác

34 lượt xem

Nam Thần Nhà Cô Có Bệnh

Nam Thần Nhà Cô Có Bệnh

Tây Qua Duyên48 chươngFull

Ngôn Tình

1.1 k lượt xem

Nhà Có Một Tiểu Hồn Ma

Nhà Có Một Tiểu Hồn Ma

JieMay44 chươngFull

Huyền HuyễnThanh Xuân

59 lượt xem

Nhà Có Đô Đô

Nhà Có Đô Đô

A Sí33 chươngFull

Đam MỹHài Hước

126 lượt xem

Nhà Có Chó Dữ

Nhà Có Chó Dữ

Hạ Lâu Thê36 chươngFull

Đam Mỹ

60 lượt xem

Nhà Có Cún Yêu

Nhà Có Cún Yêu

Tử Căng6 chươngFull

Đam Mỹ

24 lượt xem

Xuyên Qua Nhà Có Tiểu Phu Lang

Xuyên Qua Nhà Có Tiểu Phu Lang

Dạ Du139 chươngFull

Xuyên KhôngTrọng SinhSắc Hiệp

22.4 k lượt xem