Chương 41

Buổi tối hôm đó, Mục Túc bị Quang áp đến thảm thương, làm đến nổi Mục Túc ngay cả khí lực để thét cũng không có. Quang không ngừng động đậy hạ thể trong người y, hỏi.
“Mục Túc thật sự không muốn cùng Quang đi sao? Chúng ta sẽ phải tách ra rất lâu a.”


“Ừ! Mục Túc ở lại chỗ này chờ ngươi.”
“Bị tách ra, Quang sẽ rất nhớ Mục Túc. Mục Túc sẽ nhớ Quang phải không?”
Quang hẩy người về trước một cái.
“Á! Có.”
Mục Túc nghĩ mỗi khi y đói bụng, có lẽ sẽ nhớ tới Quang.


Quang đột nhiên run lên, sau đó thối lui khỏi người Mục Túc, ngồi dậy, sửa sang lại hành trang.
“Mục Túc sao lại không cùng Quang đi?”
Mục Túc nhắm mắt mơ mơ màng màng trả lời.


“Mục Túc thích cuộc sống ổn định. Ra ngoài rồi sẽ không biết như thế nào, cũng không biết có gặp phải độc trùng mãnh thú gì đó không, suốt ngày cứ thiên tâm kinh đảm chiến (sợ hãi cực kỳ) để làm gì, còn có thể thoát khỏi Quang…”
Quang quay đầu nhìn Mục Túc.


“Thoát khỏi Quang cái gì?”


“Dù sao ngươi cũng muốn đi, nói cũng không sao, phải đề phòng ngươi tùy thời nhào lên người ta yêu cầu giao phối. Ngươi phải biết thể lực của Mục Túc không tốt như ngươi. Lần đầu, Mục Túc còn có khí lực phản kháng Quang. Lần thứ hai còn đủ để kêu lên mấy tiếng. Tới lần thứ ba, tay chân Mục Túc bắt đầu nhũn ra rồi, nếu còn thêm nữa khẳng định qua ngày hôm sau cả người sẽ mệt mỏi rã rời.”




“Nhưng Quang đều đi tìm thức ăn cho Mục Túc. Hơn nữa cũng không để cho Mục Túc làm việc mà.”
“Cũng đúng a! Thật lạ nha, sao thân thể Mục Túc vẫn không tốt lên vậy ta.”
Quang đúng là cho y thời gian nghỉ ngơi, nhưng tần suất hoạt động kia làm sao xương cốt của y chịu cho nổi.


“Mục Túc, sáng mai ngươi tiễn chúng ta nha?”
“Nhất định sẽ.”
“Vậy thì tốt. Quang sẽ cho Mục Túc một cái kinh hỉ.”
“Mừng quá. Bản thân ta hi vọng ngươi lưu lại cho ta nhiều đồ ăn một chút.”


Quang từ phía sau ôm lấy Mục Túc. Thân thể gầy yếu trước kia của Mục Túc hiện tại được nuôi dưỡng nên đã mượt mà hơn nhiều, mềm mại trơn bóng, khiến hắn ôm thoải mái đến không nỡ buông tay.
Quang hôn lên bả vai Mục Túc, lại gặm cắn.


“Quang không nỡ xa Mục Túc. Trong lòng ta, Mục Túc rất trọng yếu.”
“Ừ! Đồ đạc của Quang đã thu xếp xong chưa?”
“Ừ! Thứ trọng yếu, nên mang cũng đã thu xếp xong. Chỉ đợi mặt trời mọc nữa thôi.”


Mục Túc rất hối hận, lúc ấy tại sao y lại không nghe ra tầng ý khác trong lời của Quang chứ, nếu sớm nghe thấy y sẽ tránh được một kiếp này rồi.


Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người đưa tiễn đoàn người của Quang ra đến ranh giới bộ tộc. Việc khiến cho Mục Túc thật sự bất ngờ chính là, những dũng sĩ kia còn mang theo giống cái của mình. Lý do của bọn hắn chính là sợ đi lâu, trên đường đi sẽ buồn khổ, hơn nữa nếu đã tìm được chỗ thích hợp còn phải phái mấy người ở lại đó thu thập một chút rồi chờ đội nhân mã tới.


Quang đi cuối cùng, nắm tay Mục Túc.
“Mục Túc, Quang không nỡ xa ngươi, ngươi biết không?”
“Biết. Mục Túc cũng giống Quang.”
“Mục Túc rất trọng yếu.”
“Quang đã nói rồi. Mục Túc còn nhớ.”
“Quang muốn đem theo tất cả thứ trọng yếu của ngươi lên đường.”
“Ừ?”


Quang cười nhìn Mục Túc, khiến Mục Túc cảm thấy có cái gì đó không đúng, nhưng chưa kịp nghĩ ra thì đã bị Quang khiêng lên vai.
“Quang, ngươi làm cái gì đó?”
Quang hướng về phía trước mà chạy, vừa chạy vừa hướng về phía sau mà la.
“Giúp ta chiếu cố A Đan cho tốt.”


Phía sau có người la.
“Tộc trưởng yên tâm. Con của ngươi chúng ta sẽ chiếu cố thật tốt. Lên đường bình an.”


Đoàn người đi theo Quang nhìn thấy hắn chạy đằng trước cùng gấp rút đuổi theo, nên biết rằng những người Quang mang theo đều là những kẻ tinh anh, nếu theo không kịp tốt nhất là nên quay lại bộ tộc đi là vừa. Dĩ nhiên, trong những người này có người ngoại lệ, chính là Mục Túc nhiều thịt nhưng ít vận động kia, bất quá y đã có Quang khiêng đi rồi.


Quang khiêng Mục Túc chạy xa thật xa, đảm bảo một mình Mục Túc không thể kiếm được đường về nữa mới chịu dừng lại. Tộc nhân đằng sau cũng đã đuổi kịp tới.
Quang dừng lại chờ mọi người. Cự đứng cạnh hắn bội phục nói.


“Tộc trưởng thật là lợi hại. Khiêng một người mà còn có thể chạy nhanh như vậy.”
“Thân thể Mục Túc so với lợn rừng thì nhẹ hơn nhiều.”
Quang đặt Mục Túc xuống. Sắc mặt y không tốt tí nào, chỉ tay về phía Quang.
“Ngươi…….”


“Quang sao a? Đã bảo là Quang muốn mang theo thứ trọng yếu mà. Quang cũng đã nói với Mục Túc ngươi là thứ trọng yếu nhất của Quang a.”






Truyện liên quan

Nguyên Thủy Thuần Sinh Thái

Nguyên Thủy Thuần Sinh Thái

Đông Trùng51 chươngFull

Sắc HiệpĐam MỹCổ Đại

3.3 k lượt xem

Xuyên Qua Nguyên Thủy Dị Giới Làm Xây Dựng

Xuyên Qua Nguyên Thủy Dị Giới Làm Xây Dựng

Lạc Tân132 chươngFull

Dị GiớiXuyên KhôngĐam Mỹ

3.6 k lượt xem

Lính Đánh Thuê Sinh Tồn Ở Nguyên Thủy

Lính Đánh Thuê Sinh Tồn Ở Nguyên Thủy

Thùy Gia Lão Tam10 chươngFull

Đam MỹKhác

691 lượt xem

Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Hà Phong Đình192 chươngFull

Dị GiớiXuyên KhôngĐam Mỹ

12 k lượt xem

Nguyên Thủy Tái Lai

Nguyên Thủy Tái Lai

Nguyệt Hạ Tang163 chươngFull

Đam MỹHài HướcKhác

5.8 k lượt xem

Trở Về Xã Hội Nguyên Thuỷ Đi Làm Ruộng

Trở Về Xã Hội Nguyên Thuỷ Đi Làm Ruộng

Thuỷ Chi Phấn41 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhHuyền HuyễnNgược

332 lượt xem

Nguyên Thủy Chiến Ký

Nguyên Thủy Chiến Ký

Trần Từ Lại Điều66 chươngDrop

Dị GiớiCổ ĐạiKhác

521 lượt xem

Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Trần Hướng Bắc313 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhHuyền HuyễnXuyên Không

2.4 k lượt xem

Giả Thần Minh Bên Trong Nguyên Thủy Bộ Lạc Convert

Giả Thần Minh Bên Trong Nguyên Thủy Bộ Lạc Convert

Hảo Cật Đích Tam Minh Trị516 chươngTạm ngưng

Dị GiớiXuyên Không

25.4 k lượt xem

Lợi Hại Ta Người Nguyên Thủy Convert

Lợi Hại Ta Người Nguyên Thủy Convert

Trúc Thứ Vô Phong948 chươngFull

Huyền HuyễnDị GiớiXuyên Không

35 k lượt xem

Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn Convert

Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn Convert

natsudragneellls356 chươngTạm ngưng

Tiên HiệpHuyền HuyễnTrọng Sinh

11.4 k lượt xem

Hồng Hoang Chi Nguyên Thủy Cổ Xà Convert

Hồng Hoang Chi Nguyên Thủy Cổ Xà Convert

Lộc Cảnh Thôn1,203 chươngTạm ngưng

Tiên HiệpHuyền Huyễn

164.1 k lượt xem