Chương 92: Khoảng Thời Gian Bình Yên

Trần Thiên Nam ngồi nhìn mấy chục cặp mắt đang dán lên người mình thì ho khan một tiếng, cái đám nhìn chằm chằm kia mới chuyển ánh mắt sang cái phong bì trong tay hắn.
- Rốt cuộc thì trong đầu mày nó chứa cái vẹo gì thế? Khiếp thật.


Thằng Lân mở đầu cả đám khai hỏa, bọn còn lại thi nhau gật đầu phụ họa, Trần Thiên Nam bị bọn này ép ra đây khao nước, bóc phong bì tiền thưởng mà nhà trường cho, đếm sơ sơ ở đây có gần hai chục mạng, đám bạn thân từ hồi cấp hai, cả gái lẫn trai, thêm đám bạn mới như Tuyết, Nga, chị em Thương Thảo vừa nhập hội đang chăm chú nhìn phong bì trong tay Trần Thiên Nam, hắn cười lắc đầu vì đám này, thứ chúng nó quan tâm luôn là tiền bạc, bọn này hỏng hết tư tưởng rồi.


- Hai mươi tờ.
- Mười triệu luôn, nhà trường bạo tay ghê.
- Cô béo cho cháu thêm dàn nước mía, không không, uống nước mía tầm này nó hèn mồm ra, cô cho cháu dàn trà sữa full topping...
- Còn giải thưởng chính kìa bóc đi, còn có của UBND Tỉnh nữa bóc luôn một thể đi...


Vừa về đến nhà con bé Thảo vứt xe cho chị gái cất, lao vào trong nhà kéo lấy ông bà gào mồm lên.
- Ông ơi, bà ơi, anh Nam anh ý đạt giải nhất môn Vật Lý cấp quốc gia...
Trần Bá Hùng ngồi uống nước bị con bé Thảo nó làm cho ho sặc sụa, vẻ mặt mừng rỡ hỏi.
- Từ từ nói lại ông nghe nào?


Con bé Thảo kể cho Trần Bá Hùng nghe Trần Thiên Nam đạt giải Nhất cấp quốc gia, nghe xong Trần Bá Hùng vỗ đùi bôm bốp nói.
- Mổ trâu, nhất định phải mổ trâu, ha ha mấy lão bạn già quả này phải ngước mắt lên mà nhìn.


Lần trước thằng Nam đạt được giải Nhì cấp tỉnh, Trần Bá Hùng đã mời hết bạn già một vòng đến nhà chơi uống nước khoe khoang, cho tới cái tấm bằng khen "Anh Hùng Tuổi Trẻ" lão lại kéo một đám qua mà khoe tiếp, khiến cho mấy lão bạn già về nhà bực bội mắng chửi con cháu trong nhà toàn quân ăn hại, lần này đạt giải Nhất cấp quốc gia không kéo mấy lão kia tới khoe khoang một trận lớn thì không còn là Trần Bá Hùng nữa rồi, lần sau ngồi mâm các cụ ít nhất đám kia cũng phải lễ phép với lão một hai, lão chưa động đũa ai dám động trước? Lớ ngớ so ra cũng phải cỡ trạng nguyên thời xưa chứ chẳng chơi, không làm lớn mặt mũi lão biết để đâu, càng nghĩ Trần Bá Hùng càng vui.




Buổi tối thời sự có đưa bản tin về học sinh giỏi đạt giải trong kỳ thi học sinh giỏi cấp quốc gia, trong đó có phóng sự với gương mặt Trần Thiên Nam trả lời phỏng vấn, khiến rất nhiều phụ huynh đang xem thời sự trong lòng so sánh con người ta với con mình, đám thằng Lân, Quang, Tú...bố mẹ chúng nó đều biết Trần Thiên Nam, thấy hắn trên thời sự lôi bọn đám con cái ra hỏi chuyện, hỏi xong liền chửi chúng nó té tát nói nào là Trần Thiên Nam giỏi giang ngoan ngoãn thế này, ngoan thế kia, còn chúng mày toàn là lũ ham ăn lười làm, chỉ biết phá tiền của, bố mẹ đau lưng nuôi ăn học chả được tích sự gì.


- Ông ơi là anh Nam kìa.
Diễm Quỳnh đang ăn hoa quả với bố xem thời sự thấy Trần Thiên Nam ở trên tivi liền kích động chỉ.
- Đoạt giải nhất môn Vật Lý cấp quốc gia, thằng bé Nam giỏi thật, vừa tốt người vừa tốt tính, haiz...chả bù cho con bé Quỳnh, vừa lười vừa dốt.


Ông Minh than thở không thôi, trợn mắt liếc xéo con trai, Nguyễn Vũ Long bị bố liếc xéo đen mặt khẽ liếc vợ một cái ý nói vợ nuông chuồng con gái cho nhiều vào, bị bố mắng cho không dám ho he câu nào, Diễm Quỳnh bị ông nói như vậy phồng má ánh mắt vẫn dán vào tivi, mẹ Diễm Quỳnh bị chồng lườm khẽ rụt cổ lại, bình thường còn có uy thế nhưng mà bố chồng nói ra lại chẳng dám chút phản kháng ứng nào, để ông tức giận thì hai vợ chồng xác định ra đường mà ở.


- Con đi học đây.


Hết đoạn Trần Thiên Nam trên thời sự Diễm Quỳnh liền chạy vào phòng học bài, cả nhà ba người liếc mắt nhìn nhau, con gái hôm nay kì lạ như vậy, từ bao giờ lại chủ động đi học bài, cái mặt mo của bố mẹ bị thầy cô nói không biết bao nhiêu lần chuyện lười học, hôm nay lại chủ động học, hẳn là bị kích thích, bất quá chẳng biết được bao lâu.


- Đúng là giống nhà lão Hùng tốt thật, toàn quái vật, có đứa cháu nội nở mày nở mặt, còn cháu nội mình haiz...


Ông Vương uống nước xem thời sự, con trai ở một bên cũng xem thời sự nghe bố nói vậy liền khẽ rụt cổ lại, đúng là hai đứa con mình không có đứa nào không khiến người ta bớt lo, đột nhiên ông Vương nói.
- Nhà mình có đứa cháu gái nào bằng tuổi thằng bé vừa rồi không nhỉ?


- Có bố, con bé Hương bên nhà chú Hoàng.
Ông Vương điệu bộ trầm mặc rơi vào suy tư, điệu bộ làm cho con trai ông Vương dựng cả tóc gáy, mỗi lần thấy bộ như vậy kiểu gì ông cũng đang ấp ủ chuyện gì đấy, thoáng một cái ông Vương thở dài lẩm bẩm.
- Không qua được cháu gái lão Long, haiz...


Trần Thiên Nam nói chuyện với Loan một lúc, Loan gửi ảnh chụp được nụ cười tự tin của Trần Thiên Nam trên bục phát biểu.
"Cậu giỏi thật, nụ cười này tớ thích, nụ cười tự tin tỏa sáng."
"Mò đâu được đấy?"
"Bí mật, tớ có tình báo bên cạnh cậu, cứ liệu đấy."
"Con bé Thảo chứ gì?"


Trần Thiên Nam gạt bỏ hiềm nghi lên người con bé Anh Thư, vì chụp được tấm ảnh này chỉ có thể có mặt ở dưới ngay lúc đấy, ngoài Thảo ra không còn ai có quan hệ tốt với Loan nữa, lần trước hai người cứ dính lấy nhau giống như chị em tốt lâu ngày vậy.


"Đầu cậu có thứ gì á? Vật Lý khó như vậy cậu cũng nuốt trôi được, tớ thì bó tay luôn."
"Có một hệ thống á."
"Xùy lừa ai?


Nhìn Loan đã ngủ gật sau màn hình điện thoại, Trần Thiên Nam không tắt cứ để đó rồi từ từ nhắm mắt đi ngủ. Loan ti hí mở mắt nhìn màn hình điện thoại, ngắm gương mặt góc cạnh, trong lòng không biết suy nghĩ gì trên khóe miệng lộ ra mộ nụ cười hãnh diện mơ hồ từ từ chìm vào giấc ngủ...Trần Thiên Nam có một giấc mơ, hắn gặp được bố mẹ, hai bên ở giữa bầu trời xanh thẳm đứng đối diện với nhau, Trần Thiên Nam lao tới ôm chầm lấy hai người họ.


"Con của bố mẹ lớn rồi, giỏi lắm chàng trai, bố mẹ tự hào vì con, nhớ chăm sóc con bé Anh Thư thay bố mẹ..."


Thời gian bình yên trôi qua thoáng một cái đã đến giữa tháng tư, cuộc sống quy luật của Trần Thiên Nam diễn ra suôn sẻ, không bị quầy rầy bởi mấy cái tổ chức ch.ết tiệt khiến hắn buông lỏng mình không ít, sống thoải mái không có nghĩa là ngừng buông lỏng hoàn toàn, tính cảnh giác vẫn còn, biến một cái liền động. Công ty công nghệ JN đã đi vào thời kỳ ổn định, công việc diễn ra thuận lợi, không bị thế lực xã hội đen quấy phá làm ảnh hưởng tới, Thái Xăm không phải kẻ ngu bị đánh liền thu nanh vuốt của mình với JN.


Ngày mai dưới thành phố bắn pháo hoa chào mừng lễ hội giỗ tổ Hùng Vương, cả đám Thương Thảo con bé Anh Thư đã chạy xuống thành phố Việt Trì trước ở chỗ cô Linh chú Sơn, còn Trần Thiên Nam hắn chưa đi mà chờ ở nhà, Loan nói ông Long lên đây chơi trong dịp lễ hội, buổi chiều nay lên, nên hắn chờ ở nhà.


- Cháu chào ông, chào chú.


Ông Long cùng chú lái xe đi vào trong nhà gặp ông nội Trần Bá Hùng, Trần Thiên Nam chào hỏi hai người lớn, rồi mới vẫy vẫy tay chào Loan, ở đây có người lớn hắn không dám làm liều mà nắm tay đối phương như lần trước, thành thành thật thật đứng nói chuyện, trong lòng có chút chột dạ với ánh mắt vừa rồi của ông Long nhìn hắn, cứ như biết hết chuyện hắn làm với cháu gái ông vậy.


- Đi chơi đi, dẫn tớ vào cánh đồng hóng gió nhá?
- Ok, đợi tớ lấy xe.


Trần Thiên Nam chạy ra sau nhà chỗ để xe lấy ra chiếc xe đạp đi học thời cấp hai của mình vẫn được rửa sạch sẽ chạy vào sân, hai đứa chào hỏi người lớn rồi mới đi. Khác với lần trước cũng lai Loan bằng chính cái xe đạp này, lần này không giống trước, ít nhất tâm trạng của Trần Thiên Nam không giống trước, đã mập mờ về mối quan hệ giữa hai người, tâm tình tốt hơn so với lần đầu gặp mặt.


- A bươm bướm, chúng lại đến này.


Đám bươm bướm vây quanh Loan bay theo phía sau, Trần Thiên Nam cười cười, trước kia là mơ hồ cảm giác đám bươm bướm bị mình thu hút tới, hiện tại hắn dám khẳng định là mình, lần này hắn chủ động sử dụng niệm lực dẫn dắt bọn bươm bướm bay lại đây, vì hắn biết Loan thích loài xinh đẹp này. Hai bên đường gió thổi vi vu, những bông lúa đang chín đung đưa trong gió, Loan dơ tay đón gió nụ cười trên môi tươi rói chơi đùa với đàn bươm bướm, Trần Thiên Nam im lặng đạp xe ngắm nhìn khung cảnh yên bình này, nơi đây lần nào cũng vậy mang tới cho hắn cảm giác thoải mái bình yên.






Truyện liên quan

Giang Nam Thiện Nương Tử

Giang Nam Thiện Nương Tử

Vân Nhạc10 chươngFull

Ngôn Tình

1.5 k lượt xem

Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Lãnh Phát Công Tử132 chươngFull

Tiên HiệpHuyền Huyễn

304 lượt xem

Nam Thiên Nhất Tuyệt Kiếm

Nam Thiên Nhất Tuyệt Kiếm

Trần Phiên Ngung30 chươngFull

Võ Hiệp

158 lượt xem

Một Năm Thiên Hạ

Một Năm Thiên Hạ

Hoàng Anh50 chươngFull

SủngCung ĐấuCổ Đại

277 lượt xem

Giấc Mộng Ngàn Năm (Thiên Niên Mộng)

Giấc Mộng Ngàn Năm (Thiên Niên Mộng)

Lạc Mai2 chươngFull

Đam MỹCổ ĐạiĐoản Văn

69 lượt xem

Đại Hạ Trảm Ma Trăm Năm, Thiên Hạ Vô Địch! Convert

Đại Hạ Trảm Ma Trăm Năm, Thiên Hạ Vô Địch! Convert

Tào Chủ Tặc135 chươngDrop

Tiên HiệpVõ HiệpHuyền Huyễn

4.5 k lượt xem

Nam Thiên Phong Tiên

Nam Thiên Phong Tiên

Thiên Mặc2,050 chươngTạm ngưng

Tiên Hiệp

2.8 k lượt xem

Hộ Vệ Vô Địch, Ta Muốn Cái Này Chia Năm Năm Thiên Phú Làm Gì Dùng

Hộ Vệ Vô Địch, Ta Muốn Cái Này Chia Năm Năm Thiên Phú Làm Gì Dùng

Tâm An Hồng Trần60 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnHệ Thống

2.5 k lượt xem