Chương 75: Tuổi Trẻ Dũng Cảm

- Hôm nay vinh dự được đón các cấp, ban ngành tới trường tham dự, trường chúng ta có một vị anh hùng nhỏ tuổi, không quản thân mình lao vào trong nguy hiểm cứu người...thầy xin mời em Trần Thiên Nam của lớp 10A1.


Trần Thiên Nam bị đám bạn đẩy lên, nói thật tuy là làm việc tốt nhưng lúc này chạy lên dưới cả nghìn cặp mắt soi xét cảm giác chút xấu hổ, rất nhanh hắn lấy lại vẻ bình tĩnh bước lên bục.
"Bốp...bốp...bốp..."


Tiếng vỗ tay ầm ầm vang lên, Trần Thiên Nam muốn trợn trắng mắt nhìn đám bạn vỗ điên cuồng như chưa bao giờ được vỗ, thậm chí bọn hắn còn muốn hò hét nhưng không dám, sợ ảnh hưởng tới thầy cô giáo cùng các lãnh đạo.
- Sau đây xin mời phó chủ tịch Tỉnh, ông Hoàng Thanh Sơn lên phát phát biểu.


Thầy hiệu trưởng nhường chỗ cho lãnh đạo của Tỉnh, Trần Thiên Nam cũng phải gãi gãi mũi, không ngờ tới lại có cả lãnh đạo của Tỉnh xuống, phó chủ tịch Tỉnh phát biểu một hồi nêu lên tấm gương tuổi trẻ của Trần Thiên Nam, một lúc sau liền đích thân trao bằng khen "Tuổi Trẻ Dũng Cảm" cùng một phong bì tiền thưởng giá trị 3 triệu đồng khen thưởng, sau đó xếp hàng chụp ảnh trên bục.


Trở về chỗ ngồi đám thằng Lân đã thì thào.
- Trưa về bóc phong bì khao anh em nước nôi đê, công sức anh em vỗ tay muốn gãy luôn.
- Chuyện nhỏ.


- Mé nãy tao ngồi dưới, không ít gái lớp bên lẫn mấy chị lớp trên nhìn mày nhỏ cả nước dãi, quả này hot boy người tốt Trần Thiên Nam lại nhận thư tỉnh mỏi tay khà khà...




Trần Thiên Nam không có quan tâm lắm, rất nhanh tan buổi chào cờ, thầy cô giáo họp với lãnh đạo của Tỉnh nên được nghỉ hẳn ba mươi phút, đám học sinh vui mừng nhảy bổ lên, đám thằng An, thằng Quang, Tú cận...kéo hơn chục đứa lên lớp Trần Thiên Nam.


- Mé thằng bạn ngầu vãi cả đống shit, lần sau có làm chuyện anh hùng như vậy nhớ rủ anh em, crush của tao nó nói với đám bạn là nó thích mày, ôi định mệnh, đau lòng ch.ết mất.


- Ôi anh hùng trong lòng em, trưa về bóc phong bì làm chầu chứ nhở, anh em nói phải không? Người tốt thì phải làm đến cùng, không thể nào nửa chừng được...
- Được, quán cô Béo cổng trường, uống ch.ết bọn mày cũng được.


- Ha ha phải thế chứ, đúng là Tuổi Trẻ Dũng Cảm sống rất tốt, à cho anh em mượn quả bằng khen chụp ảnh, tối về đăng Facebook cho các em nó trầm trồ, nở mày nở mặt với hàng xóm láng giềng.


Thế là một đám hơn chục thằng cứ thế mà thi nhau mượn bằng khen Tuổi Trẻ Dũng Cảm của Trần Thiên Nam thi nhau chụp ảnh, Trần Thiên Nam thì ngao ngán muốn úp mặt xuống bàn cho đỡ nhục vì đám bạn.
- Nào nào xong chưa? Cho chị em tớ ké với.


Thảo kéo chị gái tham gia buổi tụ hội chụp ảnh, sau đó là con My, Tuyết cùng Nga đều tham dự, Trần Thiên Nam triệt để câm lặng, sau khi giày vò cái bằng khen muốn bong cả sơn đám kia mới trả cho Trần Thiên Nam.
Tối về đang học bài thì nhận được tin nhắn của Loan.
"Anh hùng đang làm gì á?"


"Tớ đang học, anh hùng gì ở đây?"
"Hứ, còn giấu tớ."
Loan gửi bức ảnh Trần Thiên Nam được đăng trên báo cho Trần Thiên Nam, hắn cười lắc đầu trả lời.
"Sao lại biết."
"Bí mật, làm tớ đợi 4 tiếng đồng hồ đớp ruồi cũng xứng đáng."
"Tưởng không dỗi, vẫn để trong lòng?"


"Còn muốn bỏ về luôn, sợ cậu đến không thấy tớ còn đó lại nhảy hồ, nên tớ cố gắng nuôi mấy con muỗi đấy."
"Vậy giả sử tới tối tớ mới đến, cậu còn ở đó không?"
"Còn phải xem nguyên nhân, cậu làm anh hùng tớ có thể đợi, còn đi với con khác thì chịu nhé."


"Hai ba người một lúc không phải đỡ vất vả à?"
"Mơ đi, tớ học bài không thèm nói chuyện với cậu nữa."


Trần Thiên Nam ném điện thoại lên giường, chăm chú nghiên cứu bài tập, sắp tới còn đi thi học sinh giỏi ở Tỉnh, hắn đợt này chăm chỉ ôn tập, hắn cũng không hề có suy nghĩ sao chép vào trong hệ thống để rồi quay cóp thi cử, hắn không đến mức tồi tệ như vậy, có những chuyện có thể làm có những chuyện không thể, ít nhất hắn không muốn làm những chuyện gian lận xấu hổ.


Sân bay Nội Bài, một người đàn ông cao gầy mặc chiếc áo da đen, quần bò đeo giày thể thao, đầu đội mũ lưỡi chai đen đi ra khỏi sảnh sân bay bắt một chiếc taxi rời đi, ở một chiếc xe taxi đối diện sân bay người tài xế thao tác trên máy tính bảng, gương mặt của người đội mũ lưỡi chai đeo khẩu trang, chỉ chụp được đôi mắt, sau đó máy tính có giao diện phân tích với một gương mặt khác, hiện lên độ trùng hợp 100% tài xế taxi thao tác tiếp gửi bằng tín hiệu mã hóa.


"Lý Mã sát thủ hạng C Huyết Thần Lâu đã xuất hiện."
Trong phòng khách, ông Long ngồi trò chuyện cùng ông Vương, trưởng phòng Chung đi vào báo cáo.
- Báo cáo, Lý Mã sát thủ Huyết Thần Lâu đã theo đường hàng không tiến vào trong nước, đối tượng đang được theo dõi sát...


Ông Vương nhìn ông Long cười cười, uống một ngụm nước chè rồi mới nói.
- Cả Huyết Thần Lâu cũng chui đầu vào, cá càng ngày càng nhiều, sẽ càng lớn, mồi câu có phải cũng nên lớn hơn không?


- Ha ha yên tâm, ông còn lạ gì nhà đó, anh Hùng một lần nữa trồi lên mặt nước khẳng định là có ước chừng, nói cho lão già ông một bí mật, có muốn nghe không?
Ông Vương vẻ mặt khinh bỉ nhìn ông Long nói.
- Có rắm cứ đánh, cứ úp úp mở mở.


- Như này đi, ông xem cho một xuất dự bị ngoài biên chế của đội đặc chiến Lạc Hồng vừa thành lập, ba tháng huấn luyện bắt đầu từ tháng 5 năm sau, tôi sẽ nói cho ông biết.
Ông Vương nghe vậy liền không thèm nghĩ đã lắc đầu.


- Không được, chuyện này tôi không xen vào được, mấy người kia không nể mặt lão già này.


- Haiz...dĩ nhiên mình ông là không được, còn tôi ở đây cơ mà, lúc đó tôi đánh tiếng muốn ông ủng hộ, đám kia chẳng lẽ không nể mặt mũi chúng ta, hừ hừ kẻ nào không nể đợi người của tổ Đại tôi đến, năm bữa nửa tháng tôi kéo người đến chỗ bọn họ huấn luyện, xem tên nào chịu nổi.


Ông Vương nhìn điệu bộ gian tà của lão Long thì xoa xoa cằm nơi có mấy sợi râu bạc, lão này nói hoàn toàn có lý, trước kia không phải đám người kia không nể mặt lão ta bị lão kéo người của tổ Đại tới lấy cái danh huấn luyện đặc biệt, đánh từ trên xuống dưới làm gì có kẻ nào dám chống lại, có muốn chống cũng chống nổi sao, tổ Đại là tinh hoa của đất nước, toàn hàng khủng bố tụ tập ở nơi đó, mấy quân nhân bình thường muốn đánh chẳng khác nào lấy chân sút vào cục bê tông.


- Vì tinh binh nào ông lại đi cái cửa khó như này?
Ông Vương trong lòng đã nghiêng ngả bị thuyết phục, ngoài mặt vẫn chưa đồng ý hỏi, ông Long cười cười nhấp một ngụm nước chè vẻ mặt như đang thưởng thức vị chè.
- Cháu nội anh Hùng.
Ông Long:


- Nói cho ông biết này, thằng bé không chỉ là dị năng giả mà còn là một võ giả đã hoàn toàn thông mạch, là dị võ song tu.
- Ôi thuốc thuốc, lão Long lấy thuốc hộ tôi.
Ông Vương ôm vị trí trái tim vỗ mạnh, ông Long cười tà tà nói.


- Tránh ra để tôi đánh một chưởng, đảm bảo trái tim ông đập như hồi còn mười tám đôi mươi, đừng có làm trò với tôi.
- Nhà đó toàn thú dữ không, haiz...






Truyện liên quan

Giang Nam Thiện Nương Tử

Giang Nam Thiện Nương Tử

Vân Nhạc10 chươngFull

Ngôn Tình

1.5 k lượt xem

Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Lãnh Phát Công Tử132 chươngFull

Tiên HiệpHuyền Huyễn

304 lượt xem

Nam Thiên Nhất Tuyệt Kiếm

Nam Thiên Nhất Tuyệt Kiếm

Trần Phiên Ngung30 chươngFull

Võ Hiệp

158 lượt xem

Một Năm Thiên Hạ

Một Năm Thiên Hạ

Hoàng Anh50 chươngFull

SủngCung ĐấuCổ Đại

277 lượt xem

Giấc Mộng Ngàn Năm (Thiên Niên Mộng)

Giấc Mộng Ngàn Năm (Thiên Niên Mộng)

Lạc Mai2 chươngFull

Đam MỹCổ ĐạiĐoản Văn

69 lượt xem

Đại Hạ Trảm Ma Trăm Năm, Thiên Hạ Vô Địch! Convert

Đại Hạ Trảm Ma Trăm Năm, Thiên Hạ Vô Địch! Convert

Tào Chủ Tặc135 chươngDrop

Tiên HiệpVõ HiệpHuyền Huyễn

4.5 k lượt xem

Nam Thiên Phong Tiên

Nam Thiên Phong Tiên

Thiên Mặc2,050 chươngTạm ngưng

Tiên Hiệp

2.8 k lượt xem

Hộ Vệ Vô Địch, Ta Muốn Cái Này Chia Năm Năm Thiên Phú Làm Gì Dùng

Hộ Vệ Vô Địch, Ta Muốn Cái Này Chia Năm Năm Thiên Phú Làm Gì Dùng

Tâm An Hồng Trần60 chươngTạm ngưng

Huyền HuyễnHệ Thống

2.5 k lượt xem