Chương 1
……..
Buôn dưa mãi rồi, Mô-za-a đột ngột cảm khái: “Thực ra trong game anh cũng từng có một mối tình!”
Vi Vi tò mò: “Với ai thế? Sao chưa nghe anh nói bao giờ?”
Mô-za-a đáp: “Không phải trong Mộng Du Giang Hồ, trước Mộng Du anh có chơi một trò khác, tên là Ảo Tưởng Tinh Cầu, trong đó nhân vật anh chơi là Thiên Y.”
Vi Vi tuy chưa chơi trò này, nhưng cũng từng lang thang trong trang chủ của game này nên biết nhân vật Thiên Y ấy. Vi Vi không nén nổi kinh ngạc: “Anh chơi tài khoản của nữ hả?”
“Hê hê, tại nhân vật này có ngoại hình phù hợp với thẩm mỹ của anh.”
Thức ăn liên tục được mang lên, Mô-za-a vừa ăn vừa nói: “Sau đó chơi một dạo rồi thấy mọi người đều kết hôn cả, thế cũng muốn tìm một người nào đó để cưới.”
“Hừm, sư huynh chẳng phải anh chơi tài khoản của nữ sao? Chẳng lẽ anh tìm đàn ông?”
“Sai, anh định tìm… tomboy.”
… Vậy cũng được á?
Trong game, pê đê là nam chơi tài khoản nữ, tomboy là nữ chơi tài khoản nam, vì sở thích nhân vật nên tomboy trong game cũng rất thịnh hành.
“Trong game đó có một nhân vật nam là Hoa Tiễn, thiết kế rất ư là ẻo lả, cơ bản là những người đàn ông đích thực đều không chọn nhân vật đó, nhưng con gái lại rất thích, rất nhiều nữ game thủ đã chọn. Thế là anh muốn tìm một Hoa Tiễn để kết hôn, lại còn đặc biệt tìm chọn một cái tên rất nên thơ, vừa nhìn đã biết là con gái, tên là Thủ Khả Trích Tinh Thần (tay có thể hái sao)”
“Cái tên này rất hào sảng rất có khí thế mà, tại sao cứ nhất định là nữ?”
Mô-za-a nói vẻ rất ấm ức: “Anh thấy chỉ có con gái mới nghĩ đến việc hái sao. Để biểu hiện anh rất thâm trầm sâu sắc, anh còn cố ý không hỏi giới tính người ta, kết quả là tình cảm một tháng đã được bồi đắp, chẳng ngờ hắn ta lại là pê đê trong đám tomboy.”
Phức tạp quá, Vi Vi choáng váng xây xẩm: “Vậy tóm lại là nam hay là pê đê?”
Ngu Công am hiểu nội tình ngồi kế bên chú giải: “Thì vẫn là đàn ông thôi.”
“Rồi sau đó?”
“Chẳng có sau đó, từ khi anh biết hắn là đàn ông, thì chẳng còn chơi game đó nữa.”
Im bặt một lúc sau, Vi Vi nói một cách sáng suốt: “Mỹ nhân sư huynh anh lại còn chỉ trích người khác, thực ra chính do anh giả làm game thủ nữ lừa gạt tình cảm của người ta mà, còn quậy tung rồi bỏ.”
“Quậy tung rồi bỏ, chính xác, tam tẩu, thành ngữ này em dùng hay lắm.” Ngu Công ngồi kế bên gật mạnh đầu.
Mô-za-a kêu oan: “Động cơ của anh là thuần khiết mà.”
Thông thường, KO vốn ít nói kiệm lời chưa từng phát ngôn, anh chàng luôn im lặng ăn uống một cách chóng vánh, ăn sau thì trầm tư ngồi quan sát người khác ăn. Lần này anh vẫn lặng im và ăn xong rất nhanh chóng, nhưng ăn xong anh lại buông đũa, nhìn Mô-za-a rồi nhả lời vàng ngọc: “Server cậu chơi có phải là Trường An Nguyệt Hạ?”
Mô-za-a sững sờ: “Sao anh biết?”
KO vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lẽo, mở miệng nói rất lạnh lùng: “Vì tôi chính là pê đê trong đám tomboy đó.”