Chương 55: Đánh đố

Edit: Hồ Điệp Nhi
~~~
Nằm mơ? Chuyện bổn cô nương còn chưa có động phòng các ngươi cũng biết?
Quân Tiểu Tà ngắt một đóa hoa thật to nở nụ cười: “Hai vị tự tin như thế, không ngại đánh cược với ta chứ?”


“Ngươi có cái gì mà dám đánh cược?” Thất sư tỷ trừng mắt liếc nàng một cái, vẻ mặt rất coi thường.


“Không phải các ngươi cho rằng quân chủ sẽ không để mắt đến ta sao? Chúng talấy chuyện này ra đánh cược. Nếu ta thắng, các ngươi cuốn gói chạy lấyngười. Nếu ta thua, tùy các ngươi xử trí.” Hai người dùng ánh mắt đầu óc ngươi có bệnh đánh giá nhìn Quân Tiểu Tà một cái, người sau nhíu mày:


“Sợ?”
“Ai nói ta sợ, cược liền cược.” Thất sư tỷ không phục ưỡn ngực: “Ngươi muốn làm như thế nào?”
“Rất đơn giản, đi theo ta.” Quân Tiểu Tà gian tà cười hì hì, ngẩng đầu ưỡn ngực đi đến biệt viện phía trước.


Một tử sĩ canh giữ bí mật ở gần đó thấy Quân Tiểu Tà đã rời khỏi, liềnnhanh chóng đem chuyện xảy ra lúc nãy báo với Nguyên Thần Trường Khôngđang ở thư phòng làm việc.


“Đã biết, để các nàng tới đây.” Nguyên Thần Trường Không không vui nhíu mày, phân phó hạ nhân ngoài thư phòngbày một cái bàn trong hoa viên, mà hắn đã ngồi ngay ngắn ở nơi đó, ungdung ngồi đợi.




Quân Tiểu Tà đi tới, từ rất xa đã trông thấy sắcmặt sư phụ uể oải ngồi dưới ánh nắng, từ từ đi qua, cúi người thỉnh an:“Quân chủ.”
“Ừ.” Nguyên Thần Trường Không ung dung ‘ừ’, lại không nói thêm câu gì.


Quân Tiểu Tà liếc nhìn thấy chén trà trong tay hắn, đi qua cầm bình trà róttrà cho hắn, giống như vô tình nói: “Quân chủ, mấy ngày trước hình nhưta nghe thấy tiếng của Phượng Hoàng, hiện tại nàng như thế nào?”


Nguyên Thần Trường Không nhíu mày, trong mắt nhanh chóng hiện lên một chút tối tăm: “Giờ này ngươi mới nhớ tới nàng?”
“Không phải. Sư… Quân chủ, Phượng Hoàng có theo chúng ta trở về hay không?” Quân Tiểu Tà mở to mắt, vẻ mặt tha thiết.


Hai nữ tử đứng ở xa xa, nhìn vẻ mặt Nguyên Thần Trường Không hờ hững xacách, trong lòng âm thầm đắc ý, bắt đầu suy nghĩ lát nữa xử phạt QuânTiểu Tà như thế nào.


“Ngươi muốn nghe lời thật hay lời giả?” Ngón trỏ thon dài của Nguyên Thần Trường Không gõ gõ mặt bàn, Quân Tiểu Tàmới phát hiện chén trà đã đầy, xấu hổ buông ấm trà: “Nói thật.”


“Phượng Hoàng đã ch.ết.” Không phải hắn tàn nhẫn, có đôi khi vận mệnh chính lànhư vậy làm cho người ta bất đắc dĩ. Nguyên Thần Trường Không cúi mắtkhông nói, khóe mắt lại nhìn chăm chú vào phản ứng của Quân Tiểu Tà.


Tin dữ này làm Quân Tiểu Tà rùng mình một cái, nước trà nóng trong chénliền đổ lên mu bàn tay của nàng, mà nàng lại không hề cảm giác được, chỉ nói: “Ngươi gạt ta đúng không?”


“Ta lừa ai cũng sẽ không lừangươi.” Nguyên Thần Trường Không đoạt chén trà trong tay nàng, mới pháthiện mu bàn tay Quân Tiểu Tà một mảnh sưng đỏ, trong mắt nổi giận lạikhông đành lòng trách móc nặng nề: “Ngươi không cần thương tâm, nàngch.ết ở trong lòng nam nhân nàng yêu.”


“Nha.” Quân Tiểu Tà rút tay về, vô ý thức nhếch khóe miệng: “Sư phụ, ta đi về trước.” Một ngườinhư vậy, nói ch.ết liền ch.ết sao?
“Đồ nhi.” Nguyên Thần Trường Không bắt cổ tay nàng, lo lắng nói: “Chờ giải quyết xong mọi chuyện, ta dẫn ngươi đi thăm nàng.”


Quân Tiểu Tà xoay người, kinh ngạc nhìn Nguyên Thần Trường Không: “Sư phụ,ta hối hận, lúc nãy ta nên nghe lời nói dối, ta rất hối hận.”
“Không cần như vậy. Ta đưa ngươi trở về.”


Hai nữ nhân bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người, quân chủ này bìnhthường luôn xa vời lạnh lùng như băng, làm sao có thể có những hành động vô cùng thân thiết với một nữ nhân có dung mạo xấu xí như thế?


Nguyên Thần Trường Không cũng không liếc mắt nhìn các nàng một cái, ôm Quân Tiểu Tà lướt qua bên người các nàng.


Trở lại hậu viện, Quân Tiểu Tà liền nằm trong chăn không chịu đi ra, Nguyên Thần Trường Không ngồi ở bên người nàng, cho đến khi màn đêm buôngxuống mới bước ra khỏi phòng, phân phó hạ nhân hầu hạ nàng cho tốt, liền rời đi.


Đêm đến không bao lâu, thất sư tỷ máu ghen nổi lên lôikéo tỷ muội tốt muốn tới phòng Quân Tiểu Tà khởi binh vấn tội, lại bị tử sĩ canh phòng ngăn lại, làm cho hai người tức dựng râu trừng mắt.


Trải qua một đêm, Quân Tiểu Tà tựa hồ cũng chấp nhận chuyện Phượng Hoàng đãch.ết là sự thật, nhưng trong lòng vẫn không thể vui lên được, cũng đemchuyện đánh cược ngày hôm qua quăng lên chín từng mây. Ra khỏi phòng,đến hậu viện ngẩn người.


Thất sư tỷ cùng lục y nữ tử vẫn khôngchịu tin chuyện quân chủ coi trọng Quân Tiểu Tà, cho rằng quân chủ làngười lương thiện mới có thể như thế, hai người hạ quyết tâm bắt chướcQuân Tiểu Tà, giành được sự chú ý của Nguyên Thần Trường Không.


Hai nữ tử trang điểm xinh đẹp, bưng nước trà nóng hầm hập đi tìm Nguyên Thần Trường Không.
“Các ngươi làm gì?” Tử sĩ ngăn hai nàng ở ngoài cửa, lạnh lùng hỏi.


Nữ tử áo xanh trừng mắt liếc mắt khinh thường nhìn hắn một cái, thất sư tỷ là người từng trải, hạ thấp người nói: “Vị đại ca này, chúng tôi thayQuân Tiểu Tà muội muội đến chăm sóc quân chủ, mong đại ca cho chúng tôivào.”


Tử sĩ đối với cái tên Quân Tiểu Tà này không xa lạ, do dự một chút, bước vào hỏi.
Nguyên Thần Trường Không nghe xong, trong mắt hiện lên một chút mỉa mai: “Cho các nàng tiến vào.”
Đồ nhi của bổn tọa, chỉ có bổn tọa mới có quyền khi dễ, các ngươi thật không biết tốt xấu!


“Quân chủ.” Thất sư tỷ vừa bước vào cửa, vừa xấu hổ vừa khiếp sợ hạ thấpngười thỉnh an, hai tròng mắt như làn nước mùa thu đong đưa, nhưng người nào đó lại làm như không thấy, giọng nói lạnh lùng làm người khiếp sợ:“Chuyện gì?”


Thất sư tỷ cảm thấy căng thẳng, không dám khoekhoang, bưng trà nóng đi đến bên người Nguyên Thần Trường Không, thuầnthục rót trà, sau đó đem nước trà đưa đến tay Nguyên Thần Trường Không:
“Quân chủ, đây là trà sâm, cho ngài bồi bổ sức khỏe.”


Nguyên Thần Trường Không âm thầm nhíu mày, cũng không đưa tay đón chén trà.


Đây là lần đầu tiên thất sư tỷ tới gần Nguyên Thần Trường Không như vậy,trái tim không khỏi đập dữ dội. Lúc chén trà đưa đến tay hắn, bỗng nhiên nhớ tới một màn nàng nhìn ngày hôm qua, vì thế ‘Không cẩn thận’ làm đổchén trà.


Mắt thấy nước trà sẽ hắt lên người, Nguyên Thần TrườngKhông cười lạnh một tiếng, âm thầm dùng nội lực đem chén trà thay đổigóc đổ.
“A!” Toàn bộ nước trà nóng đổ lên mu bàn tay của thất sưtỷ, nàng đau oa oa kêu to, buông ra chén trà trong tay rớt xuống vỡ tantành.


Nguyên Thần Trường Không nhìn cổ tay áo trắng noãn dính một ít nước trà, mắt sa sầm, vung tay lên:
“Người đâu!”
Thất sư tỷ nhìn hai tay của nàng sưng đỏ như móng giò, trong lòng thầm nói, quân chủ mau đưa ta trở về phòng.


Không nghĩ tới hắn nói câu tiếp theo lại làm cho nàng như rơi vào hầm băng: “Đem nàng ta ra ngoài, thưởng cho tử sĩ!”
Thất sư tỷ như bị sét đánh, giận dữ nói: “Vì sao Quân Tiểu Tà làm đổ chén trà, quân chủ cũng không trị tội của nàng?”


Môi mỏng Nguyên Thần Trường Không mỉm cười, mặt đầy vẻ giễu cợt, cười lạnh nói: “Ngươi có tư cách gì so sánh với nàng!”
Tử sĩ đứng ở cửa, cung kính nói: “Quân chủ, Quân Tiểu Tà cô nương đang ngủ ở phía sau viện.”


“Ừ, bổn tọa sẽ đến đó.” Dứt lời, Nguyên Thần Trường Không lướt đi như một cơn gió.
Thất sư tỷ rốt cục nhịn không được gào khóc, mà nữ tử áo xanh chỉ thương hại nhìn nàng một cái, trong giây lát lại mang vẻ mặt vui sướng khi ngườigặp họa.


Tử sĩ mặc kệ chuyện này, hung hăng nhanh chóng đem haingười rời đi, nữ tử áo xanh không cam lòng nói: “Ta lại không làm saichuyện gì, sao ngay cả ta cũng muốn mang đi? Ta không phục, ta muốn gặpquân chủ!”
Quân Tiểu Tà một đêm không ngủ, lúc này đã ngủ say, nghe thấy tiếng khóc náo loạn, không khỏi nhíu mày.


Nguyên Thần Trường Không thấy mắt nàng có quầng thâm, chỉ biết đêm qua nha đầu này nhất định rất khó ngủ, lúc này mới ngủ được, lại bị đánh thức.Trong lòng thập phần không vui, truyền âm cho tử sĩ:
“Quăng lên núi cho sói ăn!”


Tử sĩ nhận lệnh, đem hai người trói lại thả trên núi, dưới chân núi truyền đến từng trận sói tru, làm người nghe phải nổi da gà.
Hai nữ tử khóc đến ch.ết đi sống lại, nghĩ hoài cũng không hiểu, rốt cuộc muốn đem các nàng đi đâu?


Tử sĩ nhún nhún vai: “Đừng không phục, Quân Tiểu Tà cô nương là phu nhânquân chủ chúng tôi cưới hỏi đàng hoàng, về phần các ngươi, kiếp sau đầuthai nhớ rõ phải mang theo đầu óc!” Dứt lời, mắt cũng không chớp mộtcái, đem hai người đạp xuống núi.






Truyện liên quan

Manh Sủng Liệt Thê

Manh Sủng Liệt Thê

Thược Thi Khấu59 chươngFull

Ngôn TìnhNgượcHài Hước

541 lượt xem

Tổng Giám Đốc Tà Mị Manh Sủng

Tổng Giám Đốc Tà Mị Manh Sủng

Cố Sở1 chươngTạm ngưng

Đam Mỹ

26 lượt xem

Manh Sủng

Manh Sủng

Bố Đinh Lưu Ly70 chươngFull

Ngôn TìnhNgượcCung Đấu

2.7 k lượt xem

Chức Nghiệp Manh Sủng Tấn Thăng Chỉ Nam Convert

Chức Nghiệp Manh Sủng Tấn Thăng Chỉ Nam Convert

Huyền Lâu Trọng Tiêu154 chươngFull

Đô ThịHuyền HuyễnSủng

1.9 k lượt xem

Võng Hồng Manh Sủng Thuyết Tiến Hoá Convert

Võng Hồng Manh Sủng Thuyết Tiến Hoá Convert

Hắc Miêu Bạch Bạch111 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngHệ Thống

1.8 k lượt xem

Khi Thần Côn Triệu Hoán Manh Sủng Lúc Sau Convert

Khi Thần Côn Triệu Hoán Manh Sủng Lúc Sau Convert

Túy Tiếu Phù Sinh177 chươngFull

Đô ThịHuyền HuyễnXuyên Không

4.8 k lượt xem

Đế Quốc Manh Sủng Phát Sóng Trực Tiếp Hằng Ngày Convert

Đế Quốc Manh Sủng Phát Sóng Trực Tiếp Hằng Ngày Convert

Dữu Tử Quân CC95 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngSủng

3 k lượt xem

Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Trực Tiếp Hàng Ngày Của Manh Sủng Đế Quốc

Dữu Tử Quân CC103 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên KhôngĐam Mỹ

2 k lượt xem

Manh Sủng Ký

Manh Sủng Ký

Lục Manh Tinh60 chươngFull

Ngôn TìnhSủng

3.4 k lượt xem

Không Gian Manh Sủng: Xuyên Thành Nhiếp Chính Vương Nông Gia Hãn Thê Convert

Không Gian Manh Sủng: Xuyên Thành Nhiếp Chính Vương Nông Gia Hãn Thê Convert

Túc Tiểu Quả269 chươngFull

Ngôn TìnhXuyên KhôngTrọng Sinh

3.8 k lượt xem

Manh Sủng Công Của 5 Thụ Quân Convert

Manh Sủng Công Của 5 Thụ Quân Convert

SJ Giảo Nhi180 chươngFull

SủngĐam MỹCổ Đại

1.7 k lượt xem

Tà Vương Manh Sủng: Tuyệt Sắc Tiểu Cuồng Phi

Tà Vương Manh Sủng: Tuyệt Sắc Tiểu Cuồng Phi

Hồng Mai Châu Hương1,966 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền HuyễnXuyên Không

7 k lượt xem