Chương 33: 33: Hắc Long Rơi Lệ

Tiếng gào của Giang Thần như tiếng sấm rền, vang vọng bên tai Tiêu Nhược Nhiên, khiến màng tai cô ta tê dại, mất bình tĩnh.
Lúc này, cô ta chỉ ra sức khóc lóc, không biết trả lời như thế nào.
Sau một lúc, cô ta mới phản ứng lại, vẻ mặt tuyệt vọng, nói: “Tôi không biết, tôi thật sự không biết.


Bức… bức tranh đã bị Tiêu Chiến cầm đi rồi, hình như là gửi đến một nhân vật lớn nào đó ở Kinh Đô.”
“Xẹt!”
Giang Thần nhặt dao bấm trên giường lên, chém một phát về phía cổ tay Tiêu Nhược Nhiên, tay vừa nhấc dao đã hạ xuống.
Máu tươi bắn tung tóe.


Tiêu Nhược Nhiên đau đớn há to mồm, mất giọng kêu không ra tiếng, nét mặt cô ta vặn vẹo, dữ tợn đáng sợ, cơ thể run lẩy bẩy.
Giang Thần tiện tay lấy ra mấy cây kim bạc, đâm lên người Tiêu Nhược Nhiên.
Chưa hỏi ra bức Hoa Nguyệt Sơn Cư, Tiêu Nhược Nhiên không thể ch.ết.


Kim bạc vừa đâm xuống, bàn tay sau khi bị cắt của Tiêu Nhược Nhiên đã không còn chảy quá nhiều máu nữa.
Nhưng, cô ta lại có thể cảm nhận được sự đau đớn tột cùng.
Đây là một loại đau đớn mà người bình thường khó có thể chịu đựng được.
Giờ phút này, cô ta muốn ch.ết.


Nhưng Giang Thần nói đúng, hiện tại cô ta muốn sống không được, muốn ch.ết không xong.
Giang Thần lại lần nữa ngồi xuống, nhìn Tiêu Nhược Nhiên tựa như chó nhà có tang, lạnh lùng nói: “Những đau đớn mà cô gánh chịu, vĩnh viễn không thể bù đắp lại cho những tội nghiệt mà cô đã tạo ra.


Tôi hỏi lại cô lần nữa, bức Hoa Nguyệt Sơn Cư đang ở đâu?”
“Tôi… tôi… không… không biết.” Hàm răng của Tiêu Nhược Nhiên run cầm cập, nói chuyện cũng không lưu loát.
Nghe thế, Giang Thần cau mày.




Người bình thường bị tr.a tấn như vậy, sẽ có xu hướng muốn cầu xin sự sống, khẳng định sẽ có gì nói nấy, thế nhưng bây giờ Tiêu Nhược Nhiên lại nói không biết.
Chẳng lẽ cô ta thật sự không biết tăm tích của bức Hoa Nguyệt Sơn Cư?


Bức Hoa Nguyệt Sơn Cư là báu vật gia truyền của nhà anh, đã truyền thừa vô số năm nay.
Trước lúc ch.ết ông nội anh đã từng nói, nhà họ Giang có thể bị diệt, nhưng bức tranh không thể mất.
“Tôi, xin, xin cậu hãy tha cho tôi.
Tôi, tôi thật sự không biết.”


Tiêu Nhược Nhiên run rẩy cả người, phát âm không rõ.
Lúc này, cô ta cảm thấy đầu óc choáng váng, nhưng lại không thể hoàn toàn ngất đi.
Trên mặt và tay cô ta đều truyền đến cơn đau dữ dội, đau đến mức khiến cô ta như ch.ết đi sống lại.
Giang Thần là ác quỷ.


Cô ta sợ, triệt để sợ hãi, cô ta không ngừng cầu xin.
“Hôm nay tạm thời giữ lại cho cô một mạng.
Cho cô một khoảng thời gian, tr.a hỏi tăm tích của bức Hoa Nguyệt Sơn Cư cho tôi, tôi sẽ lại đến tìm cô.


Đến lúc đó, nếu như cô vẫn không biết tăm tích của bức Hoa Nguyệt Sơn Cư, tôi sẽ khiến cho cô biết, cái gì là tuyệt vọng thật sự.”
Giang Thần đứng dậy.
Bất chợt, anh đi về phía cạnh giường, túm Trương Trường Thiên đang ngồi xổm dưới chân tường run lẩy bẩy lên.


Trương Trường Thiên run rẩy, trên đất có một bãi nước, rõ ràng là bị dọa đến đái trong quần.
“Không, không liên quan đến tôi, tôi, tôi không biết gì hết.” Trương Trường Thiên run cầm cập, không ngừng cầu xin.
“Chuyện hôm nay xem như không nhìn thấy gì.


Nếu như bên ngoài có tiếng đồn thổi gì, xảy ra chuyện gì, chắc ông có thể nghĩ ra được hậu quả.” Vẻ mặt Giang Thần lạnh lùng.
Anh là người phân rõ ân oán, anh không có ân oán gì với Trương Trường Thiên, cũng không muốn giết ch.ết ông ta.


Giang Thần lại lần nữa nhìn về phía Tiêu Nhược Nhiên đang nằm trên giường như một con chó ch.ết.
“Nhất định là cô rất muốn biết thân phận hiện tại của tôi, nói cho cô biết cũng không sao.
Tôi là Hắc Long của Nam Hoang, tổng chỉ huy của trăm vạn quân Hắc Long.


Đừng nói là Tiêu Chiến, Tiêu Dao Vương ở trước mặt tôi, tôi có muốn giết thì giết thôi.”
Giang Thần để lại một câu nói rồi quay người rời đi.
Anh để lại thân phận của mình, là để gây áp lực cho Tiêu Nhược Nhiên, khiến cô ta nhanh chóng tr.a rõ tăm tích của bức Hoa Nguyệt Sơn Cư.


Sau khi anh rời đi, trong phòng chỉ còn tiếng khóc của Tiêu Nhược Nhiên.
Cơ thể của cô ta đang run rẩy.
“Hắc, Hắc Long, tổng chỉ huy Hắc Long của Nam Hoang, một trong Ngũ Đại Soái?”
Cô ta không dám tin.
Vì sao thằng nhóc nhà họ Giang mười năm trước lại trở thành Hắc Long của Nam Hoang tiếng tăm lừng lẫy.


Mặc dù cô ta không ở trong quân đội, nhưng anh tư của cô ta là quân nhân, vả lại quân hàm cũng không thấp.
Cô ta cũng đã từng nghe Tiêu Chiến nói về chuyện của Ngũ Đại Soái.
Thời gian lên chỉ huy của Hắc Long là ngắn nhất, là vào một năm trước.


Nhưng, anh lại là người đáng sợ nhất trong Ngũ Đại Soái.
Thực lực của anh vượt quá sức tưởng tượng.
Hơn nữa anh còn là một thần y.
Nhớ lại thân phận của Giang Thần, cơ thể cô ta không khỏi run rẩy.
Cô ta không thể nào ngờ rằng, thân phận của Giang Thần hiện tại lại đáng sợ đến vậy.


Chẳng trách anh giết Tiêu Chiến, nhưng Tiêu Dao Vương lại không truy đến cùng, thì ra là người giết Tiêu Chiến, chính là Hắc Long mà ngay cả Tiêu Dao Vương cũng phải kiêng kị.
Trương Trường Thiên thấy Giang Thần đã đi khỏi, lúc này ông ta mới thở phào một hơi.


Bây giờ cả người ông ta đều bị mồ hôi thấm ướt.
Liếc nhìn Tiêu Nhược Nhiên đang nằm trên giường một cái, trên mặt cô ta có vết thương, bàn tay bị cắt đứt, ông ta sợ đến mức rùng mình một cái, quay người muốn chạy.
“Đừng, đừng đi, cứu, cứu tôi, đưa tôi đến bệnh viện.


Tôi, tôi có tiền, tôi cho ông tiền.”
Trước đó, Tiêu Nhược Nhiên muốn ch.ết.
Bây giờ Giang Thần đã đi rồi, cô ta lại không muốn ch.ết, cô ta muốn sống tiếp.
Nghe thấy tiền, Trương Trường Thiên dừng lại.
Trong lòng cũng đang suy tính.


Trước khi đi Giang Thần đã nói, nói không để cho Tiêu Nhược Nhiên ch.ết.
Nếu như ông ta đi, Tiêu Nhược Nhiên ch.ết rồi, Giang Thần sẽ trách tội xuống, ông ta cũng tránh không thoát.
Vả lại cứu Tiêu Nhược Nhiên, ông ta còn có thể nhận được tiền.


Nghĩ đến những điều này, ông ta lập tức lấy điện thoại ra, gọi đến số 120 của trung tâm cấp cứu.
Còn Giang Thần, sau khi rời khỏi biệt thự của Tiêu Nhược Nhiên, anh đeo lại mặt nạ lên.
Anh đến nhà họ Vương, nhà họ Triệu và nhà họ Châu.
Trời vừa sáng.
Giang Trung, nghĩa trang nhà họ Giang.


Trước bia mộ Giang Thiên.
Ở đây có thêm ba cái đầu người máu chảy đầm đìa.
Giang Thần quỳ trước bia mộ Giang Thiên.
“Ông nội, Tiêu Biệt Hạc, Vương Vĩnh Quý, Triệu Kính Sơn, và Châu Đức Bình đã ch.ết rồi.


Những tên đầu sỏ khi xưa tiến đến nhà họ Giang phóng hỏa, thiêu ch.ết người nhà họ Giang đều đã ch.ết rồi.
Ông nội, cháu trai vô năng, vẫn chưa thể tr.a ra được tăm tích của bức Hoa Nguyệt Sơn Cư.”
“Nhưng, ông nội yên tâm, cháu nhất định sẽ tìm lại bức Hoa Nguyệt Sơn Cư.”


“Mặc dù những tên đầu sỏ của bốn gia tộc lớn đã ch.ết, nhưng, cháu tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha cho bốn gia tộc lớn.
Cháu sẽ khiến cho bọn chúng biết cái gì là tuyệt vọng.


Cháu sẽ khiến cho bọn chúng muốn sống không được, muốn ch.ết không xong, giày vò bọn chúng đến ch.ết, để cúng tế vong hồn của nhà họ Giang.”
Giang Thần quỳ trước bia mộ Giang Thiên, anh khóc đến nước mắt đầm đìa.


Anh đường đường là Hắc Long của Nam Hoang, cho dù có đối mặt với nghìn vạn đại quân, anh cũng chưa từng rơi một giọt nước mắt.
Bởi vì, đàn ông đổ máu chứ không rơi lệ.
Nhưng, lúc này, anh đã khóc, khóc đến nước mắt đầm đìa.


Tuy rằng hiện tại anh là Hắc Long của Nam Hoang, tiếng tăm lừng lẫy, nhưng lại không có ai biết rằng, mười năm qua anh đã chịu đựng những gì.


Mười năm trước, anh bị đám cháy lớn thiêu đốt, anh tận mắt chứng kiến người thân của mình đau đớn gào thét trong đám cháy lớn, nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt, vẻ tuyệt vọng lại bất lực của người thân.
Cảnh này, anh suốt đời khó quên.


Ngay lúc anh tuyệt vọng, có một cô gái cột tóc đuôi ngựa xông vào, liều lĩnh cởi bỏ dây thừng trên người anh, kéo anh ra khỏi biển lửa.
Sau khi xông ra khỏi biển lửa, anh nhìn thấy trên người cô gái đó cũng bắt lửa, nhưng anh lại chỉ quan tâm đến bản thân, nhảy vào dòng sông, không quan tâm đến cô gái đó.


Mười năm qua, anh áy náy và tự trách.
Anh mang thù hận trên người, từ một binh sĩ nhỏ, từng bước đi lên, trở thành Hắc Long, tất cả là vì ngày hôm nay.
Báo ơn, báo thù.
Hiện nay, kẻ thù đã ch.ết, nhưng cơn giận trong lòng anh khó tan.


Bốn gia tộc lớn đã phạm phải sai lầm, nhất định phải chịu sự trừng phạt.
Hơn nữa, từ miệng Tiêu Nhược Nhiên, anh đại khái có thể phân tích ra, kẻ đầu sỏ đứng sau màn xúi giục diệt nhà họ Giang là người Kinh Đô.
Mục đích của người này chính là vì bức Hoa Nguyệt Sơn Cư.


Anh nắm chặt nắm đấm.
“Ông nội, bất kể là ai đã cướp đoạt bức Hoa Nguyệt Sơn Cư, ngày khác, cháu nhất định sẽ lấy đầu của kẻ đó đến cúng tế ông.”
Những uất ức, tr.a tấn mà anh đã chịu mười năm qua, giờ phút này, hóa thành những giọt nước mặt lăn xuống..






Truyện liên quan

Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Phiêu Lượng Hải Yêu170 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền Huyễn

751 lượt xem

Long Vương

Long Vương

Điển Tâm17 chươngFull

Ngôn TìnhHuyền Huyễn

220 lượt xem

Lấy Lòng Vương Phi Lạnh Lùng

Lấy Lòng Vương Phi Lạnh Lùng

Búp bê Chiqu67 chươngTạm ngưng

Ngôn TìnhSủngNữ Cường

400 lượt xem

Đấu La: Từ Dắt Lấy Ngân Long Vương Bắt Đầu Bắt Được Nữ Thần

Đấu La: Từ Dắt Lấy Ngân Long Vương Bắt Đầu Bắt Được Nữ Thần

Khai Xa Lịch Hiểm Ký314 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên KhôngCổ Đại

4.3 k lượt xem

Vừa Thành Như Đà Long Vương, Đường Tam Muốn Ta Làm Hồn Hoàn?

Vừa Thành Như Đà Long Vương, Đường Tam Muốn Ta Làm Hồn Hoàn?

Nhân Sinh Thảng Bình228 chươngTạm ngưng

Đồng Nhân

6.1 k lượt xem

Hồn Thú Thế Giới: Bắt Đầu Đánh Dấu Kim Long Vương Huyết Mạch

Hồn Thú Thế Giới: Bắt Đầu Đánh Dấu Kim Long Vương Huyết Mạch

Vân Xuyên Trần Băng557 chươngFull

Xuyên KhôngĐồng NhânHệ Thống

8.1 k lượt xem

Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Đường Gia Tam Thiếu1,980 chươngFull

Tiên HiệpKhoa HuyễnHuyền Huyễn

773.6 k lượt xem

Long Vương Truyền Thuyết Chi áo Giáp Buông Xuống Convert

Long Vương Truyền Thuyết Chi áo Giáp Buông Xuống Convert

Tình Vô Luyến345 chươngFull

Huyền HuyễnDị Giới

9.3 k lượt xem

Long Vương Truyền Thuyết Chi Vạn Giới Luân Hồi Convert

Long Vương Truyền Thuyết Chi Vạn Giới Luân Hồi Convert

Đại Lục Nghịch Lân230 chươngTạm ngưng

Tiên HiệpHuyền HuyễnCổ Đại

12.1 k lượt xem

Trọng Sinh Thành Long Vương Sau Ta Dựa Hải Sản Làm Giàu Convert

Trọng Sinh Thành Long Vương Sau Ta Dựa Hải Sản Làm Giàu Convert

Nguyệt Tịch Yên Vũ199 chươngFull

Đô ThịXuyên KhôngTrọng Sinh

9.6 k lượt xem

Long Vương Truyền Thuyết Chi Vũ Dài Minh Convert

Long Vương Truyền Thuyết Chi Vũ Dài Minh Convert

Hương Lạt Diện Thực Phẩm543 chươngFull

Huyền Huyễn

14 k lượt xem

Long Vương Con Rể Convert

Long Vương Con Rể Convert

Long Vương Đích Hiền Tế793 chươngFull

Huyền HuyễnXuyên KhôngCổ Đại

3.6 k lượt xem