Chương 74: Cùng Trần Băng Băng Múa Trên Lưỡi Đao

Trước mặt hắn, cánh tay phải thon dài, trắng nõn của Trần Băng Băng đã giơ lên rồi chém ra.
Linh Tố Thủy trên bàn tay phảng phất trở thành từng lớp sóng vỗ liên tục xoay chuyển, mang theo cường độ rung chấn mạnh mẽ đón đỡ lấy chưởng lực xuyên thấu của Nguyễn Trường Sinh!
Thuấn • Lưu Đao Cao Tần Trảm!


Thức Thuấn nhanh chóng rung tay tạo ra trạng thái sóng cao tần, kết hợp với Lưu Đao Thủ tạo thành Thể thuật diễn sinh Thuấn • Lưu Đao Cao Tần Trảm khiến tính lưu động và xâm thực tăng mạnh cũng như hình thái của Thuật thức trở nên sắc bén đến đáng sợ!


Cảm nhận lực lượng của Điệp Vũ Tồi Tâm nhanh chóng bị xói mòn, thậm chí lòng bàn tay xuất hiện đau xót, Nguyễn Trường Sinh vội rút tay và bật lùi về phía sau.
Nhìn Hắc Ám Chi Thủ bị cắt ra một góc, phần da trong lòng bàn tay rỉ máu tươi, hắn liền ngẩng đầu âm thầm đánh giá nữ lớp trưởng.


‘Cuối cùng nàng cũng chịu lộ ra một tay.’
Cao Đẳng Thể Thuật của Trần Băng Băng đã bước vào giai đoạn Tinh thông được khá lâu, Nguyễn Trường Sinh không tin với tài năng của nàng lại không khai phát nổi lấy một hai chiêu Thể thuật diễn sinh.
Đã ổn định lại khí tức, thiếu nữ mở miệng tán duong:


“Từ thời điểm đầu tiên sử dụng kỹ xảo chiến thắng Lý Toàn Hưng, ta đã biết Nguyễn Trường Sinh ngươi không hề tầm thường.
Cho nên mới mong muốn đấu tập với bạn học mấy trận, nhưng mà có ai đó lại cứ cho ta leo cây liên tục á…”
Nói đến gần cuối câu, nàng có chút nghiến răng nghiến lợi.


“Khụ khụ, lớp trưởng không cần phải so đo vấn đề ấy làm chi.
Dù sao thời gian học cùng nhau của chúng ta còn dài mà, còn có rất nhiều cơ hội nha, không phải ta với lớp trưởng đang đấu tập với nhau rồi đây sao?”




Nguyễn Trường Sinh vừa điềm tĩnh đáp lại, vừa ngầm khống chế và cầm máu trên bàn tay, đồng thời điều chỉnh thân thể và tâm thái chiến đấu tới mức độ cao nhất có thể.


Nghe lời an ủi của tên lừa gạt, chiếc mũi cao nhỏ nhắn của Trần Băng Băng hừ một tiếng yêu kiều, nhưng sự hưng phấn cùng vui vẻ không thể che giấu đi được:
“Được rồi, ta sẽ không thèm chấp nhặt nếu trận chiến này có thể đánh được thống khoái.
Tập trung chú ý, Nguyễn Trường Sinh!


Ta bắt đầu nghiêm túc, nếu không muốn nằm phòng y tế vài bữa thì mau chóng xuất sử hết toàn lực của mình đi!”
Nói xong câu, nàng đã nghiêng người về phía trước, hai loại Linh Tố đối nghịch tụ xuống lòng bàn chân!


Bàn tay trái nổi lên Lưu Đao Thủ, bản tay phải nổi lên Nhiên Đao Thủ, một đỏ một lam cao tần rung chấn, Trần Băng Băng dậm chân!
Mắt đất vang lên tiếng động phá toái, thiếu nữ di động phảng phất như thuấn di, ngay sau đó bước tới trước mặt Nguyễn Trường Sinh.


Cánh tay phải tức tốc bật xéo lên như động tác rút đao ra khỏi vỏ, cổ tay khẽ vẩy, bàn tay tỉnh xảo mang theo chuỗi tia lửa vạch ra đường cong rực rỡ tươi đẹp mà sắc bén chí mạng đến cực điểm!
Thuấn • Nhiên Đao Ba Động Trảm!


Kết hợp với tốc độ đánh chém nhanh khủng khiếp cùng trạng thái rung chấn của cánh tay, uy lực của Nhiên Đao Thủ trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết!
Không khí xung quanh dâng lên từng gợn sóng!
Xoẹt!


Tại trong tầm mắt của Trần Băng Băng, đòn đánh đã chém vào thân thể đối thủ, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là tàn ảnh mà Nguyễn Trường Sinh để lại.


Từ khoảnh khắc nàng bắt đầu vận lực, Vô Thanh Bộ bao quanh thân thể, kẻ sau đã ngay lập tức phát động Liễm Tức • Tin Tức Gián Đoạn và Thuấn • Tấc Thốn chuyển động bất quy tắc tạo ra giả tượng.


Hiểm lại càng hiểm né tránh được Thuật thức của kẻ địch, Nguyễn Trường Sinh tức tốc mở đại chiêu đánh thường!
Bàn tay nắm lại, hắn áp sát Trần Băng Băng và ra đòn!
Thuấn • Đan Chỉ Điểm Tinh!
Màn sóng nước cao tần lóe lên!
Thuấn • Lưu Đao Cao Tần Trảm!


Mang theo từng tầng sóng Linh Tố Thủy bao quanh tản ra phạm vi gần một mét, bàn tay trái của thiếu nữ đã gạt bỏ được chiêu thức của đối thủ.
Thậm chí gợn sóng nước cao tần mang theo độ sắc bén còn cắt vỡ Hắc Ám Chi Thủ của Nguyễn Trường Sinh!


Mới vừa lùi về sau một bước, Nguyễn Trường Sinh bỗng chốc cảm nhận được ánh lửa đáng sợ đã cao tốc đánh tới bên người!
Nội tâm đã phát ra tiếng cảnh báo, hắn hãi nhiên:
‘Nàng không cần thời gian hồi sức để phát động Thể thuật diễn sinh sao?!?’


Trừ những loại đại chiêu tốn ít sức như Tấc Thốn và Đan Chỉ Điểm Tinh.
Theo lẽ thường, mỗi một lần phát động một đến hai chiêu liên tiếp của Thể thuật diễn sinh, chủ thể sẽ bước vào trạng thái lực cũ đã hết lực mới chưa sinh.


Cùng với đó là cơ bắp, gân mạch, xương cốt, ngũ tạng đều vận động và đạt đến giới hạn chịu đựng.
Cho nên cần phải có một khoảng thời gian ngắn để hồi phục và cân bằng lực lượng.


Nguyễn Trường Sinh rõ ràng hai Thể thuật diễn sinh của Trần Băng Băng đều thuộc dạng hao tốn thể lực vô cùng lớn, nhưng nàng lại liên tiếp sử dụng như không có chuyện gì xảy ra!
Tâm lý giật mình ngạc nhiên nên hắn không thể kịp thời ứng đối hoàn chỉnh.


Không một chút chần chờ, cánh tay hơi giơ cao làm động tác đón đỡ, Nguyễn Trường Sinh ngay lập tức kích hoạt tác dụng chủ động của Đặc chất, tăng cao năng lực chưởng khống lên gấp bội.


Hắn âm thầm kéo căng tính chất hấp thu và xâm thực của Thuật thức Hắc Ám Chi Thủ, tính chất cực tốc của Vô Thanh Bộ trong chốc lát.
Đồng thời nghiêng ngươi, Nguyễn Trường Sinh toàn lực sử dụng thức Thuấn để bật lùi sang ngang!


Mang theo sức mạnh tuyệt luân, Thuấn • Nhiên Đao Ba Động Trảm đâm dọc qua vị trí hắn vừa mới đang đứng!
Từng tia nhiệt độ cao cùng hơi nóng vặn vẹo phảng phất đốt cháy thân thể Nguyễn Trường Sinh!


Dù đã né tránh được đa phần uy lực, nhưng Hắc Ám Chi Thủ bao bọc hai cánh tay bị thủ đao xẹt qua, lực tác động đã được hắn cố ý dẫn truyền tới toàn bộ bề mặt Thuật thức nên nó lập tức tan thành mây khói trong tích tắc.


Phần cổ tay xuất hiện vết cắt cháy khét, Linh Tố Hỏa như giòi trong xương bám lấy miệng vết thương.
Không cho đối thủ cơ hội thở dốc, ánh mắt màu hồng ngọc đầy tính xâm lược, Trần Băng Băng đã gia tốc áp sát, Nhiên Đao Ba Động Trảm và Lưu Đao Cao Tần Trảm liên tục đánh tới!


Thể lực cũng như dư lực của thiếu nữ tuôn ra xối xả tựa như không cần tiền, tổn thương của cơ thể do vượt qua giới hạn chịu đựng phảng phất chẳng hề xi nhê!
Chịu đựng các đòn đánh chém đáng sợ được diễn ra liên tiếp, Nguyễn Trường Sinh mau lẹ phán đoán:


‘Khả năng cao Đặc Chất cấp S của nàng liên quan đến sức bền, năng lực chịu đựng và hồi phục!’


Cả lớp quan sát trận chiến mà hãi hùng khiếp vía, đến cả máu trâu thủ trâu như Lý Toàn Hưng cũng phải âm thầm lau mồ hôi trộm, đồng thời hả hê nhìn tên địch thủ đáng ghét đang trên nhảy dưới tránh, chật vật chống đỡ từng chiêu từng thức từ nữ chiến thần của hắn.


Lộ ra biểu cảm kỳ lạ, giáo viên thể chất cũng bắt đầu ngưng thần theo dõi, chuẩn bị sẵn sàng xông vào cứu trợ và ngăn chặn trận chiến bất kỳ lúc nào nếu việc nguy hiểm tính mệnh xảy ra.
Hiện tại, trên sân đấu tập đã xuất hiện vô số vết cắt chém ghê rợn.


Linh Tố Hỏa và Thủy va chạm khiến hơi nước đọng lại và trôi nổi khắp sân, thuận theo những động tác của Trần Băng Băng mà bay loạn không ngừng.
Nhanh chóng phân tích và quen thuộc với mô hình chiến đấu mới của lớp trưởng, Nguyễn Trường Sinh đã có thể tạm thời ứng đối.


Sau khi vận dụng Chưởng Khống Nhập Vi khống chế và gạt bỏ tất cả Linh Tố Hỏa trong miệng vết thương, đồng thời ức chế lại các mô mạch xung quanh, hắn miễn cưỡng vận dụng Tin Tức Gián Đoạn nhằm lừa gạt phán đoán của đối thủ để kịp thời né tránh.


Ngay khi có cơ hội, Nguyễn Trường Sinh sẽ tức tốc xuất hiện tại điểm mù và phản đòn chí mạng, khiến thiếu nữ không thể không phân tâm để phòng bị.
Nhờ thế mà tình trạng nguy hiểm của hắn mới dễ thở hơn chút, nhưng cũng không nhiều.


Công thủ lẫn nhau thay đổi trong thoáng chốc, đôi bên không ngừng thăm dò điểm yếu kẻ địch!
Kỹ thuật chiến đấu của cả hai đều vô cùng tinh xảo, gọn gàng mà chiêu chiêu chí mạng, tựa như đang nhảy múa trên lưỡi đao!
Chỉ cần xao lãng trong chớp mắt thôi, trận chiến sẽ phải kết thúc một cách chóng vánh.


Quá trình chiến đấu diễn ra với nhịp điệu nhanh chóng đến cực điểm.
Bởi bản năng chiến đấu và trực giác của thiếu nữ quá đáng sợ, nên kỹ xảo Liễm Tức • Tin Tức Gián Đoạn của Nguyễn Trường Sinh bị giảm tác dụng rất nhiều.
Nếu không trận chiến đã chẳng khó khăn đến như vậy.


“Nguyễn Trường Sinh, ta biết ngươi còn chưa bật hết hỏa lực đâu.
Nếu muốn ta tha thứ cho những vụ thất hứa trước đó thì mau mau lộ bài ra đây!”
Vừa thuận tay chém ngang, ánh lửa cắt đứt hơi nước xung quanh, Trần Băng Băng vừa thích thú hô to.


Trạng thái của nàng phảng phất vẫn như đang ở đỉnh phong, không hề có biểu hiện suy kiệt nào mặc dù đã sử dụng vô số đại chiêu trong thời gian ngắn.
“Bà cô của ta nha, ngươi không thấy ta đang phải chật vật né chiêu của ngươi sao, ta làm gì còn tí dư lực nào nữa chứ!”


Cúi đầu né qua cú đánh chém rồi tức tốc đạp cung bộ để giữ khoảng cách, Nguyễn Trường Sinh mở miệng cười trừ.
“Hừ! Kẻ âm hiểm xảo trá như ngươi chắc chắn phải giấu rất nhiều quân bài tẩy mới đúng! Đừng có hòng lừa gạt được ta!”


“Phỉ báng! Tất cả là phỉ báng! Oai lý tà thuyết của ngươi là không có cơ sở!
Dựa vào thứ gì mà ngươi cho rằng ta không sử dụng toàn lực?”
Ngốc mao dựng đứng, hắn vội vàng kêu oan, tuy nhiên ngay lập tức bị câu trả lời của lớp trưởng chỉnh cho ngơ ngẩn:


“Dựa vào giác quan thứ sáu của nữ nhân nha!”
Cmn giác quan thứ sáu của nữ nhân! Ngươi không thể có lý do nào xác đáng hơn được sao!?!
Mắt phượng thiêu đốt chiến ý cường liệt mà thuần túy như trong vắt, đôi môi đỏ thắm của Trần Băng Băng hào khí gợn mở:


“Ta đã chờ trận chiến đấu này lâu lắm rồi!
Để cho chúng ta đánh một trận thống khoái đi, Nguyễn Trường Sinh!”
“...”
Dường như bị lòng hào hứng cùng sự quyết tâm của thiếu nữ lan truyền đến, cảm giác hưng phấn khi chiến đấu sinh tử của Nguyễn Trường Sinh cũng trở nên mãnh liệt.


Hai bên đã lùi ra xa, biểu cảm của hắn dần nghiêm túc, con ngươi duy hiện lên chiến ý nói:
“Được, vậy liền lộ một tay, đánh một trận thống khoái!”
Nghe vậy, trên khuôn mặt luôn luôn nghiêm nghị, thanh lãnh của Trần Băng Băng chợt nở nụ cười mê đắm lòng người.


Nốt ruồi son tô điểm trên khóe mắt khiến giờ phút này nàng tựa như hóa thành một bông hoa tường vi rực thắm mà quyến rũ nở rộ giữa trời đông buốt giá, di thế độc lập.
Hơi nước ướt át bao quanh càng làm vẻ đẹp của thiếu nữ lộ ra nét thanh xuân tươi trẻ hơn bao giờ hết.
Nàng vui vẻ cười nói:


“Cảm giác của ta không sai mà!
Chúng ta thực sự là cùng một loại người nha!”
Tóc mai của Trần Băng Băng vốn dĩ được chiếc cài tóc màu đen cố định, nhưng bởi những lần giao phong kịch liệt đã trở nên rối bời, bay phất phơ theo gió.


Ngắm bông hoa tường vi cuồng dã lại mỹ lệ, thuần túy của thiên nhiên đang đứng trước mặt mình, Nguyễn Trường Sinh bắt đầu vận dụng một quân bài tẩy!






Truyện liên quan