Chương 43: Tứ Đại Kỹ Pháp

Thuật Thức, là phương thức cùng kỹ xảo khống chế, khai phát Linh Tố cũng như các tính chất và phản ứng của Linh Tố.
Mỗi thuật thức của một hay nhiều loại Linh Tố phản ứng với nhau đều cho ra những tác dụng vô cùng thần kỳ, tiện lợi và mạnh mẽ.


Chúng có thể áp dụng ở bất kỳ đầu, bất kỳ trường hợp nào như sinh hoạt hằng ngày, hậu cần, phụ trợ ngành siêu phàm và quan trọng nhất là sử dụng trong chiến đấu: tấn công, phòng thủ, chữa trị, chạy trốn, khống chế,...


“Hạch tâm của Thuật Thức có nguồn gốc từ bốn khả năng thiên bẩm khác nhau của mỗi người đối với việc điều khiển Linh Tố.


Bốn khả năng này qua bao nhiêu năm nghiên cứu và phát triển đã hình thành nên từng lưu phải hỗn hợp cùng từng giai đoạn riêng biệt, chúng được đặt tên là Tứ Đại Kỹ Pháp.”


Nói tới đây, trên thân chủ nhiệm phảng phất như đốt lên một đoàn lửa, trong chớp mắt nàng đã di chuyển tới cửa lớp, sau đó lấy một tay đấm mạnh sang ngang, khí áp xung quanh nắm đấm bị nén lại rồi bung ra tạo thành gợn sóng xung kích.


“Kỹ Pháp thứ nhất được bắt nguồn từ việc ứng dụng tính Phản ứng và tính Linh hoạt của Linh Tố, tên Cường Hóa, là phương pháp sử dụng Linh Tố đồng hóa và tăng phúc tố chất thân thể bản thân nhằm tăng cường năng lực cận chiến và phòng thủ.




Vừa nãy ta không hề dùng bất kỳ thức nào trong Cao Đẳng Thể Thuật, mà hoàn toàn dựa vào tố chất thân thể để di chuyển cũng như ra đòn.


Cường Hóa Pháp giúp thân thể chúng ta tăng thêm tính chất của Linh Tố gia trì và trở nên vô cùng mạnh mẽ, các Thuật thức của lưu phái Cường Hóa đa phần được dùng trong cận chiến cùng biến hóa thân thể,…”
‘Được rồi, nói nôm na là cận chiến lưu’ Nguyễn Trường Sinh thầm nghĩ.


Giải thích xong Cường Hóa Pháp, giáo viên Phạm Đình Thi chuyển sang Kỹ Pháp thứ hai.
Trước mặt của nàng chợt xuất hiện một ngọn lửa, nó dần biến hình thành quả cầu, khối vuông, lăng trụ, thậm chí cái chén, lẵng hoa,...


“Kỹ Pháp thứ hai được bắt nguồn từ việc ứng dụng tính Linh hoạt và tính Tương tác của Linh Tố, tên Tố Hình, là phương pháp khống chế, nhào nặn Linh Tố thành các hình dạng và đồ vật cụ thể nhằm khiến hình thái xuất hiện thuộc tính, đặc chất đặc biệt.


Thuật thức của Tố Hình Pháp rất đa dạng với nhiều ứng dụng và mục đích sử dụng, đặc biệt là khi nó kết hợp với các Kỹ Pháp khác tạo nên sự thần kỳ khôn lường.”
‘Pháp sư...cận chiến?’ Nguyễn Trường Sinh không tự chủ được mà thấy thú vị, kỹ pháp này là dầu cù là nha.


Vừa giảng, chủ nhiệm vừa tiếp tục biểu diễn, lẵng hoa bằng lửa chuyển trở về hình thái ngọn lửa ban đầu, nàng nhẹ nhàng ném nó ra xa và nói:


“Kỹ Pháp thứ ba được bắt nguồn từ việc ứng dụng tính Phản ứng và tính Tương tác của Linh Tố, tên Phóng Xạ, là phương pháp sử dụng Linh Tố của bản thân đồng hóa môi trường xung quanh, khiến Linh Tố khi rời xa mình vẫn có thể tồn tại trong một khoảng thời gian, đồng thời tiếp tục cảm ứng và điều khiển được Linh Tố đó.


Thuật thức lưu phái Phóng Xạ đa phần là các loại kỹ năng xạ kích, viễn chiến cùng khống chế đối thủ từ xa.”
Ngọn lửa cách giáo viên hơn năm mét mà vẫn tiếp tục tồn tại, mãi tới khi chủ nhiệm trở về bàn của mình thì nó mới dập tắt.


Nàng từ bàn cầm lên ba thứ đồ vật: một chiếc lá, một viên khoáng thạch cùng một thanh kiếm.
Nguyễn Trường Sinh nhìn ra bọn chúng đều là vật phẩm siêu phàm có linh tính, đặc biệt thanh kiếm kia là một tạo tác, những đường vân mạch trên kiếm đều lộ rõ ra ngoài.


“Kỹ Pháp cuối cùng được bắt nguồn từ việc ứng dụng tính Phản ứng và tính Đồng điệu của Linh Tố, tên Kích Linh, là phương pháp sử dụng Linh Tố của bản thân đồng hóa đồ vật có linh tính cao, thậm chí là sinh vật nhằm tăng cường sức mạnh và kích hoạt tiềm năng vốn có của đồ vật đó.


Thuật thức của Kích Linh Pháp có phạm vi sử dụng vô cùng rộng khắp, đặc biệt là trong các ngành phụ trợ như Tạo Tác Học, Dược Tề Học, Phong Thủy Học,...Ngoài ra, lưu phái Kích Linh trong chiến đấu cũng rất mạnh, nhưng khá phụ thuộc vào các yếu tố ngoại lực…”


Trong khi nói, chủ nhiệm bắt đầu dùng Kích Linh vào từng đồ vật, chiếc lá và viên đá hiện lên quang trạch, còn thanh kiếm xuất hiện tia sáng nhàn nhạt, đường vân trên sống kiếm như gợn lên từng đợt sóng.


Ném viên khoáng thạch lên không trung, nàng nhẹ nhàng không một chút lực liền lấy lưỡi kiếm lướt qua, ánh kiếm lóe lên đã khiến viên đá đứt làm đôi, mặt cắt hai bên vô cùng trơn nhẵn.
Biểu diễn hoàn tất, chủ nhiệm Phạm Đình Thi đi vào vấn đề chủ chốt:


“Vì Tứ Đại Kỹ Pháp đều là những khả năng thiên bẩm khác biệt, nó liên quan đến vấn đề linh hồn, chân linh, quy tắc,...rất phức tạp.


Nên mỗi Linh Tố Sư chỉ có được tài năng thiên bẩm của một trong bốn kỹ pháp, ba kỹ pháp còn lại đều rất khó tu luyện, nhưng có thể tốn chút công sức tập luyện làm phụ trợ kết hợp kỹ pháp chủ lưu của bản thân.


Cách kiểm tr.a mình có tài năng với từng Kỹ Pháp cũng rất đơn giản, đó chính là thử.
Ta sẽ dạy cho các trò phương pháp tu luyện giai đoạn đầu của Tứ Đại Kỹ Pháp, sau khi bước vào Linh Tố Sư cấp 1, các trò có thể thử luyện…”


Mỗi loại trong Tứ Đại Kỹ Pháp đều có điểm ưu điểm cùng nhược điểm riêng biệt
Nghe giáo viên phân tích, Nguyễn Trường Sinh hiểu được Kích Linh Pháp rất phù hợp với những Linh Tố Sư có R2 thấp như hắn.


Nếu như Cường Hóa, Tố Hình, Phóng Xạ Pháp đều coi R2 là hệ số chính trong việc khuếch đại uy lực của Thuật thức, thì Kích Linh Pháp chỉ coi R2 là hệ số phụ hoặc hệ số cộng thêm.


Thông qua Kích Linh, những Tạo tác hay vật phẩm siêu phàm chủ yếu sẽ kích hoạt sức mạnh bằng tiềm năng của chính bọn chúng, việc R2 của người sử dụng cũng không tăng cường thêm được cho vật phẩm là bao.


Nhưng dù sao Nguyễn Trường Sinh cũng không biết mình sẽ có tài năng với Kỹ Pháp nào, bèn chờ vào cấp 1 rồi tính tiếp vậy.
Tuy nhiên, hắn vẫn sẽ chọn tu luyện Kích Linh Pháp dù nó là chủ tu hay phụ tu.


Buổi chiều cứ thế nhanh chóng trôi đi, theo tiếng chuông tan học, Nguyễn Trường Sinh chào tạm biệt Khỉ Con và trở về nhà.
“Gỗ Mun, ta về rồi đây!”
Mèo đen làm bộ không nghe thấy, nó vẫn ngồi đó xem TV nhưng cái đuôi đã bắt đầu không ngừng ngoe nguẩy.


Ôm lấy hoàng thượng đang ngạo kiều rồi hút mèo vài cái, Nguyễn Trường Sinh lên phòng cất đồ đạc, thay giày và quần áo.
Vuốt lại bộ tóc cùng chiếc ngốc mao hơi rối bời của mình, hắn lập tức xử lý hết chỗ bài tập về nhà trong chưa đầy nửa tiếng, sau đó xuống phòng bếp nấu ăn.


Buổi tối đến lại bắt đầu chương trình học tập và tu luyện hàng ngày, Cao Đẳng Thể Thuật của Nguyễn Trường Sinh đã sắp đạt tiến độ Tinh thông 100% hắn cần tốn thêm thời gian nghĩ cách bước vào giai đoạn Hoàn mỹ.

Trong nháy mắt đã tới tháng mười một.


Làm việc nhà, hầu hạ hoàng thượng, kiểm tr.a tin tức trên báo, đi học, đọc sách khoa học kỹ thuật, học tập tri thức siêu phàm, khai phát các hình thức chưởng khống thân thể, thực hành luyện chế vật liệu hợp thành, luyện tập Cao Đẳng Thể Thuật, tu luyện Hô Hấp Pháp, tu luyện Quan Tưởng Đồ.


Mỗi ngày của Nguyễn Trường Sinh đều vô cùng bận rộn, đối với người khác có lẽ rất máy móc và nhàm chán, nhưng đối với hắn thì bọn chúng thực sự khiến hắn vui vẻ, ermmm…trừ làm việc nhà, ít nhất thì khi hầu hạ hoàng thượng hắn còn được hút mèo xả stress.


Hồi báo của tất cả những việc trên đều sẽ xuất hiện thành từng dòng số liệu trong bảng trạng thái của hắn, nhìn những con số dần dần tăng trưởng, tâm Nguyễn Trường Sinh không ngừng say mê và hào hứng.


“Biến hóa năng lực phản ánh trạng thái của Đạo Chủng thành hình thái bảng nhân vật quả là một quyết định sáng suốt mà.”
Nguyễn Trường Sinh lơ đãng nghĩ ngợi rồi nhìn về khuôn Thuật thức của bản thân:
『Thuật thức』:
Cơ Sở Thể Thuật (Hoàn mỹ)


Cao Đẳng Thể Thuật • Kính (Tinh thông) (100%) (↑58)
Cao Đẳng Thể Thuật • Thuấn (Tinh thông) (100%) (↑43)
Cao Đẳng Thể Thuật • Nhu (Tinh thông) (100%) (↑58)
Cao Đẳng Thể Thuật • Ám (Tinh thông) (100%) (↑58)


Từ hai ngày trước, bốn thức của Cao Đẳng Thể Thuật đều đã dậm chân ở tiến độ 100% hắn đã dần lục lọi ra con đường, bất kể là Kính, Thuấn, Nhu hay Ám đều liên quan đến phương thức điều động lực lượng.
Bình thường, các lực lượng trên cơ thể luôn nằm trong trạng thái vận động tại chỗ.


Nhưng khi tất cả lực lượng của thân thể hắn được nằm trong trạng thái lưu động di chuyển quanh người, việc điều chuyển sức mạnh và tốc độ của thân thể cũng như bốn thức liền trở nên vô cùng khủng bố, Nguyễn Trường Sinh tin rằng đó là chìa khóa để hắn vào giai đoạn Hoàn mỹ và gọi trạng thái này là Lưu động lực.


Có Cơ Sở Thể Thuật mang đến cho hắn khả năng tụ lực, phát lực, liễm lực hoàn mỹ như ý, Nguyễn Trường Sinh rất nhanh cảm nhận toàn bộ lực lượng trên cơ thể và dẫn dắt bọn chúng chuyển động, tụ hội thành một điểm.


Qua một lát, hắn nhận ra chuyện này có chút bất khả thi, việc dẫn dắt toàn bộ lực lượng chuyển động chỉ có thể diễn ra trong thời gian ngắn ngủi, mà lưu động là trạng thái luôn luôn chuyển động, Nguyễn Trường Sinh vẫn chưa biết làm sao hình thành được Lưu động lực.


“Có lẽ các loại sách vật lý như động lực học, thủy động lực học, khí động lực học sẽ giúp ta có ý tưởng thì sao?” hắn chợt nghĩ đến.
Dù sao Nguyễn Trường Sinh cũng chưa chính thức trở thành sinh vật siêu phàm nên cơ thể vẫn chịu hoàn toàn các quy luật của vật lý, hóa học, sinh học.


Đá ở núi khác, có thể mài ngọc, các tri thức luôn luôn có sự liên quan đến nhau, mèo trắng mèo đen con nào bắt được chuột thì là mèo tốt, Nguyễn Trường Sinh cũng không quan trọng.
Ôm lấy ý nghĩ như vậy, hắn lập tức cầm lấy điện thoại tr.a tìm các nội dung về động lực học.


Năng lực học tập được nâng cao giúp hắn nhanh chóng hấp thu và tiêu hóa tri thức, nhưng để nhanh hơn nữa, Nguyễn Trường Sinh trực tiếp kích hoạt tăng tốc tư duy lên bốn lần, mãi cho đến hai mươi phút sau mới dừng lại.


Đã có chút ý tưởng, nhưng cần một vài sự trợ lực của thiên nhiên, vậy nên hắn quyết định ra ngoài.
Hiện tại mới gần năm giờ sáng, Gỗ Mun vẫn đang ngủ say nên Nguyễn Trường Sinh bước đi rất lặng lẽ, hắn đeo lấy đôi giày thể thao rồi hấp tấp rời khỏi nhà.






Truyện liên quan